Chương 2872: Tử Xa Mân khiếp sợ. (2)
Lê Thiên
09/05/2019
- Có lẽ thực sự là như vậy.
Tử Xa Mân cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được, nhưng mà Tử Xa Mân vẫn có chút không yên lòng:
- Thiệu Uyên, ngươi nói loại đan dược này bởi vì không có định lượng cụ thể, ngươi nói tăng lên ba thành nắm chắc, chỉ sợ người khác cũng khó mà tin được.
- Vậy ý của Tử Xa trưởng lão là?
Giang Trần hỏi.
- Lão phu không có ý tứ khác, ta chỉ lo lắng, sức thuyết phục của đan dược này không đủ, mọi người không tín nhiệm a.
Tử Xa Mân đưa ra lo lắng của hắn.
- Ha ha, bất luận một loại đan dược nào mới được đẩy ra, ngay từ đầu đều có nghi vấn, hiểu lầm, tất cả mọi người đều không dễ tin tưởng a.
Đối với chuyện này Giang Trần cũng không quá cảm thấy kỳ quái:
- Bất luận một loại đan dược nào một khi mở rộng đều cần có thời gian, đều cần sự thực chứng minh.
- Đúng vậy.
Tử Xa Mân gật đầu, như có điều suy nghĩ.
- Tử Xa trưởng lão, Thái Nhất Bổ Thiên đan này nếu như còn chưa đủ, như vậy thì đan dược vô điều kiện khiến cho cường giả Thiên Vị tăng lên một trọng thực lực thì sao?
- Vô điều kiện tăng lên một trọng?
Tử Xa Mân triệt để khiếp sợ, thân thể giống như lò xo, bỗng nhiên nhảy dựng lên, hai mắt tràn ngập vẻ cổ quái, gắt gao nhìn qua Giang Trần:
- Ngươi... Ngươi không phải nói xạo đó chứ? Còn có đan dược thần kỳ như vậy? Cảnh giới Thiên Vị cũng có thể vô điều kiện tăng lên một bậc?
- Nói là vô điều kiện là có chút khoa trương. Nhưng mà nếu như một người đạt tới cực hạn võ đạo, ví dụ như Thiên Vị tứ trọng phục dụng loại đan dược này sẽ đẩy cực hạn của hắn lên trên, có lẽ Thiên Vị ngũ trọng mới là cực hạn của hắn. Đương nhiên nếu như là Thiên Vị sơ giai mà nói, trên cơ bản sau khi phục dụng, đều có hiệu quả có thể nhìn thấy được. Nếu như là Thiên Vị trung giai, nhanh thì mấy tháng, nhiều thì ba tới năm năm cũng sẽ thấy hiệu quả. Nếu như là Thiên Vị cao giai mà nói, có lẽ muốn thấy được hiệu quả thì cần thời gian dài một chút. Nhưng mà loại đna dược này tuyệt đối có thể khiến cho cường giả Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng cảnh giới, chỉ bất quá là thời gian dài hay ngắn mà thôi.
Tử Xa Mân nghe Giang Trần giải thích, trên mặt vẫn tràn ngập vẻ khó có thể tin nổi như cũ:
- Loại đan dược vô điều kiện tăng lên một trọng này, ở Thánh Cảnh, Hoàng cảnh, đều từng có người nghe nói qua. Nhưng mà tới Đế cảnh, loại đan dược vô điều kiện tăng lên một trọng này chưa từng nghe nói qua. Về phần Thiên Vị, vô điều kiện tăng lên, nghe nói qua càng thêm khoa trương.
Giang Trần cười cười, hắn cũng biết, cách nói này quả thực quá mức rợn người. Đối với người Vạn Uyên đảo mà nói, loại đan dược cấp độ này, rõ ràng đã vượt quá nội tình của Vạn Uyên đảo.
- Tử Xa trưởng lão, khỏa đan dược này gọi là Đỉnh Thiên đan. Trong trí nhớ truyền thừa của ta, đan dược này quả thực có công hiệu như vậy. Nghe nói là thần nhân thái cổ sáng chế, hơn nữa tài liệu của khỏa đan dược này càng khó thu thập. Ta chỉ lo lắng tài liệu của loại đan dược này có lẽ căn bản không thu thập được. Cho nên trước đó ta cũng không có nói.
Tử Xa Mân hốt hoảng, trong lúc nhất thời, ánh mắt nhìn qua Giang Trần phức tạp vô cùng.
HIện tại hắn rất ngạc nhiên, huyết mạch truyền thừa của người trẻ tuổi này rốt cuộc có bao nhiêu khoa trương. Đây còn là truyền thừa của một gia tộc tán tu giang hồ hay sao?
nghe qua quả thực là truyền thừa mà quý tộc thái cổ mới có được.
