Chương 2855: Tốc độ và không gian tranh giành.
Lê Thiên
09/05/2019
Bọn họ cơ hồ cho rằng mình đã nhìn nhầm.
Cam Trữ sư huynh cường thế, Cam Trữ sư huynh vừa mới đột phá Thiên Vị tam trọng. Dưới chiêu thứ nhất lại bị tiểu tử Thiệu Uyên này áp chế.
Đối mặt với công kích của Thiệu Uyên, Cam Trữ sư huynh không ngờ lại không có cứng chọi cứng, mà lựa chọn tránh lui, lựa chọn tránh đi mũi nhọn. Chẳng lẽ dùng sự cường thế của Cam Trữ sư huynh, cũng không áp chế nổi Thiệu Uyên tiểu tử này hay sao?
Tiểu tử này bất quá chỉ là Đế cảnh đỉnh phong, bán bộ Thiên Vị mà thôi.
Bán bộ Thiên Vị đối mặt với Thiên Vị tam trọng, dù thế nào cũng là trận chiến đã đoán trước kết quả. Tại sao từ chiêu thứ nhất lại tương phản quá lớn như vậy?
Trong lúc nhất thời, cho dù là Cảnh Dực cũng có chút thất lạc. Cảnh Dực là người trung thành đi theo Cam Trữ, hắn cảm thấy Cam Trữ sư huynh ra tay, tuyệt đối có thể dễ dàng nghiền nát tiểu tử Thiệu Uyên này.
Mà tình huống dưới mắt, lại phá vỡ tưởng tượng hoàn mỹ của hắn.
Cam Trữ hừ lạnh một tiếng, trong lòng cũng hoàng sở.
- Một đạo ánh mắt của tiểu tử này không ngờ lại có thể phát ra công kích có uy thế như vậy? Đây là công kích thần thức? Hay là công kích vật lý?
Đáng sợ hơn là, Cam Trữ thậm chí còn không rõ ràng huyền ảo của công kích này ở chỗ nào.
Nói nó là công kích vật lý, công kích này cơ hồ khiến cho thần thức hắn cảm thấy hoảng sợ.
Nói nó là công kích thần thức, Cam Trữ cảm thấy nếu như thân thể mình chịu một kích này, không chết cũng phải tàn phế.
Tuy rằng trong lòng Cam Trữ hoảng sợ, nhưng mà tiết tấu cũng không có biến hóa. Hắn cười lạnh một tiếng, cánh tay lần nữa nâng lên, đầu ngón trỏ tay hắn đột nhiên xuất hiện một vòng rung động giống như gợn sóng, không ngừng khuếch tán ra bên ngoài.
- Tiểu tử, đừng vội càn rỡ. Giác ngộ đi.
- Thủy Văn không gian.
Từng vòng, từng vòng gợn sóng giống như một tầng không gian, lập tức khiến chiếm lĩnh không gian chung quanh lôi đài này.
Lực hấp không gian cường đại tạo thành vòng xoáy cường đại, xoắn về phía Giang Trần.
Giang Trần hừ nhẹ một tiếng, Thiên Côn Lưu Quang độn thi triển, khẽ độn hư không một cái. Tránh khỏi phạm vi công kích của Cam Trữ, đáp xuống bên kia lôi đài.
Đồng thời Giang Trần cũng nghiêm túc, hai mắt khẽ đảo, một đạo Tà Ác kim nhãn càng cường đại hơn đột nhiên bắn ra. Lần này tốc độ công kích của Giang Trần càng thêm nhanh chóng.
Thiên Côn Lưu Quang độn có tốc độ siêu cường, mà công kích của Tà Ác kim nhãn cũng cực nhanh.
Phản ứng của Cam Trữ cực nhanh, nhìn thấy thần quang trước mắt lóe lên, đã biết rõ Thủy Văn không gian của mình không có đuổi kịp tốc độ của đối phương, không thể cuốn đối phương vào được.
