Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 516: Âu Dương Diệp 5
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
23/01/2018
Edit: V.O
Âu Dương Diệp không nói chuyện, chung quanh quả thật có không ít người bảo vệ ông. Dù gì Âu Dương Diệp cũng là Luyện khí đại sư mà Âm Linh Tông cung phụng, Âm Linh Tông vì an toàn của Âu Dương Diệp, cố ý phái không ít người canh giữa ở chung quanh, tức là bảo vệ, cũng là giám thị, để tránh Âu Dương Diệp đột nhiên chạy mất.
Bạch Vũ vẫn chưa từ bỏ ý định: "Ngươi nói không nên lời, có thể viết ra."
Âu Dương Diệp nghiêng mắt, nếu khế ước phong tỏa trí nhớ dễ dàng bị phá giải như vậy, Sáng Thế Thần Điện cũng không cần lăn lộn nữa.
"Không viết ra được, lấy các loại bản thiết kế Tháp Thiên Ky ra cũng được." Bạch Vũ thở gấp nói.
Ánh mắt Âu Dương Diệp thoáng cái lóe lên, nhìn chằm chằm đôi tay sưng như móng heo của mình, không nói chuyện.
Bạch Vũ cực kỳ nhạy cảm phát hiện ánh mắt né tránh của Âu Dương Diệp, nhất thời ánh mắt lấp lánh: "Thật là có à! Dù sao ngươi vẫn là người thiết kế Tháp Thiên Ky, chắc chắn ngươi có bản thiết kế gốc của Tháp Thiên Ky, đúng không?"
Âu Dương Diệp cười lạnh, khuôn mặt cứng nhắc tràn đầy trào phúng: "Ngươi giết ta, ta cũng sẽ không đưa cho ngươi! Ta tuyệt đối không giúp Ám Dạ Đế Quốc các ngươi."
Bạch Vũ khinh thường: "Ngừng, ngươi đã phản bội Sáng Thế Thần Điện mấy ngàn năm, còn giả bộ trung thần gì chứ?"
"Ngậm miệng! Tất cả Ngũ Hành Thế Giới, bao gồm 72 vực và 3000 Vị Diện đều là Thần Sáng Thế tạo ra, là bà ấy ban ân cho chúng ta, nhưng Ám Dạ Đế Quốc các ngươi lại không biết cảm ơn, hại chết huyết mạch duy nhất mà Thần Sáng Thế để lại. Ta khinh thường nhập bọn với người như các ngươi!" Âu Dương Diệp tức giận nói.
Dạ Quân Mạc khẽ cười một tiếng, tiếng cười hơi lạnh lẽo lộ ra khinh thường, thất vọng châm chọc: "Thì ra Thượng Quân Vân Trần nói với các ngươi như vậy. Ám Dạ Đế Quốc hại chết Bạch Vũ?"
"Chẳng lẽ không đúng? Ngươi dám nói tiểu công chúa Bạch Vũ không phải do các ngươi hại chết?" Âu Dương Diệp nghiêm nghị, chính trực hỏi.
Bạch Vũ chớp mắt một lúc: "Không phải, có lẽ ta bị Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần cùng nhau hại chết?"
Chưa tìm lại được trí nhớ cuối cùng, nàng cũng không xác định. Diendanlequydon – V.O. Nhưng trước đây nàng đã nhìn thấy Ngọc Ưu Liên và Thượng Quân Vân Trần thông đồng với nhau, vắt hết óc muốn hại chết nàng trong Tiền Trần Huyễn Kính, đoán rằng cũng gần giống vậy.
Âu Dương Diệp thờ ơ lườm nàng: "Người ta nói đến chính là công chúa Bạch Vũ, ai nói tới ngươi vậy hả? Ngươi cũng tên Bạch Vũ?"
Bạch Vũ kéo khăn che mặt trên mặt: "Chính là ta, ta chỉ chuyển thế mà thôi."
