Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 220: Đệ tử ngoại môn, nghịch tập (4)
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
19/07/2017
Edit: V.O
"Các vị đều muốn liều mạng trên thi đấu khiêu chiến?" Bạch Vũ bị ánh mắt của bọn họ nhìn đến có chút ngượng ngùng.
"Điều này là tất nhiên. Nghe nói đến đỉnh Vô Danh là có thể làm cho thực lực của chúng ta được nâng cao?"
"Nghe nói tự Mạc Điện dạy chúng ta?"
Bạch Vũ: ". . . . . ."
Cuối cùng nàng cũng biết Tả Vũ nói như thế nào, thì ra là lấy Dạ Quân Mạc làm mồi nhử, quả nhiên là uy vọng của Mạc Điện có vẻ có thể làm cho người tin phục hơn.
"Khụ khụ —— gần đây Mạc Điện không rảnh, chính ta đến chỉ đạo cho các ngươi." Cho dù Dạ Quân Mạc có rảnh cũng sẽ không đến dạy cho các ngươi, các ngươi chết tâm đi.
Mấy người vừa nghe, ánh mắt tín nhiệm lập tức trở thành vô cùng hoài nghi.
"Ngươi có thể sao? Ngươi cũng chỉ là Triệu Hoán Sư sơ giai giống chúng ta mà thôi, bảo chúng ta đến, không phải là đùa giỡn chúng ta đó chứ?" Một thiếu niên mặc y phục màu lam khinh thường đánh giá Bạch Vũ, nghi ngờ mở miệng.
Bạch Vũ liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngươi là Triệu Hoán Sư hệ Thủy, đã đột phá được hai năm, nhưng vẫn không có tiến bộ. Thiên phú linh mạch của ngươi rất tốt, nhưng mức cao nhất của linh mạch lại rất thấp, làm cho linh khí của ngươi không đủ, chiến đấu một trận nhiều nhất chỉ có thể dùng linh thuật hai lần."
"Làm sao ngươi biết?" Thiếu niên mặc y phục màu lam giật mình thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi của mình.
Bạch Vũ lại nhìn về phía thiếu niên gầy yếu bên cạnh: "Linh mạch của ngươi không tệ, nhưng thể chất lại cực kém, tốc độ, lực chống trả cũng không đủ, chỉ có thể dựa vào sự bảo vệ của Triệu Hoán Thú, nhưng Triệu Hoán Thú của ngươi cũng là hệ Mộc, lực phòng ngự không cao."
Thiếu niên gầy yếu trừng lớn mắt, một câu phản bác cũng không nói nên lời.
Bạch Vũ lại vạch ra nhược điểm của những người khác, tiện tay cho mỗi người bọn họ một ly linh tửu: "Kỳ thật các ngươi cũng không kém hơn so với bất luận kẻ nào, các ngươi hoàn toàn có thể trở thành đệ tử chính thức. Uống những linh tửu này, trước tiên ngưng tụ một ít linh lực."
Mấy người nhận lấy linh tửu, rõ ràng phát hiện đây chính là Phi Hồng Chi Nguyệt có giá trị hơn 20 vạn, có tiền cũng không nhất định mua được, vậy mà Bạch Vũ liền tiện tay cho bọn họ như vậy.
"Ngươi muốn chúng ta làm cái gì?" Mấy người càng thêm hoài nghi nhìn chằm chằm Bạch Vũ, chuyện trời tự dưng rơi xuống một cái bánh nóng là chuyện bọn họ sẽ không nhận.
Bạch Vũ mỉm cười: "Đương nhiên sẽ không phải để cho các ngươi uống không. Hẳn là các ngươi đều bị mấy người Không Đồng Dục kia đánh qua? Ta muốn các ngươi thay thế vị trí của bọn chúng, bái nhập đỉnh Vô Danh."
Nhãn tình tám người sáng lên, yên lặng nắm chặt tay.
Hận ý của bọn họ đối với Không Đồng Dục tuyệt không ít hơn so với Tả Vũ, nếu Bạch Vũ thật sự có thể giúp bọn họ đánh bại đám người Không Đồng Dục, trở thành đệ tử chính thức, cái gì bọn họ cũng nguyện ý làm.
