Chương 128: Lỗ Khắc.
phamvanhuy
25/07/2022
Lỗ Khắc tám tuổi đã luyện võ, mười tuổi đã đột phá Linh Sư Đại Viên Mãn, mười hai tuổi là Đại Linh Sư Thượng Giai, mười tám tuổi là Linh Tông Hạ Giai, hai mươi hai tuổi Linh Tông Đại Viên Mãn, hai mươi tám tuổi là Linh Tôn Thượng Giai, bây giờ hai mươi chín tuổi chính là Linh Tôn Thượng Giai đỉnh phong.
Công pháp Lỗ Khắc tu luyện chính là công pháp trung giai của Lỗ gia, còn vũ kỹ của hắn là một vũ kỹ Thượng Giai tên là Đại Lực Kim Cang. Một môn vũ kỹ mô phỏng theo động tác của một loại hùng tên là Kim Cang Hùng. Đây là môn vũ kỹ thành danh của Lỗ gia, nghe đồn bằng vào vũ kỹ này tổ gia của Lỗ gia đã đột phá Linh Hoàng Thượng Giai, sau đó tung hoành toàn bộ Tề Khắc đề quốc, nghe nói bằng vào môn vũ kỹ này tổ sư Lỗ gia đã đánh bại một Linh Hoàng Đại Viên Mãn.
Lỗ Khắc chính là thiên tài trăm năm của Lỗ gia được coi như người có khả năng nhất có thể tiến tới cảnh giới trước kia của tổ sư Lỗ gia. Hắn cũng chính là con trai trưởng của gia chủ Lỗ gia đương nhiệm, và cũng là người kế vị chức gia chủ Lỗ gia.
Từ khi tham gia đấu võ hội đến giờ, Lỗ khắc một đường thẳng tiến còn chưa có đối thủ, nghe nói hắn đánh bại Hỏa Nhi mà vẫn chưa cần dùng tới Đại Lực Kim Cang, mà là dùng một môn vũ kỹ tầm thường của Lỗ gia. Chưa ai nhìn thấy Lỗ Khắc xuất hết bản lĩnh ra khi đấu võ. Mỗi trận đấu của hắn đều rất nhẹ nhàng và nhanh gọn.
Lúc này Lỗ Khắc đứng trên võ đài khoanh tay, lưng thẳng tắp như một ngọn thương, hai mắt nhắm lại, không ai biết giờ này hắn đang nghĩ gì. Trong khoảnh khắc Độc Nhĩ Kha tiến tới, Lỗ Khắc bỗng dưng mở mắt ra, sau đó lại nhắm mắt lại.
Lỗ Khắc dáng người cao to, khuôn mặt bình thường, màu da thì lại ngăm đen cổ đồng nhìn rất khỏe khoắn. Ánh mắt sắc bén như kiếm, một thân y phục màu cam bay phấp phới trong gió tại võ đài.
Độc Nhĩ Kha dừng lại trước Lỗ Khắc hai mươi thước, cẩn thận đánh giá đối thủ, Thấu thuật phát động thì thấy tu vi của Lỗ Khắc vậy mà lại là Linh Tôn Thượng Giai. Điều này khiến cho Độc Nhĩ Kha kinh hãi, nhưng hắn lại không sợ hãi, hắn kinh hãi vì thiên phú của Lỗ Khắc, không sợ hãi bởi vì bây giờ hắn cũng có lực đánh một trận với một Linh Tôn Thượng Giai.
Một ngày qua Độc Nhĩ Kha cũng nghiên cứu một số chiêu thức khác trong vũ kỹ Ngũ Hành Luyện Thể, trong đó hắn luyện được thêm một ấn chiêu nữa đó là Hỏa Ấn. Ngoài ra còn một chiêu khác nữa đó là Âm Dương trảo.
Độc Nhĩ Kha cứ đứng trước Lỗ Khắc nhìn hắn, cũng không mở miệng nói gì. Lỗ Khắc mắt vẫn nhắm lại, tĩnh lặng như hồ nước. Đối lập với hắn là cảnh náo nhiệt ồn ào, tiếng hò hét, cổ vũ của khán giả trên khán đài. Độc Nhĩ Kha đứng lặng trước Lỗ Khắc hình như cũng bị tâm tình của hắn ảnh hưởng, hắn cũng nhắm mắt lại, tâm ổn định lại, sau đó tĩnh lặng như mặt nước không có chút gợn sóng nào.
