Chương 3230: Tràn ngập thu hoạch.
Lê Thiên
09/05/2019
Biểu lộ trên mặt Tần Hựu thoáng cái cứng ngắc.
Giờ phút này hắn triệt để hiểu rõ, mình gặp phải phiền phức lớn rồi.
Ngay trong thời gian ngắn ngủi hắn thất thần, những phù văn kia không ngừng tiếp cận, tạo thành một bức tường kín kẽ bằng phù văn, không ngừng tiếp cận, áp xúc không gian chung quanh bọn họ lại.
- Tần sư huynh, đây rốt cuộc là thứ quỷ gì?
Tên tu sĩ đầu bạc kia há hốc mồm, ngữ khí tràn ngập hoảng sợ. Bọn họ là thiên tài thánh địa, coi như là kiến thức rộng rãi, thế nhưng mà gặp một màn quỷ dị như vậy, là cảnh trước đây bọn họ chưa từng gặp qua.
Coi như là trận pháp, dường như cũng không có công hiệu di động a.
Loại phù văn không ngừng tiếp cận này, khiến cho người ta có cảm giác giống như là trận pháp di chuyển, hơn nữa uy lực bá đạo, dùng lực lượng của bọn họ hoàn toàn không có năng lực lao ra.
Ở bên ngoài, vẻ mặt Giang Trần vẫn ung dung không thôi. Vừa rồi hắn cũng chỉ thử thân thủ một chút mà thôi, thế nhưng không ngờ rằng hư không phù văn này một khi thi triển, quả nhiên cũng không giống bình thường.
So với trận pháp, hư không phù văn một khi được thi triển ra, quả nhiên càng thêm linh hoạt, có lẽ công thủ của phù văn hư không không bằng trận pháp cường đại chính thức.
Nhưng mà lúc chiến đấu, hư không phù văn thao túng thuận tiện, có thể tùy thời bố trí, so với trận pháp không thể nghi ngờ là mau lẹ hơn nhiều.
HIện tại Cam Trữ chỉ còn có kinh ngạc. Nhìn thấy thần thông của Giang Trần cường đại như thế, giơ tay nhấc chân thi triển thần thông, thậm chí là thứ mà Cam Trữ hắn nhìn cũng không hiểu.
Trừ việc vui vẻ phục tùng ra, Cam Trữ đã không có bất kỳ cảm giác nào nữa.
Tần Hựu và tên tu sĩ đầu bạc kia sau khi chống cự một hồi, cuối cùng vẫn vô lực xoay chuyển trời đất. Bị hư không phù văn kia triệt để trấn áp, phong tỏa.
...
Sau nửa canh giờ, dưới sự trợn mắt há hốc mồm của Cam Trữ, Giang Trần thu hoạch hơn bốn mươi khỏa Thí luyện châu, có thể nói là thu hoạch cực lớn.
Trong nháy mắt Cam Trữ triệt để hiểu rõ, vì sao Giang Trần gặp Thí Luyện châu lại không đoạt với Cam Trữ hắn. Có thủ đoạn như vậy, còn cần gì phải đoạt một hai khỏa Thisl uyện châu của hắn sao?
Giang Trần không có bạc đãi Cam Trữ, người gặp có phần, lại phân cho Cam Trữ năm khỏa Thí luyện châu.
Cam Trữ lắp bắp nói:
- Ta ... Ta cũng có phần sao?
Giang Trần cười cười, lại nói:
- Nhận lấy đi. Đây chỉ là tiền tài bất nghĩa mà thôi.
- Tiền tài bất nghĩa?
Cam Trữ sững sờ.
- Những kẻ này trên người đều có sáu bảy khỏa Thí luyện châu, dùng năng lực của bọn họ đâu có thể trong vòng một hai ngày nhận được nhiều Thí luyện châu như vậy? Lại nói, mấy người bọn họ tụ tập lại một chỗ, không có phân tán, mở rộng, theo như xác suất mà nói, Thí luyện châu khu vực này phân lên người bọn họ càng ít. Thế nhưng trên người bọn họ lại có nhiều Thí luyện châu như vậy, chỉ có một giải thích duy nhất. Đó chính là bọn họ ôm cây đợi thỏ, cản đường cướp bóc. Loại hoạt động này so với tự mình tìm kiếm Thí luyện châu còn thực tế hơn.
Phân tích này của Giang Trần cũng hợp tình hợp lý.