Sau khi bọn họ gọi Triệu Hoán Thú ra cho Bạch Vũ xem qua, Bạch Vũ căn cứ vào tình trạng của Triệu Hoán Thú, lập ra kế hoạch tu luyện cho bọn họ. Lấy hai bao tải dược liệu lớn làm thành các loại linh tửu và đồ ăn cho Triệu Hoán Thú, không cần tiền đưa cho bọn họ.
Đám người Tả Vũ vốn chưa từng thấy qua nhiều tài nguyên như vậy, cảm giác như mình đang ở trong mộng, sử dụng cũng đều cảm thấy sợ hãi, trong lòng đối với Bạch Vũ đã sớm không còn nửa phần hoài nghi, ngoại trừ cảm kích chỉ có tôn kính.
Đệ tử sáu đỉnh khác đều không có được tài nguyên tốt như vậy! Bạch Vũ có thể cầm tất cả những tài nguyên này bồi dưỡng tư chất cho người tốt hơn nhiều, nhưng nàng lại lựa chọn những đệ tử ngoại môn bọn họ.
Bọn họ còn có thể nói gì? Cách ngày thi đấu khiêu chiến chỉ còn chưa đến sáu ngày, bọn họ chỉ có thể liều mạng cố gắng, chứng minh bọn họ không hề kém hơn so với bất luận kẻ nào, chứng minh là Bạch Vũ đã lựa chọn đúng.
Bạch Vũ bỗng nhiên tìm vài tên đệ tử ngoại môn tiến đến đỉnh Vô Danh tu luyện, chuyện này tự nhiên không tránh được để cho Tòng Nguyệt Cầm biết.
Nàng ta đang cùng với Tả Khưu Lan kiểm tra ba thi thể đệ tử đã chết, bởi vì thi thể đã bắt đầu phát ra mùi tanh tưởi, nàng ta thật sự khó có thể chịu được, dứt khoát bịt mũi trốn khỏi cửa phòng đặt thi thể, Không Đồng Dục lặng lẽ chạy đến tìm nàng ta.
"Các vị đều muốn liều mạng trên thi đấu khiêu chiến?" Bạch Vũ bị ánh mắt của bọn họ nhìn đến có chút ngượng ngùng.
"Điều này là tất nhiên. Nghe nói đến đỉnh Vô Danh là có thể làm cho thực lực của chúng ta được nâng cao?"
"Nghe nói tự Mạc Điện dạy chúng ta?"
Bạch Vũ: ". . . . . ."
Cuối cùng nàng cũng biết Tả Vũ nói như thế nào, thì ra là lấy Dạ Quân Mạc làm mồi nhử, quả nhiên là uy vọng của Mạc Điện có vẻ có thể làm cho người tin phục hơn.
"Khụ khụ —— gần đây Mạc Điện không rảnh, chính ta đến chỉ đạo cho các ngươi." Cho dù Dạ Quân Mạc có rảnh cũng sẽ không đến dạy cho các ngươi, các ngươi chết tâm đi.
Mấy người vừa nghe, ánh mắt tín nhiệm lập tức trở thành vô cùng hoài nghi.
"Ngươi có thể sao? Ngươi cũng chỉ là Triệu Hoán Sư sơ giai giống chúng ta mà thôi, bảo chúng ta đến, không phải là đùa giỡn chúng ta đó chứ?" Một thiếu niên mặc y phục màu lam khinh thường đánh giá Bạch Vũ, nghi ngờ mở miệng.
Bạch Vũ liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngươi là Triệu Hoán Sư hệ Thủy, đã đột phá được hai năm, nhưng vẫn không có tiến bộ. Thiên phú linh mạch của ngươi rất tốt, nhưng mức cao nhất của linh mạch lại rất thấp, làm cho linh khí của ngươi không đủ, chiến đấu một trận nhiều nhất chỉ có thể dùng linh thuật hai lần."
"Làm sao ngươi biết?" Thiếu niên mặc y phục màu lam giật mình thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi của mình.
