Chương 194: Thần niệm công kích
phamvanhuy
27/07/2022
Yêu tinh vương vừa nói, ánh mắt vừa lóe lên sự hưởng thụ, giống như hắn đang tưởng tượng tự mình đang nếm thịt hai tên nhân loại kia vậy. Nhất là thịt của bọn chúng còn được nướng với Yêu tinh vị và yêu tinh dịch nữa chứ.
Nhưng mà hắn lại không chú ý tới biểu tình của Đỗ lão lúc này. Đỗ lão lúc này ngây ra, ách một tiếng, cái miệng há to, cái đầu lắc lắc mấy cái dường như muốn xem mình quả thực có nghe nhầm hay không? Nhưng tiếc rằng những lời này lại rất chân thực, hoàn toàn vang lên trong đầu lão. Bởi vậy giờ phút này lão mới hiểu được từ chết đẹp trong miệng Yêu tinh vương kia quả thật không thể theo lẽ thường suy đoán được.
Nhưng nghĩ gì thì nghĩ, nói gì thì nói, lời yêu tinh vương nói hoàn toàn là sự thật. Trong yêu tinh tộc thì khái niệm kẻ thù chết đẹp chính xác là phải có ý nghĩa nhất. Mà ý nghĩa nhất chính là được trở thành món ngon nhất của bọn chúng, đó cũng chính là cống hiến vĩ đại nhất.
- Vậy ngươi bây giờ định xử lý chúng ta như thế?
Đỗ lão hỏi.
- Đúng vậy.
Yêu tinh vương nói.
- Ngươi không thấy ngươi còn chưa bắt được chúng ta sao?
Đỗ lão thần niệm đã có chút ba động, dường như bắt đầu có chút phẫn nộ.
Yêu tinh vương dường như không quan tâm điều này mà chỉ đắc ý đáp:
- Hai nhân loại các ngươi còn không biết chúng ta có bao nhiêu người sao? Chỗ này của ta đã bị phong kín, không có lệnh của ta các ngươi đừng hòng mở được cửa đá. Còn nữa, chúng ta có mấy chục vạn chiến sĩ yêu tinh, so với hai người các ngươi thì chỉ cần chúng ta mỗi chiến sĩ yêu tinh hắt xì một cái thì các ngươi cũng tiêu đời.
- Vậy sao?
Đỗ lão lạnh lẽo nói.
Oanh long.
Đỗ lão vừa dứt lời thì trong đầu Yêu tinh vương nổ vang một tiếng, Yêu tinh vương hét thảm một tiếng, hai tay ôm đầu, hai mắt đỏ lên, dường như muốn lòi ra, khuôn mặt béo múp nhăn tít lại, hai tai cũng cụp xuống dường như rất đau đớn. Nhưng nhìn dáng vẻ yêu tinh đau đớn thì lại rất buồn cười.
- Thần niệm công kích.
Yêu tinh vương hét lên, ánh mắt nhìn Đỗ lão cực kỳ hoảng sợ, dường như hắn nhìn thấy một tồn tại kinh khủng không thể trêu chọc vậy. Việc này cũng dễ hiểu, thần niệm giống như một bức tường thành, còn thần niệm công kích thì giống một cái búa vậy. Nếu tường thành dày và đủ cứng, mà búa không đủ lớn lực không đủ mạnh thì không thể đánh vỡ được bức tường kia. Mà hắn vừa bị thần niệm công kích điều này chứng tỏ thần niệm của Đỗ lão hơn hắn rất nhiều. Hắn vẫn còn cảm thấy vừa rồi Đỗ lão còn không dùng toàn lực.
Nhưng sự khiếp sợ trong nháy mắt biến thành phẫn nộ bởi vì hắn thực sự cảm thấy mất mặt khi chứng kiến ánh mắt hoảng sợ của đám yêu tinh tộc khi nhìn Yêu tinh vương – tồn tại giống như ‘yêu tinh thần’ của bọn chúng tự nhiên lại bị thương, mà dường như bọn chúng cũng phát hiện ra người đã làm bị thương Yêu tinh vương chính là hai tên quái vật đứng đây.
Trong lòng Yêu tinh vương cực kỳ tức giận. Thứ nhất là kẻ kia lại dám đánh hắn bị thương, thứ hai là mặt mũi của hắn. Cố áp chế lại xáo động trong đầu, Yêu tinh vương quát lên:
- Các con, giết chết bọn chúng cho ta.
Lời vừa dứt có vô số yêu tinh nhảy xuống không chút do dự xông vào hai người Độc Nhĩ Kha và Đỗ lão. Phiến đá nhọn trên tay chúng lóe lên, từ trên đó tỏa ra quang mang màu ngăm đen lại càng khiến cho chúng trở nên cứng nhọn lạ thường. Mỗi một yêu tinh đều phóng tới, phiến đá nhọn trong tay cũng đâm tới. Bọn chúng đã sớm thòm thèm thịt tươi của hai tên quái vật trước mắt rồi, giờ có cơ hội thì tất cả đều điên cuồng đánh tới, kẻ nào cũng mong lập công để mình có một miếng thịt mà ăn.
Độc Nhĩ Kha không nói một lời, bộ pháp bước ra, trên tay xuất hiện tam sắc chủy thủ xông về một hướng chém tới.
Đỗ lão thì vẫn đứng im, chỉ là trong lòng lão lúc này bừng lên lửa giận, không khí xung quanh bất ngờ chấn động.
- Giết chết bọn chúng.
- Chúng là của ta.
- Là của ta.
Vô số tiếng hét của đám yêu tinh vang lên, ánh mắt chúng nhìn hai người Độc Nhĩ Kha càng thêm hung hăng, sát chiêu càng thêm lăng lệ.
- Băng Hỏa Tề Xuất.
Độc Nhĩ Kha hét lên một tiếng, tam sắc chủy thủ bỗng nhiên rời chuôi, vạch ra một đường trong không khí chém về phía năm tên yêu tinh gần nhất.
- Hàn Băng Chưởng - Hàn Băng Liên Tỏa.
Chủy thủ vừa chém ra thì đồng thời tay trái cũng đánh ra một chưởng hướng tới ba tên yêu tinh khác.
- Xoẹt, xoẹt...
- Bành bành.
Phiến đá nhọn trong tay đám yêu tinh còn chưa kịp đâm tới Độc Nhĩ Kha thì chủy thủ đã lướt qua cổ bọn chúng. Chưa kịp phản ứng gì thì cái đầu của bọn chúng đá rơi xuống, máu tươi màu xám đen phún ra.
Cùng lúc đó Hàn Băng Chưởng cũng đánh tới ba tên yêu tinh kia. Từ trên tay phát ra một đóa liên băng nện thẳng lên ba phiến đá nhọn trên tay bọn chúng. Trong chưởng còn ẩn hàm lực lượng cực mạnh nhất thời phiến đá trong tay bọn chúng vỡ nát thành trăm ngàn mảnh bắn tung tóe xuống đất. Chưởng lực không giảm nện lên người một tên yêu tinh gần nhất. Nhất thời tên đó bắn vọt về phía sau, rơi xuống đất không thấy động đậy.
Nhưng chỉ một hô hấp sau thì có vô số luồng sát chiêu đã đánh tới Độc Nhĩ Kha. Bởi vì tốc độ của Độc Nhĩ Kha quá nhanh cho nên bọn chúng hơi bị bất ngờ, cũng không theo kịp. Giờ chứng kiến đồng loại bỏ mình, bọn chúng không những không kinh hoảng mà càng liều mạng đánh tới.
