Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
Chương 593: Vương Hậu, duy nhất 8
Nguyệt Hạ Khuynh Ca
28/03/2018
"Đáng chết!" Sắc mặt Phượng Dao đại biến.
Nàng đã rất xem trọng Bạch Vũ, cùng gọi ba con Phượng Hoàng ra, không cho Bạch Vũ bất kỳ cơ hội gì, nhưng ai biết vẫn là xem thường Bạch Vũ. Bạch Vũ lại có bốn con triệu hoán thú, thực lực mỗi con Triệu hoán thú đều mạnh kinh người.
Con Hỏa Diễm Thanh Điểu kia, cũng không biết phun ra lửa gì, lực công kích lại cao như vậy! Lần đầu tiên nàng nhìn thấy lực công kích của Triệu hoán thú hệ Hỏa có thể đạt tới 180.
Còn có Bạch Hổ trước mặt có cái móng sắc sẽ phải chưởng vào trên người nàng, cái này đúng là chỉ cần một chưởng cũng có thể chưởng chết Lục Nhĩ Viên Hầu!
Lui! Bây giờ nàng chỉ có thể lui! Không tiếc trả giá phòng ngự!
Một con Phượng Hoàng vọt mạnh xuống, ngọn lửa đầy trời giống như bão lửa, cuốn sạch quảng trường, nhấn chìn Tiểu Bạch ở trong biển lửa.
Tiểu Bạch bị thương nhảy ra, nhưng không hề bất ngờ chưởng chết Phượng Hoàng lao xuống.
Trong mắt Phượng Dao thoáng hiện lên âm u, mù mịt, còn chưa kịp truy kích, đã nhìn thấy Trảm Nguyệt trong lòng Bạch Vũ đang khôi phục sức chịu đựng cho Tiểu Bạch và Tiểu Hôi, hào quang hiện lên từng cái một, da thịt bị đốt trụi của Tiểu Hôi rất nhanh đã phục hồi như cũ, sức chịu đựng của Tiểu Bạch cũng khôi phục đến bảy phần.
Lại nhìn phía sau nàng chỉ còn lại một con Phượng Hoàng, gào thét một tiếng, sức chịu đựng không ngừng giảm bớt, sắp chết!
Mẹ nó! Lại bị thương rồi! Gân xanh trên trán Phượng Dao nhảy dựng, sao có thể có chuyện này?
Nàng đường đường là một Triệu hoán Đại Đế, lại phải thua? Còn thua bởi một dã nha đầu bò lên từ Vị Diện hạ đẳng? Chuyện này làm sao có thể! Nàng không thể thua, tuyệt đối không thể thua.
Đầu ngón tay của nàng ta đụng vào cái bình nhỏ trong tay áo, thiên hạ chí độc Phượng Vương cho nàng ta, Thái Hoàn Lộ.
Hạ quyết tâm, ẩn nấp dưới ngọn lửa của Phượng Hoàng vẩy ra, không phải đi hạ độc Tiểu Bạch, Tiểu Hôi, chuyện đó vô dụng, chính là hướng về phía Bạch Vũ.
Lúc Bạch Vũ nhìn thấy ngọn lửa xông tới, để cho Tiểu Hôi chắn ở phía trước, không tính trốn.
Chỉ là cùng ngọn lửa cuốn sạch mà đến, gần như là trong nháy mắt lúc Tiểu Hôi biến mất, nàng đã phát hiện không thích hợp.
Tiểu Hôi có Đại Địa Hộ Thuẫn, có Kim Cương Phách Thể, tuyệt đối không có khả năng chỉ vài giây đã không chống đỡ nổi, trừ phi trong lửa có độc!
Bạch Vũ lập tức tính lui về phía sau, còn chưa kịp động, trên cánh tay lại truyền đến nóng bỏng đau đớn. Nàng cúi đầu nhìn xuống, Thái Hoàn Lộ! Đồng tử co lại, lập tức thi triển Tịnh Nguyệt giải độc.
