Chương 3267: Khẩu tài của Chu Tước Thần Cầm
Lê Thiên
09/05/2019
Tuy cái này rất khó, nhưng mà nhất định phải thử xem. Thực tế Giang Trần đã từng phác hoạ qua loại mỹ hảo này cho bọn hắn, bốn Thần Thú tề tựu, sẽ có tạo hóa kinh người hạng gì.
Cho nên, Chu Tước Thần Cầm cũng rất chờ mong. Nếu như có thể, Chu Tước Thần Cầm cũng muốn khai sáng một phen đại sự nghiệp, cũng muốn làm ra một ít đại sự.
Diễn hóa Thiên Đạo, trùng luyện Ngũ Hành, chế tạo Chư Thiên Đại Thế Giới. Đây chính là sự tình thiên đại tạo hóa, một khi thành công, bọn hắn là đại năng của Chư Thiên, dù Giang Trần thành Thiên Đế, Tứ đại Thần Thú bọn hắn, cũng nhất định có thể trở thành tồn tại cường đại nhất phụ tá Thiên Đế.
Kia khẳng định là tốt hơn so với trạng thái tán tu hiện tại gấp trăm lần. Thần Uyên Đại Lục lại đặc sắc, cũng không thể so sánh với Chư Thiên Đại Thế Giới?
- Đạo hữu, có thể nghe ta một lời không?
Chu Tước Thần Cầm ý đồ câu thông.
- Hừ, các ngươi có địa vị gì? Đường đường bốn Thần Thú, như thế nào cùng một Nhân loại trộn lẫn, các ngươi đây là nhục nhã huyết mạch của bốn Thần Thú!
Con Huyền Vũ Thần Thú này, rõ ràng cho thấy tính tình rất táo bạo, ngữ khí rất kiêu ngạo, mặc dù đối mặt Chu Tước Thần Cầm thực lực không kém hơn nó, cũng không chút khách khí.
Chu Tước Thần Cầm ngược lại lòng dạ rất sâu, cười nhạt một tiếng:
- Huyết mạch bốn Thần Thú ta, cố nhiên là rất cao quý, nhưng mà cũng không phải cao quý đến tình trạng không thể cùng Nhân loại liên hệ. Trên thực tế, trong truyền thừa trí nhớ của ta, huyết mạch bốn Thần Thú, ở trong bất kỳ vị diện nào, tuy cao quý, nhưng nhiều khi cũng sẽ bị người đem ra sử dụng, bị người sai sử. Chỉ có ở trong vị diện thuộc về Thú tộc chính thức, huyết mạch của bốn Thần Thú mới là Vương giả. Ta và ngươi sinh tồn ở vị diện Nhân loại là Vương, chẳng lẽ còn có thể chỉ lo thân mình hay sao?
- Hừ, đắm mình, hết lần này tới lần khác còn có nhiều lí do như vậy.
Huyền Vũ Thần Thú kia tựa hồ rất khinh thường, nhìn ra được, hắn là khinh thường nhiều lời.
- Đạo hữu cần gì cực đoan?
Chu Tước Thần Cầm mỉm cười nói.
- Đạo hữu ở trong vùng biển hoang vu, mặc dù có thiên đại thần thông, thủ đoạn nhiều, lại có thể thế nào? Còn không phải chỉ có thể dùng thần thông quy tức của Huyền Vũ nhất tộc ngươi, tự thôi miên mình? Nói trắng ra, là giả chết.
Huyền Vũ Thần Thú nghe vậy, giận tím mặt:
- Ngươi dám nói ta giả chết?
Chu Tước Thần Cầm nhún nhún vai:
- Vậy tại sao ngươi không đi khu vực náo nhiệt của Vạn Uyên đảo dạo một chút? Ngươi sợ hãi, sợ tu sĩ Nhân loại a!
Huyền Vũ Thần Thú tựa hồ bị nói trúng tâm sự, có chút quê quá hóa khùng.
- Vậy cũng tốt hơn làm nô lệ cho người. Ta là chỉ lo thân mình. Mà ngươi thì mất mặt xấu hổ. Vũ nhục huyết mạch của bốn Thần Thú.