Âu Dương Diệp kinh ngạc nhìn chằm chằm khuôn mặt Bạch Vũ giống vạn năm trước như đúc, dung nhan khuynh thế có thể khiến cho nam tử trong thiên hạ mê đắm, đờ ra giống như cọc gỗ.
"Công chúa Bạch Vũ! Thật là người?" Âu Dương Diệp nói năng có chút lộn xộn, đi đến gần Bạch Vũ, bỗng nhiên lại lui về, cảnh giác nhìn bọn họ: "Không đúng, cho dù mặt giống nhau như đúc cũng có thể là giả mạo, người Ám Dạ Đế Quốc các ngươi cũng không phải chưa từng thấy công chúa Bạch Vũ của chúng ta."
Bạch Vũ: "..." Ngươi còn nói khuôn mặt này của ta là giả mạo? Giả mạo có thể tự nhiên thanh thuần, trong sáng trắng nõn sao? Đúng là không có mắt.
"Ngươi không tin cũng không sao. Nếu ngươi muốn chữa khỏi cho thê tử của ngươi, liền giao bản vẽ Tháp Thiên Ky cho ta." Dạ Quân Mạc lạnh nhạt mở miệng.
Nhất thời, Âu Dương Diệp kích động đỏ tròng mắt: "Ngươi thật sự có thể cứu sống thê tử của ta?"
"Tám phần nắm chắc."
"Được! Được! Chỉ cần ngươi cứu sống nàng ấy, ta liền lấy bản vẽ cấu trúc của Tháp Thiên Ky cho các ngươi!" Âu Dương Diệp một lời đồng ý.
Bạch Vũ có thể xác định, chỉ cần nói tới thê tử của mình, Âu Dương Diệp sẽ kích động giống như người điên, sớm biết Âu Dương Diệp coi trọng thê tử như vậy, đã sớm cứu người giúp ông ta rồi.
Nhưng Uyển Kỳ hoàn toàn chính là một người chết, làm cho người chết sống lại, đó thật sự còn khó hơn lên trời.
Âu Dương Diệp không nói chuyện, chung quanh quả thật có không ít người bảo vệ ông. Dù gì Âu Dương Diệp cũng là Luyện khí đại sư mà Âm Linh Tông cung phụng, Âm Linh Tông vì an toàn của Âu Dương Diệp, cố ý phái không ít người canh giữa ở chung quanh, tức là bảo vệ, cũng là giám thị, để tránh Âu Dương Diệp đột nhiên chạy mất.
Bạch Vũ vẫn chưa từ bỏ ý định: "Ngươi nói không nên lời, có thể viết ra."
Âu Dương Diệp nghiêng mắt, nếu khế ước phong tỏa trí nhớ dễ dàng bị phá giải như vậy, Sáng Thế Thần Điện cũng không cần lăn lộn nữa.
"Không viết ra được, lấy các loại bản thiết kế Tháp Thiên Ky ra cũng được." Bạch Vũ thở gấp nói.
Ánh mắt Âu Dương Diệp thoáng cái lóe lên, nhìn chằm chằm đôi tay sưng như móng heo của mình, không nói chuyện.
Bạch Vũ cực kỳ nhạy cảm phát hiện ánh mắt né tránh của Âu Dương Diệp, nhất thời ánh mắt lấp lánh: "Thật là có à! Dù sao ngươi vẫn là người thiết kế Tháp Thiên Ky, chắc chắn ngươi có bản thiết kế gốc của Tháp Thiên Ky, đúng không?"
Âu Dương Diệp cười lạnh, khuôn mặt cứng nhắc tràn đầy trào phúng: "Ngươi giết ta, ta cũng sẽ không đưa cho ngươi! Ta tuyệt đối không giúp Ám Dạ Đế Quốc các ngươi."
Bạch Vũ khinh thường: "Ngừng, ngươi đã phản bội Sáng Thế Thần Điện mấy ngàn năm, còn giả bộ trung thần gì chứ?"
