Chương 1182: Đưa cho Hoàng Nhi một cọc tạo hóa 1
Lê Thiên
05/12/2016
Hai người đối chọi gay gắt, đến bước này, hiển nhiên bọn họ chỉ còn tranh giành khí phách mà thôi.
Ngay lúc này bên ngoài không ngừng có người tới bẩm báo:
- Cung đại nhân, đám tán tu nhao nhao lao ra ngoài. Hơn mười vạn tán tu ít nhất đã mất đi hai phần ba.
- Cung đại nhân, những người chúng ta giám thị, ít nhất mất đi hơn phân nửa.
Tin tức xấu không ngừng truyền tới, biểu hiện trên mặt Cung Vô Cực ngày càng khó coi. Lần này không đơn thuần là bị đùa nghịch, hơn nữa bị đùa giỡn tới triệt để.
Trong lúc đó, trong đầu Cung Vô Cực hiện lên một khuôn mặt.
Giang Trần.
Tuy rằng hắn không biết người đưa kiếm là ai, nhưng trước tiên hắn đã nghĩ tới Giang Trần. Dịch dung thành đệ tử Xích Đỉnh trung vực, xoay vòng vòng Triệu Năng kia. Sau đó đưa thanh kiếm tai họa này tới, tự mình giao tới tay hắn, dẫn phát tới đoạn huyết án này.
Trong lúc nhất thời Cung Vô Cực cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, một ngụm máu tươi cơ hồ thiếu chút nữa nhịn không được mà muốn phun ra.
Không hề nghi ngờ, hắn đã bị Giang Trần âm hiểm chém một đao.
Hắn không thèm để ý tới Hác trưởng lão phía đối diện, trực tiếp mang theo tinh nhuệ của Bất Diệt Thiên Đô đi ra n goài.
- Những người bị giám thị trọng điểm đã thoát ra ng oài chừng bao nhiêu người?
Khuôn mặt Cung Vô Cực đen lên, hỏi:
- Đại nhân, hai đội ngũ trong số tán tu mà chúng ta khoanh vùng, tổng cộng có hơn bốn trăm, số người chạy ra ngoài hơn hai trăm. Nhưng mà có hơn một trăm đã bị chúng ta đuổi kịp. Còn lại hơn trăm người, tuy rằng đi xa, thế nhưng đại bộ phận cũng đã phái người đuổi theo.
Mặt Cung Vô Cực đen lên:
- Đi về phía Lưu Ly vương thành có mấy người?
- Có bảy người.
Cung Vô Cực gật đầu:
- Trọng điểm truy tung bảy người này, bất luận bắt được một người nào đều đưa tới trước mặt bổn tọa. Nếu như gặp phải kẻ chống cự hoặc biến mất thì càng phải trọng điểm báo cáo.
- Toàn thể đội ngũ, đều hướng về phía Lưu Ly vương thành, nhanh đuổi theo cho ta.
Cung Vô Cực là người cầm được cũng buông được, giờ phút này sự nghi ngờ chủ yếu của hắn là ở trên người Giang Trần.
Ân oán với Cửu Dương Thiên Tông không thể không tạm thời buông xuống.
Hắn có một dự cảm vô cùng mạnh, Giang Trần nhất định đã tới THái A thành, hơn nữa kiếm kia nhất định là Giang Trần đưa tới. Nghĩ tới đây trong lòng Cung Vô Cực giận dữ.
Đã không chỉ một lần bị Giang Trần trêu đùa, chuyện này khiến cho tôn nghiêm Hoàng cảnh của Cung Vô Cực cảm thấy bị mạo phạm vô cùng sâu.
Trong bảy người đi về phía Lưu Ly vương thành kia nhất định có Giang Trần.
Cung Vô Cực cơ hồ mười phần khẳng định điểm này.
- Giang Trần, lần này để xem ngươi trốn thế nào. Ngươi tự cho mình là thông minh, thế nhưng lại không biết, bị Bất Diệt ấn ký của Bất Diệt Thiên Đô ta đánh xuống, ngươi muốn chạy trốn khỏi lòng bàn tay ta sao? Nằm mơ.
Cung Vô Cực nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt âm trầm vọt về phía Lưu Ly vương thành, trong ánh mắt tràn ngập sát ý lạnh thấu xương.
Liên tục thất bại, liên tục bị Giang Trần đùa giỡn, khiến cho Cung Vô Cực triệt để giận dữ.
Bên Cửu Dương Thiên Tông, Hác trưởng lão cũng mang theo rất nhiều tinh nhuệ, trở lại khách điếm mà đám người này đặt chân.
Khuôn mặt Hác trưởng lão đen lại, cười lạnh nói:
- Cứ như vậy mà đi sao? Làm sao có thể? Nhưng mà thù của Tào Tấn, hơn phân nửa không có quan hệ với Bất Diệt Thiên Đô.