Chu Tước Thần Cầm thản nhiên cười cười:
- Nếu như chỉ có ta, có lẽ ngươi có thể nói như vậy. Nhưng còn có Chân Long nhất tộc, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, chẳng lẽ mắt của chúng ta, đều không bằng ngươi sao? Hay không thanh cao bằng Huyền Vũ nhất tộc của ngươi? Chỉ có thể nói, ngươi ở chỗ này, cùng ngoại giới tiếp xúc quá ít, đã thoát ly khỏi thế giới này.
Huyền Vũ Thần Thú tự nhiên là không chịu thừa nhận điểm này.
Cười lạnh nói:
- Chỉ cần ta tự tại, tự do, ngoại giới như thế nào, đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Thượng Cổ đến nay, cũng không phải là không có tu sĩ Nhân loại xâm nhập địa bàn của ta. Buồn cười những con sâu cái kiến kia, một mực đều cho rằng sau lưng của ta là một hòn đảo, lại không ngờ thành mỹ thực trong bụng ta.
Huyền Vũ Thần Thú nói đến đây, nhếch miệng cười cười:
- Ngươi là không biết, sắc mặt những tu sĩ Nhân loại kia trước khi chết, nếu ngươi nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ hảo cảm với tu sĩ Nhân loại rồi.
Kỳ thật Giang Trần nghe hiểu Thượng Cổ thú ngữ, nghe khẩu khí của Huyền Vũ Thần Thú như vậy, cũng biết Huyền Vũ Thần Thú kia hẳn là loại cứng đầu trong Thần Thú.
Nhất là đối với Nhân loại tràn đầy địch ý.
- Đạo hữu, không phải ta nói ngươi, tuổi thọ của ngươi, ít nhất cũng là hai mươi vạn năm trở lên rồi. Đây là ưu thế của Huyền Vũ nhất tộc các ngươi, hai mươi vạn năm, có lẽ chỉ tương đương với mấy ngàn tuổi của Nhân loại. Bất quá, kiến thức của ngươi, lại nông cạn như hài tử.
- Chậc chậc, ở địa bàn của ta, ngươi lại dạy ta làm người sao?
Ngữ khí của Huyền Vũ Thần Thú bất thiện, rất có một lời không cùng, sẽ lập tức trở mặt.
- Bất kỳ một chủng tộc nào, có bại hoại, tất nhiên cũng có hào kiệt. Trong mắt ngươi, chỉ thấy bại hoại, hoặc là kẻ yếu trong Nhân loại, lại nhìn không tới hào kiệt trong Nhân loại. Ngươi còn nói mình không phải là kiến thức nông cạn sao?
Chu Tước Thần Cầm cười lạnh hỏi lại.
Huyền Vũ Thần Thú tựa hồ bị chọc giận, hai mắt bắn ra hung quang, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Tước Thần Cầm.
Chu Tước Thần Cầm cũng không e ngại, mỉm cười
- Ngươi xem thường Nhân loại như thế, lại hết lần này tới lần khác muốn tránh bọn hắn, là vì sao?
- Ngươi tự do, trong mắt của ta, chỉ là một loại co đầu rút cổ, là một loại thôi miên mình, là sống uổng tánh mạng, là trốn tránh mà thôi.
Chu Tước Thần Cầm, thật không ngờ nói sắc bén, hoàn toàn không để cho Huyền Vũ Thần Thú mặt mũi.
- Nói láo! Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, cũng dám chỉ trích ta như thế?
Hai mắt của Huyền Vũ Thần Thú đỏ bừng, hỏa diễm chiến đấu ở trong mắt nó dâng lên.
- Tốt rồi, ngươi đã sợ ta nói ra chỗ yếu, ta liền không nói những thứ này nữa. Ta chỉ là đáng tiếc, huyết mạch của bốn Thần Thú tốt như vậy, lại trốn ở chỗ này, mai một huyết mạch. Chờ ngày khác dị vực xâm lấn, ngươi co đầu rút cổ cũng không làm nên chuyện gì, bọn hắn sẽ đẩy ngươi từ trong biển ra, biến ngươi thành nô lệ của bọn chúng. Ngày đó, ta xem cũng sẽ không quá xa.
- Dị tộc?
Huyền Vũ Thần Thú khẽ giật mình, loại bướng bỉnh trong mắt thoáng tan một chút.
