Chương 1096: Hành hạ Uông Hàn (1)
Lê Thiên
29/11/2016
Đan Trì cung chủ là cảm thán, Giang Trần này không hổ là người mà Thuấn lão coi trọng, lần này hắn ta nhất định sẽ dương danh trên Vạn Tượng Cương Vực này. Chuyện này khiến cho Đan Trì cung chủ càng thêm kiên định với ý nghĩ lưu lại Giang Trần. Càng thêm kiên định đi theo bước chân của Thuấn lão. Hắn nghĩ thầm:
- Nếu như ngày khác nếu như Thuấn lão lại tới, cho dù ta bỏ đi chút da mặt này cũng phải cầu lão nhân gia thu làm đồ đệ. Cho dù là đệ tử trên danh nghĩa cũng được.
Giờ phút này Đan Trì cung chủ cơ hồ có thể khẳng định Thuấn lão nhất định là cường giả hc. Hơn nữa thậm chí còn có thể là phong hào Đại Đế.
Mà Liên Thành trưởng lão thì khác, hắn ta ghen ghét, hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được, tiểu tử được Vân Niết trưởng lão coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền này lại có thiên phú võ đạo ngưu bức như vậy.
Quá bất công đối với hắn a.
Một đường chủ võ đường như hắn chẳng lẽ là bài trí? Tiểu tử Mộc Cao Kỳ không ngờ lại có thủ đoạn cao cường như vậy, vì sao lại không bái hắn làm sư phụ, lại bái Vân Niết trưởng lão làm sư phụ? Liên Thành trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy nghẹn khuất.
Mà đám người Thẩm Thanh Hồng thì triệt để chết lặng. Bọn họ đã bị tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của Mộc Cao Kỳ làm cho tới ngây người. Trong lúc nhất thời Thẩm Thanh Hồng chợt phát hiện ra, cho dù Giang Trần không đi ra, Mộc Cao Kỳ này cũng có khả năng sẽ thay thế hắn, trở thành đệ nhất thiên tài của Đan Kiền Cung.
Mà Quân Mặc Bạch, trong mắt hắn lần đầu tiên xuất hiện vẻ khó tin, đối với Mộc Cao Kỳ này tràn ngập sự nghi hoặc.
Thân thể mềm mại của Lăng Bích Nhi khẽ lắc lư, khó dấu được sự kích động trong lòng.
Uông Hàn trên lôi đài thì triệt để há hốc mồm, tại sao lại có thể như vậy được?
Hắn ra tuyệt chiêu gì chẳng lẽ tiểu tử này đều có biện pháp ứng phó hay sao?
- Mộc Cao Kỳ, tiểu tử ngươi lại dùng chiêu gì vậy?
Uông Hàn nghiến răng nghiến lợi nói.
- Dùng chiêu gì sao? Lấy nhiều đánh ít, đây không phải là điều ngươi muốn làm sao? Ta bất quá chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi, dùng phương thức mà ngươi thích nhất để thỏa mãn ngươi nha.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, nhưng lại không muốn đấu võ mồm với Uông Hàn này.
Uông Hàn gầm nhẹ một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng. Bàn tay chỉ về phía trước, ba đầu Băng Tuyết cự hùng cực lớn ầm ầm xông về phía Giang Trần.
Uông Hàn hiển nhiên muốn dùng thân thể khổng lồ của Băng Tuyết cự hùng nghiền nát Giang Trần, nghiền nát võ sĩ kim giáp do Giang Trần triệu hoán ra.
Chỉ là hắn đã đánh giá quá thấp sức chiến đấu của võ sĩ kim giáp.
Võ sĩ kim giáp này là do Giang Trần dùng tràng hạt biến hóa mà ra. Chịu sự điều khiển của Giang Trần, tùy tâm sở dục, thực lực mạnh mẽ. Chính là thứ mô phỏng nhân loại luyện chế mà thành.
Ba đầu Băng Tuyết cự hùng nàydùng công kích nguyên thủy hoàn toàn không giống võ sĩ kim giáp.
Huống chi đây lại là sáu võ sĩ kim giáp, trên phương diện nhân số đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Hai đấu lại một, làm sao có thể để cho cự hùng tới gần Giang Trần.
Cứ hai võ sĩ kim giáp chia làm một tổ, nhanh chóng vây quanh Băng Tuyết cự hùng đánh một hồi. Băng Tuyết cự hùng tuy rằng hung tàn, thế nhưng cũng không giỏi về biến hóa giống như võ sĩ kim giáp mô phỏng nhân loại.
Lại có ưu thế hai đánh một càng khiến cho Băng Tuyết cự hùng chỉ có thể bị động chống lại.
Cũng không lâu lắm, ba đầu Băng Tuyết cự hùng kia đã bị đánh cho kêu cha gọi mẹ, Sắc mặt Uông Hàn đen lại, phiền muộn không nói nên lời, hai mắt cơ hồ muốn phun ra lửa.
Nếu như không phải Huyền Băng thánh kiếm không có ở trong tay, giờ phút này hắn tuyệt đối sẽ chém ra mấy trăm kiếm, băm tên tiểu tử ghê tởm kia thành thịt nát.
Hắn cũng biết ba đầu Băng Tuyết cự hùng này tuyệt đối không chống đỡ được bao lâu. Tràng hạt của Giang Trần mới chỉ vây ra được sáu hạt mà thôi.
Nếu như cần hắn còn có thể triệu hồi ra khôi lỗi Địa Thánh Cảnh, Thiên Thánh Cảnh.
Uông Hàn nhìn thấy hai tay Giang Trần chắp trước ngực càng thêm giận dữ không thôi. Tiểu tử này lại dám xem thường hắn như vậy. Từng ý nghĩ phẫn nộ trong lòng Uông Hàn dâng lên.
Thủ quyết bỗng nhiên biến đổi, từng đạo hàn quang từ trong lòng bàn tay hắn toát ra. Hàn qunag nhanh chóng bị ném lên trên tời, hóa thành một ngọn núi băng.
Thủ quyết của Uông Hàn lại biến đổi, ngọn núi băng này lập tức lại sinh ra một tầng, liên tục không ngừng. Theo thủ quyết, ngọn núi băng này liên tiếp cao lên, không ngờ lại hóa thành một ngọn núi băng chín tầng, đứng sừng sững giữa thiên địa mang theo hàn khí và lực uy áp kinh người. Giống như muốn chống đỡ giữa trời và đất vậy.
Uông Hàn cười dữ tợn:
- Mộc Cao Kỳ, có thể khiến cho ta dùng chiêu cuối cùng này, ngươi có chết cũng coi như có thể nhắm mắt. Dưới băng sơn chín tầng này, tất cả sinh linh đều bị nghiền nát.
Khí thế của ngọn núi băng chín tầng này quả thực cực kỳ kinh người. Những người dưới đài cũng cảm thấy từng đợt áp lực. Toàn thân run rẩy, thần hồn có cảm giác muốn nứt vỡ ra.
Uông Kiếm Vũ nhìn thấy Uông Hàn triệu hồi ra ngọn núi băng chín tầng này, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười vui vẻ.
Ngọn núi băng chín tầng này vừa xuất hiện, hắn không có một chút lo lắng nào về trận chiến này nữa. Tuy rằng Uông Kiếm Vũ cảm thấy có chút đáng tiếc, hắn cảm thấy Uông Hàn bạo lộ con át chủ bài đối với trận chiến cuối cùng có chút bất lợi.
Thế nhưng mà hiện tại cũng không có lựa chọn nào khác.
Nếu như không vượt qua được Mộc Cao Kỳ này thì nói gì tới chuyện tiến vào trận chung kết cuối cùng, tranh đoạt quán quân?
Hơn nữa cho dù vận dụng át chủ bài thì thế nào? Bị đối thủ chủ yếu nhìn thấy, đối phương cũng chưa chắc đã có biện pháp phá giải nó.
Dù sao ngọn núi băng chín tầng này mang theo lực lượng chí hàn, lực lượng chí hạng trọng diệp vào một chỗ. Đừng nói là Mộc Cao Kỳ, cho dù là cường giả Địa Thánh Cảnh, tuyệt đối cũng bị trấn áp.
- Ài, Uông Hàn này thật sự quá khoa trương. Con át chủ bài cuối cùng này không ngờ lại lấy ra. Chuyện này đối với Mộc Cao Kỳ mà nói có chút không công bằng.
- Đúng vậy a. Làm như vậy cho dù hắn có thắng Mộc Cao Kỳ thì cũng không có gì là vẻ vang.
- Đúng vậy. Toàn bộ át chủ bài đều bị bại lộ. Khi chống lại Hạng Tần có lẽ hắn sẽ không còn có một chút cơ hội nào.
- Đáng tiếc cho một thớt hắc mã như Mộc Cao Kỳ này. Lại nói, Mộc Cao Kỳ này đã tạo ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, vô cùng đặc sắc cho mọi người a.
- Mọi người đừng nói như vậy, nói không chừng Mộc Cao Kỳ còn có thủ đoạn khác thì sao? Ai nói được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì?
- Cũng đúng nha, Mộc Cao Kỳ này nhiều lần khiến cho mọi người kinh hỉ như vậy. Ai có thể đảm bảo sẽ không có sự kinh hỉ nữa chứ?