Lúc này trọng tài đã bước ra, hắn nhìn hai người như vậy cũng không nói gì mà chỉ lẳng lặng đứng đó chờ đợi, hắn chờ một trong hai người mở mắt ra. Dường như hắn cũng hiểu hai người đang điều chỉnh trạng thái tốt nhất cho trận đấu, lúc đầu càng tĩnh lặng bao nhiêu thì càng về sau càng oanh động, dậy sóng bấy nhiêu.
Đúng một khắc sau Lỗ Khắc mở mắt ra, nhìn thẳng Độc Nhĩ Kha, vẻ mặt có chút hững hờ nói:
- Nếu đã tĩnh tâm xong rồi thì cũng nên bắt đầu đi.
Nghe những lời này Độc Nhĩ Kha cũng mở mắt, tay làm ra thủ thể nói:
- Vậy xin mời bắt đầu đi.
Lỗ Khắc gật đầu, trọng tài gật đầu, hắn cao giọng tuyên bố:
- Trận đấu giữa hai người bắt đầu.
Lời vừa dứt thì Lỗ Khắc phóng về phía Độc Nhĩ Kha, bàn tay xòe ra thành chưởng, Thổ linh lực nâu đất tuôn trào, linh lực chấn động không khí, sát khí trào dâng trong mắt, một chưởng hướng thẳng ngực Độc Nhĩ Kha đánh tới.
- Đại Lực Kim Cang chưởng.
Mới từ đầu Lỗ Khắc đã phát ra sát chiêu, hiển nhiên hắn rất coi trọng Độc Nhĩ Kha, hắn thực sự coi Độc Nhĩ Kha là đối thủ của mình. Đó cũng là kinh nghiệm chinh chiến của hắn cộng với nhãn quang nhìn người của hắn. Từ đầu hắn đã nhìn ra Độc Nhĩ Kha không hề đơn giản, đặc biệt là hôm nay Độc Nhĩ Kha khiến cho hắn có cảm giác mạnh hơn hai hôm trước khi chiến đấu với Thiết Cuồng Sa.
Đặc biệt khi ngày hôm qua hắn được biết Thiết Cuồng Sa mới đột phá lên Linh Tôn Trung Giai. Đối thủ của Thiết Cuồng Sa thì tất nhiên không phải là hạng tôm tép gì rồi, lại nói nếu đổi lại là hắn muốn thắng được Thiết Cuồng Sa thì cũng phải dùng hết toàn lực, tất cả bài tẩy cũng phải lấy ra.
Đối với một chưởng này của Lỗ Khắc, Độc Nhĩ Kha mỉm cười, chiến ý lẫm liệt trào dâng trong mắt. Cả người tràn trề lực lượng, độc công nén lại, lực lượng áp súc nắm tay siết lại, một quyền vung ra nện thẳng vào lòng chưởng kia.
- Phá Sát quyền.
Bành.
- Đại Lực kim cang chưởng.
- Phá Sát quyền.
Nắm quyền và thủ chưởng vừa va chạm vào nhau thì Lỗ Khắc lại đánh ra một chưởng khác, chiêu này vừa nối tiếp chiêu kia, chiêu trước cũng vừa vặn thu hồi. Độc Nhĩ Kha cũng không chút lưỡng lự, tay trái cũng đồng dạng đánh ra một Phá Sát quyền hướng tới.
Oành.
- Đại Lực Kim Cang Chưởng – Phiên Giang Cuồng Lãng.
Khi vừa va chạm, tay phải của Lỗ Khắc lại biến chiêu, một chiêu cực mạnh đánh ra, linh lực tuôn trào, không khí dường như có gợn sóng, gợn sóng lúc đầu nhỏ, nhưng sau đó lại dồn dập và lại càng lớn hơn, giống như sóng biển, sóng sau dồn sóng trước, sóng sau lớn hơn sóng trước.
Độc Nhĩ Kha hai chân niết chặt sàn đá, cả người hình thành thế đứng tấn, độc công được nén lại với mức lớn hơn, lực lượng áp súc mạnh hơn, vẫn là một chiêu Phá Sát quyền đánh ra, một quyền này không ngờ lại thu liễm hơn lúc trước, giống như uy lực yếu đi, nhưng lại không phải vậy, nó giống như một bờ đê, tuy rằng chẳng gây cho người ta cảm giác gì nhưng mà chắn sóng thì dư sức.
