Chương 172: Biến cố.
phamvanhuy
25/07/2022
Thạch Phá Thông một bên vô cùng tức giận và phẫn nộ, nhưng sâu trong mắt hắn vẫn ánh lên vẻ giảo hoạt, chỉ là vẻ giảo hoạt này được hắn che đậy rất kỹ không ai phát hiện ra. Dứt lời hắn phóng tới phía Độc Nhĩ Kha, tay phải duỗi ra thành một chưởng hướng tới ngực của Độc Nhĩ Kha.
Nhưng khi chưởng chỉ còn cách Độc Nhĩ Kha hơn một thước thì đột nhiên biến đổi thành trảo hướng tới yết hầu Độc Nhĩ Kha. Hắn muốn chính là bắt sống Độc Nhĩ Kha sau đó thừa dịp đại trưởng lão sơ suất mà chạy trốn, sau đó mới tính chuyện ép hỏi Độc Nhĩ Kha.
Nhưng Đại trưởng lão là người nào, hắn vừa thấy trảo kia thì không cần suy nghĩ phóng tới Độc Nhĩ Kha, một tay duỗi ra cũng thành trảo tóm tới, một tay uốn lượn đánh ra một con xà độc khí ép tới Thạch Phá Thông.
Grao.
Tiểu Lang gào lên một tiếng, cả người nó phóng thẳng tới phía Thạch Phá Thiên, cái miệng há ra phun ra hai hỏa cầu, lang trảo sắc nhọn cũng đánh tới.
Độc Nhĩ Kha từ trên lưng Tiểu Lang nhảy xuống, hai tay duỗi ra, ngón tay búng ra hai phát, hai đoàn Liên Sát chỉ bắn tới Đại trưởng lão và trái tim Thạch Phá Thiên.
- Súc sinh cút mau.
Thạch Phá Thiên thấy Tiểu Lang đánh tới thì quát lên một tiếng, sau đó tay trái cách không đánh ra một chưởng hướng thẳng hai đoàn hỏa cầu kia, sau đó từ trên trảo của hắn đột nhiên hình thành một tấm thuẫn thổ sắc hướng thẳng đoàn Liên Sát Chỉ của Độc Nhĩ Kha cản lại, còn hắn mặc kệ lang trảo của Tiểu Lang.
- Bùm, phụt phụt... bành.
Tiếng nổ liên tục vang lên, hỏa cầu nhắm vào cách không chưởng của Thạch Phá Thông cả hai va chạm nổ tung, không khí đột nhiên bạo động, chỉ là một chưởng của Thạch Phá Thông quá mạnh mẽ, tuy rằng uy thế của hỏa cầu rất mạnh nhưng cũng không cản được, mà chỉ làm suy yếu nó thôi.
Một cách không chưởng vẫn mạnh mẽ giáng xuống Độc Nhĩ Kha. Chỉ là nó cũng nhanh chóng vị Liên Sát chỉ đánh tan, sau đó uy thế không đổi hướng tới tấm thuẫn thổ sắc trên tay Thạch Phá Thông. Một liên sát chỉ này cũng đánh tan tấm thuẫn này, chỉ là nó cũng không còn uy lực gì có thể tác động tới Thạch Phá Thiên, có thì chỉ là một chút chấn động mà thôi.
Cùng lúc đó một liên sát chỉ của Độc Nhĩ Kha cũng bắn tới đại trưởng lão, chỉ thấy đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, trảo duỗi ra sau đó uốn lượn một vòng bắn ra một đầu xà độc khí hướng tới đoàn liên sát chỉ kia của Độc Nhĩ Kha, nhất thời khiến đoàn chỉ trực tiếp bị đánh tan.
Thạch Phá Thông đang một bên vừa đối phó Độc Nhĩ Kha vừa đối phó Tiểu Lang nhưng lại không thể lường được một chiêu của Đại trưởng lão. Nhất thời không ứng phó kịp, một đầu xà kia của đại trưởng lão đánh thẳng tới lưng của hắn. Tuy rằng hắn một mực phát ra thần niệm một mực đề phòng đại trưởng lão nhưng giờ phút này hắn cũng không thể ứng phó kịp chỉ vội vàng xuất ra cương khí hộ thể, sau đó trơ mắt nhìn đầu xà khí của đại trưởng lão đánh lên lưng hắn.
- Phụt.
Thạch Phá Thông bị một chiêu đánh bay về phía trước hai thước tầng cương khí hộ thân cũng bị chấn nát, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt không tái đi mà đỏ bừng, hai mắt như đầy căm tức nhìn Đại trưởng lão quát:
- Phả Lai, thật không ngờ ngươi lại giở trò đánh lén ta?
- Cái gì mà đánh lén. Ngươi nói thực sự quá khó nghe đi. Ta chỉ là đang thương lượng với hắn, chỉ trách ngươi lại nhảy vào chen ngang.
Đại trưởng lão sắc mặt không đổi lạnh lùng nói.
- Ngươi. Phả Lai, ngươi muốn trở mặt sao?
Thạch Phá Thông híp mắt, vẻ mặt lạnh lại nói.
- Trở mặt? Hừ, ngươi xứng cho ta trở mặt sao?
Đại trưởng lão lạnh lùng nói, hắn quả thực không thèm để Thạch Phá Thông vào trong mắt. Lão vừa dứt lời thì lại phóng thẳng tới Độc Nhĩ Kha bắt tới. Trực tiếp bỏ qua Thạch Phá Thông, xem hắn như chưa hề tồn tại vậy.
Hành động của đại trưởng lão lại khiến cho Thạch Phá Thông điên tiết, hắn quả thực muốn đập cho Phả Lai một trận, chỉ là nghĩ tới Độc Nhĩ Kha hắn cố đè suy nghĩ này xuống, cả người phóng thẳng tới Độc Nhĩ Kha bắt tới. Hắn cũng không muốn Đại trưởng lão chiếm lợi thế, cũng muốn ngăn cản ý đồ của lão.
Hừ.
Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ánh lên vẻ tàn độc, lão cũng không đánh về phía Thạch Phá Thông. Lần này đại trưởng lão đánh là đánh ra ba đầu xà độc khí hướng ba nơi đầu, bụng, chân Thạch Phá Thông.
- Phả Lai, ngươi tưởng ta sợ ngươi sao?
Dứt lời Thạch Phá Thông bắn thẳng lên cao, cả người tránh được hai thế tấn bụng vào chân, chỉ còn một đầu xà phía trên đang hướng tới bụng hắn. Thạch Phá Thông hừ lạnh, ánh mắt trở nên lăng lệ, phách ra ba chưởng, một chưởng hướng tới đầu xà độc khí kia, hai chưởng còn lại nện thẳng xuống đỉnh đầu của Đại trưởng lão.
Bùm.
Một chưởng của Thạch Phá Thông đánh tan một xà độc khí của đại trưởng lão.
- Muốn chết.
Đại trưởng lão thấy xà độc của mình bị hóa giải, Thạch Phá Thông không ngờ lại dám tấn công lão. Lão trừng mắt giận dữ, quát một tiếng, sau đó hai tay hoa lên, một chiêu Thập Xà Sát tứ phương đánh tới Thạch Phá Thông. Trong đó năm đầu xà độc khí hướng tới hai chưởng của Thạch Phá Thông, còn năm đầu còn lại chia làm hai hướng trước sau phóng tới Thạch Phá Thông.
Sự việc không ngờ lại xảy ra như thế, Độc Nhĩ Kha đang lo tìm cách đối phó thì không ngờ hai người bọn họ lại lao vào đánh nhau.
- Ngươi tưởng có Độc Tông chống lưng thì ta sợ sao?
Dứt lời, Thạch Phá Thông bỗng nhiên đánh một chưởng lên trên trời, sau đó cả người hắn dường như trầm xuống, cộng với phản lực trực tiếp rơi xuống đất. Cũng vì thế mà tránh thoát sát chiêu của Đại trưởng lão.
- Cơ hội.
Độc Nhĩ Kha nhận thấy cơ hội đã đến, hắn không chút do dự phóng lên người Tiểu Lang, muốn xông thẳng ra khỏi vòng vây.
Bùm...
Năm đoàn xà độc khí nện xuống nền đá nhất thời vụn đá bắn tứa tung. Tiếng nổ oanh động.
- Muốn chạy.
Nhưng Độc Nhĩ Kha lại không biết cả hai người Đại trưởng lão tuy rằng đang đánh nhau nhưng thần niệm lại không lúc nào không quan sát Độc Nhĩ Kha, vừa thây hắn định chạy thì cả hai cùng hô một tiếng. Sau đó phóng về hai bên, trực tiếp chặn lại Độc Nhĩ Kha. Không những thế hai người đồng loạt đánh về Độc Nhĩ Kha.
- Nạp mạng đi.
Thạch Phá Thông hai tay nện ra hai chưởng, một hướng đỉnh đầu Độc Nhĩ Kha, một hướng đầu Tiểu Lang.
- Muốn chạy thoát khỏi tay lão phu?
Đại trưởng lão cũng phát ra bốn đầu xà độc khí không ngờ lại hướng tới tứ chi Độc Nhĩ Kha đánh tới.
Nhưng khi chưởng chỉ còn cách Độc Nhĩ Kha hơn một thước thì đột nhiên biến đổi thành trảo hướng tới yết hầu Độc Nhĩ Kha. Hắn muốn chính là bắt sống Độc Nhĩ Kha sau đó thừa dịp đại trưởng lão sơ suất mà chạy trốn, sau đó mới tính chuyện ép hỏi Độc Nhĩ Kha.
Nhưng Đại trưởng lão là người nào, hắn vừa thấy trảo kia thì không cần suy nghĩ phóng tới Độc Nhĩ Kha, một tay duỗi ra cũng thành trảo tóm tới, một tay uốn lượn đánh ra một con xà độc khí ép tới Thạch Phá Thông.
Grao.
Tiểu Lang gào lên một tiếng, cả người nó phóng thẳng tới phía Thạch Phá Thiên, cái miệng há ra phun ra hai hỏa cầu, lang trảo sắc nhọn cũng đánh tới.
Độc Nhĩ Kha từ trên lưng Tiểu Lang nhảy xuống, hai tay duỗi ra, ngón tay búng ra hai phát, hai đoàn Liên Sát chỉ bắn tới Đại trưởng lão và trái tim Thạch Phá Thiên.
- Súc sinh cút mau.
Thạch Phá Thiên thấy Tiểu Lang đánh tới thì quát lên một tiếng, sau đó tay trái cách không đánh ra một chưởng hướng thẳng hai đoàn hỏa cầu kia, sau đó từ trên trảo của hắn đột nhiên hình thành một tấm thuẫn thổ sắc hướng thẳng đoàn Liên Sát Chỉ của Độc Nhĩ Kha cản lại, còn hắn mặc kệ lang trảo của Tiểu Lang.
- Bùm, phụt phụt... bành.
Tiếng nổ liên tục vang lên, hỏa cầu nhắm vào cách không chưởng của Thạch Phá Thông cả hai va chạm nổ tung, không khí đột nhiên bạo động, chỉ là một chưởng của Thạch Phá Thông quá mạnh mẽ, tuy rằng uy thế của hỏa cầu rất mạnh nhưng cũng không cản được, mà chỉ làm suy yếu nó thôi.
Một cách không chưởng vẫn mạnh mẽ giáng xuống Độc Nhĩ Kha. Chỉ là nó cũng nhanh chóng vị Liên Sát chỉ đánh tan, sau đó uy thế không đổi hướng tới tấm thuẫn thổ sắc trên tay Thạch Phá Thông. Một liên sát chỉ này cũng đánh tan tấm thuẫn này, chỉ là nó cũng không còn uy lực gì có thể tác động tới Thạch Phá Thiên, có thì chỉ là một chút chấn động mà thôi.
Cùng lúc đó một liên sát chỉ của Độc Nhĩ Kha cũng bắn tới đại trưởng lão, chỉ thấy đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, trảo duỗi ra sau đó uốn lượn một vòng bắn ra một đầu xà độc khí hướng tới đoàn liên sát chỉ kia của Độc Nhĩ Kha, nhất thời khiến đoàn chỉ trực tiếp bị đánh tan.
Thạch Phá Thông đang một bên vừa đối phó Độc Nhĩ Kha vừa đối phó Tiểu Lang nhưng lại không thể lường được một chiêu của Đại trưởng lão. Nhất thời không ứng phó kịp, một đầu xà kia của đại trưởng lão đánh thẳng tới lưng của hắn. Tuy rằng hắn một mực phát ra thần niệm một mực đề phòng đại trưởng lão nhưng giờ phút này hắn cũng không thể ứng phó kịp chỉ vội vàng xuất ra cương khí hộ thể, sau đó trơ mắt nhìn đầu xà khí của đại trưởng lão đánh lên lưng hắn.
- Phụt.
Thạch Phá Thông bị một chiêu đánh bay về phía trước hai thước tầng cương khí hộ thân cũng bị chấn nát, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt không tái đi mà đỏ bừng, hai mắt như đầy căm tức nhìn Đại trưởng lão quát:
- Phả Lai, thật không ngờ ngươi lại giở trò đánh lén ta?
- Cái gì mà đánh lén. Ngươi nói thực sự quá khó nghe đi. Ta chỉ là đang thương lượng với hắn, chỉ trách ngươi lại nhảy vào chen ngang.