Trong lúc nhất thời phía dưới tràn ngập tiếng nghị luận, đối với cuộc chiến biến hóa không ngừng khiến cho trong lòng mọi người xuất hiện cảm giác chờ mong.
- Nếu như ngày khác nếu như Thuấn lão lại tới, cho dù ta bỏ đi chút da mặt này cũng phải cầu lão nhân gia thu làm đồ đệ. Cho dù là đệ tử trên danh nghĩa cũng được.
Giờ phút này Đan Trì cung chủ cơ hồ có thể khẳng định Thuấn lão nhất định là cường giả hc. Hơn nữa thậm chí còn có thể là phong hào Đại Đế.
Mà Liên Thành trưởng lão thì khác, hắn ta ghen ghét, hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được, tiểu tử được Vân Niết trưởng lão coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền này lại có thiên phú võ đạo ngưu bức như vậy.
Quá bất công đối với hắn a.
Một đường chủ võ đường như hắn chẳng lẽ là bài trí? Tiểu tử Mộc Cao Kỳ không ngờ lại có thủ đoạn cao cường như vậy, vì sao lại không bái hắn làm sư phụ, lại bái Vân Niết trưởng lão làm sư phụ? Liên Thành trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy nghẹn khuất.
Mà đám người Thẩm Thanh Hồng thì triệt để chết lặng. Bọn họ đã bị tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của Mộc Cao Kỳ làm cho tới ngây người. Trong lúc nhất thời Thẩm Thanh Hồng chợt phát hiện ra, cho dù Giang Trần không đi ra, Mộc Cao Kỳ này cũng có khả năng sẽ thay thế hắn, trở thành đệ nhất thiên tài của Đan Kiền Cung.
Mà Quân Mặc Bạch, trong mắt hắn lần đầu tiên xuất hiện vẻ khó tin, đối với Mộc Cao Kỳ này tràn ngập sự nghi hoặc.
Thân thể mềm mại của Lăng Bích Nhi khẽ lắc lư, khó dấu được sự kích động trong lòng.
Uông Hàn trên lôi đài thì triệt để há hốc mồm, tại sao lại có thể như vậy được?
Hắn ra tuyệt chiêu gì chẳng lẽ tiểu tử này đều có biện pháp ứng phó hay sao?
- Mộc Cao Kỳ, tiểu tử ngươi lại dùng chiêu gì vậy?
Uông Hàn nghiến răng nghiến lợi nói.
- Dùng chiêu gì sao? Lấy nhiều đánh ít, đây không phải là điều ngươi muốn làm sao? Ta bất quá chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi, dùng phương thức mà ngươi thích nhất để thỏa mãn ngươi nha.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, nhưng lại không muốn đấu võ mồm với Uông Hàn này.
Uông Hàn gầm nhẹ một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng. Bàn tay chỉ về phía trước, ba đầu Băng Tuyết cự hùng cực lớn ầm ầm xông về phía Giang Trần.
Uông Hàn hiển nhiên muốn dùng thân thể khổng lồ của Băng Tuyết cự hùng nghiền nát Giang Trần, nghiền nát võ sĩ kim giáp do Giang Trần triệu hoán ra.
Chỉ là hắn đã đánh giá quá thấp sức chiến đấu của võ sĩ kim giáp.
Võ sĩ kim giáp này là do Giang Trần dùng tràng hạt biến hóa mà ra. Chịu sự điều khiển của Giang Trần, tùy tâm sở dục, thực lực mạnh mẽ. Chính là thứ mô phỏng nhân loại luyện chế mà thành.
Ba đầu Băng Tuyết cự hùng nàydùng công kích nguyên thủy hoàn toàn không giống võ sĩ kim giáp.
Huống chi đây lại là sáu võ sĩ kim giáp, trên phương diện nhân số đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Hai đấu lại một, làm sao có thể để cho cự hùng tới gần Giang Trần.
Cứ hai võ sĩ kim giáp chia làm một tổ, nhanh chóng vây quanh Băng Tuyết cự hùng đánh một hồi. Băng Tuyết cự hùng tuy rằng hung tàn, thế nhưng cũng không giỏi về biến hóa giống như võ sĩ kim giáp mô phỏng nhân loại.
Lại có ưu thế hai đánh một càng khiến cho Băng Tuyết cự hùng chỉ có thể bị động chống lại.
Cũng không lâu lắm, ba đầu Băng Tuyết cự hùng kia đã bị đánh cho kêu cha gọi mẹ, Sắc mặt Uông Hàn đen lại, phiền muộn không nói nên lời, hai mắt cơ hồ muốn phun ra lửa.
