Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 153: Vây khốn, san bằng Hoàng cung (7)
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
04/07/2017
Edit: V.O
"Bạch Vũ, lại là Bạch Vũ! Hỗn đản!" Bắc La Quận Vương phẫn nộ ném đi cái bàn trước mặt, chỉ vào Bách Lý Uy mắng to: "Ngươi sao lại không có giết nàng ta? Sao lại không loạn đao chém chết vứt ra ngoài cho chó ăn? ! Ngươi dẫn theo người nhiều như vậy, còn giết không được một mình Bạch Vũ?"
"Quận Vương bớt giận, vốn đã nắm được rồi, nhưng là. . . . . . Mạc Điện lại đến." Sau đó liền đến phiên bọn họ chạy trối chết, nhớ tới ngọn lửa âm u màu lam kia, trong lòng hắn liền sợ hãi, không bao giờ muốn nhìn thấy thêm một lần nữa.
Bắc La Quận Vương giận quá hóa cười, đôi mắt giống như độc xà âm lãnh híp lại, "Mạc Điện, tốt lắm! Tốt lắm! Triệu tập những Triệu hoán sư có trong Vương thành cho ta, bao gồm thị vệ thủ thành và hai trăm Cấm Vệ Quân còn lại, Bổn vương muốn giết chết Bạch Vũ báo thù thay nhi tử ta!"
Bách Lý Uy quá sợ hãi, nghiêm trọng hoài nghi Bắc La Quận Vương căn bản không nghe thấy lời hắn nói, "Quận Vương, Bạch Vũ là được Mạc Điện cứu đi ."
"Vậy ngay cả Mạc Điện cũng giết! Nếu Vô Trần Cung có hỏi tới tự ta có biện pháp giải thích.” Bắc La Quận Vương bất chấp nói.
Khóe miệng Bách Lý Uy trực tiếp co rút, hắn tin Bắc La Quận Vương có biện pháp giải thích với Vô Trần Cung, nhưng hắn không tin Bắc La Quận Vương có khả năng đánh bại Mạc Điện. Uy lực hỏa diễm Linh thuật của Dạ Quân Mạc cho dù là Vô Trần Cung chủ có đột phá thành Triệu hoán sư thì cũng kém hơn, nhiều thêm vài người thật sự có thể dùng được sao?
"Quận Vương, xảy ra chuyện lớn rồi!" Lúc này, một người hầu té nhào xông tới, "Mạc Điện dẫn theo Bạch Vũ từ cửa phía Đông vọt vào Hoàng cung, phá hủy Đông Cung!"
"Cái gì? Bổn vương còn chưa đi tìm hắn, ngược lại hắn tự mình tìm tới cửa, dám làm càn ở trong Hoàng cung của Bổn vương. Cho là có Vô Trần Cung làm chỗ dựa thì không đem Bổn vương để vào mắt?" Bắc La Quận Vương từ từ đứng lên, rống giận với Bách Lý Uy, "Ngươi còn sững sờ ở đây làm gì? Còn không mau đi truyền lệnh hộ giá! Mạc Điện và Bạch Vũ tất cả đều giết hết cho ta !"
"Vâng" con ngươi Bách Lý Uy đen tối không rõ, mặc dù có chút bất an, nhưng vẫn vội vã rời đi.
Đợi đến lúc hắn vô cùng lo lắng dẫn người chạy về Hoàng cung, Dạ Quân Mạc đã hủy diệt năm tòa cung điện, một nửa Hoàng cung bị san thành bình địa. Thủ vệ hoàng cung có hơn phân nửa là Triệu hoán sĩ, thực lực không kém hơn so với Cấm Vệ Quân bao nhiêu, nhưng hoàn toàn không ngăn được Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc nói mang Bạch Vũ đi tìm Huyết Châu, Bạch Vũ nghĩ hắn sẽ lặng lẽ tìm kiếm bên trong Hoàng cung, hoặc là nghĩ biện pháp tìm Bắc La Quận Vương giáp mặt hỏi chuyện. Ai biết Dạ Quân Mạc lại không kiên nhẫn như vậy, đến mỗi chỗ đều trực tiếp ra tay hủy diệt. Bên trong một mảnh phế tích, vật gì cũng không thể giấu được.
