Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 440: Thi đấu tuyển chọn, thắng liên tiếp (4)
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
19/11/2017
Edit: V.O
Tiểu Thanh hiện thân trong ngọn lửa, ngọn lửa cực nóng toàn thân bộc phát ra giống như mặt trời, dời non lấp biển cuốn sạch cả tòa lôi đài.
Đồng tử trong mắt thiếu niên tóc xanh co rụt lại, trong lòng thầm kêu không tốt.
Sao hắn lại quên Bạch Vũ còn có một con Triệu Hoán Thú? Chỉ có thể xuất chiến hai con, nhưng không có nghĩa là chỉ có hai con.
Vốn hắn ta hoàn toàn không đặt một con Triệu Hoán Thú còn lại của Bạch Vũ trong lòng, cũng chỉ là một Triệu Hoán Thú cấp 4, nhưng hắn ta không nghĩ tới con Triệu Hoán Thú còn lại này của Bạch Vũ thật ra chính là hệ Hỏa, linh thuật là tấn công quần thể điên cuồng.
Thương tổn do ngọn lửa này, ít nhất phá trăm!
Viễn Cổ Thánh Tượng của hắn ta có thể chống đỡ được, nhưng hai con Mi Hầu hệ Kim của hắn ta có làm thế nào cũng không có khả năng chống đỡ được.
Hắn ta muốn để cho Mi Hầu rút về trong sự bảo vệ của Thánh Tượng, nhưng đã không kịp.
Điên cuồng đốt cháy toàn bộ, chỉ nhìn thấy đại hỏa ngút trời ở cả lôi đài số bảy, hơi thở bạo ngược bá đạo càn quét toàn trường, cả lôi đài đều bị ảnh hưởng, không ít Triệu Hoán Sư bị thương mới vừa xuống lôi đài lập tức hộc máu.
Ánh mắt mọi người gần như đều bị ngọn lửa nhuộm đỏ bầu trời này thu hút.
Nam Môn Tư có vẻ đăm chiêu nhìn ngọn lửa ngút trời, trên mặt lộ ra một nét cười lạnh: "Quả nhiên có chút bản lĩnh, khó trách có thể khiến cho Thánh Quân coi trọng."
Nam Môn Tĩnh đứng ở dưới lôi đài, gắt gao nắm chặt nắm tay, trong mắt đỏ thẫm, không biết là bị ngọn lửa nhuộm đỏ hay là vì tức giận. diendanlequydon – V.O. Nàng ta cũng ở lôi đài số bảy, nàng ta cũng thắng liền chín trận, nhưng toàn bộ nổi bật của nàng ta đều đã bị Bạch Vũ đoạt đi.
Dạ Quân Mạc nhìn lôi đài số bảy, khuôn mặt trước sau như một không chút thay đổi, sóng nước nơi đáy mắt chẳng hề xao động, một bộ đã luyện thành thói quen.
Nhưng sắc mặt Thượng Quan Vân Trần lại thay đổi nhiều lần không dễ dàng phát hiện, im lặng một lúc lâu cũng không nói gì, tay dùng sức nắm chặt ly rượu, ly rượu xuất hiện vết nứt li ti.
Xem ra hắn ta quả thật chưa hiểu rõ Bạch Vũ, có lẽ cho tới bây giờ hắn ta đều chưa từng hiểu rõ nàng, nàng quả thật có năng lực bù lại được sự chênh lệch giữa Linh Chủ và Linh Sư, đó là vì nàng là Bạch Vũ, nàng là con của Thần Sáng Thế.
Xuất thân của nàng đủ để khinh thường toàn bộ, loại bỏ toàn bộ cố gắng của những người bình thường như bọn họ, mỗi lần nghĩ đến những điều như vậy, không hiểu sao hắn ta đều tức giận, cho nên hắn ta mới giúp Ngọc Ưu Liên hại chết nàng.
Trên lôi đài, thiếu niên tóc xanh đã không dám nghĩ muốn cứu Mi Hầu của hắn ta nữa, bây giờ hắn ta chỉ nghĩ chính mình phải làm sao để có thể không bị chết cháy!
