Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược

Chương 1

Đan Phi Tuyết

04/07/2013

Vì thành công của Chương Gia Phân, Cao Ân Dương quyết định triển khai kế hoạch công ty.

Tự mình làm người đại diện của nàng, đảm nhiệm giúp nàng trở thành người mẫu hạng nhất.

Tháng mười một năm nay, hắn hết sức giúp nàng an bài một phương hướng để nhanh chóng thành công.

Không phải vì cha nàng mang nàng gán nợ mà hi vọng nàng có thể trả nợ, mà là muốn giữ nàng ở bên người chiếu ứng.

Từ khi thấy ánh mắt đầu tiên của nàng năm mười bẩy tuổi.

Hắn liền thật sâu mê luyến nàng, theo cùng nỗi thống khổ của nàng, không thể tự kềm chế.

Nhưng nàng tựa như đóa hoa ngạo mạn lại giống như cành hoa hồng, luôn ngăn cản hắn tới gần cùng vịn cành bẻ.

Hắn cố tình không hiểu mà buông tha nàng.

Ở sau vẻ quật cường trên khuôn mặt nàng, hắn đã thấy sự yếu ớt của nàng.

Theo lý lẽ sắc bén của nàng, hắn nghe thấy khát vọng của nàng.

Có bao nhiêu khó khăn, tai ách, hắn đều muốn giúp đỡ nàng.

Cũng không dám chính mồm nói ra với nàng “Đừng sợ, có anh ở đây”.

Nếu đây không tính là yêu, thì là gì mới tính?

Tin tưởng chỉ cần nàng muốn kết hôn, hắn sẽ là nam nhân tốt nhất của nàng ở trên đời……

**************

P/s: Nói một chút về truyện nhé!

- Trong một đệ, tác giả viết liền, không chia chương. Nhưng nếu post nguyên đệ thì dài quá nên mình mạn phép chia chương, mình sẽ cố gắng chia để sao cho nội dung không bị đứt quãng đột ngột và độ dài tương đương một chương bình thường.

- Về ngoại truyện: Theo lời tác giả ở cuối truyện thì có một ngoại truyện, mình cũng tìm hiểu thêm các thông tin ở bên ngoài và xác định là có một ngoại truyện. Nhưng lại không tìm được bản tiếng Trung hay bản convert của ngoại truyện này. Mình sẽ tiếp tục tìm kiếm phần ngoại truyện này, nếu bạn nào biết hoặc tìm được phần ngoại truyện này thì cho mình xin link nha, để mình edit nốt nha.

~*~

Mục lục:

Tiết tử:

Chương 1 + 2

Chương 3 + 4

Chương 5

Chương 6

Chương 7

Chương 8

Chương 9

Chương 10

Chương 11

Chương 12

Chương 13

Chương 14

Chương 15

Chương 16

Chương 17

Chương 18

Chương 19

Chương 20

Chương 21

Chương 22

Chương 23

Chương 24

Tiết tử:

Cuối cùng tìm được rồi!

Một mái tóc hoa râm, một ông già râu bạc ngoại quốc, ngồi ở đại sảnh của sân bay quốc tế, gắt gao ôm rương đồ ở trong lòng, ông cuối cùng tìm được rồi!



Trong rương chứa dấu chân đi trên toàn thế giới, ông dùng năm tháng nửa đời người mới tìm được thần vật, ông căng thẳng, đôi mắt cảnh giác nhìn chung quanh như hổ rình mồi với những người phương Đông, ông nghe một người khe khẽ nói nhỏ tiếng Trung mà ông không hiểu.

Ông nội tâm lo lắng, chờ đợi, tôn tử Richard đi check cơ cả buổi, như thế nào còn không trở về? Thật sự là cấp chết người!

Một nam thanh niên ngoại quốc chừng mười tám tuổi, chen qua đám người đi đến, vội vàng trở lại bên người lão gia gia (ông nội).

“Cơ vị đều đã ổn định, ông nội.”

“Cháu cuối cùng đã trở lại, chúng ta đi mau, không biết những người phương Đông bởi vì cái gì mà vẫn nhìn ta, chỉ vào người của ta nói cái gì "『khẳng x cơ gia gia 』 , mà ta nghe hoàn toàn không hiểu.” Lão tiến sĩ lôi kéo cháu nội, chạy nhanh rời đi đám người.

“Ông nội, xem ra người rất khẩn trương , cái rương đồ này thực sự quan trọng như vậy sao?”

Lão tiến sĩ vẻ mặt nghiêm túc, miệng đối Richard nói một cách chính xác: “Đừng xem cái này là ba bản thảo, đây là bảo vật quí giá nhất cả đời của ta, so với nghệ thuật niệm chú của Ai Cập càng không thể mở hội nghị, ông nội phải chu du phân nửa thế giới để tìm, nghiên cứu tìm hiểu khắp nơi, thật vất vả mới thấy ở Luân Đôn, La Mã cùng với Đài Bắc, làm được ba bản này vào ái thần laptop.” (ái thần nghĩa là yêu thích thần kì)

“Khụ...... ông nội, cháu nghe qua laptop hỏng, trộm nội dung laptop, nhưng là chưa từng nghe qua ái thần laptop, người có thể hay không nghĩ sai rồi?”

Richard trong lời nói có ý trêu chọc, lão tiến sĩ như thế nào nghe lại không hiểu. Tiểu tử kia cư nhiên đem sự vất vả của ông khi tìm được ái thần laptop, coi như tiểu thuyết, phim ảnh bình thường mà nghĩ, thật sự là rất vũ nhục sự chuyên nghiệp của ông.

“Nói cho ngươi, ba bản ái thần laptop này nhưng là có ma pháp, nói ra chỉ sợ hù chết người.”

Lão tiến sĩ cố ý đè thấp giọng nói cùng với vẻ mặt nghiêm nghị, liền cuốn hút Richard theo một cảm giác không bình thường, không khỏi cũng đè thấp âm lượng.

“Có ma pháp gì?”

Phối hợp với ông nội ngoắc ngoắc đầu, Richard xoay người đưa lỗ tai qua, ông nội thấp giọng trầm khàn hầu nói vào màng tai Richard, nói ra bí mật lớn của bảo vật.

“Này ba bản laptop này là 『 sống 』 .”

Hủ bại, dọa đến đi?

Richard kinh ngạc trừng mắt nhìn nụ cười quỷ quyệt của ông nội, hắn thật là bị dọa, bị ông nội điên cuồng dọa đến, xong rồi xong rồi, ông nội tám mươi tuổi đã muốn tẩu hỏa nhập ma, bệnh thế nào cũng không nhẹ!

“Ông, cháu đi theo người học tập kiến thức giám định đồ cổ, chính là hy vọng có thể giống người làm nhà giám định đồ cổ nổi danh, nhưng là tin tưởng cháu, ba bản thảo kia thấy thế nào, đều như là mấy điểm bán laptop ở ven đường, ông bị lừa rồi.”

“Ngươi, tên xú tiểu tử này, rõ ràng cho rằng ta tuổi lớn, cân não không còn dùng được, nên bị điên có phải hay không? Được, ta cho ngươi biết kiến thức về ba bản thần thư huyền bí này.” Lão nhân gia hận nhất là bị người trẻ tuổi xem thường, không để một chút thần tích cho tôn tử nhìn một cái, tiểu tử này còn không biết trời cao đất rộng đâu.

Lão tiến sĩ ấn mật mã rương đồ, cẩn thận mở rương ra, ba bản thảo bên trong làm ra vẻ so với ngoài không giống nhau, hình dạng cũng không giống, ông cẩn thận cầm lấy một quyển trong đó, thần bí hề hề kêu Richard nghiêng đầu tới gần một chút, nhẹ nhàng mở ra trang thứ nhất cho hắn xem.

**rương đồ giống như vali nhỏ, mỗi một bản thảo là một quyển sách, cũng như một laptop thu nhỏ (theo định nghĩa của "lão tiến sĩ" ợ)**

Nói cũng thần kỳ, kia nguyên bản chỗ trống ở trang thứ nhất, nhưng lại chậm rãi hiện ra chữ đen.

Lấy yêu tên, thành toàn thiên hạ hữu tình nhân, sẽ thành thân thuộc.

“Di? Có chữ viết? Xuất hiện chữ Trung?”

Thấy tôn tử kinh ngạc đến cằm sắp rơi xuống, lão tiến sĩ hắc hắc cười nói:“Ta sớm nói cho cháu, laptop này là sống, nó chẳng những sẽ hiện chữ, hơn nữa còn căn cứ vào quốc gia nó đang ở, hiện những ngôn ngữ khác nhau. Hiện tại chúng ta ở Đài Bắc, cho nên hiện tiếng Trung, nhưng khi ở Luân Đôn, nó hiện ra tiếng Anh, khi ở La Mã, nó hiện ra nhưng là tiếng Italy, thế nào.”

Richard chậc chậc lấy làm kỳ, ánh mắt mở to, khơi mào hứng thú thật lớn.“Rất thần kỳ , ông nội, nếu gọi nó là ái thần laptop, có hay không được gọi nó là tình yêu ma pháp?”

“Hắc hắc, xú tiểu tử, cháu đoán đúng vậy, ba bản laptop này có ma pháp lơn nhất, đó là có được thành toàn bộ ma lực của tình yêu.”

Richard nghe được, tinh thần phấn chấn , nếu laptop này đúng như vậy thần kỳ, về sau hắn không phải vô định thiên hạ sao?!

“Như thế nào để làm ma pháp? Cùng với nó phải làm sao? Vẫn là thiếp đại đầu thiếp?” Nguyên tưởng rằng ông nội tìm được ái thần laptop này, tất nhiên đối với ma pháp của rõ như lòng bàn tay, vậy mà ông nội lại trả lời chỉ có ba chữ --

“Không biết.” (nói tiếng Trung thì là 3 từ 不知道 còn dịch ra tiếng Việt thì có 2 từ kia thôi)

“A? Người không biết?”

“Ông nội ngươi còn chưa thử qua, làm sao có thể biết? Huống hồ thứ này cũng không thể tùy tiện thử loạn, ta ở Hy Lạp tìm được tư liệu lịch sử cổ, nhắc tới ba bản laptop này vẻ ngoài bất đồng, ma pháp cũng không giống nhau, cái duy nhất giống nhau, chính là chúng nó đều bị hình dung là 『 trò đùa dai của ái thần Cupid 』.”

Vừa nghe đến ba chữ trò đùa dai, tự dưng làm cho người ta mông lung sợ hãi, cảm thấy không ổn nha.

Lão tiến sĩ đem rương đồ dóng lại, khóa lại mật mã, cẩn thận giao cho tôn tử, dặn dò nói:“Nên đi đăng ký , cầm cẩn thận, sau khi đến nước Mỹ, ta muốn hảo hảo nghiên cứu chúng nó một phen.”

Sau khi ở Thiên Tân chịu vạn khổ mới tìm được thần vật, lão tiến sĩ phi thường vui mừng, cuối cùng có thể chấm dứt cuộc hành trình dài.

Người đến người đi trong đại sảnh sân bay, ông nội đi trước gia gia mới dặn dò phải bảo quản tốt rương đồ, Richard đi theo phía sau lại không cẩn thận cùng người xa lạ chạm vào nhau, hai người đồng thời bị quăng ngã, rương đồ cũng bị tung ra ngoài.

“Sorry! Sorry! Sorry!” Đối phương ngay cả nói ba lần mang theo khẩu âm của người Hàn Quốc nói sorry, sao đó vội vàng chạy đi đi.

Richard vội vàng kiểm tra rương đồ, nhẹ nhàng thở ra, may mắn rương đồ không bị quăng là quan trọng nhất, cũng không so đo nhiều như vậy , hắn nào biết đâu rằng, đối phương cũng có cùng rương đồ như vậy, sai sót ngẫu nhiên là đem rương đồ của hai người trao đổi , lại không có chút nào cảm giác, ông cháu hai người lên máy bay, rời đi TW. (TW là viết tắt một địa danh của Trung Quốc)

Ba bản ái thần laptop, liền như vậy bị mang ra sân bay quốc tế Đào Viên, lưu lạc đến TW, cuối cùng đều tự phân tán.

Chúng nó chờ đợi chủ nhân mới, chờ đợi chuyện tình yêu xưa được làm mới, chờ đợi chỗ trống trên trang đầu tiên, bị điền vă tự mới, khởi động những chữ bất đồng của ma pháp tình yêu, bắt đầu thi triển......

Trò đùa dai của ái thần Cupid.

* * * *** * * *

Chương 1 + 2

Ở trong phòng hội nghị của một tòa nhà, có một đám người đang buồn rầu.

Quản lí Trần, người đại diện của công ty quảng cáo JC cùng ba người cấp dưới, “Tinh Trần”* có Giang Yến Bình là quản lí bộ tiêu thụ đồ điện họp, vì sản phẩm mới quảng cáo càn tuyển người phát ngôn, như vậy hội nghị đã mở quá sáu lần.

*Tinh Trần: Tên công ty có thương phảm cần quảng cáo.

Giang Yến Bình lần nữa phủ quyết đề án của JC, hại Trần quản lí náo loạn hai lần viêm dạ dày, đăng ký năm lần gặp bác sĩ tâm lí.

Giang Yến Bình một thân trang phục phẳng phiu, mái tóc ngắn lưu loát, dáng người cao gầy đúng mốt, bất cẩu ngôn tiếu*, hội nghị vừa mới bắt đầu, nàng liền nhắc lại lập trường của công ty.



*bất cẩu ngôn tiếu: tính cách nghiêm túc, nói năng cẩn trọng.

“Tôi hy vọng người phát ngôn mới có thể hoàn toàn biểu đạt ra được phong thái của một『 quý tộc độc thân 』 , những người trước đây được các người đề nghị đều rất bình thường. Chúng tôi muốn không chỉ là xinh đẹp, còn muốn có khí chất độc đáo.” Nàng cường điệu:“Cô ấy phải xinh đẹp, đồng thời lại không dễ nắm lấy, làm cho người ta có cảm giác thần bí. Không thể quá trẻ, bởi vì mỗi một loạt thương phẩm này đều thuộc loại có đơn giá cao, cho nên tập trung ở những người có sự nghiệp thành đạt, có sức mua, nhưng không nghĩ bị hôn nhân trói buộc vẫn là thục nữ. Đúng rồi, tôi cũng không cần tivi quảng cáo chỉ có riêng gương mặt, này đó Trần quản lí đều hiểu biết đi? Tôi hy vọng hôm nay là có thể ấn định.”

Trần quản lí cao lớn đứng lên như anh hùng, vỗ vỗ dây lưng miễn cưỡng ưỡn bụng ra phía trước.

“Lần này, tôi nhất định làm cho cô vừa lòng đến mức muốn ôm tôi.”

Giang Yến Bình nhìn thẳng hắn xem thường.“Tôi ghét nhất nghe thấy những lời lỗ mãng trong lúc họp.”

“Nga? Sorry, nhưng là, ý của tôi là, chọn người lần này, cô nhất định sẽ siêu cấp vừa lòng.”

“Có tự tin như vậy, là ai?”

“Chương Gia Phân của công ty Thải Hạc model, được giới thời trang công nhận là người mẫu số một.”

Một trận trầm mặc ngắn ngủi.

Nhân viên của Tinh Trần nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc.

Giang Yến Bình phủ quyết, nàng buồn bực nói:“Anh đang nói giỡn sao? Tôi thừa nhận Chương Gia Phân điều kiện tốt, nhưng nghe nói muốn cô ấy làm rất khó, không lâu vừa rồi, tin tức không phải nói cô ấy còn bãi công giữa chương trình đang thu hình, thiếu chút nữa hại người làm chương trình bị bệnh loét mũi. Chủ tịch rất xem trọng thương phẩm lần này, tôi tuyệt đối không thể làm hỏng, dùng cô ấy rất mạo hiểm .”

“Người đại diện của cô ấy và tôi có quen biết, lần đó Chương Gia Phân bãi công giữa chương trình, là vì người chế tác đột nhiên chỉ định muốn Chương Gia Phân mặc quần áo của người gặt hái, mà kiện quần áo đó rất lộ liễu cũng rất thấp tục, làm cho Chương Gia Phân không thể nhận, cô xem, người mẫu này là cỡ nào có nguyên tắc, cô ấy không phải vừa vặn phù hợp với tinh thần của yêu cầu quý tộc độc thân của quý công ty sao? Cô nói có đúng không? Có phải hay không?”

“Nghe nói tính tình cùng độ phối hợp của cô ấy rất kém.”

“Ai nha, đó là bởi vì người ta yêu cầu cao thôi, bằng không như thế nào có biện pháp làm người mẫu số một ba năm, cô ngẫm lại xem, cô ấy đã hai mươi tám tuổi , bất luận khuynh hướng cảm xúc, dung mạo, dáng người, các phương diện vẫn là như vậy ưu, có thể thấy được cỡ nào hiểu được thế nào là yêu chính mình, thật là 『 quý tộc độc thân 』 a. Cô nói có đúng không? Có phải hay không?” Nhanh chút cho ta nói là a ~~ Trần quản lí nói được nước miếng tung bay, lần này nếu không ấn định, hắn quyết định phát ra gia sản đi làm hòa thượng, bình phục tâm can bị thương nặng.