Nếu như không phải Huyền Băng thánh kiếm không có ở trong tay, giờ phút này hắn tuyệt đối sẽ chém ra mấy trăm kiếm, băm tên tiểu tử ghê tởm kia thành thịt nát.
Hắn cũng biết ba đầu Băng Tuyết cự hùng này tuyệt đối không chống đỡ được bao lâu. Tràng hạt của Giang Trần mới chỉ vây ra được sáu hạt mà thôi.
Nếu như cần hắn còn có thể triệu hồi ra khôi lỗi Địa Thánh Cảnh, Thiên Thánh Cảnh.
Uông Hàn nhìn thấy hai tay Giang Trần chắp trước ngực càng thêm giận dữ không thôi. Tiểu tử này lại dám xem thường hắn như vậy. Từng ý nghĩ phẫn nộ trong lòng Uông Hàn dâng lên.
Thủ quyết bỗng nhiên biến đổi, từng đạo hàn quang từ trong lòng bàn tay hắn toát ra. Hàn qunag nhanh chóng bị ném lên trên tời, hóa thành một ngọn núi băng.
Thủ quyết của Uông Hàn lại biến đổi, ngọn núi băng này lập tức lại sinh ra một tầng, liên tục không ngừng. Theo thủ quyết, ngọn núi băng này liên tiếp cao lên, không ngờ lại hóa thành một ngọn núi băng chín tầng, đứng sừng sững giữa thiên địa mang theo hàn khí và lực uy áp kinh người. Giống như muốn chống đỡ giữa trời và đất vậy.
Uông Hàn cười dữ tợn:
- Mộc Cao Kỳ, có thể khiến cho ta dùng chiêu cuối cùng này, ngươi có chết cũng coi như có thể nhắm mắt. Dưới băng sơn chín tầng này, tất cả sinh linh đều bị nghiền nát.
Khí thế của ngọn núi băng chín tầng này quả thực cực kỳ kinh người. Những người dưới đài cũng cảm thấy từng đợt áp lực. Toàn thân run rẩy, thần hồn có cảm giác muốn nứt vỡ ra.
Uông Kiếm Vũ nhìn thấy Uông Hàn triệu hồi ra ngọn núi băng chín tầng này, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười vui vẻ.
Ngọn núi băng chín tầng này vừa xuất hiện, hắn không có một chút lo lắng nào về trận chiến này nữa. Tuy rằng Uông Kiếm Vũ cảm thấy có chút đáng tiếc, hắn cảm thấy Uông Hàn bạo lộ con át chủ bài đối với trận chiến cuối cùng có chút bất lợi.
Thế nhưng mà hiện tại cũng không có lựa chọn nào khác.
Nếu như không vượt qua được Mộc Cao Kỳ này thì nói gì tới chuyện tiến vào trận chung kết cuối cùng, tranh đoạt quán quân?
Hơn nữa cho dù vận dụng át chủ bài thì thế nào? Bị đối thủ chủ yếu nhìn thấy, đối phương cũng chưa chắc đã có biện pháp phá giải nó.
Dù sao ngọn núi băng chín tầng này mang theo lực lượng chí hàn, lực lượng chí hạng trọng diệp vào một chỗ. Đừng nói là Mộc Cao Kỳ, cho dù là cường giả Địa Thánh Cảnh, tuyệt đối cũng bị trấn áp.
- Ài, Uông Hàn này thật sự quá khoa trương. Con át chủ bài cuối cùng này không ngờ lại lấy ra. Chuyện này đối với Mộc Cao Kỳ mà nói có chút không công bằng.
- Đúng vậy a. Làm như vậy cho dù hắn có thắng Mộc Cao Kỳ thì cũng không có gì là vẻ vang.
- Đúng vậy. Toàn bộ át chủ bài đều bị bại lộ. Khi chống lại Hạng Tần có lẽ hắn sẽ không còn có một chút cơ hội nào.
- Đáng tiếc cho một thớt hắc mã như Mộc Cao Kỳ này. Lại nói, Mộc Cao Kỳ này đã tạo ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, vô cùng đặc sắc cho mọi người a.
- Mọi người đừng nói như vậy, nói không chừng Mộc Cao Kỳ còn có thủ đoạn khác thì sao? Ai nói được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì?
- Cũng đúng nha, Mộc Cao Kỳ này nhiều lần khiến cho mọi người kinh hỉ như vậy. Ai có thể đảm bảo sẽ không có sự kinh hỉ nữa chứ?
Trong lúc nhất thời phía dưới tràn ngập tiếng nghị luận, đối với cuộc chiến biến hóa không ngừng khiến cho trong lòng mọi người xuất hiện cảm giác chờ mong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.