Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 573: Trở về, Ngũ Hành đại lục 9
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
14/03/2018
Ầm - -
Ba con Kỳ Lân phóng tới, mang theo hơi thở tàn bạo đánh giết về phía Bạch Vũ.
Tiểu Bạch lập tức ngăn đón, chỉ là va chạm trong nháy mắt, Tiểu Bạch lại trọng thương gần chết, chỉ có một con Kỳ Lân bị thương nặng. Dù sao Tiểu Bạch không phải là tấn công quần thể giống Tiểu Thanh.
Trảm Nguyệt lập tức thi triển Khô Mộc Phùng Xuân, trị thương cho Tiểu Bạch, nhưng đối mặt ba con Kỳ Lân tiến công liên tiếp thì hoàn toàn không kịp.
"Bạch Vũ, tuy ngươi đã lên tới cấp bậc Vương Giả nhưng vẫn còn quá yếu." Thượng Quan Vân Trần mỉm cười.
Một dòng khí lạnh bất tri bất giác tràn ngập ra, đất đai đông lại, một khắc khi ba con Kỳ Lân va chạm vào băng sương lập tức bị đóng băng.
Nụ cười của Thượng Quan Vân Trần cứng đờ, thầm mắng: "Chết tiệt!"
Băng Xuyên của Cửu Huyền Băng Hồ vừa ra, chỉ bị đóng băng có vài giây, đủ để Trảm Nguyệt thi triển Khô Mộc Phùng Xuân nhiều lần, cũng đủ để Tiểu Bạch đánh ra hai chưởng Phách Thiên Liệt liên tiếp.
Ầm - -
Thượng Quan Vân Trần vội vàng dùng ngân thương chắn, tu luyện đến cấp bậc Đại Đế, Thần Hoàng, thể chất theo linh mạch tăng trưởng đã gần bằng với Triệu hoán thú, uy lực linh thuật sử dụng cũng không kém Triệu hoán thú bao nhiêu.
Mũi thương của Thượng Quan Vân Trần đâm trúng Tiểu Bạch, chặn một chưởng Phách Thiên Liệt.
Năng lực khủng bố chấn động khiến ngân thương run rẩy, cánh tay Thượng Quan Vân Trần run lên, không kịp chắn chưởng thứ hai, Kỳ Lân cấp 9 trọng thương, chết!
"Khốn nạn!" Thượng Quan Vân Trần giận tím mặt, quay đầu ngân thương đâm thẳng vào Cửu Huyền Băng Hồ.
Hai con Kỳ Lân cuồng nộ đánh về phía Tiểu Bạch, cho dù Tiểu Bạch có Trảm Nguyệt trợ giúp cũng có chút gian nan, nhưng vẫn tiếp tục gượng chống, vừa phản kích, vừa lui lại.
Bạch Vũ cũng không tính liều mạng với Thượng Quan Vân Trần. Tuy thực lực của Thượng Quan Vân Trần rất không ổn định, nhưng dù sao vẫn có thể giữ trình độ cấp bậc của Triệu hoán Đại Đế. Cho dù Bạch Vũ có thể liều mạng, cũng phải trả giá không nhỏ.
Bạch Vũ chạy trốn, Thượng Quan Vân Trần đuổi sát không rời, sát chiêu dồn dập, nhưng mỗi một lần đều bị hóa giải.
Vạn Lý Băng Xuyên của Cửu Huyền Băng Hồ luôn gây trở ngại Thượng Quan Vân Trần truy kích, không cẩn thận một cái sẽ bị đóng băng, sẽ rất khó tiếp tục đuổi theo.
"Chết tiệt! Bạch Vũ, ngươi đang ép ta." Thượng Quan Vân Trần uống hết một lọ nước thuốc không biết là cái gì, đột nhiên con Kỳ Lân tan thành mây khói kia lại được gọi ra, tốc độ rất mạnh, băng qua mảng băng sương lớn, chắn ở trước mặt Bạch Vũ.
Thượng Quan Vân Trần xông tới, một thương đâm về phía Tiểu Bạch. Ánh mắt Bạch Vũ lạnh giá, một đóa Bạo Liệt Lưu Hỏa ở lòng bàn tay lao thẳng tới mặt Thượng Quan Vân Trần, cùng lúc đó một con Đại Địa Hôi Hùng tròn vo xuất hiện trước người.
