Chương 2737: Yến gia, Hạ Hầu gia. (2)
Lê Thiên
09/05/2019
Nhìn qua Hạ Hầu Hi này, cố làm ra vẻ, hiển nhiên cũng không đặt người Yến gia vào trong mắt.
- Yến Kim Nam, tại sao ta lại nghe nói Yến Thanh Hoàng của Yến gia các ngươi lần này cũng tới Kỳ tích chi thành?
Hạ Hầu Hi bỗng nhiên nhàn nhạt hỏi.
Toàn thân Yến Kim Nam giống như bỗng nhiên bị đánh trúng, sắc mặt có chút lúng túng, chỉ là cuối cùng vẫn không dám phủ nhận:
- Đúng, đúng là có việc này. Gia tộc luôn khắc chế, không mốn nàng tới, nàng lấy cái chết ra bức bách, nói muốn ra ngoài giải sầu. Không thể làm gì khác, gia tộc cũng lo lắng nàng làm ra hành động cực đoan. Cho nên theo ý nàng. Chỉ là nàng bị tộc lão trong gia tộc nhìn chằm chằm vào, tuyệt đối sẽ không làm ra được chuyện gì. Đoán chừng nàng cũng đã chết tâm tư đó rồi, cũng không có làm ra hành động dẫn lửa thiêu thân gì nữa.
Hạ Hầu Hi lạnh lùng cười cười:
- Yến gia các ngươi lần này nên coi người thật chặt. Nếu như lại xảy ra chuyện, Yến gia các ngươi coi chừng lửa giận của Hạ Hầu gia tộc chúng ta.
- Dạ dạ, lần này Vô Luận thế nào cũng không thể để cho nàng thoát khỏi bàn tay của Yến gia.
Yến Kim Nam cam đoan.
Giang Trần nghe tới đó, trong lòng kích động tới phát run. Thật sự lần này hắn tới đây không uổng phí công phu a.
Tin tức tốt là quả nhiên Hoàng Nhi tới.
Tin tức xấu là tuy rằng Hoàng Nhi tới, thế nhưng lại bị tộc lão gia tộc giám thị, muốn làm chút gì đó căn bản không có khả năng.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Giang Trần kích động.
- Hoàng Nhi không có việc gì, Hoàng Nhi không có việc gì.
Chỉ cần Hoàng Nhi không có việc gì, những tin tức xấu khác đều không tính là tin tức xấu.
Ít nhất đối với Giang Trần mà nói, thứ duy nhất hắn muốn nghe chính là Hoàng Nhi không có việc gì. Huống chi Hoàng Nhi còn ở Kỳ tích chi thành này.
- Nhất định phải tới gặp Hoàng Nhi.
Trong lòng Giang Trần bắt đầu gấp gáp.
Tuy rằng thịnh hội cổ ngọc, Hoàng Nhi nhất định sẽ xuất hiện. Nhưng mà giờ phút này Giang Trần đã có chút không chờ được. Hắn thậm chí còn không đặt tâm tình nghe đám gia hỏa này nói chuyện nữa.
Hắn chỉ hận không thể chắp cánh, bay tới bên người Hoàng Nhi. CHỉ là Hoàng Nhi đang ở nơi nào, Kỳ tích chi thành này to lớn như vậy, nếu như không có manh mối mà nói, muốn tìm được Hoàng Nhi quả thực không dễ.
- Đúng rồi, đám người Yến Kim Nam này cùng gia tộc với Hoàng Nhi. Tất sẽ được sắp xếp ở cùng một nơi. Nếu như ta đi theo mấy gia hỏa này trở về, Hoàng Nhi ở chỗ nào chẳng phải sẽ rõ ràng hay sao?
Nhưng mà Giang Trần lập tức nghĩ tới một việc:
- Địa phương thế lực thập đại thần quốc ở lại, nhất định vô cùng kín đáo. Nếu như ta theo dõi tới, nói không chừng còn bị phát hiện ngược lại. Vạn nhất kinh động tộc lão Yến gia, đánh rắn động cỏ, lại không được.
Nghĩ tới đây Giang Trần có chút chần chờ.
Nghe khẩu khí của Yến Kim Nam này, hiển nhiên Hoàng Nhi bị tộc lão trọng điểm giám thị. Dưới tình huống đó, hắn muốn tiếp cận Hoàng Nhi, không thể nghi ngờ so với lên trời còn khó hơn.
Chứ đừng nói là theo dõi qua, lẻn vào nơi Yến gia đặt chân. Đây quả thực là đang nói chuyện hoang đường viển vông. Dùng tu vi của Giang Trần hiện tại rất khó làm được.
Cho dù có Tiềm hành phù cũng rất khó làm được.
- Hay là nên tìm một biện pháp quang minh chính đại, tiếp cận địa phương Yến gia ở lại?
Giang Trần suy nghĩ, ánh mắt dừng lại trên đám người Yến Kim Nam. Bắt đầu suy nghĩ kế hoạch.
Hắn cảm thấy, nếu như muốn tìm được nơi đột phá, nhất định phải tìm trên người những người này.
Chỉ là nhìn thấy Yến Kim Nam khúm núm, nịnh bợ Hạ Hầu Hi kia, Giang Trần thực sự chán ngán, cảm thấy người này quá mức mất mặt.
Thiên tài thế lực lớn, nếu như một chút ngông nghênh cũng không có, quả thực Giang Trần không đặt vào trong mắt.
Nhìn mấy thiên tài của Yến gia, có một ít thanh niên ít nhiều có chút không tình nguyện, trong cả quá trình luôn nhíu mày, biểu lộ cũng không quá nhiệt tình. Cho dù đồng bạn không ngừng nháy mắt, cũng không tình nguyện phối hợp.
- Người này có chút ý tứ.
Thần thức của Giang Trần tập trung trên thân người này.
Yến Kim Nam kia hạ thấp mình như vậy, làm cho Giang Trần nhìn không xong.
Nhưng mà loại chuyện này tự nhiên hắn cũng không đi can thiệp. Hắn chỉ lặng lẽ chú ý thanh niên gầy gò bên phía Yến gia. Thanh niên này hiển nhiên bị buộc bất đắc dĩ, sau khi kính một vòng rượu, người này buông ly xuống, ôm quyền nói:
- Chư vị, tiểu đệ có một chút chuyện, không thể nào tiếp tục được, mong chư vị lượng thứ.
Nói xong thanh niên gầy gò này buông ly, muốn đi ra ngoài.
Yến KIm Nam thấy thế, sắc mặt trầm xuống:
- Thanh Tang, ngươi làm gì thế?
Thanh niên gầy gò này gọi là Yến Thanh Tang, là một thiên tài trẻ tuổi của Yến gia. Địa vị trong gia tộc có lẽ còn không bằng Yến Kim Nma.
Chỉ là thoạt nhìn tính cách ngay thẳng, nhìn thấy Yến Kim Nam làm chuyện mất mặt như vậy, dường như cũng không nhìn được, cho nên muốn mượn cơ hội này rời khỏi.
- Kim Nam ca, mấy ngày nay tâm thần của ta có chút không yên. Giống như có tâm ma quấy phá, mong Kim Nam ca thông cảm một chút, cho tiểu đệ xin được cáo lui trước.
Yến Thanh Tang này trong lòng không thoải mái, nhưng mà cũng biết ở loại hoàn cảnh như vậy không tiện phát tác, chỉ đành nhịn lửa nóng trong lòng, hạ thấp mình nói ra.
Yến Kim Nam thở hổn hển, thật vất vả mới mời được Hạ Hầu Hi tới, vì cái gì chứ? Còn không phải giữ gìn vòng tròn luẩn quẩn kia? Vì để cho thiên tài Yến gia không bị xa lánh khỏi vòng tròn luẩn quẩn kia sao? Không tới mức bị đẩy ra khỏi bên ngoài hay sao?