- Ngươi nói dị tộc? Là Ma tộc sao?
- Ma tộc chỉ là thứ nhất, hiện tại vị diện tọa độ của Thần Uyên Đại Lục bạo lộ, dị tộc xâm lấn, là sự tình sớm muộn. Bốn Thần Thú như chúng ta, nhất định là huyết mạch mà dị tộc thích nhất a. Đạo hữu, huyết mạch Huyền Vũ Thần Thú của ngươi, nếu như thu làm nô lệ, đây chính là sự kiện rất có mặt mũi a.
Lời này, hiển nhiên là chọt trúng nhược điểm của Huyền Vũ Thần Thú. Hai mắt của Huyền Vũ Thần Thú trừng cực lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Tước Thần Cầm, tựa hồ phân biệt những lời này là thật hay giả.
Mặc dù Chu Tước Thần Cầm có chút nói chuyện giật gân, nhưng vẫn có đạo lý.
- Hừ, nếu quả thật có một ngày như vậy, ta trở thành nô lệ của dị tộc, chẳng lẽ các ngươi có thể may mắn thoát khỏi sao?
Huyền Vũ Thần Thú nhếch miệng.
- Chúng ta chưa hẳn có thể may mắn thoát khỏi, nhưng chúng ta tuyệt đối sẽ chống lại, tuyệt đối sẽ vì vận mệnh mà chiến, tuyệt đối sẽ không như ngươi, co đầu rút cổ ở trong vùng biển này, ngay cả người cũng không dám gặp. Muốn nói vũ nhục bốn Thần Thú, ngươi sắp xếp thứ hai, chúng ta thật không dám sắp xếp thứ nhất a.
Mặc dù Huyền Vũ Thần Thú có chút kiêu ngạo, nhưng vẫn còn liêm sỉ. Nghe Chu Tước Thần Cầm nói, miệng nó há lớn, lại tìm không thấy lời phản bác.
- Đạo hữu, thanh niên nhân loại kia, từng đã cứu tính mạng của ta, ta cùng với hắn trở thành đồng bọn, đây là vì báo đáp ân cứu mạng. Ngoài ra, ta cũng tín nhiệm hắn. Tựa như Chân Long nhất tộc cùng Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, chúng ta đều tín nhiệm hắn, cùng hắn cùng chung hoạn nạn.
Cho nên, Chu Tước Thần Cầm cũng rất chờ mong. Nếu như có thể, Chu Tước Thần Cầm cũng muốn khai sáng một phen đại sự nghiệp, cũng muốn làm ra một ít đại sự.
Diễn hóa Thiên Đạo, trùng luyện Ngũ Hành, chế tạo Chư Thiên Đại Thế Giới. Đây chính là sự tình thiên đại tạo hóa, một khi thành công, bọn hắn là đại năng của Chư Thiên, dù Giang Trần thành Thiên Đế, Tứ đại Thần Thú bọn hắn, cũng nhất định có thể trở thành tồn tại cường đại nhất phụ tá Thiên Đế.
Kia khẳng định là tốt hơn so với trạng thái tán tu hiện tại gấp trăm lần. Thần Uyên Đại Lục lại đặc sắc, cũng không thể so sánh với Chư Thiên Đại Thế Giới?
- Đạo hữu, có thể nghe ta một lời không?
Chu Tước Thần Cầm ý đồ câu thông.
- Hừ, các ngươi có địa vị gì? Đường đường bốn Thần Thú, như thế nào cùng một Nhân loại trộn lẫn, các ngươi đây là nhục nhã huyết mạch của bốn Thần Thú!
Con Huyền Vũ Thần Thú này, rõ ràng cho thấy tính tình rất táo bạo, ngữ khí rất kiêu ngạo, mặc dù đối mặt Chu Tước Thần Cầm thực lực không kém hơn nó, cũng không chút khách khí.