Bạch Vũ đầu đầy hắc tuyến, không biết nên nói cái gì.
Tìm đồ vật như vậy thật là đủ bá đạo, nhưng nàng thích, Bắc La Quận Vương không giao đồ ra liền san bằng Hoàng cung!
Nhưng người ngày càng đến càng nhiều, toàn bộ thủ hạ Triệu hoán sư có tác dụng của Bắc La Quận Vương đều đến đây, hơn nữa Cấm Vệ Quân và thủ vệ Vương thành, ước chừng có hơn năm trăm người. Mà Dạ Quân Mạc chỉ dẫn theo nàng và Ám Ưng, nàng còn bị thương không nhẹ.
Bạch Vũ có chút lo lắng nắm chặt quần áo Dạ Quân Mạc, "Không bằng chúng ta đi về trước đi."
Dạ Quân Mạc cúi đầu nhìn ánh mắt lo lắng của Bạch Vũ, cười một tiếng, ý cười cực kỳ dịu dàng đảo qua trong đáy mắt, "Lo lắng cho ta?"
Bạch Vũ trịnh trọng gật đầu, "Ừ, ta vì sư phụ mà sốt ruột, nhưng ta cũng không muốn ngươi vì ta mà gặp chuyện không may. Bắc La Quận Vương gần như dẫn toàn bộ tinh anh của Bắc La đều đưa tới, chúng ta đánh không lại, vẫn là nhanh đi đi."
Người ta người đông thế mạnh, một người đánh không lại nhiều người, đánh không lại thì chạy, Bạch Vũ tuyệt không cảm thấy có cái gì mất mặt.
"Hừ! Hiện tại còn muốn chạy, không còn kịp rồi!" Bắc La Quận Vương được một đám thị vệ vây quanh đột nhiên đi tới, vẻ mặt hận ý.
"Bạch Vũ, lại là Bạch Vũ! Hỗn đản!" Bắc La Quận Vương phẫn nộ ném đi cái bàn trước mặt, chỉ vào Bách Lý Uy mắng to: "Ngươi sao lại không có giết nàng ta? Sao lại không loạn đao chém chết vứt ra ngoài cho chó ăn? ! Ngươi dẫn theo người nhiều như vậy, còn giết không được một mình Bạch Vũ?"
"Quận Vương bớt giận, vốn đã nắm được rồi, nhưng là. . . . . . Mạc Điện lại đến." Sau đó liền đến phiên bọn họ chạy trối chết, nhớ tới ngọn lửa âm u màu lam kia, trong lòng hắn liền sợ hãi, không bao giờ muốn nhìn thấy thêm một lần nữa.
Bắc La Quận Vương giận quá hóa cười, đôi mắt giống như độc xà âm lãnh híp lại, "Mạc Điện, tốt lắm! Tốt lắm! Triệu tập những Triệu hoán sư có trong Vương thành cho ta, bao gồm thị vệ thủ thành và hai trăm Cấm Vệ Quân còn lại, Bổn vương muốn giết chết Bạch Vũ báo thù thay nhi tử ta!"
Bách Lý Uy quá sợ hãi, nghiêm trọng hoài nghi Bắc La Quận Vương căn bản không nghe thấy lời hắn nói, "Quận Vương, Bạch Vũ là được Mạc Điện cứu đi ."
"Vậy ngay cả Mạc Điện cũng giết! Nếu Vô Trần Cung có hỏi tới tự ta có biện pháp giải thích.” Bắc La Quận Vương bất chấp nói.
Khóe miệng Bách Lý Uy trực tiếp co rút, hắn tin Bắc La Quận Vương có biện pháp giải thích với Vô Trần Cung, nhưng hắn không tin Bắc La Quận Vương có khả năng đánh bại Mạc Điện. Uy lực hỏa diễm Linh thuật của Dạ Quân Mạc cho dù là Vô Trần Cung chủ có đột phá thành Triệu hoán sư thì cũng kém hơn, nhiều thêm vài người thật sự có thể dùng được sao?