Nhưng mà Tử Xa Mân cũng không nghĩ ra lời giải thích nào khác, hắn thở dài:
- Thiệu Uyên, ta không biết gia tộc các ngươi làm sao lại trở thành tán tu. Dùng truyền thừa của gia tộc các ngươi, dùng nội tình này kiến tông lập phái cũng không phải là việc gì khó a. Vì sao lại lưu lạc giang hồ, trở thành tán tu cơ chứ?
Giang Trần thở dài:
- Phụ thân ta, tổ phụ, tằng tổ ta... Nhiều đời truyền thừa đều không có chỗ nào đặc biệt, không tầm thường. Đến thế hệ ta, không biết vì sao truyền thừa thức tỉnh trên phạm vi lớn. Rất nhiều trí nhớ truyền thừa không ngừng thức tỉnh. Chuyện này chỉ sợ tổ phụ, tằng tổ, thái tổ ta phục sinh cũng khó có thể giải thích. Có lẽ là vận khí ta tốt hay sao?
Tự nhiên Giang Trần không thể nói kiếp trước hắn là nhi tử Thiên Đế, ở tận Chư Thiên.
Hắn chỉ có thể nói dối một cách thiện ý như vậy, lừa dối Tử Xa Mân. Về phần đối phương có tin hay không, tin bao nhiêu, Giang Trần chỉ có thể mặc ý trời vậy.
Tử Xa Mân đối với loại chuyện huyết mạch truyền thừa này ngược lại tin tưởng không chút nghi ngờ.
- Có lẽ ngươi thực sự là người có đại phúc duyên, tới thế hệ của ngươi, cơ hồ tất cả huyết mạch truyền thừa thức tỉnh toàn bộ, đây là một loại hiện tượng phản tổ.
- Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, đây căn bản không phải là truyền thừa huyết mạch tổ truyền. Mà là bản thân ngươi chính là thần linh chuyển thế. Ngươi khôi phục trí nhớ, không phải khôi phục trí nhớ truyền thừa huyết mạch, mà là thức tỉnh trí nhớ thần linh kiếp trước. Chỉ là bây giờ bản thân ngươi còn chưa biết a.
Tử Xa Mân rốt cuộc cũng là người có kiến thức rộng rãi.
Hắn cũng biết rất nhiều cự phách võ đạo, khi gặp nguy cơ không thể kháng cự, thường thường lựa chọn tiến vào luân hồi chuyển thế.
Loại lựa chọn này tuy rằng nguy cơ trùng trùng, nguy hiểm cực lớn. Nhưng mà cũng có xác suất thành công nhất định. Nếu như chuyển thế thành công, căn cốt siêu quần mà nói, thức tỉnh trí nhớ kiếp trước cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Trong mắt Tử Xa Mân, người trẻ tuổi Thiệu Uyên này rất có khả năng là trường hợp thứ hai.
Đương nhiên cụ thể là trường hợp nào thì cũng không quan trọng. Quan trọng là đan phương và đan dược theo như lời Thiệu Uyên này có thực sự tồn tại hay không?
Giang Trần vẫn quy củ cũ, đem danh sách những tài liệu cần thiết đưa cho Tử Xa Mân.
- Tử Xa trưởng lão, đây là danh sách tài liệu của Đỉnh Thiên đan. Đỉnh Thiên đan này, nếu như tài liệu có thể thu thập đủ, ta có mười phần nắm chắc có thể luyện chế ra.
Giang Trần cảm thấy, tất cả vẫn nên dùng đan dược nói chuyện. Đan dược xuất hiện mới có sức thuyết phục. Nếu như chỉ dùng miệng nói chuyện, ý nghĩa không lớn.
Tử Xa Mân sau khi nhìn thấy rõ đan phương, biểu lộ vô cùng ngưng trọng.
Hồi lâu sau Tử Xa Mân mới than nhẹ một tiếng:
- Thiệu Uyên, tài liệu Đỉnh Thiên đna này quả thực khan hiếm, nhưng mà theo ta được biết trong Vạn Uyên đảo vẫn có thể thu thập được những tài liệu này. Thành phẩm tuy rằng cao, nhưng vẫn nằm trong phạm vi mà Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta có thể gánh chịu được.
- Vậy thì thu mua đi, càng thu thập nhanh, đầy đủ toàn bộ càng tốt. Chỉ cần tài liệu tới tay, ta có thể luyện chế ra Đỉnh Thiên đan.
Hiện tại Giang Trần cũng không muốn lãng phí thời gian.
Hắn cảm thấy, nói tới nói lui thực sự quá mức phiền phức, không nói rõ được. Hắn thích giải quyết dứt khoát, cho nên hắn hy vọng những chuyện này càng giải quyết sớm càng tốt.