Hắn ta gắt gao kề sát bên cạnh Viễn Cổ Thánh Tượng mới miễn cưỡng tránh thoát được một kiếp, đợi cho ngọn lửa của Tiểu Thanh chấm dứt, hai con Mi Hầu của hắn ta sớm đã biến mất, Thánh Tượng cũng thiếu chút biến thành lợn sữa nướng, thoáng cái sức chịu đựng đã rớt hai thành.
"Đáng giận!" Hắn ta giận tím mặt, mái tóc xanh lấy làm tự hào đều bị đốt trọi, phun ra một ngụm máu, chỉ vào Bạch Vũ gầm thét: "Cho dù như vậy, ngươi cũng đừng mong thắng ta. Viễn Cổ Thánh Tượng của ta vẫn còn đang ở đây!"
Lực phòng ngự của Thánh Tượng rất mạnh, cũng sẽ không dễ dàng bị tiêu diệt như vậy, hắn ta vẫn còn cơ hội, hắn ta có thể kéo dài thời gian, nhanh chóng khôi phục. Hắn ta đã đặc biệt chuẩn bị Cửu Tinh Linh Chi 3000 năm vì lần thi đấu tuyển chọn này, có thể nhanh chóng khôi phục linh mạch bị thương, thức tỉnh hai con Mi Hầu một lần nữa.
Nhưng không đợi hắn ta lấy Cửu Tinh Linh Chi ra, Bạch Vũ lại thả Tiểu Bạch ra.
Rống - -
Tiểu Bạch gào lên một tiếng sung sướng, lao thẳng tới Thánh Tượng.
Hình thể lớn cũng có chỗ không tốt, không thể trốn được các loại tấn công.
Sau đó, những người chú ý trận này liền nhìn thấy một chiêu Phách Thiên Liệt của Tiểu Bạch, Viễn Cổ Thánh Tượng liền biến mất.
Thiếu niên tóc xanh tức giận đến mức toàn thân phát run, run run chỉ vào Bạch Vũ, phun ra một ngụm máu, hai mắt trợn ngược, hôn mê bất tỉnh.
Tiểu Thanh hiện thân trong ngọn lửa, ngọn lửa cực nóng toàn thân bộc phát ra giống như mặt trời, dời non lấp biển cuốn sạch cả tòa lôi đài.
Đồng tử trong mắt thiếu niên tóc xanh co rụt lại, trong lòng thầm kêu không tốt.
Sao hắn lại quên Bạch Vũ còn có một con Triệu Hoán Thú? Chỉ có thể xuất chiến hai con, nhưng không có nghĩa là chỉ có hai con.
Vốn hắn ta hoàn toàn không đặt một con Triệu Hoán Thú còn lại của Bạch Vũ trong lòng, cũng chỉ là một Triệu Hoán Thú cấp 4, nhưng hắn ta không nghĩ tới con Triệu Hoán Thú còn lại này của Bạch Vũ thật ra chính là hệ Hỏa, linh thuật là tấn công quần thể điên cuồng.
Thương tổn do ngọn lửa này, ít nhất phá trăm!
Viễn Cổ Thánh Tượng của hắn ta có thể chống đỡ được, nhưng hai con Mi Hầu hệ Kim của hắn ta có làm thế nào cũng không có khả năng chống đỡ được.
Hắn ta muốn để cho Mi Hầu rút về trong sự bảo vệ của Thánh Tượng, nhưng đã không kịp.
Điên cuồng đốt cháy toàn bộ, chỉ nhìn thấy đại hỏa ngút trời ở cả lôi đài số bảy, hơi thở bạo ngược bá đạo càn quét toàn trường, cả lôi đài đều bị ảnh hưởng, không ít Triệu Hoán Sư bị thương mới vừa xuống lôi đài lập tức hộc máu.
Ánh mắt mọi người gần như đều bị ngọn lửa nhuộm đỏ bầu trời này thu hút.
Nam Môn Tư có vẻ đăm chiêu nhìn ngọn lửa ngút trời, trên mặt lộ ra một nét cười lạnh: "Quả nhiên có chút bản lĩnh, khó trách có thể khiến cho Thánh Quân coi trọng."
Nam Môn Tĩnh đứng ở dưới lôi đài, gắt gao nắm chặt nắm tay, trong mắt đỏ thẫm, không biết là bị ngọn lửa nhuộm đỏ hay là vì tức giận. diendanlequydon – V.O. Nàng ta cũng ở lôi đài số bảy, nàng ta cũng thắng liền chín trận, nhưng toàn bộ nổi bật của nàng ta đều đã bị Bạch Vũ đoạt đi.
Dạ Quân Mạc nhìn lôi đài số bảy, khuôn mặt trước sau như một không chút thay đổi, sóng nước nơi đáy mắt chẳng hề xao động, một bộ đã luyện thành thói quen.
Nhưng sắc mặt Thượng Quan Vân Trần lại thay đổi nhiều lần không dễ dàng phát hiện, im lặng một lúc lâu cũng không nói gì, tay dùng sức nắm chặt ly rượu, ly rượu xuất hiện vết nứt li ti.
Xem ra hắn ta quả thật chưa hiểu rõ Bạch Vũ, có lẽ cho tới bây giờ hắn ta đều chưa từng hiểu rõ nàng, nàng quả thật có năng lực bù lại được sự chênh lệch giữa Linh Chủ và Linh Sư, đó là vì nàng là Bạch Vũ, nàng là con của Thần Sáng Thế.
Xuất thân của nàng đủ để khinh thường toàn bộ, loại bỏ toàn bộ cố gắng của những người bình thường như bọn họ, mỗi lần nghĩ đến những điều như vậy, không hiểu sao hắn ta đều tức giận, cho nên hắn ta mới giúp Ngọc Ưu Liên hại chết nàng.
Trên lôi đài, thiếu niên tóc xanh đã không dám nghĩ muốn cứu Mi Hầu của hắn ta nữa, bây giờ hắn ta chỉ nghĩ chính mình phải làm sao để có thể không bị chết cháy!
Hắn ta gắt gao kề sát bên cạnh Viễn Cổ Thánh Tượng mới miễn cưỡng tránh thoát được một kiếp, đợi cho ngọn lửa của Tiểu Thanh chấm dứt, hai con Mi Hầu của hắn ta sớm đã biến mất, Thánh Tượng cũng thiếu chút biến thành lợn sữa nướng, thoáng cái sức chịu đựng đã rớt hai thành.
"Đáng giận!" Hắn ta giận tím mặt, mái tóc xanh lấy làm tự hào đều bị đốt trọi, phun ra một ngụm máu, chỉ vào Bạch Vũ gầm thét: "Cho dù như vậy, ngươi cũng đừng mong thắng ta. Viễn Cổ Thánh Tượng của ta vẫn còn đang ở đây!"
Lực phòng ngự của Thánh Tượng rất mạnh, cũng sẽ không dễ dàng bị tiêu diệt như vậy, hắn ta vẫn còn cơ hội, hắn ta có thể kéo dài thời gian, nhanh chóng khôi phục. Hắn ta đã đặc biệt chuẩn bị Cửu Tinh Linh Chi 3000 năm vì lần thi đấu tuyển chọn này, có thể nhanh chóng khôi phục linh mạch bị thương, thức tỉnh hai con Mi Hầu một lần nữa.
Nhưng không đợi hắn ta lấy Cửu Tinh Linh Chi ra, Bạch Vũ lại thả Tiểu Bạch ra.
Rống - -
Tiểu Bạch gào lên một tiếng sung sướng, lao thẳng tới Thánh Tượng.
Hình thể lớn cũng có chỗ không tốt, không thể trốn được các loại tấn công.
Sau đó, những người chú ý trận này liền nhìn thấy một chiêu Phách Thiên Liệt của Tiểu Bạch, Viễn Cổ Thánh Tượng liền biến mất.
Thiếu niên tóc xanh tức giận đến mức toàn thân phát run, run run chỉ vào Bạch Vũ, phun ra một ngụm máu, hai mắt trợn ngược, hôn mê bất tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.