"Ngậm miệng! Tất cả Ngũ Hành Thế Giới, bao gồm 72 vực và 3000 Vị Diện đều là Thần Sáng Thế tạo ra, là bà ấy ban ân cho chúng ta, nhưng Ám Dạ Đế Quốc các ngươi lại không biết cảm ơn, hại chết huyết mạch duy nhất mà Thần Sáng Thế để lại. Ta khinh thường nhập bọn với người như các ngươi!" Âu Dương Diệp tức giận nói.
Dạ Quân Mạc khẽ cười một tiếng, tiếng cười hơi lạnh lẽo lộ ra khinh thường, thất vọng châm chọc: "Thì ra Thượng Quân Vân Trần nói với các ngươi như vậy. Ám Dạ Đế Quốc hại chết Bạch Vũ?"
"Chẳng lẽ không đúng? Ngươi dám nói tiểu công chúa Bạch Vũ không phải do các ngươi hại chết?" Âu Dương Diệp nghiêm nghị, chính trực hỏi.
Bạch Vũ chớp mắt một lúc: "Không phải, có lẽ ta bị Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần cùng nhau hại chết?"
Chưa tìm lại được trí nhớ cuối cùng, nàng cũng không xác định. Diendanlequydon – V.O. Nhưng trước đây nàng đã nhìn thấy Ngọc Ưu Liên và Thượng Quân Vân Trần thông đồng với nhau, vắt hết óc muốn hại chết nàng trong Tiền Trần Huyễn Kính, đoán rằng cũng gần giống vậy.
Âu Dương Diệp thờ ơ lườm nàng: "Người ta nói đến chính là công chúa Bạch Vũ, ai nói tới ngươi vậy hả? Ngươi cũng tên Bạch Vũ?"
Bạch Vũ kéo khăn che mặt trên mặt: "Chính là ta, ta chỉ chuyển thế mà thôi."
Âu Dương Diệp kinh ngạc nhìn chằm chằm khuôn mặt Bạch Vũ giống vạn năm trước như đúc, dung nhan khuynh thế có thể khiến cho nam tử trong thiên hạ mê đắm, đờ ra giống như cọc gỗ.
"Công chúa Bạch Vũ! Thật là người?" Âu Dương Diệp nói năng có chút lộn xộn, đi đến gần Bạch Vũ, bỗng nhiên lại lui về, cảnh giác nhìn bọn họ: "Không đúng, cho dù mặt giống nhau như đúc cũng có thể là giả mạo, người Ám Dạ Đế Quốc các ngươi cũng không phải chưa từng thấy công chúa Bạch Vũ của chúng ta."
Bạch Vũ: "..." Ngươi còn nói khuôn mặt này của ta là giả mạo? Giả mạo có thể tự nhiên thanh thuần, trong sáng trắng nõn sao? Đúng là không có mắt.
"Ngươi không tin cũng không sao. Nếu ngươi muốn chữa khỏi cho thê tử của ngươi, liền giao bản vẽ Tháp Thiên Ky cho ta." Dạ Quân Mạc lạnh nhạt mở miệng.
Nhất thời, Âu Dương Diệp kích động đỏ tròng mắt: "Ngươi thật sự có thể cứu sống thê tử của ta?"
"Tám phần nắm chắc."
"Được! Được! Chỉ cần ngươi cứu sống nàng ấy, ta liền lấy bản vẽ cấu trúc của Tháp Thiên Ky cho các ngươi!" Âu Dương Diệp một lời đồng ý.
Bạch Vũ có thể xác định, chỉ cần nói tới thê tử của mình, Âu Dương Diệp sẽ kích động giống như người điên, sớm biết Âu Dương Diệp coi trọng thê tử như vậy, đã sớm cứu người giúp ông ta rồi.
Nhưng Uyển Kỳ hoàn toàn chính là một người chết, làm cho người chết sống lại, đó thật sự còn khó hơn lên trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.