Chỉ có như vậy hắn mới có thể chú tâm vùi đầu vào trong đọ sức với Hạ Hầu Tông.
Tử Xa Mân cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được, nhưng mà Tử Xa Mân vẫn có chút không yên lòng:
- Thiệu Uyên, ngươi nói loại đan dược này bởi vì không có định lượng cụ thể, ngươi nói tăng lên ba thành nắm chắc, chỉ sợ người khác cũng khó mà tin được.
- Vậy ý của Tử Xa trưởng lão là?
Giang Trần hỏi.
- Lão phu không có ý tứ khác, ta chỉ lo lắng, sức thuyết phục của đan dược này không đủ, mọi người không tín nhiệm a.
Tử Xa Mân đưa ra lo lắng của hắn.
- Ha ha, bất luận một loại đan dược nào mới được đẩy ra, ngay từ đầu đều có nghi vấn, hiểu lầm, tất cả mọi người đều không dễ tin tưởng a.
Đối với chuyện này Giang Trần cũng không quá cảm thấy kỳ quái:
- Bất luận một loại đan dược nào một khi mở rộng đều cần có thời gian, đều cần sự thực chứng minh.
- Đúng vậy.
Tử Xa Mân gật đầu, như có điều suy nghĩ.
- Tử Xa trưởng lão, Thái Nhất Bổ Thiên đan này nếu như còn chưa đủ, như vậy thì đan dược vô điều kiện khiến cho cường giả Thiên Vị tăng lên một trọng thực lực thì sao?
- Vô điều kiện tăng lên một trọng?
Tử Xa Mân triệt để khiếp sợ, thân thể giống như lò xo, bỗng nhiên nhảy dựng lên, hai mắt tràn ngập vẻ cổ quái, gắt gao nhìn qua Giang Trần:
- Ngươi... Ngươi không phải nói xạo đó chứ? Còn có đan dược thần kỳ như vậy? Cảnh giới Thiên Vị cũng có thể vô điều kiện tăng lên một bậc?
- Nói là vô điều kiện là có chút khoa trương. Nhưng mà nếu như một người đạt tới cực hạn võ đạo, ví dụ như Thiên Vị tứ trọng phục dụng loại đan dược này sẽ đẩy cực hạn của hắn lên trên, có lẽ Thiên Vị ngũ trọng mới là cực hạn của hắn. Đương nhiên nếu như là Thiên Vị sơ giai mà nói, trên cơ bản sau khi phục dụng, đều có hiệu quả có thể nhìn thấy được. Nếu như là Thiên Vị trung giai, nhanh thì mấy tháng, nhiều thì ba tới năm năm cũng sẽ thấy hiệu quả. Nếu như là Thiên Vị cao giai mà nói, có lẽ muốn thấy được hiệu quả thì cần thời gian dài một chút. Nhưng mà loại đna dược này tuyệt đối có thể khiến cho cường giả Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng cảnh giới, chỉ bất quá là thời gian dài hay ngắn mà thôi.
Tử Xa Mân nghe Giang Trần giải thích, trên mặt vẫn tràn ngập vẻ khó có thể tin nổi như cũ:
- Loại đan dược vô điều kiện tăng lên một trọng này, ở Thánh Cảnh, Hoàng cảnh, đều từng có người nghe nói qua. Nhưng mà tới Đế cảnh, loại đan dược vô điều kiện tăng lên một trọng này chưa từng nghe nói qua. Về phần Thiên Vị, vô điều kiện tăng lên, nghe nói qua càng thêm khoa trương.
Giang Trần cười cười, hắn cũng biết, cách nói này quả thực quá mức rợn người. Đối với người Vạn Uyên đảo mà nói, loại đan dược cấp độ này, rõ ràng đã vượt quá nội tình của Vạn Uyên đảo.
- Tử Xa trưởng lão, khỏa đan dược này gọi là Đỉnh Thiên đan. Trong trí nhớ truyền thừa của ta, đan dược này quả thực có công hiệu như vậy. Nghe nói là thần nhân thái cổ sáng chế, hơn nữa tài liệu của khỏa đan dược này càng khó thu thập. Ta chỉ lo lắng tài liệu của loại đan dược này có lẽ căn bản không thu thập được. Cho nên trước đó ta cũng không có nói.
Tử Xa Mân hốt hoảng, trong lúc nhất thời, ánh mắt nhìn qua Giang Trần phức tạp vô cùng.
HIện tại hắn rất ngạc nhiên, huyết mạch truyền thừa của người trẻ tuổi này rốt cuộc có bao nhiêu khoa trương. Đây còn là truyền thừa của một gia tộc tán tu giang hồ hay sao?
nghe qua quả thực là truyền thừa mà quý tộc thái cổ mới có được.