Bạch Vũ lại nhìn về phía thiếu niên gầy yếu bên cạnh: "Linh mạch của ngươi không tệ, nhưng thể chất lại cực kém, tốc độ, lực chống trả cũng không đủ, chỉ có thể dựa vào sự bảo vệ của Triệu Hoán Thú, nhưng Triệu Hoán Thú của ngươi cũng là hệ Mộc, lực phòng ngự không cao."
Thiếu niên gầy yếu trừng lớn mắt, một câu phản bác cũng không nói nên lời.
Bạch Vũ lại vạch ra nhược điểm của những người khác, tiện tay cho mỗi người bọn họ một ly linh tửu: "Kỳ thật các ngươi cũng không kém hơn so với bất luận kẻ nào, các ngươi hoàn toàn có thể trở thành đệ tử chính thức. Uống những linh tửu này, trước tiên ngưng tụ một ít linh lực."
Mấy người nhận lấy linh tửu, rõ ràng phát hiện đây chính là Phi Hồng Chi Nguyệt có giá trị hơn 20 vạn, có tiền cũng không nhất định mua được, vậy mà Bạch Vũ liền tiện tay cho bọn họ như vậy.
"Ngươi muốn chúng ta làm cái gì?" Mấy người càng thêm hoài nghi nhìn chằm chằm Bạch Vũ, chuyện trời tự dưng rơi xuống một cái bánh nóng là chuyện bọn họ sẽ không nhận.
Bạch Vũ mỉm cười: "Đương nhiên sẽ không phải để cho các ngươi uống không. Hẳn là các ngươi đều bị mấy người Không Đồng Dục kia đánh qua? Ta muốn các ngươi thay thế vị trí của bọn chúng, bái nhập đỉnh Vô Danh."
Nhãn tình tám người sáng lên, yên lặng nắm chặt tay.
Hận ý của bọn họ đối với Không Đồng Dục tuyệt không ít hơn so với Tả Vũ, nếu Bạch Vũ thật sự có thể giúp bọn họ đánh bại đám người Không Đồng Dục, trở thành đệ tử chính thức, cái gì bọn họ cũng nguyện ý làm.
Sau khi bọn họ gọi Triệu Hoán Thú ra cho Bạch Vũ xem qua, Bạch Vũ căn cứ vào tình trạng của Triệu Hoán Thú, lập ra kế hoạch tu luyện cho bọn họ. Lấy hai bao tải dược liệu lớn làm thành các loại linh tửu và đồ ăn cho Triệu Hoán Thú, không cần tiền đưa cho bọn họ.
Đám người Tả Vũ vốn chưa từng thấy qua nhiều tài nguyên như vậy, cảm giác như mình đang ở trong mộng, sử dụng cũng đều cảm thấy sợ hãi, trong lòng đối với Bạch Vũ đã sớm không còn nửa phần hoài nghi, ngoại trừ cảm kích chỉ có tôn kính.
Đệ tử sáu đỉnh khác đều không có được tài nguyên tốt như vậy! Bạch Vũ có thể cầm tất cả những tài nguyên này bồi dưỡng tư chất cho người tốt hơn nhiều, nhưng nàng lại lựa chọn những đệ tử ngoại môn bọn họ.
Bọn họ còn có thể nói gì? Cách ngày thi đấu khiêu chiến chỉ còn chưa đến sáu ngày, bọn họ chỉ có thể liều mạng cố gắng, chứng minh bọn họ không hề kém hơn so với bất luận kẻ nào, chứng minh là Bạch Vũ đã lựa chọn đúng.
Bạch Vũ bỗng nhiên tìm vài tên đệ tử ngoại môn tiến đến đỉnh Vô Danh tu luyện, chuyện này tự nhiên không tránh được để cho Tòng Nguyệt Cầm biết.
Nàng ta đang cùng với Tả Khưu Lan kiểm tra ba thi thể đệ tử đã chết, bởi vì thi thể đã bắt đầu phát ra mùi tanh tưởi, nàng ta thật sự khó có thể chịu được, dứt khoát bịt mũi trốn khỏi cửa phòng đặt thi thể, Không Đồng Dục lặng lẽ chạy đến tìm nàng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.