- Thực sự không có quan hệ với bọn họ sao?
Tất cả người của Cửu Dương Thiên Tông đều giật mình không nhỏ.
Hác trưởng lão cau mày nói:
- Người Bất Diệt Thiên Đô hiện tại như thế nào rồi?
- Bọn chúng lén lén lút lút, dường như có đầu mối gì đó, bộ dáng giống như đã tính trước. Chẳng lẽ có tin tức Giang Trần?
Hác trưởng lão gật gật đầu nói:
- Mặc kệ như thế nào, cứ nhìn chằm chằm vào bọn họ. Bổn tọa hoài nghi, cái chết của Tào Tấn nói không chừng cũng có quan hệ với Giang Trần.
- Ồ?
Mọi người nghe vậy đều chấn động không thôi. Hiển nhiên tin tức này hiện tại tất cả mọi người còn chưa có tiêu hóa nổi.
Tên tuổi Giang Trần, những ngày này bọn họ cũng đã nghe thấy rất nhiều.
Giang Trần bị vây trong Huyễn Ba sơn, lại thần bí xuất hiện trong Vạn Tượng đại điển. Vạn Tượng đại điển bị Xích Đỉnh trung vực phong tỏa, Giang Trần lại thong dong rời khỏi đó. Sau đó còn trở lại Đan Kiền Cung, hung hăng chơi Cung Vô Cực một chầu, đem cháu trai mà Cung Vô Cực yêu quý nhất giết chết.
Không thể không nói, Giang Trần một lần lại một lần biểu hiện như vậy khiến cho những đệ tử tông môn nhất phẩm này cũng phải cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Phải biết rằng lúc này Giang Trần vẫn chỉ là một tiểu nhân vật trong liên minh thập lục quốc mà thôi. Nếu như không phải tất cả mọi người bởi vì Giang Trần giết Long Cư tuyết, tất cả mọi người căn bản sẽ không biết tới tiểu tử này.
Cũng bởi vì Giang Trần ban đầu ở liên minh thập lục quốc giết chết Long Cư tuyết, phá hư bố cục của Cửu Dương Thiên Tông ở liên minh thập lục quốc. Mọi người lúc đó mới lờ mờ biết rõ người này.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng hơn không phải là Giang Trần phá hư bố cục của Cửu Dương Thiên Tông trong liên minh thập lục quốc. Mà Giang Trần giết Long Cư Tuyết, là lô đỉnh tu luyện mà Ung Hành Vân sư huynh, thiên tài bài danh thứ ba trong thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông.
Ngay cả chuyện tốt của Ung Hành Vân cũng dám phá hỏng, đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến cho mọi người nhớ kỹ Giang Trần.
Không ngờ tới, vài năm sau, tốc độ phát triển của Giang Trần lại nhanh như vậy, ngay cả Tào Tấn, một trong thập đại chân truyền cũng có thể chết ở trong tay Giang Trần.
Chuyện này dù thế nào cũng cảm thấy vô cùng khoa trương.
Thế nhưng mà trải qua một hồi đại chiến như vậy. Hác trưởng lão có lẽ sẽ không tùy tiện bìa đặt chuyện như vậy. Dùng tính của Hác trưởng lão, tuyệt đối không thề hàm hồ kết luận như vậy.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không khỏi nhìn nhau.
- Hác trưởng lão, Giang Trần kia nghe nói bất quá chỉ là Thánh Cảnh sơ kỳ. Mặc dù có chút kỳ ngộ, có lẽ còn xa không phải là đối thủ của Tào Tấn.
- Đúng vậy a. Tào Tấn đã là bán bộ Hoàng cảnh, ở trong thập đại chân truyền tuy rằng chỉ xếp thứ chín. Nhưng một thân tu vi, cho dù là cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ, cũng chưa chắc đã thắng được hắn.
Tất cả mọi người đều ngươi một câu, ta một câu.
Ngụ ý rất rõ ràng, tuy rằng Giang Trần yêu nghiệt, thế nhưng có lẽ còn không tạo thành uy hiếp với Tào Tấn. Coi như là cả Vạn Tượng Cương Vực, người có thể giết chết Tào Tấn, bọn họ cảm thấy căn bản không có lấy một người.
Hác trưởng lão thở dài:
- Dưới trạng thái thông thường, ta cũng tin Giang Trần này còn xa không phải là đối thủ của Tào Tấn. Nhưng mà căn cứ vào điều tra mới nhất của tông môn. Tào Tấn đã từng đi qua Đan Kiền Cung một lần, khi đó từng nếm qua thiệt thòi. Về sau hắn ta tìm được Đan Vương nhị phẩm Thì Trinh, còn có thiên tài trận pháp Ngô Hằng. Trải qua vô số manh mối, tông môn đã kết luận được bọn chúng đi Huyễn Ba sơn.
