Độc Tôn Tam Giới

Chương 3507: Hạ một mục tiêu.

Lê Thiên

09/05/2019

Tiêu diệt Quỷ Chi lão tổ, chỉ là một khâu trong chuỗi công kích Mộc Ma nhất mạch của Giang Trần mà thôi. Mục tiêu của hắn không đơn thuần là tru sát Quỷ Chi lão tổ.

Giống như tất cả các mạch khác của Ma tộc, Mộc ma nhất mạch cũng có hai lão tổ.

Giang Trần tự nhiên đã nghe ngóng rõ ràng.

Mộc Ma nhất mạch còn có một vị lão tổ thần đạo tu vi còn mạnh hơn Quỷ Chi lão tổ này, am hiểu Mộc ma cổ trùng, cùng với dụng độc.

Không thể không nói, có lẽ Vương Ban lão tổ kia còn khó giải quyết hơn Quỷ Chi lão tổ này nhiều.

Đương nhiên trong lòng Giang Trần tràn ngập tin tưởng, tu vi hắn tới một bước này, cảnh giới thần đạo trung giai, trừ một số ít mấy cự đầu mạnh mẽ của ma tộc ra, những lão tổ ma tộc khác, hắn thực sự có nắm chắc đối kháng, thậm chí còn nắm chắc chiến thắng đối phương.

Nói cho cùng, đây là so đấu thực là trí tuệ.

Những lão tổ ma tộc này tuy rằng từng người đều vô cùng khó chơi, nhưng mà đó cũng chỉ nói với những tu sĩ nhân tộc khác mà thôi. Đối với Giang Trần mà nói, chưa hẳn đã như vậy.

Át chủ bài trên người Giang Trần, lực lượng trên người hắn so với những lão tổ ma tộc này, kỳ thực đã ở thế thượng phong.

Một điểm trí mạng nhất chính là Giang Trần đối với đặc điểm tất cả các mạch của ma tộc đều vô cùng quen thuộc, có nghiên cứu rất cẩn thận.

Hắn chưa bao giờ đánh một trận chiến mà chưa chuẩn bị, muốn đánh cũng phải tính trước rồi làm sau.

Cường giả giao thủ, biết mình biết người, chẳng khác nào là chiếm ưu thế. Tình huống bây giờ cũng vậy, Ma tộc hiểu về Giang Trần chỉ dừng lại một ít tư liệu mà thôi, một ít chi tiết tỉ mỉ. Rốt cuộc Giang Trần có bao nhiêu át chủ bài, có thực lực như thế nào. Ma tộc luôn không thể nào nói rõ được.

Cho nên tất cả lão tổ các mạch trong Ma tộc cũng biết người trẻ tuổi Giang Trần kia chính là cái họa trong mắt Ma tộc. Nhưng mà chính thức coi người trẻ tuổi như Giang Trần là cái họa lớn nhất cơ hồ không có ai.

Dù sao bằng vào tuổi này, tuổi còn rât trẻ, trong mắt cường giả Ma tộc mà nói, tu sĩ tuổi này, nhiều lắm chỉ có chút tiềm lực bất phàm, có lẽ còn chưa đủ để chuyển hóa thành sức chiến đấu tức thời.

Chỉ tiếc những tu sĩ ma tộc này đã đánh giá thấp Giang Trần.

- Mục tiêu tiếp theo, Vương Ban lão tổ.

Đối với An Già Diệp, Giang Trần cũng không có dấu diếm gì mà ngưng trọng nói:



- Chúng ta không còn nhiều thời gian cho lắm, hiện tại phải tiêu diệt Vương Ban lão tổ này trong vòng mấy ngày. Đả kích Mộc ma nhất mạch, tranh thủ tiêu diệt Mộc Ma nhất mạch, gạt bỏ một cánh chim của ma tộc.

- Thời gian không còn nhiều lắm? Sao lại nói vậy?

An Già Diệp có chút hoài nghi hỏi.

Giang Trần cũng không chậm trễ mà đem tin tức đại quân ma tộc sắp tiến vào chiếm giữ Vạn Uyên đảo nói cho An Già Diệp nghe một lần.

Vẻ mặt An Già Diệp âm tình bất định, ngực phập phồng, trầm giọng nói:

- Không phải nói ma kiếp mới bộc phát sao? ma tộc cũng cần thời gian khôi phục nguyên khí sao? Lúc này mới mấy năm qua đi chứ? Ma tộc đã triệt để khôi phục nguyên khí thượng cổ hay sao? Hơn nữa đại quân bọn chúng tiếp cận Vạn Uyên đảo, chẳng lẽ định quyết chiến với chúng ta ở Vạn Uyên đảo hay sao?

- Khôi phục nguyên khí thượng cổ không có mấy trăm năm cũng không đủ tài nguyên cung ứng, đâu có khả năng khôi phục thực lực đỉnh phong thời kỳ thượng cổ? 

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Nhưng mà ta có thể khẳng định, Ma tộc rốt cuộc cũng không khôi phục thực lực đỉnh phong thời thượng cổ.

Nhìn thấy Giang Trần khẳng định như vậy, An Già Diệp tự nhiên cảm thấy có chút kỳ quái. Dùng lý giải của hắn về Giang Trần, Giang Trần cũng không phải là một người thích nói ẩu.

Hắn đã nói như vậy tự nhiên có nguyên nhân.

- Tràn thiếu, vì sao ma tộc không khôi phục tới thực lực đỉnh phong vậy? Chẳng lẽ cuộc chiến thượng cổ khiến cho bọn chúng bị ảnh hưởng cực lớn sao?