Oanh.
Cả hai bắn ra, nhưng khi vừa bắn ra thì Độc Nhĩ Kha một chân dậm xuống, cả người lộn hai vòng trên không trung, sau đó lại bật thẳng lên, hướng thẳng phía Lỗ Khắc phóng tới. Lỗ Khắc cũng không vừa, chỉ thấy khi vừa lùi lại hai bước, bước chân hắn bước hơi chếch qua một bên, sau đó cả người xoay hai vòng, lực xoay khiến cho tốc độ của hắn lại đề thăng, một chưởng nữa lại hướng tới Độc Nhĩ Kha.
- Đại Lực Kim Cang Chưởng - Hồi Quy Hùng Chưởng.
Bàn tay được thổ linh lực bao bọc huyễn hóa thành một cái chưởng khổng lồ, giống như một thủ chưởng của một con đại hùng vậy, nhìn cực kỳ bá đạo vọt tới Độc Nhĩ Kha.
Đối một chưởng này của Lỗ Khắc vẫn là một Phá Sát quyền của Độc Nhĩ Kha, chỉ là hắn dùng lực mạnh hơn một chút.
Oành.
Quyền chưởng chấn động, cả hai đều bắn ra, trên khóe miệng hai người đã mơ hồ có máu rỉ ra, sắc mặt cũng đỏ hơn, có lẽ do máu tươi tràn ra nhưng lại bị cố gắng áp chế nuôt xuống. Nhưng cả hai không thèm quan tâm, chiến ý trong mắt lại càng mãnh liệt hơn, cả hai không hẹn mà cười ha hả, sau đó lại vọt tới đối phương.
Đại Lực Kim Cang Chưởng tầng hai – Thổ Hùng Phách Chưởng.
Đại Lực Kim Cang có tất cả năm tầng, Lỗ Khắc đã luyện tới tầng thứ ba, bây giờ hắn lại phát ra một chiêu thức trong tầng hai của Đại Lực Kim Cang chưởng. Thổ Hùng Phách Chưởng huyễn hóa thành một hùng chưởng khổng lồ từ trên cao nện xuống, một nện này chính là nện xuống đầu Độc Nhĩ Kha.
Công pháp Lỗ Khắc tu luyện chính là công pháp trung giai của Lỗ gia, còn vũ kỹ của hắn là một vũ kỹ Thượng Giai tên là Đại Lực Kim Cang. Một môn vũ kỹ mô phỏng theo động tác của một loại hùng tên là Kim Cang Hùng. Đây là môn vũ kỹ thành danh của Lỗ gia, nghe đồn bằng vào vũ kỹ này tổ gia của Lỗ gia đã đột phá Linh Hoàng Thượng Giai, sau đó tung hoành toàn bộ Tề Khắc đề quốc, nghe nói bằng vào môn vũ kỹ này tổ sư Lỗ gia đã đánh bại một Linh Hoàng Đại Viên Mãn.
Lỗ Khắc chính là thiên tài trăm năm của Lỗ gia được coi như người có khả năng nhất có thể tiến tới cảnh giới trước kia của tổ sư Lỗ gia. Hắn cũng chính là con trai trưởng của gia chủ Lỗ gia đương nhiệm, và cũng là người kế vị chức gia chủ Lỗ gia.
Từ khi tham gia đấu võ hội đến giờ, Lỗ khắc một đường thẳng tiến còn chưa có đối thủ, nghe nói hắn đánh bại Hỏa Nhi mà vẫn chưa cần dùng tới Đại Lực Kim Cang, mà là dùng một môn vũ kỹ tầm thường của Lỗ gia. Chưa ai nhìn thấy Lỗ Khắc xuất hết bản lĩnh ra khi đấu võ. Mỗi trận đấu của hắn đều rất nhẹ nhàng và nhanh gọn.
Lúc này Lỗ Khắc đứng trên võ đài khoanh tay, lưng thẳng tắp như một ngọn thương, hai mắt nhắm lại, không ai biết giờ này hắn đang nghĩ gì. Trong khoảnh khắc Độc Nhĩ Kha tiến tới, Lỗ Khắc bỗng dưng mở mắt ra, sau đó lại nhắm mắt lại.