Chu Tước Thần Cầm ngược lại lòng dạ rất sâu, cười nhạt một tiếng:
- Huyết mạch bốn Thần Thú ta, cố nhiên là rất cao quý, nhưng mà cũng không phải cao quý đến tình trạng không thể cùng Nhân loại liên hệ. Trên thực tế, trong truyền thừa trí nhớ của ta, huyết mạch bốn Thần Thú, ở trong bất kỳ vị diện nào, tuy cao quý, nhưng nhiều khi cũng sẽ bị người đem ra sử dụng, bị người sai sử. Chỉ có ở trong vị diện thuộc về Thú tộc chính thức, huyết mạch của bốn Thần Thú mới là Vương giả. Ta và ngươi sinh tồn ở vị diện Nhân loại là Vương, chẳng lẽ còn có thể chỉ lo thân mình hay sao?
- Hừ, đắm mình, hết lần này tới lần khác còn có nhiều lí do như vậy.
Huyền Vũ Thần Thú kia tựa hồ rất khinh thường, nhìn ra được, hắn là khinh thường nhiều lời.
- Đạo hữu cần gì cực đoan?
Chu Tước Thần Cầm mỉm cười nói.
- Đạo hữu ở trong vùng biển hoang vu, mặc dù có thiên đại thần thông, thủ đoạn nhiều, lại có thể thế nào? Còn không phải chỉ có thể dùng thần thông quy tức của Huyền Vũ nhất tộc ngươi, tự thôi miên mình? Nói trắng ra, là giả chết.
Huyền Vũ Thần Thú nghe vậy, giận tím mặt:
- Ngươi dám nói ta giả chết?
Chu Tước Thần Cầm nhún nhún vai:
- Vậy tại sao ngươi không đi khu vực náo nhiệt của Vạn Uyên đảo dạo một chút? Ngươi sợ hãi, sợ tu sĩ Nhân loại a!
Huyền Vũ Thần Thú tựa hồ bị nói trúng tâm sự, có chút quê quá hóa khùng.
- Vậy cũng tốt hơn làm nô lệ cho người. Ta là chỉ lo thân mình. Mà ngươi thì mất mặt xấu hổ. Vũ nhục huyết mạch của bốn Thần Thú.
Chu Tước Thần Cầm thản nhiên cười cười:
- Nếu như chỉ có ta, có lẽ ngươi có thể nói như vậy. Nhưng còn có Chân Long nhất tộc, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, chẳng lẽ mắt của chúng ta, đều không bằng ngươi sao? Hay không thanh cao bằng Huyền Vũ nhất tộc của ngươi? Chỉ có thể nói, ngươi ở chỗ này, cùng ngoại giới tiếp xúc quá ít, đã thoát ly khỏi thế giới này.
Huyền Vũ Thần Thú tự nhiên là không chịu thừa nhận điểm này.
Cười lạnh nói:
- Chỉ cần ta tự tại, tự do, ngoại giới như thế nào, đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Thượng Cổ đến nay, cũng không phải là không có tu sĩ Nhân loại xâm nhập địa bàn của ta. Buồn cười những con sâu cái kiến kia, một mực đều cho rằng sau lưng của ta là một hòn đảo, lại không ngờ thành mỹ thực trong bụng ta.
Huyền Vũ Thần Thú nói đến đây, nhếch miệng cười cười:
- Ngươi là không biết, sắc mặt những tu sĩ Nhân loại kia trước khi chết, nếu ngươi nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ hảo cảm với tu sĩ Nhân loại rồi.
Kỳ thật Giang Trần nghe hiểu Thượng Cổ thú ngữ, nghe khẩu khí của Huyền Vũ Thần Thú như vậy, cũng biết Huyền Vũ Thần Thú kia hẳn là loại cứng đầu trong Thần Thú.
Nhất là đối với Nhân loại tràn đầy địch ý.
- Đạo hữu, không phải ta nói ngươi, tuổi thọ của ngươi, ít nhất cũng là hai mươi vạn năm trở lên rồi. Đây là ưu thế của Huyền Vũ nhất tộc các ngươi, hai mươi vạn năm, có lẽ chỉ tương đương với mấy ngàn tuổi của Nhân loại. Bất quá, kiến thức của ngươi, lại nông cạn như hài tử.
- Chậc chậc, ở địa bàn của ta, ngươi lại dạy ta làm người sao?
Ngữ khí của Huyền Vũ Thần Thú bất thiện, rất có một lời không cùng, sẽ lập tức trở mặt.