Thượng Quan Vân Trần bị ép lùi về phía sau, theo sát đó, Tiểu Hôi, Tiểu Bạch và Băng Hồ của Bạch Vũ lại đâm nhau kịch liệt với ba con Kỳ Lân, hơi thở hủy diệt khuếch tán ra, đảo qua rừng rậm, sông ngòi rồi biến mất.
Tiểu Thanh tắm lửa hiện ra, phun thêm một trận lửa trong chiến trường kịch liệt.
Triệu hoán thú năm hệ xuất hiện hết, ba con Kỳ Lân của Thượng Quan Vân Trần lại không đủ nhìn, cho dù là cấp 9, cũng rơi vào trận khổ chiến.
Đội hình Triệu hoán thú của Bạch Vũ thật sự là gần như hoàn mỹ, công kích, phòng ngự, khôi phục, khống chế, toàn bộ đều có, một khi đội hình như vậy mãn cấp, vậy hoàn toàn trở thành vô địch thiên hạ.
Thượng Quan Vân Trần giật mình: "Sao có thể? Không phải Hỏa Diễm Thanh Điểu đã hao hết sức chịu đựng sao?"
Ít nhất một Triệu hoán thú hao hết sức chịu đựng cần phải tu dưỡng cả ngày mới có thể xuất chiến lại, đây là Triệu hoán thú có cấp bậc có vẻ thấp, một khi sức chịu đựng của Triệu hoán thú cấp 7, cấp 8, cấp 9 hao hết, không tu dưỡng trong linh mạch bốn năm ngày thì sẽ hoàn toàn không lành, có đôi khi toàn quân bị giết, thậm chí phải hơn mười ngày.
Bạch Vũ liếc nhìn hắn: "Ngươi có thể gọi Kỳ Lân vừa mới thua trận ra, vì sao ta không thể gọi Tiểu Thanh ra?"
Không phải là ăn dược liệu khôi phục trong nháy mắt sao? Ngươi có, ta cũng có.
Ba con Kỳ Lân phóng tới, mang theo hơi thở tàn bạo đánh giết về phía Bạch Vũ.
Tiểu Bạch lập tức ngăn đón, chỉ là va chạm trong nháy mắt, Tiểu Bạch lại trọng thương gần chết, chỉ có một con Kỳ Lân bị thương nặng. Dù sao Tiểu Bạch không phải là tấn công quần thể giống Tiểu Thanh.
Trảm Nguyệt lập tức thi triển Khô Mộc Phùng Xuân, trị thương cho Tiểu Bạch, nhưng đối mặt ba con Kỳ Lân tiến công liên tiếp thì hoàn toàn không kịp.
"Bạch Vũ, tuy ngươi đã lên tới cấp bậc Vương Giả nhưng vẫn còn quá yếu." Thượng Quan Vân Trần mỉm cười.
Một dòng khí lạnh bất tri bất giác tràn ngập ra, đất đai đông lại, một khắc khi ba con Kỳ Lân va chạm vào băng sương lập tức bị đóng băng.
Nụ cười của Thượng Quan Vân Trần cứng đờ, thầm mắng: "Chết tiệt!"
Băng Xuyên của Cửu Huyền Băng Hồ vừa ra, chỉ bị đóng băng có vài giây, đủ để Trảm Nguyệt thi triển Khô Mộc Phùng Xuân nhiều lần, cũng đủ để Tiểu Bạch đánh ra hai chưởng Phách Thiên Liệt liên tiếp.
Ầm - -
Thượng Quan Vân Trần vội vàng dùng ngân thương chắn, tu luyện đến cấp bậc Đại Đế, Thần Hoàng, thể chất theo linh mạch tăng trưởng đã gần bằng với Triệu hoán thú, uy lực linh thuật sử dụng cũng không kém Triệu hoán thú bao nhiêu.
Mũi thương của Thượng Quan Vân Trần đâm trúng Tiểu Bạch, chặn một chưởng Phách Thiên Liệt.