Giang Yến Bình trầm tư: “Điều này tôi thừa nhận, cô ấy quả thật là không đơn giản, chính là...... Cô ấy làm cho người ta cảm giác rất lãnh đạm, không phải rất có lực tương tác.”

“Đây chẳng phải là điều muốn nắm lấy không chừng? Còn mang điểm thần bí? Cô nói đúng không? Có phải hay không?” Này cũng không được kia cũng không được, Trần quản lí thật muốn nói “Rõ ràng cô chính mình đến chụp quảng cáo thì tốt lắm đấy”.

“Anh nói như vậy cũng có lý.” Giang Yến Bình rốt cục thoáng cấp cho Trần quản lí nhất một chút khẳng định.

Trần quản lí vỗ tay kêu:“Chính là a, chúng tôi đã làm điều tra thị trường, nhằm vào sự nghiệp có thành thục nữ này, các cô gái sẽ ở người phát ngôn là Chương Gia Phân soi xét mọi mặt. Cẩn thận ngẫm lại, Chương Gia Phân từ sau khi xuất đạo, chưa từng làm chuyện xấu, ru rú ở trong nhà, quý trọng lông chim, này thật đúng là không dễ dàng, còn có ai so với cô ấy thích hợp hơn để phát ngôn cho công ty cô, vừa cao sang lại đúng là quý tộc độc thân phù hợp với thương phẩm? Cô nói đúng không? Có phải hay không?”

(ôi cái bài ca "có đúng hok? có pải hay hok?" =))~ )

Không hổ là người làm quảng cáo chuyên nghiệp, những nghi ngờ ở miệng của Trần quản lí lại nhất nhất biến thành ưu điểm.

Giang tiểu thư thở sâu, rốt cục gật đầu nói một câu làm cho Trần quản lí siêu cảm động ......

“Được.” Nàng tiếp nhận ảnh chụp Chương Gia Phân mà Trần quản lí mang đến.

Trong ảnh chụp, Chương Gia Phân tóc dài tán sóng chạm vai, mặc âu phục màu trắng, hai tay đặt ở thắt lưng, cả người đứng thẳng. Nàng, có đôi mắt ánh lên vẻ không chịu thua, môi đỏ mọng lẫm lẫm, rất mỹ lệ, rất nhanh thu hút được ánh mắt của mọi người, cả người tản ra hơi thở không dễ chọc.

Cuối cùng, Giang Yến Bình chỉ còn lại có một nghi ngờ:“Chương Gia Phân đã hai mươi tám tuổi, nếu cô ấy làm đại diện phát ngôn cho thương phẩm độc thân của chúng tôi, không bao lâu lại bỏ chạy đi kết hôn thì sao?”

“Vấn đề này cô yên tâm, tôi cùng người đại diện của cô ấy là chỗ thân quen. Trong hợp đồng chúng ta đặc biệt thêm điều kiện trong hai năm không thể kết hôn, nếu không muốn bồi thường quý công ty do vi phạm hợp đồng, kim ngạch hẳn là trên dưới năm trăm ngàn, tôi tin tưởng trừ phi Thải Hạc muốn đóng cửa, Chương Gia Phân tưởng rời đi giới model (giới thời trang) bán gà chiên, bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ không vi phạm, điểm ấy cô cứ yên tâm.”

Người của Tinh Trần cười ha ha, rất khó tưởng tượng Chương Gia Phân cao quý ở ven đường bán gà quay, Trần quản lí này cũng quá hài hước.

Giang Yến Bình nghiêm túc nhìn ảnh chụp Chương Gia Phân, thầm suy nghĩ.

Giang Yến Bình hai mươi tám tuổi vẫn độc thân, nhìn Chương Gia Phân cũng hai mươi tám tuổi vẫn độc thân. Nàng nghĩ đến có bao nhiêu nữ nhân tuyên bố độc thân cả đời, nhưng đêm khuya trong giấc ngủ, cô chẩm nan miên*, lại khó tránh khỏi chạch lòng, nếu có người tới cầu hôn, che chở cho mình. Có nữ nhân nào lại vui vẻ ký loại hợp đồng không được kết hôn này?

*cô chẩm nan miên: một mình một giường cô đơn, khó ngủ.

Giang tiểu thư do dự nói:“Điều kiện hợp đồng như vậy...... Có hay không rất khó xử đối với người ta ?”