Phía bên Đỗ lão cũng diễn ra đại chiến, chỉ là chiến thắng chỉ nghiêng về một bên. Mấy trăm con yêu tinh xông tới Đỗ lão nhưng khi tiến vào trong vòng năm thước thì đột nhiên trên người Đỗ lão nổi lên một quang mang màu đỏ bao phủ chu vi năm thước. Hỏa Diệm Lĩnh vực thi triển ra, những yêu tinh kia không thể tiến thêm được một chút nào, sau đó lập tức bị Hỏa diệm thiêu đốt thành hư vô, ngay cả một chút tro cốt cũng không có.
Tình cảnh này đập vào vô số con mắt đám yêu tinh, đang xông lên bỗng nhiên bọn chúng đồng loạt dừng lại, trong lòng bắt đầu run sợ, ánh mắt nhìn Đỗ lão đầy kinh hoảng, nhất thời bọn chúng chọn nhảy cách xa đoàn quang mang màu đỏ kia. Hiển nhiên bọn chúng cũng nhận ra chính đoàn hồng quang này đã thiêu đốt mấy trăm đồng loại của chúng.
Đồng thời run sợ còn có Yêu tinh vương, tình cành quỷ dị như thế hắn chưa bao giờ nghe, chứ đừng nói là thấy. Nhưng bây giờ hắn lại tận mắt chứng kiến. Thủ đoạn của lão giả kia quá kỳ dị đi. Đoàn hồng quang kia là gì? Tuy rằng hắn đánh gia rất cao Đỗ lão nhưng với hiểu biết của hắn về võ học gói gọn trong yêu tinh tộc và Chằn tộc thì không thể biết được một chiêu kia.
Đỗ lão chuyển ánh mắt sang phía Độc Nhĩ Kha thấy hắn vẫn còn chống chế được cho nên cũng không quan tâm nữa, mà cả người phóng về phía Yêu tinh vương. Cầm tặc tiên cầm vương, Đỗ lão chính là muốn hiệu quả như vậy.
Nhìn thấy Đỗ lão phóng về phía mình Yêu tinh vương chỉ hừ lạnh một tiếng, trên tay xuất hiện một cây trượng có khảm hắc thạch. Từ trên trượng lóe lên quang mang màu xám đen bắn thẳng tới Đỗ lão, ngoài miệng còn quát lên:
- Xông lên giết hắn.
Tiếng hô vừa dứt vô số Yêu tinh lao về phía Đỗ lão, hắc thạch phiến trong tay đâm về phía lão. Cùng lúc đó thì hắc quang từ trên cây trượng của Yêu tinh vương cũng bắn tới hồng quang. Nhưng kỳ là hắc quang này không bị dừng lại, cũng không bị Hỏa diệm của Đỗ lão thiêu đốt mà chỉ bị chậm lại một chút mà thôi. Nó vẫn tiếp tục bắn tới Đỗ lão.
- Hừ, châu chấu đá xe.
Đỗ lão hừ lạnh một tiếng. Tuy rằng cảm thấy hắc quang kia không đơn giản nhưng lão vẫn không chút e sợ. Kiếm trong tay vung lên, hóa thành trăm ngàn bóng kiếm chém tới đoàn hắc quang kia.
- Thiên kiếm giảo sát.
Phụt..
Từng đoàn từng đoàn bóng kiếm liên tục chém lên đoàn hắc quang, nhất thời chém ra thành trăm ngàn đoàn hắc quang nhỏ, những đoàn hắc quang này mất đi tính kết dính, lực đạo cũng mất trực tiếp bị đánh tan, biến mất trong không khí.
Phía bên kia Độc Nhĩ Kha bằng vào bộ pháp và thân thể cường hãn của mình tận lực chém giết. Tam sắc chủy thủ liên tục lóe lên gặt hái sinh mạng của đám yêu tinh. Máu đen dưới đất đầm đìa, xác chết yêu tinh đã tới mấy chục. Nhưng Độc Nhĩ Kha cũng bị trúng mấy chiêu, hắc thạch phiến sắc nhọn đâm lên người hắn, nhưng cũng chỉ để lại vết thương mơ hồ trên da thịt mà thôi, đối với Độc Nhĩ Kha thì không đáng là gì.
