Chương 724: Hoàng Nhi cười cười bách hoa nở 1
Lê Thiên
02/11/2016
Chương 724 Hoàng Nhi cười cười bách hoa nở 1
Có lẽ bọn hắn không hưởng thụ đến Xan Hà Thần Quả, nhưng mà, Bảo Thụ Tông có quy củ của Bảo Thụ Tông. Đợi một thời gian, bọn hắn đạt đến tư cách kia, hoặc là tử tôn bọn hắn có đủ tư cách, tông môn tự nhiên sẽ trao tặng Xan Hà Thần Quả.
Xan Hà Bảo Thụ, cuối cùng là sở hữu chung của Bảo Thụ Tông.
Giang Trần ngồi ở dưới Xan Hà Bảo Thụ, cảm nhận đại thụ che trời, loại linh vật như Xan Hà Bảo Thụ, đều có linh thức của mình.
Tuy loại linh thức này chưa chắc sẽ kết thành Linh thể, nhưng nếu cẩn thận cảm ngộ, lại có thể ẩn ẩn hình thành một loại câu thông như có như không.
Giang Trần ăn qua một quả Xan Hà xích quả, trong huyết nhục, tựa hồ sáp nhập vào nhân tố của Xan Hà Bảo Thụ. Phảng phất huyết nhục tinh thần, bỗng nhiên tầm đó, cùng đại thụ che trời kia tạo thành một loại liên quan kỳ quái. Loại quan hệ này không giống huyết nhục tương liên, nhưng so với huyết nhục tương liên càng huyền ảo, càng vi diệu.
Lần này Thiên Diệp lão tổ diễn thuyết rất hay, nhưng không dao động được đạo tâm của Giang Trần, cũng không cách nào tẩy não hắn. Nhưng mà, tình cảm của Giang Trần, lại bất tri bất giác dung nhập vào Xan Hà Bảo Thụ.
Đương nhiên, đó cũng không phải bởi vì Thiên Diệp lão tổ nói, mà là Giang Trần minh tưởng, cùng Xan Hà Bảo Thụ loáng thoáng thành lập một chiếc cầu, một loại trao đổi.
Hơn nữa, loại trao đổi này, để cho hắn cảm thấy rất hưởng thụ, đối với tu luyện Tâm lực rất có ích lợi.
Thời gian, từng phút từng giây đi qua, Giang Trần khoanh chân mà ngồi, như lão tăng nhập định, tiến nhập một loại trạng thái huyễn hoặc khó hiểu.
Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên, Giang Trần mở mắt ra, chỉ thấy Tinh Đấu đầy trời, ánh sao chi chít, dĩ nhiên đã là nửa đêm.
Mà những cao tầng Bảo Thụ Tông bên cạnh hắn, đã sớm không thấy bóng dáng.
- Ha ha, Giang Trần, ngươi rốt cục tỉnh lại.
Thanh âm của Thiên Diệp lão tổ, bỗng nhiên từ một bên khác của Xan Hà Bảo Thụ truyền đến, sau đó thân hình của Thiên Diệp lão tổ đi ra.
- Lão tổ.
Giang Trần đứng dậy hành lễ.
Thiên Diệp lão tổ khoát tay chặn lại:
- Giang Trần, từ nay về sau, ngươi gặp ta không cần hành lễ. Ngươi có tư cách này, mà lão tổ ta cũng không câu nệ tiểu tiết.
Giang Trần có thể cảm nhận được thành ý trong giọng nói của Thiên Diệp lão tổ, mỉm cười:
- Lão tổ, lần này ta ngồi xuống liền một ngày, khiến mọi người chê cười rồi.
- Ha ha ha.
Thiên Diệp lão tổ nghe vậy, lại cười ha hả, ngẩng đầu nhìn Hạo Nhiên Tinh Không, ung dung cười nói.
- Giang Trần, ngươi nói mình ngồi một ngày?
- Chẳng lẽ vượt qua một ngày?
Giang Trần kinh ngạc, hắn đắm chìm trong trạng thái kia, tựa như thần tiên bế quan, trong núi không nhận nguyệt, căn bản không biết đã qua bao lâu.