"Quận Vương, xảy ra chuyện lớn rồi!" Lúc này, một người hầu té nhào xông tới, "Mạc Điện dẫn theo Bạch Vũ từ cửa phía Đông vọt vào Hoàng cung, phá hủy Đông Cung!"
"Cái gì? Bổn vương còn chưa đi tìm hắn, ngược lại hắn tự mình tìm tới cửa, dám làm càn ở trong Hoàng cung của Bổn vương. Cho là có Vô Trần Cung làm chỗ dựa thì không đem Bổn vương để vào mắt?" Bắc La Quận Vương từ từ đứng lên, rống giận với Bách Lý Uy, "Ngươi còn sững sờ ở đây làm gì? Còn không mau đi truyền lệnh hộ giá! Mạc Điện và Bạch Vũ tất cả đều giết hết cho ta !"
"Vâng" con ngươi Bách Lý Uy đen tối không rõ, mặc dù có chút bất an, nhưng vẫn vội vã rời đi.
Đợi đến lúc hắn vô cùng lo lắng dẫn người chạy về Hoàng cung, Dạ Quân Mạc đã hủy diệt năm tòa cung điện, một nửa Hoàng cung bị san thành bình địa. Thủ vệ hoàng cung có hơn phân nửa là Triệu hoán sĩ, thực lực không kém hơn so với Cấm Vệ Quân bao nhiêu, nhưng hoàn toàn không ngăn được Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc nói mang Bạch Vũ đi tìm Huyết Châu, Bạch Vũ nghĩ hắn sẽ lặng lẽ tìm kiếm bên trong Hoàng cung, hoặc là nghĩ biện pháp tìm Bắc La Quận Vương giáp mặt hỏi chuyện. Ai biết Dạ Quân Mạc lại không kiên nhẫn như vậy, đến mỗi chỗ đều trực tiếp ra tay hủy diệt. Bên trong một mảnh phế tích, vật gì cũng không thể giấu được.
Bạch Vũ đầu đầy hắc tuyến, không biết nên nói cái gì.
Tìm đồ vật như vậy thật là đủ bá đạo, nhưng nàng thích, Bắc La Quận Vương không giao đồ ra liền san bằng Hoàng cung!
Nhưng người ngày càng đến càng nhiều, toàn bộ thủ hạ Triệu hoán sư có tác dụng của Bắc La Quận Vương đều đến đây, hơn nữa Cấm Vệ Quân và thủ vệ Vương thành, ước chừng có hơn năm trăm người. Mà Dạ Quân Mạc chỉ dẫn theo nàng và Ám Ưng, nàng còn bị thương không nhẹ.
Bạch Vũ có chút lo lắng nắm chặt quần áo Dạ Quân Mạc, "Không bằng chúng ta đi về trước đi."
Dạ Quân Mạc cúi đầu nhìn ánh mắt lo lắng của Bạch Vũ, cười một tiếng, ý cười cực kỳ dịu dàng đảo qua trong đáy mắt, "Lo lắng cho ta?"
Bạch Vũ trịnh trọng gật đầu, "Ừ, ta vì sư phụ mà sốt ruột, nhưng ta cũng không muốn ngươi vì ta mà gặp chuyện không may. Bắc La Quận Vương gần như dẫn toàn bộ tinh anh của Bắc La đều đưa tới, chúng ta đánh không lại, vẫn là nhanh đi đi."
Người ta người đông thế mạnh, một người đánh không lại nhiều người, đánh không lại thì chạy, Bạch Vũ tuyệt không cảm thấy có cái gì mất mặt.
"Hừ! Hiện tại còn muốn chạy, không còn kịp rồi!" Bắc La Quận Vương được một đám thị vệ vây quanh đột nhiên đi tới, vẻ mặt hận ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.