Thủy Văn không gian này của Cam Trữ, cường đại nhất ở chỗ một khi bị cuốn vào sẽ rơi vào trong không gian thứ nguyên bị hắn khống chế, mặc hắn xâm lược.
Thủy Văn không gian này chính là một môn thần thông không gian vô cùng không tầm thường. Cam Trữ nhận được cơ duyên mới thu được Thủy Thần chi tí có thể hô phong hoán vũ.
Ở phương diện khống chế thủy thuộc tính, Cam Trữ có thể nói là đệ nhất nhân thánh địa.
Cũng bằng vào thứ này, hắn mới có tư cách tiến thân vào hàng ngũ ngũ đại công tử.
Chỉ là Thủy Văn không gian này cũng có một nhược điểm, là tốc độ. Thần thông thuộc tính thủy, đặc điểm không nằm ở tốc độ mà ở thế của nó.
Thủy là một loại thuộc tính thần kỳ, có thể thuận thế mà làm, có thể nghịch thế từ trên xuống, có thể diễn dịch rất nhiều thần thông, dị tượng Chư thiên.
Thủy thuộc tính chỗ nào mà không có, không có chỗ nào mà không có. Vô khổng bất nhập.
Đây là một môn thuộc tính vô cùng cao thâm, nhưng mà cũng là một môn thuộc tính rất khó tinh thông.
Cam Trữ này nếu như không phải nhận được cơ duyên lớn lao, nhận được Thủy Thần chi tí, sức chiến đấu của hắn trong tất cả đám người trẻ tuổi của Vĩnh Hằng thánh địa cũng không quá mức nổi trội như vậy.
Chính là bởi vì có cơ duyên này thì mới có thành tựu của hắn hiện tại.
Thế nhưng mà đối mặt với Thiên Côn Lưu Quang độn, Cam Trữ lại cố hết sức.
Thủy Văn không gian am hiểu vây khốn đối thủ, am hiểu áp chế đối thủ trong không gian nhỏ hẹp. Chỉ cần đối phương bị cuốn vào, như vậy cũng chỉ có thể trở thành thịt cá mặc hắn làm thịt.
Luận tốc độ, Cam Trữ với tư cách là Thiên Vị tam trọng, kỳ thực cũng không quá chậm.
Nhưng mà hắn lại gặp được quái tài trên phương diện tốc độ. Thiên Côn Lưu Quang độn của Giang Trần là thân pháp độn thuật nhất đẳng.
Mà Tà Ác Kim nhãn, càng là do uy năng thần thức ngưng tụ thành ánh mắt, công kích bắn ra quang mang, tốc độ kia tuyệt đối có thể so với tốc độ ánh sáng.
Bất kể là phòng ngự hay là tiến công, tốc độ của Giang Trần đều vượt lên trên Cam Trữ một đầu, chuyện này khiến cho Cam Trữ trong lúc chiến đấu khó chịu dị thường.
Cũng may Thủy Thần chi tí của Cam Trữ bất luận tấn công hay phòng ngự cũng đều có chỗ đáng sợ của nó.
Lần thứ nhất Cam Trữ không có chuẩn bị, vội vàng tránh đi Tà Ác kim nhãn.
Đến lần thứ hai, Cam Trữ lập tức biểu hiện ra phong thái của Ngũ đại công tử. Thủy Thần chi tí nhẹ nhàng vung lên, trước mặt hắn lập tức xuất hiện một màn nước như có như không.
Phanh.
Công kích của Tà Ác kim nhãn, đánh vào trong màn nước tạo thành từng đợt gợn sóng, khó khăn lắm mới phá vỡ màn nước, kích thích từng đạo bọt nước.
Nhưng mà cả hai triệt tiêu lẫn nhau, công kích của Tà Ác kim nhãn cũng đúng lúc hóa thành hư vô.