Thiên Diệp lão tổ duỗi ra ba ngón tay.
- Ba ngày?
Giang Trần có chút giật mình.
- Ba mươi ngày, vừa vặn một tháng. Lúc ngươi tiến vào thụ viên, đêm đó đúng là trăng khuyết ngày. Một tháng sau, hiện tại chỉ có ánh sao đầy trời, lại là một tháng thiếu ngày.
Ba mươi ngày.
Giang Trần cũng khó có thể tin, hắn hoàn toàn không thể tưởng được, mình vậy mà ngồi xuống ba mươi ngày. Nhưng cẩn thận tưởng tượng, liền bình thường trở lại.
Ba mươi ngày minh tưởng này, Giang Trần rõ ràng cảm giác được Tâm lực của mình tăng lên phi tốc, hơn nữa tâm tình rõ ràng bình thản hơn rất nhiều.
Các loại linh cảm ở phương diện Võ đạo, cũng liên tục không ngừng.
- Giang Trần, ngươi cùng Xan Hà Bảo Thụ này rất có duyên, nếu không, ngươi minh tưởng dưới tàng cây, quả quyết không có khả năng ngồi một tháng.
Thiên Diệp lão tổ đưa cho hắn một lệnh bài:
- Đây là lệnh bài xuất nhập Xan Hà Bảo Thụ viên, ngươi nắm giữ lệnh bài kia, tùy thời có thể tiến vào nơi đây tu luyện. Nhớ kỹ, không thể tiếp cận Xan Hà Thần Quả. Bởi vì, mỗi trái Xan Hà Thần Quả ở đây, đều có cấm chế cường đại bảo hộ. Nếu không giải trừ cấm chế, tùy tiện động Xan Hà Thần Quả, chắc chắn sẽ bị cấm chế công kích.
Tuy Xan Hà Thần Quả trân quý, nhưng Giang Trần tới giai đoạn hiện tại, lại không cần nữa rồi. Trừ khi Xan Hà Thần Quả có thể tiến giai ra tử quả.
- Lão tổ yên tâm, Giang Trần ta không phải người tham lam. Xan Hà Thần Quả, ta ăn qua một trái xích quả, trong tay lại có một trái thanh quả, quả quyết không có khả năng làm ra sự tình biển thủ.
Thiên Diệp lão tổ cười ha ha:
- Tốt, Giang Trần, lão phu quả nhiên không nhìn sai ngươi.
Một tháng minh tưởng, Giang Trần cũng thu hoạch rất lớn. Ly khai Xan Hà Bảo Thụ viên, Giang Trần về tới biệt viện của mình. Mấy tùy tùng cũng không có quá lo lắng.
Bọn hắn đều nghe nói Giang Trần tu luyện ở Xan Hà Bảo Thụ viên, nhìn thấy Giang Trần trở lại, mỗi một cái đều hưng phấn vô cùng.
Hiển nhiên, trong một tháng này, bọn hắn đã nghe quá nhiều tin tức anh hùng của Thiếu chủ. Thiên Tông kia đến không ai bì nổi, liên tiếp đánh bại cao thủ của ba đại tông môn, trong lúc nguy cấp, ngay cả mấy lão tổ cũng có chút thúc thủ vô sách, Giang Trần cường thế xuất quan, gậy ông đập lưng ông, một lần hành động phá hủy khí thế hung hăng càn quấy của đối phương, ngăn cơn sóng dữ.
Có thể nói, một tháng này, toàn bộ Bảo Thụ Tông từ trên xuống dưới, đều đang thảo luận lấy Giang Trần. Thảo luận lấy thực lực của thiên tài gần với hai đại lão tổ kia.
Trận chiến ấy, đã rất rõ ràng. Tông chủ Tạ Thiên Thụ cũng không địch lại Thiên Tông sứ giả Cổ Hùng, nhưng Cổ Hùng này, cuối cùng lại bị Giang Trần nhẹ nhõm nghiền áp.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ thực lực của Giang Trần, đã vô địch trong Tiên cảnh, đủ để nghiền áp hết thảy Võ Giả Tiên cảnh, là Linh Vương tuyệt đối.
- Sinh hoạt ở Bảo Thụ Tông, các ngươi đã thích ứng chưa?