Lỗ Khắc dáng người cao to, khuôn mặt bình thường, màu da thì lại ngăm đen cổ đồng nhìn rất khỏe khoắn. Ánh mắt sắc bén như kiếm, một thân y phục màu cam bay phấp phới trong gió tại võ đài.
Độc Nhĩ Kha dừng lại trước Lỗ Khắc hai mươi thước, cẩn thận đánh giá đối thủ, Thấu thuật phát động thì thấy tu vi của Lỗ Khắc vậy mà lại là Linh Tôn Thượng Giai. Điều này khiến cho Độc Nhĩ Kha kinh hãi, nhưng hắn lại không sợ hãi, hắn kinh hãi vì thiên phú của Lỗ Khắc, không sợ hãi bởi vì bây giờ hắn cũng có lực đánh một trận với một Linh Tôn Thượng Giai.
Một ngày qua Độc Nhĩ Kha cũng nghiên cứu một số chiêu thức khác trong vũ kỹ Ngũ Hành Luyện Thể, trong đó hắn luyện được thêm một ấn chiêu nữa đó là Hỏa Ấn. Ngoài ra còn một chiêu khác nữa đó là Âm Dương trảo.
Độc Nhĩ Kha cứ đứng trước Lỗ Khắc nhìn hắn, cũng không mở miệng nói gì. Lỗ Khắc mắt vẫn nhắm lại, tĩnh lặng như hồ nước. Đối lập với hắn là cảnh náo nhiệt ồn ào, tiếng hò hét, cổ vũ của khán giả trên khán đài. Độc Nhĩ Kha đứng lặng trước Lỗ Khắc hình như cũng bị tâm tình của hắn ảnh hưởng, hắn cũng nhắm mắt lại, tâm ổn định lại, sau đó tĩnh lặng như mặt nước không có chút gợn sóng nào.
Lúc này trọng tài đã bước ra, hắn nhìn hai người như vậy cũng không nói gì mà chỉ lẳng lặng đứng đó chờ đợi, hắn chờ một trong hai người mở mắt ra. Dường như hắn cũng hiểu hai người đang điều chỉnh trạng thái tốt nhất cho trận đấu, lúc đầu càng tĩnh lặng bao nhiêu thì càng về sau càng oanh động, dậy sóng bấy nhiêu.
Đúng một khắc sau Lỗ Khắc mở mắt ra, nhìn thẳng Độc Nhĩ Kha, vẻ mặt có chút hững hờ nói:
- Nếu đã tĩnh tâm xong rồi thì cũng nên bắt đầu đi.
Nghe những lời này Độc Nhĩ Kha cũng mở mắt, tay làm ra thủ thể nói:
- Vậy xin mời bắt đầu đi.
Lỗ Khắc gật đầu, trọng tài gật đầu, hắn cao giọng tuyên bố:
- Trận đấu giữa hai người bắt đầu.
Lời vừa dứt thì Lỗ Khắc phóng về phía Độc Nhĩ Kha, bàn tay xòe ra thành chưởng, Thổ linh lực nâu đất tuôn trào, linh lực chấn động không khí, sát khí trào dâng trong mắt, một chưởng hướng thẳng ngực Độc Nhĩ Kha đánh tới.
- Đại Lực Kim Cang chưởng.
Mới từ đầu Lỗ Khắc đã phát ra sát chiêu, hiển nhiên hắn rất coi trọng Độc Nhĩ Kha, hắn thực sự coi Độc Nhĩ Kha là đối thủ của mình. Đó cũng là kinh nghiệm chinh chiến của hắn cộng với nhãn quang nhìn người của hắn. Từ đầu hắn đã nhìn ra Độc Nhĩ Kha không hề đơn giản, đặc biệt là hôm nay Độc Nhĩ Kha khiến cho hắn có cảm giác mạnh hơn hai hôm trước khi chiến đấu với Thiết Cuồng Sa.
Đặc biệt khi ngày hôm qua hắn được biết Thiết Cuồng Sa mới đột phá lên Linh Tôn Trung Giai. Đối thủ của Thiết Cuồng Sa thì tất nhiên không phải là hạng tôm tép gì rồi, lại nói nếu đổi lại là hắn muốn thắng được Thiết Cuồng Sa thì cũng phải dùng hết toàn lực, tất cả bài tẩy cũng phải lấy ra.