Phần khổ tâm của hắn, tiểu tử Yến Thanh Tang này rõ ràng không phối hợp, lại còn gây rối, chuyện này khiến cho trong lòng Yến Kim Nam cực kỳ không vui.
- Ngồi xuống cho ta.
Yến Kim Nam quát lên một tiếng.
Hạ Hầu Hi lạnh nhạt cười nói:
- Yến Kim Nam, xem ra uy tín của ngươi ở Yến gia thực không được tốt lắm a. Chuyện trong Yến gia các ngươi còn không dọn dẹp nổi, mời người tới làm gì a? Nhìn Yến gia các ngươi lục đục sao?
Những người khác cười rộ lên.
Lời này không thể nghi ngờ là đã rét vì tuyết còn lạnh vì sương, làm cho sắc mặt Yến Kim Nam càng thêm khó coi.
Đệ tử gia tộc khác tự nhiên không sợ xem náo nhiệt, sợ chuyện lớn lên. Đều như cười như không nhìn qua Yến Kim Nam, hiển nhiên mọi người cũng không có ý tứ khuyên bảo.
Sắc mặt Yến Thanh Tang tái nhợt, đứng nguyên tại chỗ, ngực phập phồng.
Hai gã đệ tử Yến gia khác cũng trừng mắt nhìn hắn, hiển nhiên là gây áp lực cho hắn.
Trong lòng Yến Thanh Tang giãy dụa, một lát sau Yến Thanh Tang mới nhẹ nhàng thở dài một hơi.
- Kim Nam ca, thật có lỗi, chư vị, thật có lỗi.
Yến Thanh Tang lần nữa chắp tay, cũng không có quay đầu lại mà đi xuống lầu.
Hỏa diễm trong lòng Yến Kim Nam thoáng cái nhưu bộc phát, bỗng nhiên đứng dậy muốn đuổi theo. Ngay lúc này, cửa bên Đa Văn thần quốc đã mở ra.
Diệp Châu của Đa Văn Thần quốc mang theo một đám thiên tài Đa Văn thần quốc đi tới.
- Yến Kim Nam, tại sao ta lại nghe nói Yến Thanh Hoàng của Yến gia các ngươi lần này cũng tới Kỳ tích chi thành?
Hạ Hầu Hi bỗng nhiên nhàn nhạt hỏi.
Toàn thân Yến Kim Nam giống như bỗng nhiên bị đánh trúng, sắc mặt có chút lúng túng, chỉ là cuối cùng vẫn không dám phủ nhận:
- Đúng, đúng là có việc này. Gia tộc luôn khắc chế, không mốn nàng tới, nàng lấy cái chết ra bức bách, nói muốn ra ngoài giải sầu. Không thể làm gì khác, gia tộc cũng lo lắng nàng làm ra hành động cực đoan. Cho nên theo ý nàng. Chỉ là nàng bị tộc lão trong gia tộc nhìn chằm chằm vào, tuyệt đối sẽ không làm ra được chuyện gì. Đoán chừng nàng cũng đã chết tâm tư đó rồi, cũng không có làm ra hành động dẫn lửa thiêu thân gì nữa.
Hạ Hầu Hi lạnh lùng cười cười:
- Yến gia các ngươi lần này nên coi người thật chặt. Nếu như lại xảy ra chuyện, Yến gia các ngươi coi chừng lửa giận của Hạ Hầu gia tộc chúng ta.
- Dạ dạ, lần này Vô Luận thế nào cũng không thể để cho nàng thoát khỏi bàn tay của Yến gia.
Yến Kim Nam cam đoan.
Giang Trần nghe tới đó, trong lòng kích động tới phát run. Thật sự lần này hắn tới đây không uổng phí công phu a.
Tin tức tốt là quả nhiên Hoàng Nhi tới.
Tin tức xấu là tuy rằng Hoàng Nhi tới, thế nhưng lại bị tộc lão gia tộc giám thị, muốn làm chút gì đó căn bản không có khả năng.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Giang Trần kích động.
- Hoàng Nhi không có việc gì, Hoàng Nhi không có việc gì.
Chỉ cần Hoàng Nhi không có việc gì, những tin tức xấu khác đều không tính là tin tức xấu.
Ít nhất đối với Giang Trần mà nói, thứ duy nhất hắn muốn nghe chính là Hoàng Nhi không có việc gì. Huống chi Hoàng Nhi còn ở Kỳ tích chi thành này.
- Nhất định phải tới gặp Hoàng Nhi.
Trong lòng Giang Trần bắt đầu gấp gáp.
Tuy rằng thịnh hội cổ ngọc, Hoàng Nhi nhất định sẽ xuất hiện. Nhưng mà giờ phút này Giang Trần đã có chút không chờ được. Hắn thậm chí còn không đặt tâm tình nghe đám gia hỏa này nói chuyện nữa.
Hắn chỉ hận không thể chắp cánh, bay tới bên người Hoàng Nhi. CHỉ là Hoàng Nhi đang ở nơi nào, Kỳ tích chi thành này to lớn như vậy, nếu như không có manh mối mà nói, muốn tìm được Hoàng Nhi quả thực không dễ.
- Đúng rồi, đám người Yến Kim Nam này cùng gia tộc với Hoàng Nhi. Tất sẽ được sắp xếp ở cùng một nơi. Nếu như ta đi theo mấy gia hỏa này trở về, Hoàng Nhi ở chỗ nào chẳng phải sẽ rõ ràng hay sao?
Nhưng mà Giang Trần lập tức nghĩ tới một việc:
- Địa phương thế lực thập đại thần quốc ở lại, nhất định vô cùng kín đáo. Nếu như ta theo dõi tới, nói không chừng còn bị phát hiện ngược lại. Vạn nhất kinh động tộc lão Yến gia, đánh rắn động cỏ, lại không được.
Nghĩ tới đây Giang Trần có chút chần chờ.
Nghe khẩu khí của Yến Kim Nam này, hiển nhiên Hoàng Nhi bị tộc lão trọng điểm giám thị. Dưới tình huống đó, hắn muốn tiếp cận Hoàng Nhi, không thể nghi ngờ so với lên trời còn khó hơn.
Chứ đừng nói là theo dõi qua, lẻn vào nơi Yến gia đặt chân. Đây quả thực là đang nói chuyện hoang đường viển vông. Dùng tu vi của Giang Trần hiện tại rất khó làm được.
Cho dù có Tiềm hành phù cũng rất khó làm được.
- Hay là nên tìm một biện pháp quang minh chính đại, tiếp cận địa phương Yến gia ở lại?
Giang Trần suy nghĩ, ánh mắt dừng lại trên đám người Yến Kim Nam. Bắt đầu suy nghĩ kế hoạch.
Hắn cảm thấy, nếu như muốn tìm được nơi đột phá, nhất định phải tìm trên người những người này.
Chỉ là nhìn thấy Yến Kim Nam khúm núm, nịnh bợ Hạ Hầu Hi kia, Giang Trần thực sự chán ngán, cảm thấy người này quá mức mất mặt.
Thiên tài thế lực lớn, nếu như một chút ngông nghênh cũng không có, quả thực Giang Trần không đặt vào trong mắt.
Nhìn mấy thiên tài của Yến gia, có một ít thanh niên ít nhiều có chút không tình nguyện, trong cả quá trình luôn nhíu mày, biểu lộ cũng không quá nhiệt tình. Cho dù đồng bạn không ngừng nháy mắt, cũng không tình nguyện phối hợp.
- Người này có chút ý tứ.
Thần thức của Giang Trần tập trung trên thân người này.
Yến Kim Nam kia hạ thấp mình như vậy, làm cho Giang Trần nhìn không xong.
Nhưng mà loại chuyện này tự nhiên hắn cũng không đi can thiệp. Hắn chỉ lặng lẽ chú ý thanh niên gầy gò bên phía Yến gia. Thanh niên này hiển nhiên bị buộc bất đắc dĩ, sau khi kính một vòng rượu, người này buông ly xuống, ôm quyền nói:
- Chư vị, tiểu đệ có một chút chuyện, không thể nào tiếp tục được, mong chư vị lượng thứ.
Nói xong thanh niên gầy gò này buông ly, muốn đi ra ngoài.
Yến KIm Nam thấy thế, sắc mặt trầm xuống:
- Thanh Tang, ngươi làm gì thế?
Thanh niên gầy gò này gọi là Yến Thanh Tang, là một thiên tài trẻ tuổi của Yến gia. Địa vị trong gia tộc có lẽ còn không bằng Yến Kim Nma.
Chỉ là thoạt nhìn tính cách ngay thẳng, nhìn thấy Yến Kim Nam làm chuyện mất mặt như vậy, dường như cũng không nhìn được, cho nên muốn mượn cơ hội này rời khỏi.
- Kim Nam ca, mấy ngày nay tâm thần của ta có chút không yên. Giống như có tâm ma quấy phá, mong Kim Nam ca thông cảm một chút, cho tiểu đệ xin được cáo lui trước.
Yến Thanh Tang này trong lòng không thoải mái, nhưng mà cũng biết ở loại hoàn cảnh như vậy không tiện phát tác, chỉ đành nhịn lửa nóng trong lòng, hạ thấp mình nói ra.
Yến Kim Nam thở hổn hển, thật vất vả mới mời được Hạ Hầu Hi tới, vì cái gì chứ? Còn không phải giữ gìn vòng tròn luẩn quẩn kia? Vì để cho thiên tài Yến gia không bị xa lánh khỏi vòng tròn luẩn quẩn kia sao? Không tới mức bị đẩy ra khỏi bên ngoài hay sao?
Phần khổ tâm của hắn, tiểu tử Yến Thanh Tang này rõ ràng không phối hợp, lại còn gây rối, chuyện này khiến cho trong lòng Yến Kim Nam cực kỳ không vui.
- Ngồi xuống cho ta.
Yến Kim Nam quát lên một tiếng.
Hạ Hầu Hi lạnh nhạt cười nói:
- Yến Kim Nam, xem ra uy tín của ngươi ở Yến gia thực không được tốt lắm a. Chuyện trong Yến gia các ngươi còn không dọn dẹp nổi, mời người tới làm gì a? Nhìn Yến gia các ngươi lục đục sao?
Những người khác cười rộ lên.
Lời này không thể nghi ngờ là đã rét vì tuyết còn lạnh vì sương, làm cho sắc mặt Yến Kim Nam càng thêm khó coi.
Đệ tử gia tộc khác tự nhiên không sợ xem náo nhiệt, sợ chuyện lớn lên. Đều như cười như không nhìn qua Yến Kim Nam, hiển nhiên mọi người cũng không có ý tứ khuyên bảo.
Sắc mặt Yến Thanh Tang tái nhợt, đứng nguyên tại chỗ, ngực phập phồng.
Hai gã đệ tử Yến gia khác cũng trừng mắt nhìn hắn, hiển nhiên là gây áp lực cho hắn.
Trong lòng Yến Thanh Tang giãy dụa, một lát sau Yến Thanh Tang mới nhẹ nhàng thở dài một hơi.
- Kim Nam ca, thật có lỗi, chư vị, thật có lỗi.
Yến Thanh Tang lần nữa chắp tay, cũng không có quay đầu lại mà đi xuống lầu.
Hỏa diễm trong lòng Yến Kim Nam thoáng cái nhưu bộc phát, bỗng nhiên đứng dậy muốn đuổi theo. Ngay lúc này, cửa bên Đa Văn thần quốc đã mở ra.
Diệp Châu của Đa Văn Thần quốc mang theo một đám thiên tài Đa Văn thần quốc đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.