Ánh mắt Giang Trần đảo qua bọn hắn.
Từ biểu lộ của những tùy tùng này đến xem, bọn hắn đối với sinh hoạt ở Bảo Thụ Tông, hiển nhiên đều phi thường hài lòng.
- Ân, cả đám đều không để cho ta thất vọng.
Giang Trần có chút ngoài ý muốn, một tháng trôi qua, Quách Tiến, Kiều thị huynh đệ, còn có Ôn Tử Kỳ, đều đột phá Tiên cảnh, thành Tiên cảnh cường giả chân chính.
Mà Tiết Đồng, đã đột phá đến Tiên cảnh tam trọng.
Câu Ngọc càng tiến bộ kinh người, tiến nhập Tiên cảnh tứ trọng, trở thành cường giả Địa Linh cảnh.
Bảo Thụ Tông hoàn cảnh ưu việt, hơn nữa tài nguyên phong phú, làm cho tu vi của bọn hắn đột nhiên tăng mạnh. Đương nhiên, đây hết thảy cùng Giang Trần trợ giúp là phân không ra.
Ngũ Long Khai Thiên Đan của Giang Trần, mang cho bọn hắn biến hóa phi thường rõ ràng. Chỉ là, lúc ở Thiên Quế Vương Quốc, do hoàn cảnh, bọn hắn tu luyện đều không thể tăng lên trên phạm vi lớn.
Hôm nay tiến vào tông môn, hoàn cảnh ưu việt, tài nguyên sung túc, ưu thế của Ngũ Long Khai Thiên Đan liền thể hiện ra.
Giang Trần cân nhắc liên tục, quyết định ban Xan Hà Thanh Quả cho Câu Ngọc.
Tuổi Câu Ngọc lớn nhất, là đầu lĩnh trong những tùy tùng này. Hơn nữa hiện tại thực lực của nàng mạnh nhất, trái thanh quả này, càng có thể làm cho nàng như hổ thêm cánh.
Dùng thiên phú cùng cảnh giới của Câu Ngọc, phục dụng thanh quả, trong vòng một năm, thậm chí có tư cách trùng kích Thiên Linh cảnh.
Có lẽ bọn hắn không hưởng thụ đến Xan Hà Thần Quả, nhưng mà, Bảo Thụ Tông có quy củ của Bảo Thụ Tông. Đợi một thời gian, bọn hắn đạt đến tư cách kia, hoặc là tử tôn bọn hắn có đủ tư cách, tông môn tự nhiên sẽ trao tặng Xan Hà Thần Quả.
Xan Hà Bảo Thụ, cuối cùng là sở hữu chung của Bảo Thụ Tông.
Giang Trần ngồi ở dưới Xan Hà Bảo Thụ, cảm nhận đại thụ che trời, loại linh vật như Xan Hà Bảo Thụ, đều có linh thức của mình.
Tuy loại linh thức này chưa chắc sẽ kết thành Linh thể, nhưng nếu cẩn thận cảm ngộ, lại có thể ẩn ẩn hình thành một loại câu thông như có như không.
Giang Trần ăn qua một quả Xan Hà xích quả, trong huyết nhục, tựa hồ sáp nhập vào nhân tố của Xan Hà Bảo Thụ. Phảng phất huyết nhục tinh thần, bỗng nhiên tầm đó, cùng đại thụ che trời kia tạo thành một loại liên quan kỳ quái. Loại quan hệ này không giống huyết nhục tương liên, nhưng so với huyết nhục tương liên càng huyền ảo, càng vi diệu.
Lần này Thiên Diệp lão tổ diễn thuyết rất hay, nhưng không dao động được đạo tâm của Giang Trần, cũng không cách nào tẩy não hắn. Nhưng mà, tình cảm của Giang Trần, lại bất tri bất giác dung nhập vào Xan Hà Bảo Thụ.
Đương nhiên, đó cũng không phải bởi vì Thiên Diệp lão tổ nói, mà là Giang Trần minh tưởng, cùng Xan Hà Bảo Thụ loáng thoáng thành lập một chiếc cầu, một loại trao đổi.