- Bất kỳ một chủng tộc nào, có bại hoại, tất nhiên cũng có hào kiệt. Trong mắt ngươi, chỉ thấy bại hoại, hoặc là kẻ yếu trong Nhân loại, lại nhìn không tới hào kiệt trong Nhân loại. Ngươi còn nói mình không phải là kiến thức nông cạn sao?
Chu Tước Thần Cầm cười lạnh hỏi lại.
Huyền Vũ Thần Thú tựa hồ bị chọc giận, hai mắt bắn ra hung quang, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Tước Thần Cầm.
Chu Tước Thần Cầm cũng không e ngại, mỉm cười
- Ngươi xem thường Nhân loại như thế, lại hết lần này tới lần khác muốn tránh bọn hắn, là vì sao?
- Ngươi tự do, trong mắt của ta, chỉ là một loại co đầu rút cổ, là một loại thôi miên mình, là sống uổng tánh mạng, là trốn tránh mà thôi.
Chu Tước Thần Cầm, thật không ngờ nói sắc bén, hoàn toàn không để cho Huyền Vũ Thần Thú mặt mũi.
- Nói láo! Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, cũng dám chỉ trích ta như thế?
Hai mắt của Huyền Vũ Thần Thú đỏ bừng, hỏa diễm chiến đấu ở trong mắt nó dâng lên.
- Tốt rồi, ngươi đã sợ ta nói ra chỗ yếu, ta liền không nói những thứ này nữa. Ta chỉ là đáng tiếc, huyết mạch của bốn Thần Thú tốt như vậy, lại trốn ở chỗ này, mai một huyết mạch. Chờ ngày khác dị vực xâm lấn, ngươi co đầu rút cổ cũng không làm nên chuyện gì, bọn hắn sẽ đẩy ngươi từ trong biển ra, biến ngươi thành nô lệ của bọn chúng. Ngày đó, ta xem cũng sẽ không quá xa.
- Dị tộc?
Huyền Vũ Thần Thú khẽ giật mình, loại bướng bỉnh trong mắt thoáng tan một chút.
- Ngươi nói dị tộc? Là Ma tộc sao?
- Ma tộc chỉ là thứ nhất, hiện tại vị diện tọa độ của Thần Uyên Đại Lục bạo lộ, dị tộc xâm lấn, là sự tình sớm muộn. Bốn Thần Thú như chúng ta, nhất định là huyết mạch mà dị tộc thích nhất a. Đạo hữu, huyết mạch Huyền Vũ Thần Thú của ngươi, nếu như thu làm nô lệ, đây chính là sự kiện rất có mặt mũi a.
Lời này, hiển nhiên là chọt trúng nhược điểm của Huyền Vũ Thần Thú. Hai mắt của Huyền Vũ Thần Thú trừng cực lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Tước Thần Cầm, tựa hồ phân biệt những lời này là thật hay giả.
Mặc dù Chu Tước Thần Cầm có chút nói chuyện giật gân, nhưng vẫn có đạo lý.
- Hừ, nếu quả thật có một ngày như vậy, ta trở thành nô lệ của dị tộc, chẳng lẽ các ngươi có thể may mắn thoát khỏi sao?
Huyền Vũ Thần Thú nhếch miệng.
- Chúng ta chưa hẳn có thể may mắn thoát khỏi, nhưng chúng ta tuyệt đối sẽ chống lại, tuyệt đối sẽ vì vận mệnh mà chiến, tuyệt đối sẽ không như ngươi, co đầu rút cổ ở trong vùng biển này, ngay cả người cũng không dám gặp. Muốn nói vũ nhục bốn Thần Thú, ngươi sắp xếp thứ hai, chúng ta thật không dám sắp xếp thứ nhất a.
Mặc dù Huyền Vũ Thần Thú có chút kiêu ngạo, nhưng vẫn còn liêm sỉ. Nghe Chu Tước Thần Cầm nói, miệng nó há lớn, lại tìm không thấy lời phản bác.
- Đạo hữu, thanh niên nhân loại kia, từng đã cứu tính mạng của ta, ta cùng với hắn trở thành đồng bọn, đây là vì báo đáp ân cứu mạng. Ngoài ra, ta cũng tín nhiệm hắn. Tựa như Chân Long nhất tộc cùng Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, chúng ta đều tín nhiệm hắn, cùng hắn cùng chung hoạn nạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.