- Thì ra là thế, đám hỗn đản này.
Cam Trữ hùng hùng hổ hổ nói:
- Ta luôn nghe nói Bách Hoa thánh địa và Tịch Diệt thánh địa, còn có Đa Văn thánh địa vụng trộm kết thành đồng minh. Xem ra quả nhiên không giả a. Chỉ là đám người này vận khí cũng không tệ, có thể trong thời gian ngắn tụ tập lại với nhau như vậy.
- Đương nhiên phải có biện pháp, chỉ là cũng có thành phần của vận khí.
Giang Trần khoát khoát tay:
- Chúng ta tăng thêm tốc độ, sớm tìm được Ngô Du một chút.
Cam Trữ có chút lo lắng:
- Trước đo sư huynh không phải đã phân tích vùng Thương Tâm thụ kia có khí tức vô cùng nồng đậm sao? Ta lo lắng, liệu có phải Ngô Du đoạn thời gian trước đã bị bọn họ ám toán hay không?
- Có lẽ còn không có.
Giang Trần lắc đầu:
- Chúng ta tìm tiếp, ta cảm giác manh mối còn chưa có đứt.
- Được, chúng ta cũng phải cẩn thận một chút. Loại đồng minh tạm thời như vậy, vài thiên tài tụ tập lại một chỗ, khó lòng phòng bị a.
Vẻ mặt Cam Trữ cẩn thận từng ly từng tí.
Giang Trần nhoẻn miệng cười:
- Ta lại hy vọng thường xuyên gặp phải đám người này, đó là chuyện tốt a. Như thế chúng ta mới không cần hao phí quá nhiều khí lực, đi tìm Thí luyện châu.
Cam Trữ sững sờ, lập tức cười rộ lên.
Nói cũng đúng, Giang Trần sư huynh mạnh mẽ, hung hãn như vậy, loại thiên tài đỉnh cấp có uy danh lớn như Tần Hựu cũng phải ăn quả đắng trong tay sư huynh, nhẹ nhõm đùa bỡn Tần Hựu trong lòng bàn tay.
Như vậy sư huynh còn phải sợ những đội ngũ tạm thời kết minh kia hay sao?
Chỉ là trong lòng vẫn không nên có chủ quan. Giang Trần sư huynh ở trên hòn đảo này hoàn toàn có thể muốn làm gì thì làm đó. Lại nói, mình và Ngô Du có thể tổ đội với Giang Trần sư huynh quả nhiên là hưởng chút ánh sáng. Nếu như không có hai người bọn họ, Giang Trần sư huynh một mình ra trận, nói không chừng thu hoạch còn lớn hơn.
Đoạn đường này đi qua, loại cơ hội tốt này không có xuất hiện lần nào nữa. HIển nhiên khu vực vùng này bởi vì đám người Tần Hựu hoành hành, những thiên tài khác đều cố ý tránh khỏi nơi này.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà đám người Tần Hựu cảm thấy nơi này không nên ở lâu.
Nhưng mà mãi cho tới bây giờ Ngô Du còn chưa có tin tức gì.
Mới đầu Cam Trữ vẫn còn có chút lo lắng. Nhưng dần dà hắn hiểu được, cho dù không có tìm được Ngô Du, dường như cũng không ảnh hưởng tới đại cục.
Dùng loại xu thế thu thập Thí luyện châu của Giang Trần sư huynh, cho dù không cần phần cống hiến của Ngô Du, bài danh nhất định cũng đứng đầu.
Bài danh của phân đội nhỏ bọn họ tuyệt đối có thể vững vàng trùng kích top ba, thậm chí là quán quân, nhận được số điểm ban thưởng tích lũy tối đa.
Về phần Ngô Du, dù sao trong quy tắc nơi này, tuyệt đối không cho phép giết người. Bọn họ cũng không cần phải lo lắng tới an nguy sinh tử của Ngô Du.
Đến đêm ngày hôm sau, còn chưa có tin tức của Ngô Du.
Có kinh nghiệm đêm trước, Cam Trữ không có nói chuyện chủ động canh gác, bởi vì hắn biết rõ, trong tình huống này, không cần hắn canh gác.
Có người không có mắt tới công kích Giang Trần sư huynh, không thể nghi ngờ là tự động đưa đồ ăn tới cửa. Có lẽ Giang Trần sư huynh còn đang ước gì có người làm vậy.