Hơn nữa, loại trao đổi này, để cho hắn cảm thấy rất hưởng thụ, đối với tu luyện Tâm lực rất có ích lợi.
Thời gian, từng phút từng giây đi qua, Giang Trần khoanh chân mà ngồi, như lão tăng nhập định, tiến nhập một loại trạng thái huyễn hoặc khó hiểu.
Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên, Giang Trần mở mắt ra, chỉ thấy Tinh Đấu đầy trời, ánh sao chi chít, dĩ nhiên đã là nửa đêm.
Mà những cao tầng Bảo Thụ Tông bên cạnh hắn, đã sớm không thấy bóng dáng.
- Ha ha, Giang Trần, ngươi rốt cục tỉnh lại.
Thanh âm của Thiên Diệp lão tổ, bỗng nhiên từ một bên khác của Xan Hà Bảo Thụ truyền đến, sau đó thân hình của Thiên Diệp lão tổ đi ra.
- Lão tổ.
Giang Trần đứng dậy hành lễ.
Thiên Diệp lão tổ khoát tay chặn lại:
- Giang Trần, từ nay về sau, ngươi gặp ta không cần hành lễ. Ngươi có tư cách này, mà lão tổ ta cũng không câu nệ tiểu tiết.
Giang Trần có thể cảm nhận được thành ý trong giọng nói của Thiên Diệp lão tổ, mỉm cười:
- Lão tổ, lần này ta ngồi xuống liền một ngày, khiến mọi người chê cười rồi.
- Ha ha ha.
Thiên Diệp lão tổ nghe vậy, lại cười ha hả, ngẩng đầu nhìn Hạo Nhiên Tinh Không, ung dung cười nói.
- Giang Trần, ngươi nói mình ngồi một ngày?
- Chẳng lẽ vượt qua một ngày?
Giang Trần kinh ngạc, hắn đắm chìm trong trạng thái kia, tựa như thần tiên bế quan, trong núi không nhận nguyệt, căn bản không biết đã qua bao lâu.
Thiên Diệp lão tổ duỗi ra ba ngón tay.
- Ba ngày?
Giang Trần có chút giật mình.
- Ba mươi ngày, vừa vặn một tháng. Lúc ngươi tiến vào thụ viên, đêm đó đúng là trăng khuyết ngày. Một tháng sau, hiện tại chỉ có ánh sao đầy trời, lại là một tháng thiếu ngày.
Ba mươi ngày.
Giang Trần cũng khó có thể tin, hắn hoàn toàn không thể tưởng được, mình vậy mà ngồi xuống ba mươi ngày. Nhưng cẩn thận tưởng tượng, liền bình thường trở lại.
Ba mươi ngày minh tưởng này, Giang Trần rõ ràng cảm giác được Tâm lực của mình tăng lên phi tốc, hơn nữa tâm tình rõ ràng bình thản hơn rất nhiều.
Các loại linh cảm ở phương diện Võ đạo, cũng liên tục không ngừng.
- Giang Trần, ngươi cùng Xan Hà Bảo Thụ này rất có duyên, nếu không, ngươi minh tưởng dưới tàng cây, quả quyết không có khả năng ngồi một tháng.
Thiên Diệp lão tổ đưa cho hắn một lệnh bài:
- Đây là lệnh bài xuất nhập Xan Hà Bảo Thụ viên, ngươi nắm giữ lệnh bài kia, tùy thời có thể tiến vào nơi đây tu luyện. Nhớ kỹ, không thể tiếp cận Xan Hà Thần Quả. Bởi vì, mỗi trái Xan Hà Thần Quả ở đây, đều có cấm chế cường đại bảo hộ. Nếu không giải trừ cấm chế, tùy tiện động Xan Hà Thần Quả, chắc chắn sẽ bị cấm chế công kích.
Tuy Xan Hà Thần Quả trân quý, nhưng Giang Trần tới giai đoạn hiện tại, lại không cần nữa rồi. Trừ khi Xan Hà Thần Quả có thể tiến giai ra tử quả.
- Lão tổ yên tâm, Giang Trần ta không phải người tham lam. Xan Hà Thần Quả, ta ăn qua một trái xích quả, trong tay lại có một trái thanh quả, quả quyết không có khả năng làm ra sự tình biển thủ.
