Chương 1: Tiểu Như Ngổ Ngáo ( 1 )
Py Pà Cố Nội
21/06/2020
Cải biên: Mạch Lạc Khê
Bắc Kinh, 2 năm sau.
Huỳnh Tiểu Như năm nay vừa tròn 15 tuổi, một tuần trước nha đầu vừa chuyển vào lớp 10, sau khi kết thúc việc học ở Việt Nam đã theo Lý Ân Tinh cùng Lý Ân Hạo định cư ở Bắc Kinh. Lý Ân Hạo ngoài giải quyết công việc ở tập đoàn, thời gian rảnh anh thường dạy cho Tiểu Như học, riêng cá nhân Lý Ân Tinh sau ngày Tiểu Như nhập học một ngày có việc phải bay đến Paris, tạm thời hắn không có mặt ở Bắc Kinh.
Buổi sáng Lý Ân Hạo cùng Tiểu Như ăn sáng ở dinh thự, sau khi bữa ăn kết thúc anh liền lái xe đưa bảo bối đến trường, đợi đến khi chắc chắn Tiểu Như đã an toàn vào lớp anh mới an tâm cho xe chạy thẳng đến tập đoàn.
Lớp học của nó bao gồm tất cả 40 học sinh, được chia ra làm 4 dãy, mỗi dãy 5 bàn, mỗi bàn 2 người. Tiểu Như đặc biệt xui xẻo ngồi ngay bàn đầu tiên ở dãy 3, ngồi bên cạnh nó chính là Lâm Tuyết Nhi, tương tự phía sau nó sẽ là Bạch Nhã Hân và Trịnh Minh Minh, bọn nó từ sau chuyển đến Bắc Kinh này mới được dịp quen biết.
Đến giờ học Toán Tiểu Như chán nản nằm dài ườn ra bàn, thấy không thích hợp, Tiểu Như lại tiếp tục đổi kiểu, cuối cùng, không nhịn được lôi điện thoại gửi tin nhắn cho Young.
“Anh Young, Tiểu Như muốn về nhà, Tiểu Như không thích học toán nữa, Đặng Vũ rất nghiêm khắc, anh ta còn bắt nạt Tiểu Như.”
Đặng Vũ vốn dĩ trong công việc đặc biệt yêu cầu cao, Tiểu Như với toán càng không có quan hệ, dĩ nhiên không hiểu gì, ngược lại bị Đặng Vũ trách phạt cũng không phải oan ức.
Lý Ân Hạo trong phòng chủ tịch đọc được tin nhắn theo quán tính phì cười, Tôn Hành Duệ lúc bước vào trông thấy liền nghi hoặc.
- Cười tươi như vậy là tin nhắn của bạn gái hay sao?
Tôn Hành Duệ khép cửa, đi lại bàn làm việc, lúc này Lý Ân Hạo cũng đã thu vội nụ cười về, mặt mũi đen một khoảng.
- Là tin nhắn của Tiểu Như, con bé bây giờ đang than phiền về chuyện của Đặng Vũ, tao thật sự rất đau đầu!
Anh trả lời, lập tức Tôn Hành Duệ cười lớn, hai tay chống xuống bàn, hướng thẳng cặp mắt đen láy về phía Lý Ân Hạo.
- Young, mày thật sự không lo lắng Đặng Vũ chỉ là ngoài cứng trong mềm sao? Nếu thật sự như vậy, mày định giải quyết thế nào đây?
Bắc Kinh, 2 năm sau.
Huỳnh Tiểu Như năm nay vừa tròn 15 tuổi, một tuần trước nha đầu vừa chuyển vào lớp 10, sau khi kết thúc việc học ở Việt Nam đã theo Lý Ân Tinh cùng Lý Ân Hạo định cư ở Bắc Kinh. Lý Ân Hạo ngoài giải quyết công việc ở tập đoàn, thời gian rảnh anh thường dạy cho Tiểu Như học, riêng cá nhân Lý Ân Tinh sau ngày Tiểu Như nhập học một ngày có việc phải bay đến Paris, tạm thời hắn không có mặt ở Bắc Kinh.
Buổi sáng Lý Ân Hạo cùng Tiểu Như ăn sáng ở dinh thự, sau khi bữa ăn kết thúc anh liền lái xe đưa bảo bối đến trường, đợi đến khi chắc chắn Tiểu Như đã an toàn vào lớp anh mới an tâm cho xe chạy thẳng đến tập đoàn.
Lớp học của nó bao gồm tất cả 40 học sinh, được chia ra làm 4 dãy, mỗi dãy 5 bàn, mỗi bàn 2 người. Tiểu Như đặc biệt xui xẻo ngồi ngay bàn đầu tiên ở dãy 3, ngồi bên cạnh nó chính là Lâm Tuyết Nhi, tương tự phía sau nó sẽ là Bạch Nhã Hân và Trịnh Minh Minh, bọn nó từ sau chuyển đến Bắc Kinh này mới được dịp quen biết.
Đến giờ học Toán Tiểu Như chán nản nằm dài ườn ra bàn, thấy không thích hợp, Tiểu Như lại tiếp tục đổi kiểu, cuối cùng, không nhịn được lôi điện thoại gửi tin nhắn cho Young.
“Anh Young, Tiểu Như muốn về nhà, Tiểu Như không thích học toán nữa, Đặng Vũ rất nghiêm khắc, anh ta còn bắt nạt Tiểu Như.”
Đặng Vũ vốn dĩ trong công việc đặc biệt yêu cầu cao, Tiểu Như với toán càng không có quan hệ, dĩ nhiên không hiểu gì, ngược lại bị Đặng Vũ trách phạt cũng không phải oan ức.
Lý Ân Hạo trong phòng chủ tịch đọc được tin nhắn theo quán tính phì cười, Tôn Hành Duệ lúc bước vào trông thấy liền nghi hoặc.
- Cười tươi như vậy là tin nhắn của bạn gái hay sao?
Tôn Hành Duệ khép cửa, đi lại bàn làm việc, lúc này Lý Ân Hạo cũng đã thu vội nụ cười về, mặt mũi đen một khoảng.
- Là tin nhắn của Tiểu Như, con bé bây giờ đang than phiền về chuyện của Đặng Vũ, tao thật sự rất đau đầu!
Anh trả lời, lập tức Tôn Hành Duệ cười lớn, hai tay chống xuống bàn, hướng thẳng cặp mắt đen láy về phía Lý Ân Hạo.
- Young, mày thật sự không lo lắng Đặng Vũ chỉ là ngoài cứng trong mềm sao? Nếu thật sự như vậy, mày định giải quyết thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.