Nhưng mà Tử Xa Mân cũng không nghĩ ra lời giải thích nào khác, hắn thở dài:
- Thiệu Uyên, ta không biết gia tộc các ngươi làm sao lại trở thành tán tu. Dùng truyền thừa của gia tộc các ngươi, dùng nội tình này kiến tông lập phái cũng không phải là việc gì khó a. Vì sao lại lưu lạc giang hồ, trở thành tán tu cơ chứ?
Giang Trần thở dài:
- Phụ thân ta, tổ phụ, tằng tổ ta... Nhiều đời truyền thừa đều không có chỗ nào đặc biệt, không tầm thường. Đến thế hệ ta, không biết vì sao truyền thừa thức tỉnh trên phạm vi lớn. Rất nhiều trí nhớ truyền thừa không ngừng thức tỉnh. Chuyện này chỉ sợ tổ phụ, tằng tổ, thái tổ ta phục sinh cũng khó có thể giải thích. Có lẽ là vận khí ta tốt hay sao?
Tự nhiên Giang Trần không thể nói kiếp trước hắn là nhi tử Thiên Đế, ở tận Chư Thiên.
Hắn chỉ có thể nói dối một cách thiện ý như vậy, lừa dối Tử Xa Mân. Về phần đối phương có tin hay không, tin bao nhiêu, Giang Trần chỉ có thể mặc ý trời vậy.
Tử Xa Mân đối với loại chuyện huyết mạch truyền thừa này ngược lại tin tưởng không chút nghi ngờ.
- Có lẽ ngươi thực sự là người có đại phúc duyên, tới thế hệ của ngươi, cơ hồ tất cả huyết mạch truyền thừa thức tỉnh toàn bộ, đây là một loại hiện tượng phản tổ.
- Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, đây căn bản không phải là truyền thừa huyết mạch tổ truyền. Mà là bản thân ngươi chính là thần linh chuyển thế. Ngươi khôi phục trí nhớ, không phải khôi phục trí nhớ truyền thừa huyết mạch, mà là thức tỉnh trí nhớ thần linh kiếp trước. Chỉ là bây giờ bản thân ngươi còn chưa biết a.
Tử Xa Mân rốt cuộc cũng là người có kiến thức rộng rãi.
Hắn cũng biết rất nhiều cự phách võ đạo, khi gặp nguy cơ không thể kháng cự, thường thường lựa chọn tiến vào luân hồi chuyển thế.
Loại lựa chọn này tuy rằng nguy cơ trùng trùng, nguy hiểm cực lớn. Nhưng mà cũng có xác suất thành công nhất định. Nếu như chuyển thế thành công, căn cốt siêu quần mà nói, thức tỉnh trí nhớ kiếp trước cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Trong mắt Tử Xa Mân, người trẻ tuổi Thiệu Uyên này rất có khả năng là trường hợp thứ hai.
Đương nhiên cụ thể là trường hợp nào thì cũng không quan trọng. Quan trọng là đan phương và đan dược theo như lời Thiệu Uyên này có thực sự tồn tại hay không?
Giang Trần vẫn quy củ cũ, đem danh sách những tài liệu cần thiết đưa cho Tử Xa Mân.
- Tử Xa trưởng lão, đây là danh sách tài liệu của Đỉnh Thiên đan. Đỉnh Thiên đan này, nếu như tài liệu có thể thu thập đủ, ta có mười phần nắm chắc có thể luyện chế ra.
Giang Trần cảm thấy, tất cả vẫn nên dùng đan dược nói chuyện. Đan dược xuất hiện mới có sức thuyết phục. Nếu như chỉ dùng miệng nói chuyện, ý nghĩa không lớn.
Tử Xa Mân sau khi nhìn thấy rõ đan phương, biểu lộ vô cùng ngưng trọng.
Hồi lâu sau Tử Xa Mân mới than nhẹ một tiếng:
- Thiệu Uyên, tài liệu Đỉnh Thiên đna này quả thực khan hiếm, nhưng mà theo ta được biết trong Vạn Uyên đảo vẫn có thể thu thập được những tài liệu này. Thành phẩm tuy rằng cao, nhưng vẫn nằm trong phạm vi mà Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta có thể gánh chịu được.
- Vậy thì thu mua đi, càng thu thập nhanh, đầy đủ toàn bộ càng tốt. Chỉ cần tài liệu tới tay, ta có thể luyện chế ra Đỉnh Thiên đan.
Hiện tại Giang Trần cũng không muốn lãng phí thời gian.
Hắn cảm thấy, nói tới nói lui thực sự quá mức phiền phức, không nói rõ được. Hắn thích giải quyết dứt khoát, cho nên hắn hy vọng những chuyện này càng giải quyết sớm càng tốt.
Chỉ có như vậy hắn mới có thể chú tâm vùi đầu vào trong đọ sức với Hạ Hầu Tông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.