Giang Trần thầm giật mình, màn nước nhìn như tầm thường, thế nhưng không ngờ lại ẩn chứa lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy? Chuyện này làm cho Giang Trần quả thực có chút ngoài ý muốn.
- Cam Trữ này xem ra ở phương diện thuộc tính thủy quả thực có chút bổn sự độc đáo. Tiến công, phòng ngự, đều có thực lực siêu quần.
Giang Trần cũng thừa nhận, mình đã gặp phải một kình địch.
Nhưng mà cũng chỉ gần như là kình địch mà thôi. Giang Trần không biết Cam Trữ này có thể thắng được hắn hay không.
Gặp kình địch, ý chí chiến đấu của Giang Trần cũng bị kích thích ra. Tốc độ cũng tăng lên tới cực hạn. Khắp hư không đều là tàn ảnh ngập trời của Giang Trần.
Không chỗ nào không có tàn ảnh, hư không tràn ngập Tà Ác kim nhãn.
Hình ảnh tựa như một thiên thần không ngừng hiện thân trên hư không, Tà Ác Kim nhãn tựa như con mắt thần linh, bắn ra từng đạo quang mang phán quyết thiên hạ.
Trong lúc nhất thời, cả lôi đài tràn ngập các loại quang mang màu sắc khác nhau, cực kỳ đặc sắc.
Giang Trần thúc dục tốc độ tới cực hạn, phòng ngự và công kích là một thể. Hắn rất rõ ràng, màn nước trong không gian của đối phương là một loại thần thông không gian giỏi thôn phệ.
Nếu như hắn dừng lại ở một vị trí quá lâu, rất dễ dàng bị loại màn nước trong không gian này thôn phệ.
Hai người cứ như vậy lợi dụng ưu thế của mình, tiến hành tranh đấu.
Giang Trần có tốc độ, mà Cam Trữ có không gian.
Cam Trữ muốn thôn phệ không gian, áp chế Giang Trần. Mà Giang Trần muốn bằng vào tốc độ áp chế Cam Trữ.
Chỉ là dưới tình huống trước mắt, hai người cho dù là ai cũng không thể áp chế đối phương.
Cam Trữ sư huynh cường thế, Cam Trữ sư huynh vừa mới đột phá Thiên Vị tam trọng. Dưới chiêu thứ nhất lại bị tiểu tử Thiệu Uyên này áp chế.
Đối mặt với công kích của Thiệu Uyên, Cam Trữ sư huynh không ngờ lại không có cứng chọi cứng, mà lựa chọn tránh lui, lựa chọn tránh đi mũi nhọn. Chẳng lẽ dùng sự cường thế của Cam Trữ sư huynh, cũng không áp chế nổi Thiệu Uyên tiểu tử này hay sao?
Tiểu tử này bất quá chỉ là Đế cảnh đỉnh phong, bán bộ Thiên Vị mà thôi.
Bán bộ Thiên Vị đối mặt với Thiên Vị tam trọng, dù thế nào cũng là trận chiến đã đoán trước kết quả. Tại sao từ chiêu thứ nhất lại tương phản quá lớn như vậy?
Trong lúc nhất thời, cho dù là Cảnh Dực cũng có chút thất lạc. Cảnh Dực là người trung thành đi theo Cam Trữ, hắn cảm thấy Cam Trữ sư huynh ra tay, tuyệt đối có thể dễ dàng nghiền nát tiểu tử Thiệu Uyên này.
Mà tình huống dưới mắt, lại phá vỡ tưởng tượng hoàn mỹ của hắn.
Cam Trữ hừ lạnh một tiếng, trong lòng cũng hoàng sở.
- Một đạo ánh mắt của tiểu tử này không ngờ lại có thể phát ra công kích có uy thế như vậy? Đây là công kích thần thức? Hay là công kích vật lý?
Đáng sợ hơn là, Cam Trữ thậm chí còn không rõ ràng huyền ảo của công kích này ở chỗ nào.
