Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 479
Lâm Nhất
19/09/2023
Ầm!
Kiếm ý dày đặc biến thành một dãy núi kiên cố rồi hạ xuống.
Răng rắc!
Âm thanh giòn giã vang lên, thân thể kiếm ý của mười hai nhân tài Liên Minh Quân Tử lập tức sụp đổ.
Advertisement
Phụt...
Trong hiện thực, mười hai người bao vây Lâm Nhất đồng loạt hộc máu, mặt mũi tái nhợt, che ngực đau đớn kêu rên.
Advertisement
“Đi”.
Nhìn Diệp Lưu Vân đang nổi cơn cuồng nộ ở phía sau, Lâm Nhất kéo Hoàng Phủ Tịnh Hiên chạy về phía khe hở không gian gần nhất.
Chẳng mấy chốc hai người đã vào trong.
Soạt!
Trên đài Vạn Kiếm, Lâm Nhất mở mắt ra, trong mắt lập loè ánh sáng và tràn đầy sắc bén.
Vừa mở mắt ra thì thấy mười hai nhân tài Liên Minh Quân Tử bị hắn phá huỷ kiếm ý đang nhìn hắn bằng ánh mắt thù hằn, sắc mặt trắng bệch.
“Ta sẽ giết ngươi!”
Mấy người cực kỳ giận dữ, chịu đựng cơn đau vì bị phá huỷ kiếm ý, điên cuồng xông về phía Lâm Nhất.
“Cút!”
Lâm Nhất lạnh lùng đứng lên đá bay từng người một, chỉ nghe thấy tiếng gãy xương sườn vang lên, mấy người xông về phía hắn đều bị đá văng ra ngoài như bao cát.
Sau khi nặng nề rơi xuống làm dấy lên những gợn sóng trên đài Vạn Kiếm bóng loáng như mặt gương.
Hắn nhìn lướt qua, những người còn lại sợ run lẩy bẩy, ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
“Một lũ vô dụng”.
Lâm Nhất khịt mũi, đám người này không biết lượng sức chút nào, kiếm ý đã bị huỷ, bị thương nặng mà vẫn dám tập kích hắn.
“Chết đi!”
Diệp Lưu Vân đuổi theo từ trong Vạn Kiếm Đồ đột nhiên mở mắt ra.
Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Diệp Lưu Vân, hắn ta thậm chí không thèm rút kiếm, giơ tay chỉ vào thanh kiếm, chỉ huy nó đâm thẳng về phía Lâm Nhất.
Soạt!
Kiếm còn chưa đến, kiếm thế cuồn cuộn sắc bén đã khiến Lâm Nhất cảm thấy đau nhức.
Hắn không dám chủ quan, ba mươi sáu cánh Tử Diên Hoa trong cơ thể hắn đều nở rộ, Bất Diệt Kim Cương Ấn được thi triển.
Hai tay kết ấn tạo thành năng lượng đáng sợ như núi lửa, toả ra ánh sáng vàng loá mắt.
“Đi!”
Hai tay Lâm Nhất đẩy về phía trước, Kim Cương Ấn bùng nổ, một sức mạnh bá đạo và cuồng bạo tuôn ra.
Rắc rắc!
Kiếm ý dày đặc biến thành một dãy núi kiên cố rồi hạ xuống.
Răng rắc!
Âm thanh giòn giã vang lên, thân thể kiếm ý của mười hai nhân tài Liên Minh Quân Tử lập tức sụp đổ.
Advertisement
Phụt...
Trong hiện thực, mười hai người bao vây Lâm Nhất đồng loạt hộc máu, mặt mũi tái nhợt, che ngực đau đớn kêu rên.
Advertisement
“Đi”.
Nhìn Diệp Lưu Vân đang nổi cơn cuồng nộ ở phía sau, Lâm Nhất kéo Hoàng Phủ Tịnh Hiên chạy về phía khe hở không gian gần nhất.
Chẳng mấy chốc hai người đã vào trong.
Soạt!
Trên đài Vạn Kiếm, Lâm Nhất mở mắt ra, trong mắt lập loè ánh sáng và tràn đầy sắc bén.
Vừa mở mắt ra thì thấy mười hai nhân tài Liên Minh Quân Tử bị hắn phá huỷ kiếm ý đang nhìn hắn bằng ánh mắt thù hằn, sắc mặt trắng bệch.
“Ta sẽ giết ngươi!”
Mấy người cực kỳ giận dữ, chịu đựng cơn đau vì bị phá huỷ kiếm ý, điên cuồng xông về phía Lâm Nhất.
“Cút!”
Lâm Nhất lạnh lùng đứng lên đá bay từng người một, chỉ nghe thấy tiếng gãy xương sườn vang lên, mấy người xông về phía hắn đều bị đá văng ra ngoài như bao cát.
Sau khi nặng nề rơi xuống làm dấy lên những gợn sóng trên đài Vạn Kiếm bóng loáng như mặt gương.
Hắn nhìn lướt qua, những người còn lại sợ run lẩy bẩy, ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
“Một lũ vô dụng”.
Lâm Nhất khịt mũi, đám người này không biết lượng sức chút nào, kiếm ý đã bị huỷ, bị thương nặng mà vẫn dám tập kích hắn.
“Chết đi!”
Diệp Lưu Vân đuổi theo từ trong Vạn Kiếm Đồ đột nhiên mở mắt ra.
Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Diệp Lưu Vân, hắn ta thậm chí không thèm rút kiếm, giơ tay chỉ vào thanh kiếm, chỉ huy nó đâm thẳng về phía Lâm Nhất.
Soạt!
Kiếm còn chưa đến, kiếm thế cuồn cuộn sắc bén đã khiến Lâm Nhất cảm thấy đau nhức.
Hắn không dám chủ quan, ba mươi sáu cánh Tử Diên Hoa trong cơ thể hắn đều nở rộ, Bất Diệt Kim Cương Ấn được thi triển.
Hai tay kết ấn tạo thành năng lượng đáng sợ như núi lửa, toả ra ánh sáng vàng loá mắt.
“Đi!”
Hai tay Lâm Nhất đẩy về phía trước, Kim Cương Ấn bùng nổ, một sức mạnh bá đạo và cuồng bạo tuôn ra.
Rắc rắc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.