Đối với một chưởng này của Lỗ Khắc, Độc Nhĩ Kha mỉm cười, chiến ý lẫm liệt trào dâng trong mắt. Cả người tràn trề lực lượng, độc công nén lại, lực lượng áp súc nắm tay siết lại, một quyền vung ra nện thẳng vào lòng chưởng kia.
- Phá Sát quyền.
Bành.
- Đại Lực kim cang chưởng.
- Phá Sát quyền.
Nắm quyền và thủ chưởng vừa va chạm vào nhau thì Lỗ Khắc lại đánh ra một chưởng khác, chiêu này vừa nối tiếp chiêu kia, chiêu trước cũng vừa vặn thu hồi. Độc Nhĩ Kha cũng không chút lưỡng lự, tay trái cũng đồng dạng đánh ra một Phá Sát quyền hướng tới.
Oành.
- Đại Lực Kim Cang Chưởng – Phiên Giang Cuồng Lãng.
Khi vừa va chạm, tay phải của Lỗ Khắc lại biến chiêu, một chiêu cực mạnh đánh ra, linh lực tuôn trào, không khí dường như có gợn sóng, gợn sóng lúc đầu nhỏ, nhưng sau đó lại dồn dập và lại càng lớn hơn, giống như sóng biển, sóng sau dồn sóng trước, sóng sau lớn hơn sóng trước.
Độc Nhĩ Kha hai chân niết chặt sàn đá, cả người hình thành thế đứng tấn, độc công được nén lại với mức lớn hơn, lực lượng áp súc mạnh hơn, vẫn là một chiêu Phá Sát quyền đánh ra, một quyền này không ngờ lại thu liễm hơn lúc trước, giống như uy lực yếu đi, nhưng lại không phải vậy, nó giống như một bờ đê, tuy rằng chẳng gây cho người ta cảm giác gì nhưng mà chắn sóng thì dư sức.
Oanh.
Cả hai bắn ra, nhưng khi vừa bắn ra thì Độc Nhĩ Kha một chân dậm xuống, cả người lộn hai vòng trên không trung, sau đó lại bật thẳng lên, hướng thẳng phía Lỗ Khắc phóng tới. Lỗ Khắc cũng không vừa, chỉ thấy khi vừa lùi lại hai bước, bước chân hắn bước hơi chếch qua một bên, sau đó cả người xoay hai vòng, lực xoay khiến cho tốc độ của hắn lại đề thăng, một chưởng nữa lại hướng tới Độc Nhĩ Kha.
- Đại Lực Kim Cang Chưởng - Hồi Quy Hùng Chưởng.
Bàn tay được thổ linh lực bao bọc huyễn hóa thành một cái chưởng khổng lồ, giống như một thủ chưởng của một con đại hùng vậy, nhìn cực kỳ bá đạo vọt tới Độc Nhĩ Kha.
Đối một chưởng này của Lỗ Khắc vẫn là một Phá Sát quyền của Độc Nhĩ Kha, chỉ là hắn dùng lực mạnh hơn một chút.
Oành.
Quyền chưởng chấn động, cả hai đều bắn ra, trên khóe miệng hai người đã mơ hồ có máu rỉ ra, sắc mặt cũng đỏ hơn, có lẽ do máu tươi tràn ra nhưng lại bị cố gắng áp chế nuôt xuống. Nhưng cả hai không thèm quan tâm, chiến ý trong mắt lại càng mãnh liệt hơn, cả hai không hẹn mà cười ha hả, sau đó lại vọt tới đối phương.
Đại Lực Kim Cang Chưởng tầng hai – Thổ Hùng Phách Chưởng.
Đại Lực Kim Cang có tất cả năm tầng, Lỗ Khắc đã luyện tới tầng thứ ba, bây giờ hắn lại phát ra một chiêu thức trong tầng hai của Đại Lực Kim Cang chưởng. Thổ Hùng Phách Chưởng huyễn hóa thành một hùng chưởng khổng lồ từ trên cao nện xuống, một nện này chính là nện xuống đầu Độc Nhĩ Kha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.