- Cuộc chiến thượng cổ bọn chúng bị phong ấn, cửu tử nhất sinh, tiêu hao tự nhiên là cực lớn. Mặc dù thoát khỏi phong ấn, nhưng thực lực bọn chúng không có mấy trăm năm an dưỡng, cũng không khôi phục được. Mặc dù có mấy trăm năm an dưỡng, nhân thủ ma tộc trong trận chiến thượng cổ cũng tốt thất thảm trọng. Tu sĩ cao cấp trong ma tộc rất khó bị giết chết cho nên mới bị phong ấn. Nhưng mà tu sĩ cấp thấp của ma tộc trong lúc giao thủ với nhân tộc chúng ta cũng bị chết, tổn thương không ít. Cho nên thực lực ma tộc cũng giảm bớt đi nhiều. Mà ma tộc tha hương đã lâu, trừ khôi lỗi nô dịch ra, tốc độ sinh sôi nảy nở huyết mạch Ma tộc bọn họ hiển nhiên không thể nào theo kịp được.

Đây là nguyên nhân khách quan mà Giang Trần cho là đúng nhất.

Hiển nhiên Giang Trần còn chưa nói hết, chỉ là trên mặt hắn nở nụ cười quỷ dị:

- Mấu chốt nhất chính là, đoạn đường này ta tới đây đã phá không ít. Cùng Kim Ma nhất mạch giao thủ, trừ Kim Khiếu lão tổ ra những chủ lực Kim Ma nhất mạch cơ hồ toàn quân bị diệt. Lợi dụng mâu thuẫn giữa Cự Ma nhất mạch và Yêu ma nhất mạch, lại tiêu diệt chủ lực hai mạch này. Đúng rồi, sau đó dẫn xà xuất động, tiêu diệt hai vị lão tổ của Hỏa Ma nhất mạch, thuận tay lại làm thịt hai vị lão tổ của Dực Ma nhất mạch. Tăng thêm Quỷ Chi lão tổ này, những ngày qua, lão tổ Ma tộc bị chúng ta tiêu diệt cũng không ít. TIn rằng Thiên Ma nhất mạch hiện tại cũng đã đứng ngồi không yên rồi.

Đây mới là mấu chốt trong lời nói của Giang Trần.

Thế lực ma tộc ở Vạn Uyên đảo đã bị Giang Trần đả kích toàn bộ, chết, tổn thương vô cùng thảm trọng, đối với Ma tộc mà nói, tổn thất có thể nói đã tới tình trạng vô cùng khoa trương.



Tuy rằng Giang Trần không biết Ma tộc rốt cuộc có bao nhiêu đội ngũ, nhưng mà ở Vạn Uyên đảo tiêu diệt nhiều lão tổ ma tộc như vậy, chuyện này cũng không tồi.

Số lượng lão tổ thần đạo của ma tộc cũng có hạn.

Ở Vạn Uyên đảo chết nhiều như vậy, thực lực chỉnh thể của ma tộc nhất định sẽ hao tổn trên phạm vi lớn.

An Già Diệp có cảm giác như mình đang nghe chuyện thần thoại vậy, nghe tới si ngốc. Mãi một lúc lâu cũng không thể nói thành lời. Hiển nhiên hắn đã bị chiến tích của Giang Trần làm cho chấn động.

Một loạt trận chiến, Giang Trần có thể nói là liên tiếp chiến năm sáu trận, toàn thắng, quả thực là đệ nhất khắc tinh của ma tộc a.

- Trần thiếu, việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau chóng đi tới vây quét Vương Ban lão tổ kia. Nói không chừng Vương Ban lão tổ này so với Quỷ Chi lão tổ này còn khó đối phó hơn a.

An Già Diệp cũng có chút nôn nóng nói.

- Đúng vậy, luận tu vi có lẽ Vương Ban lão tổ kia cao hơn một bậc. nhưng mà luận năng lực ẩn thân, vẫn là Quỷ Chi lão tổ tốt hơn. Chỉ cần Vương Ban lão tổ kia không né tránh, tự nhiên ta có biện pháp đối phó với hắn.

Hiện tại tuyệt đối không phải Giang Trần nói huênh hoang.

Lúc trước hắn ra tay với Quỷ Chi lão tổ, thậm chí còn không triệu hoán ra Tứ đại thần thú.

Át chủ bài như vậy, đây mới là át chủ bài mà Giang Trần coi trọng nhất.

Hắn tự hỏi, Vương Ban lão tổ khó đối phó, chủ yếu vẫn là Mộc Ma cổ trùng khó đối phó. Dưới gầm trời này, người duy nhất không sợ toàn bộ Mộc ma cổ trùng vừa vặn lại là Giang Trần.

....

Lúc này Vương Ban lão tổ cũng không hề do dự, chuẩn bị một hơi chiếm giữ Vĩnh Hằng thánh địa. Có Mộc ma thực vật của Quỷ Chi lão tổ kiềm chế, những Mộc Ma cổ trùng doVương Ban lão tổ hắn phái ra, lan tràn quy mô lớn, sức chống cự gặp phải quả nhiên nhỏ hơn rất nhiều.

Vương Ban lão tổ cơ hồ có thể nhìn thấy đạo thống của Vĩnh Hằng thánh địa quả thực sắp tới tay hắn dễ dàng.

Nhưng mà loại cảm xúc này của hắn cũng không kéo dài quá lâu, đột nhiên thần thức của Vương Ban lão tổ co rút lại một cách khó hiểu.

Một loại cảm giác cực kỳ không tốt làm cho mạch suy nghĩ của hắn dừng lại, nghiêm túc suy nghĩ nguyên nhân làm cho thần thức co rút lại vừa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Tôn Tam Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook