Chương 1065: Thánh Kiếm cung càn rỡ 1
Lê Thiên
21/11/2016
Chương 1064 Thánh Kiếm cung càn rỡ 1
Mọi người từng bước bước qua phế tích, lại nhìn thấy một chiếc đài cao rộng lớn.
Khi tất cả mọi người tới gần cái đài cao kia thì nhịp tim không tự chủ được mà tăng lên, chỉ cảm thấy trong đầu quay cuồng, có cảm giác nôn mửa.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt bọn họ không thể dùng được hai chữ thảm thiết mà hình dung.
Đây quả thực chính là tàn nhẫn, cực kỳ tà ác.
Trên quảng trường lớn này không ngờ khắp nơi đều là pho tượng, những pho tượng bên trái đều là những đứa trẻ nhỏ, lớn một chút bất quá chỉ bảy tám tuổi mà thôi, bé nhất thì đang bò trên mặt đất.
Những đứa bé này hiển nhiên đều là người sờ sờ, vô cùng sinh động. Thế nhưng trực tiếp bị dung nham kim loại nóng bỏng trực tiếp rót vào, trực tiếp trở thành một bức tượng điêu khắc.
Những đứa trẻ này có đứa bị chặt đầu, có đứa không có tứ chi, có đứa bị mổ ngực, bụng, đủ loại tình cảnh thảm thiết đều có.
Mà bên phải thì đều là nữ tử, toàn thân xích lõa, cũng bị dung nham kim loại nóng bỏng rót vào, muốn có bao nhiêu thảm thiết thì có bấy nhiêu thảm thiết.
Từ biểu lộ trên mặt bọn họ có thể thấy được trước khi chết bọn họ đã chịu tra tấn thảm thiết, kinh khủng ra sao.
- Súc sinh, thực sự là súc sinh.
Nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết này, người trẻ tuổi không nhịn được mà mắng một câu.
Ngay cả Giang Trần là người có trí nhớ hai thế giới giờ phút này cũng có xúc động muốn đi báo thù.
Thế giới võ đạo, diệt một quốc gia, chuyện tàn sát cả hoàng tộc cũng không phải là không có.
Thế nhưng cho dù muốn giết người, muốn báo thù cuxngh không cần dùng phương thức tàn khốc như vậy. Tháp xương cốt, dòng sông máu, còn có từng bức tượng sống này nữa.
Chuyện này không thể dùng hai chữ báo thù để giải thích được.
Tuy rằng mãi cho tới bây giờ Giang Trần còn chưa biết người Xích Đỉnh trung vực. Thế nhưng từng di chỉ phế tích của Vạn Tượng cương vực hắn đã có thể hoàn toàn tưởng tượng ra được.
Người của Xích Đỉnh trung vực vô cùng tàn bạo.
Đây quả thực là cảnh tượng vô cùng bi thảm.
Diệt môn, đồ sát, tất cả chuyện này không hiếm thấy trong thế giới võ đạo. Thế nhưng mà sau khi hành hạ tới chết còn khoe khoang vũ lực như vậy, hành động cực kỳ tàn ác như thế quả nhiên cực kỳ hiếm thấy.
- Vì cái gì mà không hủy diệt bọn họ? Để cho bọn họ được nghỉ ngơi?
Ngữ khí trầm thấp của Lăng Bích Nhi vang vọng.
- Hủy diệt?
Liên Thành trưởng lão hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi quá ngây thơ rồi. Mỗi một chỗ đều có cấm chế, thủ pháp độc nhất vô nhị của Xích Đỉnh trung vực. Một khi đụng vào bọn họ cấm chế sẽ phản kích. Không chỉ như vậy, người của Xích Đỉnh trung vực sẽ lập tức biết được. Lúc trước bọn chúng đã lưu lại lời cảnh cáo, nếu như những vật này bị hủy diệt. Bọn họ sẽ không ngại một lần nữa tới tàn sát Vạn Tượng Cương Vực một lần. Hơn nữa ...
- Hơn nữa cái gì ?
- Hơn nữa bọn chúng nói, một khi bọn chúng tới lần thứ hai. Vạn Tượng Cương Vực sẽ không có tu sĩ ngoài Nguyên Cảnh.
Liên Thành trưởng lão nói tới đây, khuôn mặt co rúm lại, hiển nhiên cực kỳ kiêng kỵ với Xích Đỉnh trung vực.
Đan Trì cung chủ đi tới phía tước, khoát tay chặn lại, nói:
- Được rồi, đừng nói tới những lời này nữa. Đoán chừng người của các tông môn khác có lẽ đã có người tới trước. Chúng ta tới khu tế tự tập hợp đi.
Khu tế tự chính là thái miếu của Vạn Tượng đế quốc, cách nơi này còn có một đoạn.