Thiên Diệp lão tổ cười ha ha:
- Tốt, Giang Trần, lão phu quả nhiên không nhìn sai ngươi.
Một tháng minh tưởng, Giang Trần cũng thu hoạch rất lớn. Ly khai Xan Hà Bảo Thụ viên, Giang Trần về tới biệt viện của mình. Mấy tùy tùng cũng không có quá lo lắng.
Bọn hắn đều nghe nói Giang Trần tu luyện ở Xan Hà Bảo Thụ viên, nhìn thấy Giang Trần trở lại, mỗi một cái đều hưng phấn vô cùng.
Hiển nhiên, trong một tháng này, bọn hắn đã nghe quá nhiều tin tức anh hùng của Thiếu chủ. Thiên Tông kia đến không ai bì nổi, liên tiếp đánh bại cao thủ của ba đại tông môn, trong lúc nguy cấp, ngay cả mấy lão tổ cũng có chút thúc thủ vô sách, Giang Trần cường thế xuất quan, gậy ông đập lưng ông, một lần hành động phá hủy khí thế hung hăng càn quấy của đối phương, ngăn cơn sóng dữ.
Có thể nói, một tháng này, toàn bộ Bảo Thụ Tông từ trên xuống dưới, đều đang thảo luận lấy Giang Trần. Thảo luận lấy thực lực của thiên tài gần với hai đại lão tổ kia.
Trận chiến ấy, đã rất rõ ràng. Tông chủ Tạ Thiên Thụ cũng không địch lại Thiên Tông sứ giả Cổ Hùng, nhưng Cổ Hùng này, cuối cùng lại bị Giang Trần nhẹ nhõm nghiền áp.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ thực lực của Giang Trần, đã vô địch trong Tiên cảnh, đủ để nghiền áp hết thảy Võ Giả Tiên cảnh, là Linh Vương tuyệt đối.
- Sinh hoạt ở Bảo Thụ Tông, các ngươi đã thích ứng chưa?
Ánh mắt Giang Trần đảo qua bọn hắn.
Từ biểu lộ của những tùy tùng này đến xem, bọn hắn đối với sinh hoạt ở Bảo Thụ Tông, hiển nhiên đều phi thường hài lòng.
- Ân, cả đám đều không để cho ta thất vọng.
Giang Trần có chút ngoài ý muốn, một tháng trôi qua, Quách Tiến, Kiều thị huynh đệ, còn có Ôn Tử Kỳ, đều đột phá Tiên cảnh, thành Tiên cảnh cường giả chân chính.
Mà Tiết Đồng, đã đột phá đến Tiên cảnh tam trọng.
Câu Ngọc càng tiến bộ kinh người, tiến nhập Tiên cảnh tứ trọng, trở thành cường giả Địa Linh cảnh.
Bảo Thụ Tông hoàn cảnh ưu việt, hơn nữa tài nguyên phong phú, làm cho tu vi của bọn hắn đột nhiên tăng mạnh. Đương nhiên, đây hết thảy cùng Giang Trần trợ giúp là phân không ra.
Ngũ Long Khai Thiên Đan của Giang Trần, mang cho bọn hắn biến hóa phi thường rõ ràng. Chỉ là, lúc ở Thiên Quế Vương Quốc, do hoàn cảnh, bọn hắn tu luyện đều không thể tăng lên trên phạm vi lớn.
Hôm nay tiến vào tông môn, hoàn cảnh ưu việt, tài nguyên sung túc, ưu thế của Ngũ Long Khai Thiên Đan liền thể hiện ra.
Giang Trần cân nhắc liên tục, quyết định ban Xan Hà Thanh Quả cho Câu Ngọc.
Tuổi Câu Ngọc lớn nhất, là đầu lĩnh trong những tùy tùng này. Hơn nữa hiện tại thực lực của nàng mạnh nhất, trái thanh quả này, càng có thể làm cho nàng như hổ thêm cánh.
Dùng thiên phú cùng cảnh giới của Câu Ngọc, phục dụng thanh quả, trong vòng một năm, thậm chí có tư cách trùng kích Thiên Linh cảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.