Quả nhiên đêm đó có hai gã gia hỏa không có mắt, suốt đêm tới gần, hiển nhiên cảm thấy hai người Giang Trần là dê béo, đêm hôm khuya khoắt, không ngờ lại một chút phòng ngự cũng không có, ở trên tán cây nghỉ ngơi.
Cho nên hai gia hỏa này vẻ mặt hưng phấn chạy tới.
Kết quả không cần phải nói, bị Giang Trần bắt lại tại chỗ. Giang Trần thậm chí ngay cả cơ hội đối mặt cũng không cho hai người này mà đã trấn áp hai người.
Thuận tay đoạt lấy Thí luyện châu trên người bọn họ.
Thí luyện châu trên người hai gia hỏa này không nhiều lắm, chỉ có năm khỏa mà thôi.
Nhưng mà tự nhiên Giang Trần cũng không ngại ít mà vui vẻ thu lấy.
Cam Trữ lại được phân một khỏa, loại cảm giác không làm mà hưởng này làm cho Cam Trữ hơi có chút ngại ngùng. Dù sao từ đầu tới đuôi cơ hồ một chút cống hiến gì hắn cũng không có làm.
Đến ngày thứ ba, hai người Giang Trần cũng phát hiện ra rất nhiều phân đội nhỏ đã tụ tập một chỗ. Thậm chí không ít phân đội nhỏ ba người cũng đã tề tụ.
Như vậy thế cục trên hòn đảo này trong lúc vô tình tự nhiên xuất hiện biến hóa. Rất nhiều thiên tài không độc lai độc vãng nữa, mà hành động theo đoàn đội.
Loại tình huống này đối với hành động của hai người Giang Trần mà nói, hoặc nhiều hoặc ít có chút ảnh hưởng.
Phân đội nhỏ của Giang Trần so với những phân đội khác có chút bất đồng. Có một ít phân đội, thiên tài trong tổ đội bọn họ thực lực gần sát nhau, cho nên thực lực chỉnh thể không có quá kém.
Phân đội của Giang Trần, độ chênh lệch thực lực của Cam Trữ, thực lực Ngô Du cũng bình thương. Cho nên thực lực chỉnh thế, phân đội nhỏ này của bọn họ cũng chỉ đành trông cậy vào một mình Giang Trần.
Giờ phút này hắn triệt để hiểu rõ, mình gặp phải phiền phức lớn rồi.
Ngay trong thời gian ngắn ngủi hắn thất thần, những phù văn kia không ngừng tiếp cận, tạo thành một bức tường kín kẽ bằng phù văn, không ngừng tiếp cận, áp xúc không gian chung quanh bọn họ lại.
- Tần sư huynh, đây rốt cuộc là thứ quỷ gì?
Tên tu sĩ đầu bạc kia há hốc mồm, ngữ khí tràn ngập hoảng sợ. Bọn họ là thiên tài thánh địa, coi như là kiến thức rộng rãi, thế nhưng mà gặp một màn quỷ dị như vậy, là cảnh trước đây bọn họ chưa từng gặp qua.
Coi như là trận pháp, dường như cũng không có công hiệu di động a.
Loại phù văn không ngừng tiếp cận này, khiến cho người ta có cảm giác giống như là trận pháp di chuyển, hơn nữa uy lực bá đạo, dùng lực lượng của bọn họ hoàn toàn không có năng lực lao ra.
Ở bên ngoài, vẻ mặt Giang Trần vẫn ung dung không thôi. Vừa rồi hắn cũng chỉ thử thân thủ một chút mà thôi, thế nhưng không ngờ rằng hư không phù văn này một khi thi triển, quả nhiên cũng không giống bình thường.
So với trận pháp, hư không phù văn một khi được thi triển ra, quả nhiên càng thêm linh hoạt, có lẽ công thủ của phù văn hư không không bằng trận pháp cường đại chính thức.
Nhưng mà lúc chiến đấu, hư không phù văn thao túng thuận tiện, có thể tùy thời bố trí, so với trận pháp không thể nghi ngờ là mau lẹ hơn nhiều.
HIện tại Cam Trữ chỉ còn có kinh ngạc. Nhìn thấy thần thông của Giang Trần cường đại như thế, giơ tay nhấc chân thi triển thần thông, thậm chí là thứ mà Cam Trữ hắn nhìn cũng không hiểu.
Trừ việc vui vẻ phục tùng ra, Cam Trữ đã không có bất kỳ cảm giác nào nữa.
Tần Hựu và tên tu sĩ đầu bạc kia sau khi chống cự một hồi, cuối cùng vẫn vô lực xoay chuyển trời đất. Bị hư không phù văn kia triệt để trấn áp, phong tỏa.
...
Sau nửa canh giờ, dưới sự trợn mắt há hốc mồm của Cam Trữ, Giang Trần thu hoạch hơn bốn mươi khỏa Thí luyện châu, có thể nói là thu hoạch cực lớn.
Trong nháy mắt Cam Trữ triệt để hiểu rõ, vì sao Giang Trần gặp Thí Luyện châu lại không đoạt với Cam Trữ hắn. Có thủ đoạn như vậy, còn cần gì phải đoạt một hai khỏa Thisl uyện châu của hắn sao?
Giang Trần không có bạc đãi Cam Trữ, người gặp có phần, lại phân cho Cam Trữ năm khỏa Thí luyện châu.
Cam Trữ lắp bắp nói:
- Ta ... Ta cũng có phần sao?
Giang Trần cười cười, lại nói:
- Nhận lấy đi. Đây chỉ là tiền tài bất nghĩa mà thôi.
- Tiền tài bất nghĩa?
Cam Trữ sững sờ.
- Những kẻ này trên người đều có sáu bảy khỏa Thí luyện châu, dùng năng lực của bọn họ đâu có thể trong vòng một hai ngày nhận được nhiều Thí luyện châu như vậy? Lại nói, mấy người bọn họ tụ tập lại một chỗ, không có phân tán, mở rộng, theo như xác suất mà nói, Thí luyện châu khu vực này phân lên người bọn họ càng ít. Thế nhưng trên người bọn họ lại có nhiều Thí luyện châu như vậy, chỉ có một giải thích duy nhất. Đó chính là bọn họ ôm cây đợi thỏ, cản đường cướp bóc. Loại hoạt động này so với tự mình tìm kiếm Thí luyện châu còn thực tế hơn.
Phân tích này của Giang Trần cũng hợp tình hợp lý.
- Thì ra là thế, đám hỗn đản này.
Cam Trữ hùng hùng hổ hổ nói:
- Ta luôn nghe nói Bách Hoa thánh địa và Tịch Diệt thánh địa, còn có Đa Văn thánh địa vụng trộm kết thành đồng minh. Xem ra quả nhiên không giả a. Chỉ là đám người này vận khí cũng không tệ, có thể trong thời gian ngắn tụ tập lại với nhau như vậy.
- Đương nhiên phải có biện pháp, chỉ là cũng có thành phần của vận khí.
Giang Trần khoát khoát tay:
- Chúng ta tăng thêm tốc độ, sớm tìm được Ngô Du một chút.
Cam Trữ có chút lo lắng:
- Trước đo sư huynh không phải đã phân tích vùng Thương Tâm thụ kia có khí tức vô cùng nồng đậm sao? Ta lo lắng, liệu có phải Ngô Du đoạn thời gian trước đã bị bọn họ ám toán hay không?
- Có lẽ còn không có.
Giang Trần lắc đầu:
- Chúng ta tìm tiếp, ta cảm giác manh mối còn chưa có đứt.
- Được, chúng ta cũng phải cẩn thận một chút. Loại đồng minh tạm thời như vậy, vài thiên tài tụ tập lại một chỗ, khó lòng phòng bị a.
Vẻ mặt Cam Trữ cẩn thận từng ly từng tí.
Giang Trần nhoẻn miệng cười:
- Ta lại hy vọng thường xuyên gặp phải đám người này, đó là chuyện tốt a. Như thế chúng ta mới không cần hao phí quá nhiều khí lực, đi tìm Thí luyện châu.
Cam Trữ sững sờ, lập tức cười rộ lên.
Nói cũng đúng, Giang Trần sư huynh mạnh mẽ, hung hãn như vậy, loại thiên tài đỉnh cấp có uy danh lớn như Tần Hựu cũng phải ăn quả đắng trong tay sư huynh, nhẹ nhõm đùa bỡn Tần Hựu trong lòng bàn tay.
Như vậy sư huynh còn phải sợ những đội ngũ tạm thời kết minh kia hay sao?
Chỉ là trong lòng vẫn không nên có chủ quan. Giang Trần sư huynh ở trên hòn đảo này hoàn toàn có thể muốn làm gì thì làm đó. Lại nói, mình và Ngô Du có thể tổ đội với Giang Trần sư huynh quả nhiên là hưởng chút ánh sáng. Nếu như không có hai người bọn họ, Giang Trần sư huynh một mình ra trận, nói không chừng thu hoạch còn lớn hơn.
Đoạn đường này đi qua, loại cơ hội tốt này không có xuất hiện lần nào nữa. HIển nhiên khu vực vùng này bởi vì đám người Tần Hựu hoành hành, những thiên tài khác đều cố ý tránh khỏi nơi này.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà đám người Tần Hựu cảm thấy nơi này không nên ở lâu.
Nhưng mà mãi cho tới bây giờ Ngô Du còn chưa có tin tức gì.
Mới đầu Cam Trữ vẫn còn có chút lo lắng. Nhưng dần dà hắn hiểu được, cho dù không có tìm được Ngô Du, dường như cũng không ảnh hưởng tới đại cục.
Dùng loại xu thế thu thập Thí luyện châu của Giang Trần sư huynh, cho dù không cần phần cống hiến của Ngô Du, bài danh nhất định cũng đứng đầu.
Bài danh của phân đội nhỏ bọn họ tuyệt đối có thể vững vàng trùng kích top ba, thậm chí là quán quân, nhận được số điểm ban thưởng tích lũy tối đa.
Về phần Ngô Du, dù sao trong quy tắc nơi này, tuyệt đối không cho phép giết người. Bọn họ cũng không cần phải lo lắng tới an nguy sinh tử của Ngô Du.
Đến đêm ngày hôm sau, còn chưa có tin tức của Ngô Du.
Có kinh nghiệm đêm trước, Cam Trữ không có nói chuyện chủ động canh gác, bởi vì hắn biết rõ, trong tình huống này, không cần hắn canh gác.
Có người không có mắt tới công kích Giang Trần sư huynh, không thể nghi ngờ là tự động đưa đồ ăn tới cửa. Có lẽ Giang Trần sư huynh còn đang ước gì có người làm vậy.
Quả nhiên đêm đó có hai gã gia hỏa không có mắt, suốt đêm tới gần, hiển nhiên cảm thấy hai người Giang Trần là dê béo, đêm hôm khuya khoắt, không ngờ lại một chút phòng ngự cũng không có, ở trên tán cây nghỉ ngơi.
Cho nên hai gia hỏa này vẻ mặt hưng phấn chạy tới.
Kết quả không cần phải nói, bị Giang Trần bắt lại tại chỗ. Giang Trần thậm chí ngay cả cơ hội đối mặt cũng không cho hai người này mà đã trấn áp hai người.
Thuận tay đoạt lấy Thí luyện châu trên người bọn họ.
Thí luyện châu trên người hai gia hỏa này không nhiều lắm, chỉ có năm khỏa mà thôi.
Nhưng mà tự nhiên Giang Trần cũng không ngại ít mà vui vẻ thu lấy.
Cam Trữ lại được phân một khỏa, loại cảm giác không làm mà hưởng này làm cho Cam Trữ hơi có chút ngại ngùng. Dù sao từ đầu tới đuôi cơ hồ một chút cống hiến gì hắn cũng không có làm.
Đến ngày thứ ba, hai người Giang Trần cũng phát hiện ra rất nhiều phân đội nhỏ đã tụ tập một chỗ. Thậm chí không ít phân đội nhỏ ba người cũng đã tề tụ.
Như vậy thế cục trên hòn đảo này trong lúc vô tình tự nhiên xuất hiện biến hóa. Rất nhiều thiên tài không độc lai độc vãng nữa, mà hành động theo đoàn đội.
Loại tình huống này đối với hành động của hai người Giang Trần mà nói, hoặc nhiều hoặc ít có chút ảnh hưởng.
Phân đội nhỏ của Giang Trần so với những phân đội khác có chút bất đồng. Có một ít phân đội, thiên tài trong tổ đội bọn họ thực lực gần sát nhau, cho nên thực lực chỉnh thể không có quá kém.
Phân đội của Giang Trần, độ chênh lệch thực lực của Cam Trữ, thực lực Ngô Du cũng bình thương. Cho nên thực lực chỉnh thế, phân đội nhỏ này của bọn họ cũng chỉ đành trông cậy vào một mình Giang Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.