Năng lực khủng bố chấn động khiến ngân thương run rẩy, cánh tay Thượng Quan Vân Trần run lên, không kịp chắn chưởng thứ hai, Kỳ Lân cấp 9 trọng thương, chết!
"Khốn nạn!" Thượng Quan Vân Trần giận tím mặt, quay đầu ngân thương đâm thẳng vào Cửu Huyền Băng Hồ.
Hai con Kỳ Lân cuồng nộ đánh về phía Tiểu Bạch, cho dù Tiểu Bạch có Trảm Nguyệt trợ giúp cũng có chút gian nan, nhưng vẫn tiếp tục gượng chống, vừa phản kích, vừa lui lại.
Bạch Vũ cũng không tính liều mạng với Thượng Quan Vân Trần. Tuy thực lực của Thượng Quan Vân Trần rất không ổn định, nhưng dù sao vẫn có thể giữ trình độ cấp bậc của Triệu hoán Đại Đế. Cho dù Bạch Vũ có thể liều mạng, cũng phải trả giá không nhỏ.
Bạch Vũ chạy trốn, Thượng Quan Vân Trần đuổi sát không rời, sát chiêu dồn dập, nhưng mỗi một lần đều bị hóa giải.
Vạn Lý Băng Xuyên của Cửu Huyền Băng Hồ luôn gây trở ngại Thượng Quan Vân Trần truy kích, không cẩn thận một cái sẽ bị đóng băng, sẽ rất khó tiếp tục đuổi theo.
"Chết tiệt! Bạch Vũ, ngươi đang ép ta." Thượng Quan Vân Trần uống hết một lọ nước thuốc không biết là cái gì, đột nhiên con Kỳ Lân tan thành mây khói kia lại được gọi ra, tốc độ rất mạnh, băng qua mảng băng sương lớn, chắn ở trước mặt Bạch Vũ.
Thượng Quan Vân Trần xông tới, một thương đâm về phía Tiểu Bạch. Ánh mắt Bạch Vũ lạnh giá, một đóa Bạo Liệt Lưu Hỏa ở lòng bàn tay lao thẳng tới mặt Thượng Quan Vân Trần, cùng lúc đó một con Đại Địa Hôi Hùng tròn vo xuất hiện trước người.
Thượng Quan Vân Trần bị ép lùi về phía sau, theo sát đó, Tiểu Hôi, Tiểu Bạch và Băng Hồ của Bạch Vũ lại đâm nhau kịch liệt với ba con Kỳ Lân, hơi thở hủy diệt khuếch tán ra, đảo qua rừng rậm, sông ngòi rồi biến mất.
Tiểu Thanh tắm lửa hiện ra, phun thêm một trận lửa trong chiến trường kịch liệt.
Triệu hoán thú năm hệ xuất hiện hết, ba con Kỳ Lân của Thượng Quan Vân Trần lại không đủ nhìn, cho dù là cấp 9, cũng rơi vào trận khổ chiến.
Đội hình Triệu hoán thú của Bạch Vũ thật sự là gần như hoàn mỹ, công kích, phòng ngự, khôi phục, khống chế, toàn bộ đều có, một khi đội hình như vậy mãn cấp, vậy hoàn toàn trở thành vô địch thiên hạ.
Thượng Quan Vân Trần giật mình: "Sao có thể? Không phải Hỏa Diễm Thanh Điểu đã hao hết sức chịu đựng sao?"
Ít nhất một Triệu hoán thú hao hết sức chịu đựng cần phải tu dưỡng cả ngày mới có thể xuất chiến lại, đây là Triệu hoán thú có cấp bậc có vẻ thấp, một khi sức chịu đựng của Triệu hoán thú cấp 7, cấp 8, cấp 9 hao hết, không tu dưỡng trong linh mạch bốn năm ngày thì sẽ hoàn toàn không lành, có đôi khi toàn quân bị giết, thậm chí phải hơn mười ngày.
Bạch Vũ liếc nhìn hắn: "Ngươi có thể gọi Kỳ Lân vừa mới thua trận ra, vì sao ta không thể gọi Tiểu Thanh ra?"
Không phải là ăn dược liệu khôi phục trong nháy mắt sao? Ngươi có, ta cũng có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.