Mọi người hiển nhiên cũng không muốn ở lại quá lâu trong khu vực có áp lực như vậy cho nên mau chóng đi cùng với Đan Trì cung chủ về phía thái miếu.
Thái miếu chính là địa phương tế tự tổ tiên của hoàng thất Vạn Tượng đế quốc, tự nhiên không có khả năng hoàn chỉnh, cũng là một mảnh phế tích.
Mà nơi tế điện của Vạn TƯợng đại điển chính là cử hành ở thái miếu này.
Lúc Đan Kiền Cung tới mới phát hiện ra người Bắc Minh tông và Đại Thánh đường đã tới rồi.
- Đan Trì lão đệ? Các ngươi tới rồi sao?
Thiên Minh thượng nhân nhìn thấy đội ngũ của Đan Kiền Cung lập tức mở miệng hỏi. Hiển nhiên đối với việc nhân số của Đan Kiền Cung ít như vậy hắn cảm thấy vô cùng giật mình.
- Thiên Minh lão ca, mọi người vẫn khỏe chứ?
Đan Trì mở miệng nói một câu, nhiệt tình nghênh đón Thiên Minh thượng nhân.
Người đại thánh đường vẻ mặt ngưng trọng, nhìn về phía Đan Kiền cung, Hạng Vấn Thiên kia ở phía xa khẽ gật đầu với Đan Trì cung chủ.
Hiển nhiên ở khu tế tự này tâm tình của mọi người rất phức tạp, không có tâm tư hàn huyên quá nhiều.
- Mấy tông môn còn lại chưa tới sao?
Đan Trì cung chủ nhìn chung quanh một chút rồi hỏ.
- Người Tiêu Dao tông có lẽ cũng sắp tới. Thánh Kiếm cung thì không rõ. Còn một ít tông môn phía dưới có lẽ còn chưa tới tập hợp bên này.
Vạn Tượng đại điển, trừ sáu đại tông môn tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực ra còn một ít tông môn ngũ phẩm, tông môn lục phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực cũng tới tây tế điện.
Chỉ là từ trước tới nay Vạn Tượng đại điển này đều là do sáu đại tông môn chủ trì.
Hiện tại Tam Tinh tông bị diệt, địa bàn bị chia cắt, sáu đại tông môn chỉ còn lại năm đại tông môn.
Trong khi nói chuyện, đội ngũ Tiêu Dao tông quả nhiên chạy tới. Giống như Đại Thánh đường và Bắc Minh tông, đội ngũ ba tông này đều khoảng chừng một hai trăm người.
Cho nên nhìn thấy đội ngũ đơn bạc của Đan Kiền Cung như vậy, tông chủ Vệ Vô Ảnh của Tieu Dao tông cười nói:
- Đan Trì lão đệ, Đan Kiền Cung các ngươi lần này có ít người xuất môn vậy?
Đan Trì cười nhạt một tiếng nói:
- Tưởng nhớ tế điện, ít người một chút cũng không có gì là không tốt.
Vệ Vô Ảnh cười ha hả một tiếng, không tiếp tục nói nữa.
Nhưng cách đó không xa lại truyền tới một đạo thanh âm lạnh lùng, kiêu ngạo:
- Ta thấy không phải là ít người mà là bị Cửu Dương Thiên Tông hù dọa tới co người lại rồi a.
Thanh âm, giọng điệu như vậy tất cả mọi người không cần đoán cũng biết đó là người Thánh Kiếm cung tới.
Cũng chỉ có người Thánh Kiếm cung mới có thể giống như chó điên, chỉ cần là chuyện liên quan tới Đan Kiền Cung bọn họ nhất định sẽ đứng ra cắn xé một trận.
Quả nhiên Uông Kiếm Vũ lưng đeo đại kiếm sải bước đi tới.
Đi theo phía sau hắn còn có rất nhiều cao tầng và đệ tử thiên tài của Thánh Kiếm cung. Nhân số không ngờ còn nhiều hơn so với Đại Thánh đường. Thoạt nhìn đối với Vạn Tượng đại điển lần này đã quyết tâm giành lấy một vị trí tốt.
- Uông Kiếm Vũ, ngươi là chó điên hay sao? Nhìn thấy Đan Kiền Cung ta là ngươi không nhịn được mà muốn cắn xé một phen?
Đan Trì cung chủ cũng không khách khí nói.
Mâu thuẫn của hai tông hiển nhiên đã tới mức không thể hòa giải.
Ba tông môn còn lại không mở miệng nói chuyện, nhất là Đại Thánh đường cùng Tiêu Dao tông, thoạt nhìn bọn họ định xem náo nhiệt.
Uông Kiếm Vũ dừng lại vị trí cách Đan Trì cung chủ không xa, vẻ mặt ngạo mạn, ánh mắt khẽ quét qua Đan Trì cung chủ, lập tức nở nụ cười giễu cợt rồi nhìn ra sau lưng Đan Trì cung chủ.