Đại trưởng lão sắc mặt không đổi lạnh lùng nói.
- Ngươi. Phả Lai, ngươi muốn trở mặt sao?
Thạch Phá Thông híp mắt, vẻ mặt lạnh lại nói.
- Trở mặt? Hừ, ngươi xứng cho ta trở mặt sao?
Đại trưởng lão lạnh lùng nói, hắn quả thực không thèm để Thạch Phá Thông vào trong mắt. Lão vừa dứt lời thì lại phóng thẳng tới Độc Nhĩ Kha bắt tới. Trực tiếp bỏ qua Thạch Phá Thông, xem hắn như chưa hề tồn tại vậy.
Hành động của đại trưởng lão lại khiến cho Thạch Phá Thông điên tiết, hắn quả thực muốn đập cho Phả Lai một trận, chỉ là nghĩ tới Độc Nhĩ Kha hắn cố đè suy nghĩ này xuống, cả người phóng thẳng tới Độc Nhĩ Kha bắt tới. Hắn cũng không muốn Đại trưởng lão chiếm lợi thế, cũng muốn ngăn cản ý đồ của lão.
Hừ.
Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ánh lên vẻ tàn độc, lão cũng không đánh về phía Thạch Phá Thông. Lần này đại trưởng lão đánh là đánh ra ba đầu xà độc khí hướng ba nơi đầu, bụng, chân Thạch Phá Thông.
- Phả Lai, ngươi tưởng ta sợ ngươi sao?
Dứt lời Thạch Phá Thông bắn thẳng lên cao, cả người tránh được hai thế tấn bụng vào chân, chỉ còn một đầu xà phía trên đang hướng tới bụng hắn. Thạch Phá Thông hừ lạnh, ánh mắt trở nên lăng lệ, phách ra ba chưởng, một chưởng hướng tới đầu xà độc khí kia, hai chưởng còn lại nện thẳng xuống đỉnh đầu của Đại trưởng lão.
Bùm.
Một chưởng của Thạch Phá Thông đánh tan một xà độc khí của đại trưởng lão.
- Muốn chết.
Đại trưởng lão thấy xà độc của mình bị hóa giải, Thạch Phá Thông không ngờ lại dám tấn công lão. Lão trừng mắt giận dữ, quát một tiếng, sau đó hai tay hoa lên, một chiêu Thập Xà Sát tứ phương đánh tới Thạch Phá Thông. Trong đó năm đầu xà độc khí hướng tới hai chưởng của Thạch Phá Thông, còn năm đầu còn lại chia làm hai hướng trước sau phóng tới Thạch Phá Thông.
Sự việc không ngờ lại xảy ra như thế, Độc Nhĩ Kha đang lo tìm cách đối phó thì không ngờ hai người bọn họ lại lao vào đánh nhau.
- Ngươi tưởng có Độc Tông chống lưng thì ta sợ sao?
Dứt lời, Thạch Phá Thông bỗng nhiên đánh một chưởng lên trên trời, sau đó cả người hắn dường như trầm xuống, cộng với phản lực trực tiếp rơi xuống đất. Cũng vì thế mà tránh thoát sát chiêu của Đại trưởng lão.
- Cơ hội.
Độc Nhĩ Kha nhận thấy cơ hội đã đến, hắn không chút do dự phóng lên người Tiểu Lang, muốn xông thẳng ra khỏi vòng vây.
Bùm...
Năm đoàn xà độc khí nện xuống nền đá nhất thời vụn đá bắn tứa tung. Tiếng nổ oanh động.
- Muốn chạy.
Nhưng Độc Nhĩ Kha lại không biết cả hai người Đại trưởng lão tuy rằng đang đánh nhau nhưng thần niệm lại không lúc nào không quan sát Độc Nhĩ Kha, vừa thây hắn định chạy thì cả hai cùng hô một tiếng. Sau đó phóng về hai bên, trực tiếp chặn lại Độc Nhĩ Kha. Không những thế hai người đồng loạt đánh về Độc Nhĩ Kha.
- Nạp mạng đi.
Thạch Phá Thông hai tay nện ra hai chưởng, một hướng đỉnh đầu Độc Nhĩ Kha, một hướng đầu Tiểu Lang.
- Muốn chạy thoát khỏi tay lão phu?
Đại trưởng lão cũng phát ra bốn đầu xà độc khí không ngờ lại hướng tới tứ chi Độc Nhĩ Kha đánh tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.