Nói nó là công kích vật lý, công kích này cơ hồ khiến cho thần thức hắn cảm thấy hoảng sợ.
Nói nó là công kích thần thức, Cam Trữ cảm thấy nếu như thân thể mình chịu một kích này, không chết cũng phải tàn phế.
Tuy rằng trong lòng Cam Trữ hoảng sợ, nhưng mà tiết tấu cũng không có biến hóa. Hắn cười lạnh một tiếng, cánh tay lần nữa nâng lên, đầu ngón trỏ tay hắn đột nhiên xuất hiện một vòng rung động giống như gợn sóng, không ngừng khuếch tán ra bên ngoài.
- Tiểu tử, đừng vội càn rỡ. Giác ngộ đi.
- Thủy Văn không gian.
Từng vòng, từng vòng gợn sóng giống như một tầng không gian, lập tức khiến chiếm lĩnh không gian chung quanh lôi đài này.
Lực hấp không gian cường đại tạo thành vòng xoáy cường đại, xoắn về phía Giang Trần.
Giang Trần hừ nhẹ một tiếng, Thiên Côn Lưu Quang độn thi triển, khẽ độn hư không một cái. Tránh khỏi phạm vi công kích của Cam Trữ, đáp xuống bên kia lôi đài.
Đồng thời Giang Trần cũng nghiêm túc, hai mắt khẽ đảo, một đạo Tà Ác kim nhãn càng cường đại hơn đột nhiên bắn ra. Lần này tốc độ công kích của Giang Trần càng thêm nhanh chóng.
Thiên Côn Lưu Quang độn có tốc độ siêu cường, mà công kích của Tà Ác kim nhãn cũng cực nhanh.
Phản ứng của Cam Trữ cực nhanh, nhìn thấy thần quang trước mắt lóe lên, đã biết rõ Thủy Văn không gian của mình không có đuổi kịp tốc độ của đối phương, không thể cuốn đối phương vào được.
Thủy Văn không gian này của Cam Trữ, cường đại nhất ở chỗ một khi bị cuốn vào sẽ rơi vào trong không gian thứ nguyên bị hắn khống chế, mặc hắn xâm lược.
Thủy Văn không gian này chính là một môn thần thông không gian vô cùng không tầm thường. Cam Trữ nhận được cơ duyên mới thu được Thủy Thần chi tí có thể hô phong hoán vũ.
Ở phương diện khống chế thủy thuộc tính, Cam Trữ có thể nói là đệ nhất nhân thánh địa.
Cũng bằng vào thứ này, hắn mới có tư cách tiến thân vào hàng ngũ ngũ đại công tử.
Chỉ là Thủy Văn không gian này cũng có một nhược điểm, là tốc độ. Thần thông thuộc tính thủy, đặc điểm không nằm ở tốc độ mà ở thế của nó.
Thủy là một loại thuộc tính thần kỳ, có thể thuận thế mà làm, có thể nghịch thế từ trên xuống, có thể diễn dịch rất nhiều thần thông, dị tượng Chư thiên.
Thủy thuộc tính chỗ nào mà không có, không có chỗ nào mà không có. Vô khổng bất nhập.
Đây là một môn thuộc tính vô cùng cao thâm, nhưng mà cũng là một môn thuộc tính rất khó tinh thông.
Cam Trữ này nếu như không phải nhận được cơ duyên lớn lao, nhận được Thủy Thần chi tí, sức chiến đấu của hắn trong tất cả đám người trẻ tuổi của Vĩnh Hằng thánh địa cũng không quá mức nổi trội như vậy.
Chính là bởi vì có cơ duyên này thì mới có thành tựu của hắn hiện tại.
Thế nhưng mà đối mặt với Thiên Côn Lưu Quang độn, Cam Trữ lại cố hết sức.
Thủy Văn không gian am hiểu vây khốn đối thủ, am hiểu áp chế đối thủ trong không gian nhỏ hẹp. Chỉ cần đối phương bị cuốn vào, như vậy cũng chỉ có thể trở thành thịt cá mặc hắn làm thịt.
Luận tốc độ, Cam Trữ với tư cách là Thiên Vị tam trọng, kỳ thực cũng không quá chậm.
Nhưng mà hắn lại gặp được quái tài trên phương diện tốc độ. Thiên Côn Lưu Quang độn của Giang Trần là thân pháp độn thuật nhất đẳng.
Mà Tà Ác Kim nhãn, càng là do uy năng thần thức ngưng tụ thành ánh mắt, công kích bắn ra quang mang, tốc độ kia tuyệt đối có thể so với tốc độ ánh sáng.
Bất kể là phòng ngự hay là tiến công, tốc độ của Giang Trần đều vượt lên trên Cam Trữ một đầu, chuyện này khiến cho Cam Trữ trong lúc chiến đấu khó chịu dị thường.
Cũng may Thủy Thần chi tí của Cam Trữ bất luận tấn công hay phòng ngự cũng đều có chỗ đáng sợ của nó.
Lần thứ nhất Cam Trữ không có chuẩn bị, vội vàng tránh đi Tà Ác kim nhãn.
Đến lần thứ hai, Cam Trữ lập tức biểu hiện ra phong thái của Ngũ đại công tử. Thủy Thần chi tí nhẹ nhàng vung lên, trước mặt hắn lập tức xuất hiện một màn nước như có như không.
Phanh.
Công kích của Tà Ác kim nhãn, đánh vào trong màn nước tạo thành từng đợt gợn sóng, khó khăn lắm mới phá vỡ màn nước, kích thích từng đạo bọt nước.
Nhưng mà cả hai triệt tiêu lẫn nhau, công kích của Tà Ác kim nhãn cũng đúng lúc hóa thành hư vô.
Giang Trần thầm giật mình, màn nước nhìn như tầm thường, thế nhưng không ngờ lại ẩn chứa lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy? Chuyện này làm cho Giang Trần quả thực có chút ngoài ý muốn.
- Cam Trữ này xem ra ở phương diện thuộc tính thủy quả thực có chút bổn sự độc đáo. Tiến công, phòng ngự, đều có thực lực siêu quần.
Giang Trần cũng thừa nhận, mình đã gặp phải một kình địch.
Nhưng mà cũng chỉ gần như là kình địch mà thôi. Giang Trần không biết Cam Trữ này có thể thắng được hắn hay không.
Gặp kình địch, ý chí chiến đấu của Giang Trần cũng bị kích thích ra. Tốc độ cũng tăng lên tới cực hạn. Khắp hư không đều là tàn ảnh ngập trời của Giang Trần.
Không chỗ nào không có tàn ảnh, hư không tràn ngập Tà Ác kim nhãn.
Hình ảnh tựa như một thiên thần không ngừng hiện thân trên hư không, Tà Ác Kim nhãn tựa như con mắt thần linh, bắn ra từng đạo quang mang phán quyết thiên hạ.
Trong lúc nhất thời, cả lôi đài tràn ngập các loại quang mang màu sắc khác nhau, cực kỳ đặc sắc.
Giang Trần thúc dục tốc độ tới cực hạn, phòng ngự và công kích là một thể. Hắn rất rõ ràng, màn nước trong không gian của đối phương là một loại thần thông không gian giỏi thôn phệ.
Nếu như hắn dừng lại ở một vị trí quá lâu, rất dễ dàng bị loại màn nước trong không gian này thôn phệ.
Hai người cứ như vậy lợi dụng ưu thế của mình, tiến hành tranh đấu.
Giang Trần có tốc độ, mà Cam Trữ có không gian.
Cam Trữ muốn thôn phệ không gian, áp chế Giang Trần. Mà Giang Trần muốn bằng vào tốc độ áp chế Cam Trữ.
Chỉ là dưới tình huống trước mắt, hai người cho dù là ai cũng không thể áp chế đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.