Bùm...
Độc Nhĩ Kha ném ra mười mấy viên Hồi Linh Độc Đan bắn ra bốn phía, Hồi Linh Độc Đan nổ tung nhất thời cuốn phăng vô số sinh mạnh yêu tinh. Máu tươi, xương thịt bắn tứa tung.
Xào...
Nhưng sự việc tiếp theo làm cho người ta sởn gai ốc bởi vì những huyết nhục kia bắn ra thì có vô số yêu tinh lao đến, chúng tìm mọi cách bắt lấy đám huyết nhục này sau đó bắt đầu cho vào miệng ăn.
Mà sau khi ăn xong thì bọn chúng lại dường như khỏe mạnh hơn một chút, sau đó lại bắt đầu lũ lượt kéo tới hắc thạch phiến đâm tới Độc Nhĩ Kha.
- Chỉnh hợp đội hình, bày trận.
Bỗng nhiên từ trong đám yêu tinh bước ra mười tên yêu tinh tướng mạo cao to, mập mạp hơn hẳn. Nhìn cũng dữ tợn hơn, mười người này quát lên, đám yêu tinh đang nhao nhao bỗng nhiên run lên ánh mắt nhìn mười người đều sợ hãi, sau đó đồng loạt lùi lại bắt đầu tổ hợp lại thành mười đội. Mười đội này lại sắp xếp thành một hình trận giống như một mũi tiễn nhọn, rất có khí thế.
Nhưng không chỉ có thế, đám yêu tinh bỗng nhiên chồng lên nhau, cứ ba con tổ hợp lại thành một con, giống như robo lắp ráp vậy, hình thành một con ‘yêu tinh’ mới to hơn rất nhiều, thậm chí cao hơn, to hơn Độc Nhĩ Kha nữa.
- Giết.
Mười tên thủ lĩnh binh đội yêu tinh quát lên, mười ‘mũi tiễn’ bằng yêu tinh xông tới, trận hình mở ra, từng con ‘yêu tinh’ bự kia bắt đầu tấn công đến Độc Nhĩ Kha. Hắc thạch phiến trong tay chúng lại đâm tới, nhưng lần này từ trên người chúng tỏa ra một quang mang màu đen, ba quang mang màu đen của ‘yêu tinh’ bự kia bỗng nhiên ba động cùng tần suất, sau đó chúng bắt đầu tập hợp lại tại vị trí trung tâm nhất, cũng là vị trí con yêu tinh ở giữa. Từ đó hắc quang bắt đầu có màu đen đậm hơn, to hơn. Sau đó từ vị trí trung tâm này bắt đầu tỏa đi hướng tới ba khối thạch phiến trong tay ba con yêu tinh.
Đó chỉ là một con ‘yêu tinh’ bự, nhưng trong lúc này có vô số con ‘yêu tinh’ bự như vậy. Mà mỗi con yêu tinh bự này bắt đầu liều mạng đánh tới Độc Nhĩ Kha.
Vẻ mặt Độc Nhĩ Kha cực kỳ âm trầm, trong tay hắn là mười mấy viên Hồi Linh Độc Đan đã được gia trì độc công. Trong lòng có chút lưỡng lự, nhưng sau đó biến thành sự quyết đoán. Độc Nhĩ Kha không hai lời, Hồi Linh Độc Đan liên tục ném ra chia làm hai đường, cả hai hướng tới hai đội hình binh đội yêu tinh gần nhất. Còn cả người hắn cũng phóng tới một phía, tam sắc chủy thủ hoa lên chém ra.