Mọi người từng bước bước qua phế tích, lại nhìn thấy một chiếc đài cao rộng lớn.
Khi tất cả mọi người tới gần cái đài cao kia thì nhịp tim không tự chủ được mà tăng lên, chỉ cảm thấy trong đầu quay cuồng, có cảm giác nôn mửa.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt bọn họ không thể dùng được hai chữ thảm thiết mà hình dung.
Đây quả thực chính là tàn nhẫn, cực kỳ tà ác.
Trên quảng trường lớn này không ngờ khắp nơi đều là pho tượng, những pho tượng bên trái đều là những đứa trẻ nhỏ, lớn một chút bất quá chỉ bảy tám tuổi mà thôi, bé nhất thì đang bò trên mặt đất.
Những đứa bé này hiển nhiên đều là người sờ sờ, vô cùng sinh động. Thế nhưng trực tiếp bị dung nham kim loại nóng bỏng trực tiếp rót vào, trực tiếp trở thành một bức tượng điêu khắc.
Những đứa trẻ này có đứa bị chặt đầu, có đứa không có tứ chi, có đứa bị mổ ngực, bụng, đủ loại tình cảnh thảm thiết đều có.
Mà bên phải thì đều là nữ tử, toàn thân xích lõa, cũng bị dung nham kim loại nóng bỏng rót vào, muốn có bao nhiêu thảm thiết thì có bấy nhiêu thảm thiết.
Từ biểu lộ trên mặt bọn họ có thể thấy được trước khi chết bọn họ đã chịu tra tấn thảm thiết, kinh khủng ra sao.
- Súc sinh, thực sự là súc sinh.
Nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết này, người trẻ tuổi không nhịn được mà mắng một câu.
Ngay cả Giang Trần là người có trí nhớ hai thế giới giờ phút này cũng có xúc động muốn đi báo thù.
Thế giới võ đạo, diệt một quốc gia, chuyện tàn sát cả hoàng tộc cũng không phải là không có.
Thế nhưng cho dù muốn giết người, muốn báo thù cuxngh không cần dùng phương thức tàn khốc như vậy. Tháp xương cốt, dòng sông máu, còn có từng bức tượng sống này nữa.
Chuyện này không thể dùng hai chữ báo thù để giải thích được.
Tuy rằng mãi cho tới bây giờ Giang Trần còn chưa biết người Xích Đỉnh trung vực. Thế nhưng từng di chỉ phế tích của Vạn Tượng cương vực hắn đã có thể hoàn toàn tưởng tượng ra được.
Người của Xích Đỉnh trung vực vô cùng tàn bạo.
Đây quả thực là cảnh tượng vô cùng bi thảm.
Diệt môn, đồ sát, tất cả chuyện này không hiếm thấy trong thế giới võ đạo. Thế nhưng mà sau khi hành hạ tới chết còn khoe khoang vũ lực như vậy, hành động cực kỳ tàn ác như thế quả nhiên cực kỳ hiếm thấy.
- Vì cái gì mà không hủy diệt bọn họ? Để cho bọn họ được nghỉ ngơi?
Ngữ khí trầm thấp của Lăng Bích Nhi vang vọng.
- Hủy diệt?
Liên Thành trưởng lão hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi quá ngây thơ rồi. Mỗi một chỗ đều có cấm chế, thủ pháp độc nhất vô nhị của Xích Đỉnh trung vực. Một khi đụng vào bọn họ cấm chế sẽ phản kích. Không chỉ như vậy, người của Xích Đỉnh trung vực sẽ lập tức biết được. Lúc trước bọn chúng đã lưu lại lời cảnh cáo, nếu như những vật này bị hủy diệt. Bọn họ sẽ không ngại một lần nữa tới tàn sát Vạn Tượng Cương Vực một lần. Hơn nữa ...
- Hơn nữa cái gì ?
- Hơn nữa bọn chúng nói, một khi bọn chúng tới lần thứ hai. Vạn Tượng Cương Vực sẽ không có tu sĩ ngoài Nguyên Cảnh.
Liên Thành trưởng lão nói tới đây, khuôn mặt co rúm lại, hiển nhiên cực kỳ kiêng kỵ với Xích Đỉnh trung vực.
Đan Trì cung chủ đi tới phía tước, khoát tay chặn lại, nói:
- Được rồi, đừng nói tới những lời này nữa. Đoán chừng người của các tông môn khác có lẽ đã có người tới trước. Chúng ta tới khu tế tự tập hợp đi.
Khu tế tự chính là thái miếu của Vạn Tượng đế quốc, cách nơi này còn có một đoạn.
Mọi người hiển nhiên cũng không muốn ở lại quá lâu trong khu vực có áp lực như vậy cho nên mau chóng đi cùng với Đan Trì cung chủ về phía thái miếu.