Ngay lúc này bên ngoài không ngừng có người tới bẩm báo:
- Cung đại nhân, đám tán tu nhao nhao lao ra ngoài. Hơn mười vạn tán tu ít nhất đã mất đi hai phần ba.
- Cung đại nhân, những người chúng ta giám thị, ít nhất mất đi hơn phân nửa.
Tin tức xấu không ngừng truyền tới, biểu hiện trên mặt Cung Vô Cực ngày càng khó coi. Lần này không đơn thuần là bị đùa nghịch, hơn nữa bị đùa giỡn tới triệt để.
Trong lúc đó, trong đầu Cung Vô Cực hiện lên một khuôn mặt.
Giang Trần.
Tuy rằng hắn không biết người đưa kiếm là ai, nhưng trước tiên hắn đã nghĩ tới Giang Trần. Dịch dung thành đệ tử Xích Đỉnh trung vực, xoay vòng vòng Triệu Năng kia. Sau đó đưa thanh kiếm tai họa này tới, tự mình giao tới tay hắn, dẫn phát tới đoạn huyết án này.
Trong lúc nhất thời Cung Vô Cực cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, một ngụm máu tươi cơ hồ thiếu chút nữa nhịn không được mà muốn phun ra.
Không hề nghi ngờ, hắn đã bị Giang Trần âm hiểm chém một đao.
Hắn không thèm để ý tới Hác trưởng lão phía đối diện, trực tiếp mang theo tinh nhuệ của Bất Diệt Thiên Đô đi ra n goài.
- Những người bị giám thị trọng điểm đã thoát ra ng oài chừng bao nhiêu người?
Khuôn mặt Cung Vô Cực đen lên, hỏi:
- Đại nhân, hai đội ngũ trong số tán tu mà chúng ta khoanh vùng, tổng cộng có hơn bốn trăm, số người chạy ra ngoài hơn hai trăm. Nhưng mà có hơn một trăm đã bị chúng ta đuổi kịp. Còn lại hơn trăm người, tuy rằng đi xa, thế nhưng đại bộ phận cũng đã phái người đuổi theo.
Mặt Cung Vô Cực đen lên:
- Đi về phía Lưu Ly vương thành có mấy người?
- Có bảy người.
Cung Vô Cực gật đầu:
- Trọng điểm truy tung bảy người này, bất luận bắt được một người nào đều đưa tới trước mặt bổn tọa. Nếu như gặp phải kẻ chống cự hoặc biến mất thì càng phải trọng điểm báo cáo.
- Toàn thể đội ngũ, đều hướng về phía Lưu Ly vương thành, nhanh đuổi theo cho ta.
Cung Vô Cực là người cầm được cũng buông được, giờ phút này sự nghi ngờ chủ yếu của hắn là ở trên người Giang Trần.
Ân oán với Cửu Dương Thiên Tông không thể không tạm thời buông xuống.
Hắn có một dự cảm vô cùng mạnh, Giang Trần nhất định đã tới THái A thành, hơn nữa kiếm kia nhất định là Giang Trần đưa tới. Nghĩ tới đây trong lòng Cung Vô Cực giận dữ.
Đã không chỉ một lần bị Giang Trần trêu đùa, chuyện này khiến cho tôn nghiêm Hoàng cảnh của Cung Vô Cực cảm thấy bị mạo phạm vô cùng sâu.
Trong bảy người đi về phía Lưu Ly vương thành kia nhất định có Giang Trần.
Cung Vô Cực cơ hồ mười phần khẳng định điểm này.
- Giang Trần, lần này để xem ngươi trốn thế nào. Ngươi tự cho mình là thông minh, thế nhưng lại không biết, bị Bất Diệt ấn ký của Bất Diệt Thiên Đô ta đánh xuống, ngươi muốn chạy trốn khỏi lòng bàn tay ta sao? Nằm mơ.
Cung Vô Cực nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt âm trầm vọt về phía Lưu Ly vương thành, trong ánh mắt tràn ngập sát ý lạnh thấu xương.
Liên tục thất bại, liên tục bị Giang Trần đùa giỡn, khiến cho Cung Vô Cực triệt để giận dữ.
Bên Cửu Dương Thiên Tông, Hác trưởng lão cũng mang theo rất nhiều tinh nhuệ, trở lại khách điếm mà đám người này đặt chân.
Khuôn mặt Hác trưởng lão đen lại, cười lạnh nói:
- Cứ như vậy mà đi sao? Làm sao có thể? Nhưng mà thù của Tào Tấn, hơn phân nửa không có quan hệ với Bất Diệt Thiên Đô.
- Thực sự không có quan hệ với bọn họ sao?
Tất cả người của Cửu Dương Thiên Tông đều giật mình không nhỏ.
Hác trưởng lão cau mày nói:
- Người Bất Diệt Thiên Đô hiện tại như thế nào rồi?
- Bọn chúng lén lén lút lút, dường như có đầu mối gì đó, bộ dáng giống như đã tính trước. Chẳng lẽ có tin tức Giang Trần?
Hác trưởng lão gật gật đầu nói:
- Mặc kệ như thế nào, cứ nhìn chằm chằm vào bọn họ. Bổn tọa hoài nghi, cái chết của Tào Tấn nói không chừng cũng có quan hệ với Giang Trần.
- Ồ?
Mọi người nghe vậy đều chấn động không thôi. Hiển nhiên tin tức này hiện tại tất cả mọi người còn chưa có tiêu hóa nổi.
Tên tuổi Giang Trần, những ngày này bọn họ cũng đã nghe thấy rất nhiều.
Giang Trần bị vây trong Huyễn Ba sơn, lại thần bí xuất hiện trong Vạn Tượng đại điển. Vạn Tượng đại điển bị Xích Đỉnh trung vực phong tỏa, Giang Trần lại thong dong rời khỏi đó. Sau đó còn trở lại Đan Kiền Cung, hung hăng chơi Cung Vô Cực một chầu, đem cháu trai mà Cung Vô Cực yêu quý nhất giết chết.
Không thể không nói, Giang Trần một lần lại một lần biểu hiện như vậy khiến cho những đệ tử tông môn nhất phẩm này cũng phải cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Phải biết rằng lúc này Giang Trần vẫn chỉ là một tiểu nhân vật trong liên minh thập lục quốc mà thôi. Nếu như không phải tất cả mọi người bởi vì Giang Trần giết Long Cư tuyết, tất cả mọi người căn bản sẽ không biết tới tiểu tử này.
Cũng bởi vì Giang Trần ban đầu ở liên minh thập lục quốc giết chết Long Cư tuyết, phá hư bố cục của Cửu Dương Thiên Tông ở liên minh thập lục quốc. Mọi người lúc đó mới lờ mờ biết rõ người này.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng hơn không phải là Giang Trần phá hư bố cục của Cửu Dương Thiên Tông trong liên minh thập lục quốc. Mà Giang Trần giết Long Cư Tuyết, là lô đỉnh tu luyện mà Ung Hành Vân sư huynh, thiên tài bài danh thứ ba trong thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông.
Ngay cả chuyện tốt của Ung Hành Vân cũng dám phá hỏng, đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến cho mọi người nhớ kỹ Giang Trần.
Không ngờ tới, vài năm sau, tốc độ phát triển của Giang Trần lại nhanh như vậy, ngay cả Tào Tấn, một trong thập đại chân truyền cũng có thể chết ở trong tay Giang Trần.
Chuyện này dù thế nào cũng cảm thấy vô cùng khoa trương.
Thế nhưng mà trải qua một hồi đại chiến như vậy. Hác trưởng lão có lẽ sẽ không tùy tiện bìa đặt chuyện như vậy. Dùng tính của Hác trưởng lão, tuyệt đối không thề hàm hồ kết luận như vậy.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không khỏi nhìn nhau.
- Hác trưởng lão, Giang Trần kia nghe nói bất quá chỉ là Thánh Cảnh sơ kỳ. Mặc dù có chút kỳ ngộ, có lẽ còn xa không phải là đối thủ của Tào Tấn.
- Đúng vậy a. Tào Tấn đã là bán bộ Hoàng cảnh, ở trong thập đại chân truyền tuy rằng chỉ xếp thứ chín. Nhưng một thân tu vi, cho dù là cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ, cũng chưa chắc đã thắng được hắn.
Tất cả mọi người đều ngươi một câu, ta một câu.
Ngụ ý rất rõ ràng, tuy rằng Giang Trần yêu nghiệt, thế nhưng có lẽ còn không tạo thành uy hiếp với Tào Tấn. Coi như là cả Vạn Tượng Cương Vực, người có thể giết chết Tào Tấn, bọn họ cảm thấy căn bản không có lấy một người.
Hác trưởng lão thở dài:
- Dưới trạng thái thông thường, ta cũng tin Giang Trần này còn xa không phải là đối thủ của Tào Tấn. Nhưng mà căn cứ vào điều tra mới nhất của tông môn. Tào Tấn đã từng đi qua Đan Kiền Cung một lần, khi đó từng nếm qua thiệt thòi. Về sau hắn ta tìm được Đan Vương nhị phẩm Thì Trinh, còn có thiên tài trận pháp Ngô Hằng. Trải qua vô số manh mối, tông môn đã kết luận được bọn chúng đi Huyễn Ba sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.