Tuy trong lòng hắn đã tính tới dùng Thôi Hồn tán nhưng Thôi Hồn tán cần thời gian để chúng phát tác mà Độc Nhĩ Kha hắn lại đang bị vây trong đội hình này, nếu chậm trễ một chút thì có thể nguy hiểm lớn.
Nhưng mà hắn lại không chú ý tới biểu tình của Đỗ lão lúc này. Đỗ lão lúc này ngây ra, ách một tiếng, cái miệng há to, cái đầu lắc lắc mấy cái dường như muốn xem mình quả thực có nghe nhầm hay không? Nhưng tiếc rằng những lời này lại rất chân thực, hoàn toàn vang lên trong đầu lão. Bởi vậy giờ phút này lão mới hiểu được từ chết đẹp trong miệng Yêu tinh vương kia quả thật không thể theo lẽ thường suy đoán được.
Nhưng nghĩ gì thì nghĩ, nói gì thì nói, lời yêu tinh vương nói hoàn toàn là sự thật. Trong yêu tinh tộc thì khái niệm kẻ thù chết đẹp chính xác là phải có ý nghĩa nhất. Mà ý nghĩa nhất chính là được trở thành món ngon nhất của bọn chúng, đó cũng chính là cống hiến vĩ đại nhất.
- Vậy ngươi bây giờ định xử lý chúng ta như thế?
Đỗ lão hỏi.
- Đúng vậy.
Yêu tinh vương nói.
- Ngươi không thấy ngươi còn chưa bắt được chúng ta sao?
Đỗ lão thần niệm đã có chút ba động, dường như bắt đầu có chút phẫn nộ.
Yêu tinh vương dường như không quan tâm điều này mà chỉ đắc ý đáp:
- Hai nhân loại các ngươi còn không biết chúng ta có bao nhiêu người sao? Chỗ này của ta đã bị phong kín, không có lệnh của ta các ngươi đừng hòng mở được cửa đá. Còn nữa, chúng ta có mấy chục vạn chiến sĩ yêu tinh, so với hai người các ngươi thì chỉ cần chúng ta mỗi chiến sĩ yêu tinh hắt xì một cái thì các ngươi cũng tiêu đời.
- Vậy sao?
Đỗ lão lạnh lẽo nói.
Oanh long.
Đỗ lão vừa dứt lời thì trong đầu Yêu tinh vương nổ vang một tiếng, Yêu tinh vương hét thảm một tiếng, hai tay ôm đầu, hai mắt đỏ lên, dường như muốn lòi ra, khuôn mặt béo múp nhăn tít lại, hai tai cũng cụp xuống dường như rất đau đớn. Nhưng nhìn dáng vẻ yêu tinh đau đớn thì lại rất buồn cười.
- Thần niệm công kích.
Yêu tinh vương hét lên, ánh mắt nhìn Đỗ lão cực kỳ hoảng sợ, dường như hắn nhìn thấy một tồn tại kinh khủng không thể trêu chọc vậy. Việc này cũng dễ hiểu, thần niệm giống như một bức tường thành, còn thần niệm công kích thì giống một cái búa vậy. Nếu tường thành dày và đủ cứng, mà búa không đủ lớn lực không đủ mạnh thì không thể đánh vỡ được bức tường kia. Mà hắn vừa bị thần niệm công kích điều này chứng tỏ thần niệm của Đỗ lão hơn hắn rất nhiều. Hắn vẫn còn cảm thấy vừa rồi Đỗ lão còn không dùng toàn lực.
Nhưng sự khiếp sợ trong nháy mắt biến thành phẫn nộ bởi vì hắn thực sự cảm thấy mất mặt khi chứng kiến ánh mắt hoảng sợ của đám yêu tinh tộc khi nhìn Yêu tinh vương – tồn tại giống như ‘yêu tinh thần’ của bọn chúng tự nhiên lại bị thương, mà dường như bọn chúng cũng phát hiện ra người đã làm bị thương Yêu tinh vương chính là hai tên quái vật đứng đây.
Trong lòng Yêu tinh vương cực kỳ tức giận. Thứ nhất là kẻ kia lại dám đánh hắn bị thương, thứ hai là mặt mũi của hắn. Cố áp chế lại xáo động trong đầu, Yêu tinh vương quát lên:
- Các con, giết chết bọn chúng cho ta.
Lời vừa dứt có vô số yêu tinh nhảy xuống không chút do dự xông vào hai người Độc Nhĩ Kha và Đỗ lão. Phiến đá nhọn trên tay chúng lóe lên, từ trên đó tỏa ra quang mang màu ngăm đen lại càng khiến cho chúng trở nên cứng nhọn lạ thường. Mỗi một yêu tinh đều phóng tới, phiến đá nhọn trong tay cũng đâm tới. Bọn chúng đã sớm thòm thèm thịt tươi của hai tên quái vật trước mắt rồi, giờ có cơ hội thì tất cả đều điên cuồng đánh tới, kẻ nào cũng mong lập công để mình có một miếng thịt mà ăn.
Độc Nhĩ Kha không nói một lời, bộ pháp bước ra, trên tay xuất hiện tam sắc chủy thủ xông về một hướng chém tới.
Đỗ lão thì vẫn đứng im, chỉ là trong lòng lão lúc này bừng lên lửa giận, không khí xung quanh bất ngờ chấn động.
- Giết chết bọn chúng.
- Chúng là của ta.
- Là của ta.
Vô số tiếng hét của đám yêu tinh vang lên, ánh mắt chúng nhìn hai người Độc Nhĩ Kha càng thêm hung hăng, sát chiêu càng thêm lăng lệ.
- Băng Hỏa Tề Xuất.
Độc Nhĩ Kha hét lên một tiếng, tam sắc chủy thủ bỗng nhiên rời chuôi, vạch ra một đường trong không khí chém về phía năm tên yêu tinh gần nhất.
- Hàn Băng Chưởng - Hàn Băng Liên Tỏa.
Chủy thủ vừa chém ra thì đồng thời tay trái cũng đánh ra một chưởng hướng tới ba tên yêu tinh khác.
- Xoẹt, xoẹt...
- Bành bành.
Phiến đá nhọn trong tay đám yêu tinh còn chưa kịp đâm tới Độc Nhĩ Kha thì chủy thủ đã lướt qua cổ bọn chúng. Chưa kịp phản ứng gì thì cái đầu của bọn chúng đá rơi xuống, máu tươi màu xám đen phún ra.
Cùng lúc đó Hàn Băng Chưởng cũng đánh tới ba tên yêu tinh kia. Từ trên tay phát ra một đóa liên băng nện thẳng lên ba phiến đá nhọn trên tay bọn chúng. Trong chưởng còn ẩn hàm lực lượng cực mạnh nhất thời phiến đá trong tay bọn chúng vỡ nát thành trăm ngàn mảnh bắn tung tóe xuống đất. Chưởng lực không giảm nện lên người một tên yêu tinh gần nhất. Nhất thời tên đó bắn vọt về phía sau, rơi xuống đất không thấy động đậy.
Nhưng chỉ một hô hấp sau thì có vô số luồng sát chiêu đã đánh tới Độc Nhĩ Kha. Bởi vì tốc độ của Độc Nhĩ Kha quá nhanh cho nên bọn chúng hơi bị bất ngờ, cũng không theo kịp. Giờ chứng kiến đồng loại bỏ mình, bọn chúng không những không kinh hoảng mà càng liều mạng đánh tới.
Phía bên Đỗ lão cũng diễn ra đại chiến, chỉ là chiến thắng chỉ nghiêng về một bên. Mấy trăm con yêu tinh xông tới Đỗ lão nhưng khi tiến vào trong vòng năm thước thì đột nhiên trên người Đỗ lão nổi lên một quang mang màu đỏ bao phủ chu vi năm thước. Hỏa Diệm Lĩnh vực thi triển ra, những yêu tinh kia không thể tiến thêm được một chút nào, sau đó lập tức bị Hỏa diệm thiêu đốt thành hư vô, ngay cả một chút tro cốt cũng không có.