Thái miếu chính là địa phương tế tự tổ tiên của hoàng thất Vạn Tượng đế quốc, tự nhiên không có khả năng hoàn chỉnh, cũng là một mảnh phế tích.
Mà nơi tế điện của Vạn TƯợng đại điển chính là cử hành ở thái miếu này.
Lúc Đan Kiền Cung tới mới phát hiện ra người Bắc Minh tông và Đại Thánh đường đã tới rồi.
- Đan Trì lão đệ? Các ngươi tới rồi sao?
Thiên Minh thượng nhân nhìn thấy đội ngũ của Đan Kiền Cung lập tức mở miệng hỏi. Hiển nhiên đối với việc nhân số của Đan Kiền Cung ít như vậy hắn cảm thấy vô cùng giật mình.
- Thiên Minh lão ca, mọi người vẫn khỏe chứ?
Đan Trì mở miệng nói một câu, nhiệt tình nghênh đón Thiên Minh thượng nhân.
Người đại thánh đường vẻ mặt ngưng trọng, nhìn về phía Đan Kiền cung, Hạng Vấn Thiên kia ở phía xa khẽ gật đầu với Đan Trì cung chủ.
Hiển nhiên ở khu tế tự này tâm tình của mọi người rất phức tạp, không có tâm tư hàn huyên quá nhiều.
- Mấy tông môn còn lại chưa tới sao?
Đan Trì cung chủ nhìn chung quanh một chút rồi hỏ.
- Người Tiêu Dao tông có lẽ cũng sắp tới. Thánh Kiếm cung thì không rõ. Còn một ít tông môn phía dưới có lẽ còn chưa tới tập hợp bên này.
Vạn Tượng đại điển, trừ sáu đại tông môn tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực ra còn một ít tông môn ngũ phẩm, tông môn lục phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực cũng tới tây tế điện.
Chỉ là từ trước tới nay Vạn Tượng đại điển này đều là do sáu đại tông môn chủ trì.
Hiện tại Tam Tinh tông bị diệt, địa bàn bị chia cắt, sáu đại tông môn chỉ còn lại năm đại tông môn.
Trong khi nói chuyện, đội ngũ Tiêu Dao tông quả nhiên chạy tới. Giống như Đại Thánh đường và Bắc Minh tông, đội ngũ ba tông này đều khoảng chừng một hai trăm người.
Cho nên nhìn thấy đội ngũ đơn bạc của Đan Kiền Cung như vậy, tông chủ Vệ Vô Ảnh của Tieu Dao tông cười nói:
- Đan Trì lão đệ, Đan Kiền Cung các ngươi lần này có ít người xuất môn vậy?
Đan Trì cười nhạt một tiếng nói:
- Tưởng nhớ tế điện, ít người một chút cũng không có gì là không tốt.
Vệ Vô Ảnh cười ha hả một tiếng, không tiếp tục nói nữa.
Nhưng cách đó không xa lại truyền tới một đạo thanh âm lạnh lùng, kiêu ngạo:
- Ta thấy không phải là ít người mà là bị Cửu Dương Thiên Tông hù dọa tới co người lại rồi a.
Thanh âm, giọng điệu như vậy tất cả mọi người không cần đoán cũng biết đó là người Thánh Kiếm cung tới.
Cũng chỉ có người Thánh Kiếm cung mới có thể giống như chó điên, chỉ cần là chuyện liên quan tới Đan Kiền Cung bọn họ nhất định sẽ đứng ra cắn xé một trận.
Quả nhiên Uông Kiếm Vũ lưng đeo đại kiếm sải bước đi tới.
Đi theo phía sau hắn còn có rất nhiều cao tầng và đệ tử thiên tài của Thánh Kiếm cung. Nhân số không ngờ còn nhiều hơn so với Đại Thánh đường. Thoạt nhìn đối với Vạn Tượng đại điển lần này đã quyết tâm giành lấy một vị trí tốt.
- Uông Kiếm Vũ, ngươi là chó điên hay sao? Nhìn thấy Đan Kiền Cung ta là ngươi không nhịn được mà muốn cắn xé một phen?
Đan Trì cung chủ cũng không khách khí nói.
Mâu thuẫn của hai tông hiển nhiên đã tới mức không thể hòa giải.
Ba tông môn còn lại không mở miệng nói chuyện, nhất là Đại Thánh đường cùng Tiêu Dao tông, thoạt nhìn bọn họ định xem náo nhiệt.
Uông Kiếm Vũ dừng lại vị trí cách Đan Trì cung chủ không xa, vẻ mặt ngạo mạn, ánh mắt khẽ quét qua Đan Trì cung chủ, lập tức nở nụ cười giễu cợt rồi nhìn ra sau lưng Đan Trì cung chủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.