“Ha! Muốn Chương Gia Phân kết hôn mới là khó xử cho cô ấy, tôi hỏi qua Cao Ân Dương là người đại diện của cô ấy, hắn phi thường tự tin Chương Gia Phân trong hai năm tuyệt đối sẽ không kết hôn.” Trần quản lí vỗ ngực cam đoan.

“Vì sao?”

“Cao Ân Dương nói Chương Gia Phân kỳ thật dốc lòng hướng Phật, căn bản không tính đến chuyện yêu đương sinh đứa nhỏ, toàn tâm toàn ý nghĩ nhập không môn chấm dứt hồng trần, sau khi về hưu sẽ tìm cái vùng thâm sơn cổ mà thanh sửa, cô nói xem, cô ấy có phải hay không rất thần bí, rất khó nắm bắt, rất cao quý a ~~” Trần quản lí cảm động nói đến muốn khóc ra, Giang tiểu thư thưởng hắn sự xem thường lớn hơn nữa.

“Tôi trừ bỏ chán ghét cùng người lỗ mãng họp, càng chán ghét người cảm hóa cộng sự, mời anh nói chuyện chú ý một chút, không cần làm nhiều biểu tình như vậy, thực khủng bố.”

Mọi người cười trộm.

Trần quản lí xấu hổ ho nhẹ trong yết hầu.

Giang tiểu thư nhận lấy bản kế hoạch.“Tôi sẽ xin phép chủ tịch, chỉ cần chủ tịch không ý kiến, chúng ta sẽ bắt đầu nghĩ đến nội dung hợp đồng.”

“Vâng.” Trần quản lí cung kính hướng nàng kính lễ.“Tôi cam đoan dùng Chương Gia Phân, công ty cô tuyệt đối sẽ không hối hận, cô ấy căn bản chính là sống theo chiêu 『 quý tộc độc thân 』 .”

Chiếc xe màu đen ở nội thành rong ruổi, lái xe mặt không chút thay đổi.

Kính thủy tinh cách âm đem không gian bên trong xe cách ra làm hai, ngồi mặt sau xe là một đôi nam nữ.

Nam ba mươi bốn tuổi, quần áo mới, áo khoác da, tư thế oai hùng toả sáng, khóe miệng hàm chứa một chút ngả ngớn ý cười, có ánh mắt phát nhiệt, cả người lộ ra là một linh hồn không kềm chế được. Hắn đeo tai nghe điện thoại, theo điệu nhạc hừ, lắc lư thân thể, quả thực đem phía sau xe trở thành tràng biểu diễn của hắn, nếu cho hắn một chiếc microphone cùng đàn ghita, hắn khẳng định sẽ lập tức mở hội diễn tấu cá nhân.

Bởi vì bộ dáng hắn say mê như vậy, mình nhích tới nhích lui, làm mỹ nữ bên người sắc mặt một đường lãnh đạm, nàng hai tay hoành ôm trước ngực, biểu tình thực không cho là đúng.

Nàng là Chương Gia Phân, mặt trái xoan, ngũ quan rõ ràng, một đôi mắt to phảng phất có dấu thiên ngôn vạn ngữ, một đầu tóc đen dày sáng bóng tán trên sườn vai. Nàng xinh đẹp như thần tiên, da trắng nõn nà, nhưng hai tay lại giao nhau ôm trước ngực, làm người ta bừng tỉnh chỉ nên ở ngoài ngàn dặm. Một đôi chân dài tao nhã giao nhau, âu phục màu tím tuyết, chất liệu bạc càng tôn lên dáng người vốn tốt của nàng.

Mà vị nhích tới nhích lui kia, một nam nhân nhiệt tình yêu thương âm nhạc, đúng là người phụ trách công ty “Thải Hạc” Model, Cao Ân Dương. Trừ bỏ làm người đại diện cho người mẫu số một Chương Gia Phân trong công ty, cái khác model hai năm nay đều giao cho người khác làm đại diện.

Vì sao hắn chỉ phụ trách Chương Gia Phân? Bởi vì mỗi người được phái làm người đại diện của nàng trước đây, cuối cùng đều chịu không nổi tính tình của nàng, tức giận đến tưởng vặn gãy cổ nàng. Sợ người đại diện của Chương Gia Phân không khống chế được mà sinh ra uy hiếp nàng, Cao Ân Dương đành phải chính mình xuống biển làm người đại diện.

Chỉ có Cao Ân Dương chịu được Chương Gia Phân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook