Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 24: Hai Người Các Ngươi Là Tiểu Hài Tử Sao? Lại Còn Lo Đi Lạc?

Thủy Đạo Bất Cô

06/10/2023

Nghe nói như thế, Lý Thủy Lãng lập tức cảm kích nhìn thoáng qua huynh đệ đồng tộc của mình.

Nếu không có vị huynh đệ đồng tộc Lý Thủy Đạo này, thì với bản lĩnh của bản thân gã, tuyệt đối không được nhận công việc chăm sóc linh điền cần học thức uyên bác như vậy, ngược lại, tám chín phần mười sẽ bị ném đến phòng để củi, làm bạn cùng Vương Thiên Kiêu kia.

Mặt khác cũng nhờ vị tộc đệ này có dự kiến trước, đã nghiêm cấm gã đi hái linh thảo, dù một mảnh lá cây cũng không được hái đi, nếu gã thật sự làm ra loại chuyện ấy, rồi bị sư phó Kim Diện Lang Quân hoặc là sư mẫu Tần Ngọc Nga phát hiện, hậu quả kia … chỉ cần nghĩ cũng biết là không chịu nổi rồi.

"Thì ra là thế, xem ra chúng ta đã bị Vương sư huynh lừa gạt rồi." Lý Thủy Đạo thở dài một tiếng.

"Ha hả ha hả... Kỳ thật các ngươi đoán cũng đúng đó. Sau khi sư tôn tịch thu con cóc kia, người lập tức thưởng nó cho bản sư tỷ, nếu không có linh vật ấy, chỉ sợ sư tỷ ta cũng không đột phá đến Thông Linh cảnh trung kỳ nhanh như vậy." Tương Tuyết lộ vẻ mặt đắc ý nói.

Nói như vậy, chuyện Vương Thiên Kiêu lén trộm linh thảo, có thể do nữ nhân này xui khiến hay không?

Lý Thủy Đạo nuốt một ngụm nước miếng, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: "Đúng là không thể tưởng tượng nổi. Vương Thiên Kiêu kia lại dám làm ra loại chuyện trơ trẽn, làm người khinh bỉ như thế, Lý mỗ thật xấu hổ khi làm bạn cùng hắn."

"Ngũ Độc môn cũng là nơi giảng quy củ. Phu nhân đã đặc biệt phân phó để ta dẫn bọn ngươi đến khu chợ, thì đương nhiên ta sẽ chịu trách nhiệm về sự an toàn của hai người các ngươi. Kể cả khi hai người các ngươi có mưu đồ gây rối với bản cô nương, bản cô nương cũng sẽ đưa các ngươi an toàn trở về, đương nhiên cũng sẽ báo lại chuyện hai người các ngươi đã cho phu nhân, trách phạt ra sao sẽ do sư tôn và phu nhân định đoạt."

"Không dám! Dù hai người chúng ta có ăn tim gấu gan báo, cũng không dám vô lễ với sư tỷ."

"Hừ! Đương nhiên là hai người các ngươi không dám rồi." Tương Tuyết nói xong, lập tức vung ống tay áo, tiếp tục bước dọc theo sơn đạo xuống phía dưới, Lý thị huynh đệ liếc mắt nhìn đối phương một cái, cũng vội vàng đi theo.

Nửa canh giờ sau, ba người đi vào khu chợ tại khúc cong trên con sông nhỏ thuộc Độc Long lĩnh.

"Nơi này chính là khu chợ?" Hai mắt Lý Thủy Lãng lập tức tỏa sáng nhìn đám người rộn ràng nhốn nháo phía trước, có vẻ hưng phấn vô cùng.

"Thật không ngờ bên trong khu chợ lại có nhiều người như vậy. Người ở nơi này còn nhiều hơn người đi chợ ở Thần Mộc thành." Lý Thủy Đạo cũng lộ vẻ mặt cảm khái nói.



"Nơi đây nằm tại Nam lộc Độc Long lĩnh, trung tuần mỗi tháng đều sẽ họp chợ một ngày. Hai mươi chung quanh đầy có rất nhiều tu tiên động phủ, bọn họ đều sẽ tụ tập tại nơi đây, đến trao đổi vật tư, mua sắm. Hôm nay đúng là ngày họp chợ, đương nhiên người nhiều huyên náo, nếu các ngươi đến vào lúc chợ nghỉ, chỉ sợ một con chó cũng không thấy đâu." Tương Tuyết nói xong, lập tức hòa mình vào đám đông trước mặt, Lý thị huynh đệ cũng bắt chước đi theo.

Tương Tuyết vừa đi chợt ngừng lại, quay đầu hừ lạnh một tiếng nói: "Tới khu chợ rồi thì ai làm việc nấy đi, các ngươi theo ta làm gì?"

"Nơi đây nhiều người như vậy, lỡ như chúng ta bị lạc thì biết làm sao bây giờ?" Lý Thủy Lãng lộ vẻ mặt kinh hoàng hỏi.

Tương Tuyết không khỏi kinh ngạc nói: "Hai người các ngươi là tiểu hài tử sao? Lại còn lo đi lạc?"

"Sư tỷ, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hai người chúng ta đến khu chợ, lỡ như có người bắt nạt, chẳng phải đã làm mất thể diện của sư tôn sao?" Lý Thủy Đạo ôm quyền nói.

"Yên tâm đi, tuy nơi này là khu chợ, nhưng nó vẫn nằm trong phạm vi Độc Long sơn, môn quy của Ngũ Độc môn chúng ta sâm nghiêm, không có ai dám đi lũng đoạn thị trường đâu."

"Nhưng nếu lạc nhau trong này, chẳng phải chúng ta không thể cùng nhau quay về ư? Với gương mặt non nớt của hai huynh đệ chúng ta, chỉ sợ ác nhân vừa thấy đã nhìn thấu cả rồi. Chúng ta một không có thần thông rồi, hai không có thể lực, đến lúc đó, nếu phơi thây ngoài hoang dã, sư tỷ ngươi sẽ bàn giao với phu nhân như thế nào đây?" Lý Thủy Đạo lại nói.

Tương Tuyết nghe xong chợt cười nhạt đáp: "Ngươi nói cũng có vài phần đạo lý, mở miệng kêu một tiếng đại sư tỷ ta nghe xem nào."

"Đại sư tỷ!" Hai người cung kính hành lễ, lập tức hô vang.

"Ha ha ha ha... Coi như hai người các ngươi có chút thức thời, theo sát ta đi, tuyệt đối không được để mình tụt lại phía sau."

Ba người nhanh chóng đi dọc theo dòng người rộn ràng nhốn nháo, tiến vào khu chợ. Dòng người hai bên đường đều bày bán hàng rong, bên trên có đặt các loại linh thảo, tài liệu luyện khí và linh quả.

"Tuy nơi này chỉ họp chợ tạm thời, nhưng vẫn có mấy cửa hàng, ngày thường các cửa hàng ấy đều đóng cửa, chỉ có lúc họp chợ, mới mở cửa khai trương." Tương Tuyết vừa đi vừa giải thích.

Cả ba đi dọc theo dòng người, hướng về phía trung tâm khu chợ, rất nhanh đã gặp được một cửa hàng tên là "Bách Thảo đường".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Tu (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook