Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 595: Vương Hậu, duy nhất 10
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
29/03/2018
Ảnh Vương và U Vương thật không thèm để ý Dạ Vương bị đánh văng ra, nếu Thánh Quân thực giận Dạ Vương mới tốt.
Đáng tiếc Dạ Vương là cữu cữu của Thánh Quân, cho dù ông ta ngược đãi Thánh Quân từ nhỏ, Thánh Quân cũng vẫn luôn kính trọng, coi ông ta là cữu cữu, cho ông ta tối đa ân điển, chưa từng thật sự không tiếp nhận cữu cữu này.
"Thánh Quân, những người khác thì sao?" U Vương hỏi, người chỉ phong một Vương Hậu sao?
"Không có những người khác, đời này kiếp này ta chỉ có một Vương Hậu là Bạch Vũ, không nạp thiếp, không chọn phi." Giọng nói vừa lạnh nhạt lại êm tai của Dạ Quân Mạc truyền khắp cả đàn tế, giọng điệu của hắn bình thản, nhưng không ai không nghe ra sự kiên quyết trong lời nói của hắn.
Nữ tử dưới lôi đài đều choáng váng, Vương Hậu duy nhất? Không cần nữ nhân khác hả? Các nàng còn tưởng rằng Thánh Quân còn có thể chọn vài người, ai ngờ sẽ như vậy!
"Thánh Quân, như vậy không quá hợp quy củ?" Mặt Ảnh Vương trầm xuống, hỏi.
Quyết định này của Thánh Quân quả thật là ngoài dự đoán, nếu Thánh Quân muốn phi tử, vẫn có thể đưa nữ nhi của ông ta vào được, thế này lại thành không thể rồi.
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt lướt nhìn mọi người, cười lạnh lùng: "Quy củ? Tuyển chọn Vương Hậu đã vâng theo quy củ, quy củ còn lại ta định đoạt!"
Bóng dáng màu đen của hắn lướt qua, đến bên cạnh Bạch Vũ, ôm lấy nàng rời đi.
Ảnh Vương nhìn bóng lưng Thánh Quân rời đi, vẻ mặt bất đắc dĩ. Đợi sau khi Đại hội kết thúc lại chạy đi tìm Dạ Vương.
Dạ Vương đang đập đồ, mảnh vỡ nhỏ đầy phòng, bừa bãi đầy đất.
"Còn tưởng rằng ngươi bị thương, xem ra vẫn rất có tinh thần." Ảnh Vương sờ râu, có thể đập bể đồ khắp phòng, hiển nhiên bị thương không nặng.
Dạ Vương lạnh lùng liếc nhìn ông ta: "Ngươi tới làm gì? Nhìn ta cười nhạo? Thánh Quân sẽ không ra tay nặng với ta."
"Đúng, Thánh Quân có chừng mực, chỉ là về mặt tình cảm, hắn vẫn là hoàng mao tiểu tử (có thể hiểu là tên nhóc vắt mũi chưa sạch), lại không quá hiểu biết." Ảnh Vương làm bộ thở dài hất mảnh vỡ trên sập mềm, ngồi xuống: "Bị một nữ tử mê hoặc, lại thần hồn điên đảo, còn nói chỉ cần một mình nàng ta.""Ngươi nói cái gì?" Dạ Vương trừng to mắt: "Thánh Quân chỉ phong một mình nàng ta làm Vương Hậu?"
"Đúng. Cho nên ta mới buồn rầu."
"Không được, tuyệt đối không thể để cho Thánh Quân lấy Bạch Vũ, tuyệt đối không thể." Dạ Vương kích động đi tới đi lui.
Ảnh Vương tò mò nhìn Dạ Vương, ông ta hi vọng Thánh Quân có thể thu thêm mấy nữ tử là vì để có thêm một phần trợ lực cho gia tộc, nhưng rốt cuộc vì sao Dạ Vương lại cực kỳ không hài lòng với Bạch Vũ?
"Vì sao không thể."
Dạ Vương nghiêm nghị nói: "Bởi vì Bạch Vũ, là Bạch Vũ của Sáng Thế Thần Điện."
Ảnh Vương cả kinh: "Ngươi nói thật? Không phải nàng ta đã chết sao?"
"Huyết mạch của Thần Sáng Thế bất tử bất diệt, sao có thể cứ chết như vậy?" Dạ Vương hổn hển gõ bàn: "Ngươi có cách gì hay không, không cho Thánh Quân lấy nàng ta?"
"Nói chuyện này ra." Ảnh Vương đứng lên nói.
Dạ Vương cho ông ta một cái xem thường rõ ràng: "Ngươi ngốc sao? Ngươi cảm thấy Thánh Quân để cho chúng ta nói ra? Nếu thực nói ra, ngươi cảm thấy Thánh Quân sẽ làm ra chuyện gì?"
Ảnh Vương yên lặng, Thánh Quân có thể chết vì Bạch Vũ! Hắn có thể làm ra chuyện gì, thật đúng là khó mà nói, ngộ nhỡ hắn bị ép khiến cho không cần Ám Dạ Đế Quốc nữa, vậy thì chơi lớn rồi.
"Chuyện này có thể tìm Phượng Vương thương lượng một chút, ngươi còn nhớ bảo vật tổ tiên để lại cho Vương Hậu không?" Ảnh Vương nhỏ giọng nói.
Tinh thần Dạ Vương chấn động: "Ý ngươi là, để cho Bạch Vũ đi thử nghiệm?"
"Nếu nàng ta không thông qua, nàng ta sẽ không có cách nào kế thừa vị trí Vương Hậu. Thánh Quân có thể vì nàng ta mà không cần phi tử, nhưng dù sao hắn cũng không thể không coi đồ tổ tiên để lại ra gì." Ảnh Vương cười tít mắt nói
Đáng tiếc Dạ Vương là cữu cữu của Thánh Quân, cho dù ông ta ngược đãi Thánh Quân từ nhỏ, Thánh Quân cũng vẫn luôn kính trọng, coi ông ta là cữu cữu, cho ông ta tối đa ân điển, chưa từng thật sự không tiếp nhận cữu cữu này.
"Thánh Quân, những người khác thì sao?" U Vương hỏi, người chỉ phong một Vương Hậu sao?
"Không có những người khác, đời này kiếp này ta chỉ có một Vương Hậu là Bạch Vũ, không nạp thiếp, không chọn phi." Giọng nói vừa lạnh nhạt lại êm tai của Dạ Quân Mạc truyền khắp cả đàn tế, giọng điệu của hắn bình thản, nhưng không ai không nghe ra sự kiên quyết trong lời nói của hắn.
Nữ tử dưới lôi đài đều choáng váng, Vương Hậu duy nhất? Không cần nữ nhân khác hả? Các nàng còn tưởng rằng Thánh Quân còn có thể chọn vài người, ai ngờ sẽ như vậy!
"Thánh Quân, như vậy không quá hợp quy củ?" Mặt Ảnh Vương trầm xuống, hỏi.
Quyết định này của Thánh Quân quả thật là ngoài dự đoán, nếu Thánh Quân muốn phi tử, vẫn có thể đưa nữ nhi của ông ta vào được, thế này lại thành không thể rồi.
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt lướt nhìn mọi người, cười lạnh lùng: "Quy củ? Tuyển chọn Vương Hậu đã vâng theo quy củ, quy củ còn lại ta định đoạt!"
Bóng dáng màu đen của hắn lướt qua, đến bên cạnh Bạch Vũ, ôm lấy nàng rời đi.
Ảnh Vương nhìn bóng lưng Thánh Quân rời đi, vẻ mặt bất đắc dĩ. Đợi sau khi Đại hội kết thúc lại chạy đi tìm Dạ Vương.
Dạ Vương đang đập đồ, mảnh vỡ nhỏ đầy phòng, bừa bãi đầy đất.
"Còn tưởng rằng ngươi bị thương, xem ra vẫn rất có tinh thần." Ảnh Vương sờ râu, có thể đập bể đồ khắp phòng, hiển nhiên bị thương không nặng.
Dạ Vương lạnh lùng liếc nhìn ông ta: "Ngươi tới làm gì? Nhìn ta cười nhạo? Thánh Quân sẽ không ra tay nặng với ta."
"Đúng, Thánh Quân có chừng mực, chỉ là về mặt tình cảm, hắn vẫn là hoàng mao tiểu tử (có thể hiểu là tên nhóc vắt mũi chưa sạch), lại không quá hiểu biết." Ảnh Vương làm bộ thở dài hất mảnh vỡ trên sập mềm, ngồi xuống: "Bị một nữ tử mê hoặc, lại thần hồn điên đảo, còn nói chỉ cần một mình nàng ta.""Ngươi nói cái gì?" Dạ Vương trừng to mắt: "Thánh Quân chỉ phong một mình nàng ta làm Vương Hậu?"
"Đúng. Cho nên ta mới buồn rầu."
"Không được, tuyệt đối không thể để cho Thánh Quân lấy Bạch Vũ, tuyệt đối không thể." Dạ Vương kích động đi tới đi lui.
Ảnh Vương tò mò nhìn Dạ Vương, ông ta hi vọng Thánh Quân có thể thu thêm mấy nữ tử là vì để có thêm một phần trợ lực cho gia tộc, nhưng rốt cuộc vì sao Dạ Vương lại cực kỳ không hài lòng với Bạch Vũ?
"Vì sao không thể."
Dạ Vương nghiêm nghị nói: "Bởi vì Bạch Vũ, là Bạch Vũ của Sáng Thế Thần Điện."
Ảnh Vương cả kinh: "Ngươi nói thật? Không phải nàng ta đã chết sao?"
"Huyết mạch của Thần Sáng Thế bất tử bất diệt, sao có thể cứ chết như vậy?" Dạ Vương hổn hển gõ bàn: "Ngươi có cách gì hay không, không cho Thánh Quân lấy nàng ta?"
"Nói chuyện này ra." Ảnh Vương đứng lên nói.
Dạ Vương cho ông ta một cái xem thường rõ ràng: "Ngươi ngốc sao? Ngươi cảm thấy Thánh Quân để cho chúng ta nói ra? Nếu thực nói ra, ngươi cảm thấy Thánh Quân sẽ làm ra chuyện gì?"
Ảnh Vương yên lặng, Thánh Quân có thể chết vì Bạch Vũ! Hắn có thể làm ra chuyện gì, thật đúng là khó mà nói, ngộ nhỡ hắn bị ép khiến cho không cần Ám Dạ Đế Quốc nữa, vậy thì chơi lớn rồi.
"Chuyện này có thể tìm Phượng Vương thương lượng một chút, ngươi còn nhớ bảo vật tổ tiên để lại cho Vương Hậu không?" Ảnh Vương nhỏ giọng nói.
Tinh thần Dạ Vương chấn động: "Ý ngươi là, để cho Bạch Vũ đi thử nghiệm?"
"Nếu nàng ta không thông qua, nàng ta sẽ không có cách nào kế thừa vị trí Vương Hậu. Thánh Quân có thể vì nàng ta mà không cần phi tử, nhưng dù sao hắn cũng không thể không coi đồ tổ tiên để lại ra gì." Ảnh Vương cười tít mắt nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.