Tình cảnh này đập vào vô số con mắt đám yêu tinh, đang xông lên bỗng nhiên bọn chúng đồng loạt dừng lại, trong lòng bắt đầu run sợ, ánh mắt nhìn Đỗ lão đầy kinh hoảng, nhất thời bọn chúng chọn nhảy cách xa đoàn quang mang màu đỏ kia. Hiển nhiên bọn chúng cũng nhận ra chính đoàn hồng quang này đã thiêu đốt mấy trăm đồng loại của chúng.
Đồng thời run sợ còn có Yêu tinh vương, tình cành quỷ dị như thế hắn chưa bao giờ nghe, chứ đừng nói là thấy. Nhưng bây giờ hắn lại tận mắt chứng kiến. Thủ đoạn của lão giả kia quá kỳ dị đi. Đoàn hồng quang kia là gì? Tuy rằng hắn đánh gia rất cao Đỗ lão nhưng với hiểu biết của hắn về võ học gói gọn trong yêu tinh tộc và Chằn tộc thì không thể biết được một chiêu kia.
Đỗ lão chuyển ánh mắt sang phía Độc Nhĩ Kha thấy hắn vẫn còn chống chế được cho nên cũng không quan tâm nữa, mà cả người phóng về phía Yêu tinh vương. Cầm tặc tiên cầm vương, Đỗ lão chính là muốn hiệu quả như vậy.
Nhìn thấy Đỗ lão phóng về phía mình Yêu tinh vương chỉ hừ lạnh một tiếng, trên tay xuất hiện một cây trượng có khảm hắc thạch. Từ trên trượng lóe lên quang mang màu xám đen bắn thẳng tới Đỗ lão, ngoài miệng còn quát lên:
- Xông lên giết hắn.
Tiếng hô vừa dứt vô số Yêu tinh lao về phía Đỗ lão, hắc thạch phiến trong tay đâm về phía lão. Cùng lúc đó thì hắc quang từ trên cây trượng của Yêu tinh vương cũng bắn tới hồng quang. Nhưng kỳ là hắc quang này không bị dừng lại, cũng không bị Hỏa diệm của Đỗ lão thiêu đốt mà chỉ bị chậm lại một chút mà thôi. Nó vẫn tiếp tục bắn tới Đỗ lão.
- Hừ, châu chấu đá xe.
Đỗ lão hừ lạnh một tiếng. Tuy rằng cảm thấy hắc quang kia không đơn giản nhưng lão vẫn không chút e sợ. Kiếm trong tay vung lên, hóa thành trăm ngàn bóng kiếm chém tới đoàn hắc quang kia.
- Thiên kiếm giảo sát.
Phụt..
Từng đoàn từng đoàn bóng kiếm liên tục chém lên đoàn hắc quang, nhất thời chém ra thành trăm ngàn đoàn hắc quang nhỏ, những đoàn hắc quang này mất đi tính kết dính, lực đạo cũng mất trực tiếp bị đánh tan, biến mất trong không khí.
Phía bên kia Độc Nhĩ Kha bằng vào bộ pháp và thân thể cường hãn của mình tận lực chém giết. Tam sắc chủy thủ liên tục lóe lên gặt hái sinh mạng của đám yêu tinh. Máu đen dưới đất đầm đìa, xác chết yêu tinh đã tới mấy chục. Nhưng Độc Nhĩ Kha cũng bị trúng mấy chiêu, hắc thạch phiến sắc nhọn đâm lên người hắn, nhưng cũng chỉ để lại vết thương mơ hồ trên da thịt mà thôi, đối với Độc Nhĩ Kha thì không đáng là gì.
Bùm...
Độc Nhĩ Kha ném ra mười mấy viên Hồi Linh Độc Đan bắn ra bốn phía, Hồi Linh Độc Đan nổ tung nhất thời cuốn phăng vô số sinh mạnh yêu tinh. Máu tươi, xương thịt bắn tứa tung.
Xào...
Nhưng sự việc tiếp theo làm cho người ta sởn gai ốc bởi vì những huyết nhục kia bắn ra thì có vô số yêu tinh lao đến, chúng tìm mọi cách bắt lấy đám huyết nhục này sau đó bắt đầu cho vào miệng ăn.
Mà sau khi ăn xong thì bọn chúng lại dường như khỏe mạnh hơn một chút, sau đó lại bắt đầu lũ lượt kéo tới hắc thạch phiến đâm tới Độc Nhĩ Kha.
- Chỉnh hợp đội hình, bày trận.
Bỗng nhiên từ trong đám yêu tinh bước ra mười tên yêu tinh tướng mạo cao to, mập mạp hơn hẳn. Nhìn cũng dữ tợn hơn, mười người này quát lên, đám yêu tinh đang nhao nhao bỗng nhiên run lên ánh mắt nhìn mười người đều sợ hãi, sau đó đồng loạt lùi lại bắt đầu tổ hợp lại thành mười đội. Mười đội này lại sắp xếp thành một hình trận giống như một mũi tiễn nhọn, rất có khí thế.
Nhưng không chỉ có thế, đám yêu tinh bỗng nhiên chồng lên nhau, cứ ba con tổ hợp lại thành một con, giống như robo lắp ráp vậy, hình thành một con ‘yêu tinh’ mới to hơn rất nhiều, thậm chí cao hơn, to hơn Độc Nhĩ Kha nữa.
- Giết.
Mười tên thủ lĩnh binh đội yêu tinh quát lên, mười ‘mũi tiễn’ bằng yêu tinh xông tới, trận hình mở ra, từng con ‘yêu tinh’ bự kia bắt đầu tấn công đến Độc Nhĩ Kha. Hắc thạch phiến trong tay chúng lại đâm tới, nhưng lần này từ trên người chúng tỏa ra một quang mang màu đen, ba quang mang màu đen của ‘yêu tinh’ bự kia bỗng nhiên ba động cùng tần suất, sau đó chúng bắt đầu tập hợp lại tại vị trí trung tâm nhất, cũng là vị trí con yêu tinh ở giữa. Từ đó hắc quang bắt đầu có màu đen đậm hơn, to hơn. Sau đó từ vị trí trung tâm này bắt đầu tỏa đi hướng tới ba khối thạch phiến trong tay ba con yêu tinh.
Đó chỉ là một con ‘yêu tinh’ bự, nhưng trong lúc này có vô số con ‘yêu tinh’ bự như vậy. Mà mỗi con yêu tinh bự này bắt đầu liều mạng đánh tới Độc Nhĩ Kha.
Vẻ mặt Độc Nhĩ Kha cực kỳ âm trầm, trong tay hắn là mười mấy viên Hồi Linh Độc Đan đã được gia trì độc công. Trong lòng có chút lưỡng lự, nhưng sau đó biến thành sự quyết đoán. Độc Nhĩ Kha không hai lời, Hồi Linh Độc Đan liên tục ném ra chia làm hai đường, cả hai hướng tới hai đội hình binh đội yêu tinh gần nhất. Còn cả người hắn cũng phóng tới một phía, tam sắc chủy thủ hoa lên chém ra.
Tuy trong lòng hắn đã tính tới dùng Thôi Hồn tán nhưng Thôi Hồn tán cần thời gian để chúng phát tác mà Độc Nhĩ Kha hắn lại đang bị vây trong đội hình này, nếu chậm trễ một chút thì có thể nguy hiểm lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.