Phách Thiên Liệt của Tiểu Bạch càn quét ra, cuồng phong đẩy ngọn lửa ngược trở lại. Đột nhiên ngọn lửa lớn vượt qua Phượng Hoàng, trực tiếp ép Phượng Dao.
"A!" Phượng Dao sợ hãi kêu một tiếng, liên tục lui về phía sau, sắc mặt tái mét: "Ngươi, sao ngươi có thể..."
"Sao có thể không trúng độc?" Bạch Vũ nheo mắt lại: "Đại khái là thủ pháp hạ độc của ngươi quá vụng về thôi. Thái Hoàn Lộ cũng có thể tìm được, ngươi cũng thật sự nhọc lòng vì Đại hội lần này, dùng trên thân ta cũng đủ coi trọng ta."
Cái gì? Hạ độc? Còn là một trong thiên hạ chí độc - Thái Hoàn Lộ? Phượng Dao thật là độc ác! Bạch Vũ còn mang hài tử của Thánh Quân đó, nàng ta muốn một xác hai mạng sao!
Mọi người rộ lên.
Trên đài cao, trên mặt Phượng Vương lúc xanh lúc trắng, trong lòng run sợ nhìn về phía Dạ Quân Mạc: "Thánh Quân..."
"Là ngươi tìm độc dược cho nàng ta?" Mặt Dạ Quân Mạc không chút thay đổi nhìn Phượng Vương, áp lực cường đại trực tiếp ép đến.
Phượng Vương chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân đều giống như bị đập vụn, quỳ xuống phịch một tiếng, nói trái lương tâm: "Không, không phải ta."
"Đó chính là tự nó tìm?"
Phượng Vương không kiềm được lạnh run, không dám nói lời nào, trong lòng có chút hối hận, hối hận đưa Thái Hoàn Lộ cho Phượng Dao. Vốn định để cho Phượng Dao có thêm một chút thủ đoạn, ai ngờ đến Phượng Dao lại dùng ở trên người Bạch Vũ, còn bị phát hiện, đây không phải rõ ràng là muốn hại chết luôn cả huyết mạch của Thánh Quân sao?
Nàng đã rất xem trọng Bạch Vũ, cùng gọi ba con Phượng Hoàng ra, không cho Bạch Vũ bất kỳ cơ hội gì, nhưng ai biết vẫn là xem thường Bạch Vũ. Bạch Vũ lại có bốn con triệu hoán thú, thực lực mỗi con Triệu hoán thú đều mạnh kinh người.
Con Hỏa Diễm Thanh Điểu kia, cũng không biết phun ra lửa gì, lực công kích lại cao như vậy! Lần đầu tiên nàng nhìn thấy lực công kích của Triệu hoán thú hệ Hỏa có thể đạt tới 180.
Còn có Bạch Hổ trước mặt có cái móng sắc sẽ phải chưởng vào trên người nàng, cái này đúng là chỉ cần một chưởng cũng có thể chưởng chết Lục Nhĩ Viên Hầu!
Lui! Bây giờ nàng chỉ có thể lui! Không tiếc trả giá phòng ngự!
Một con Phượng Hoàng vọt mạnh xuống, ngọn lửa đầy trời giống như bão lửa, cuốn sạch quảng trường, nhấn chìn Tiểu Bạch ở trong biển lửa.
Tiểu Bạch bị thương nhảy ra, nhưng không hề bất ngờ chưởng chết Phượng Hoàng lao xuống.
Trong mắt Phượng Dao thoáng hiện lên âm u, mù mịt, còn chưa kịp truy kích, đã nhìn thấy Trảm Nguyệt trong lòng Bạch Vũ đang khôi phục sức chịu đựng cho Tiểu Bạch và Tiểu Hôi, hào quang hiện lên từng cái một, da thịt bị đốt trụi của Tiểu Hôi rất nhanh đã phục hồi như cũ, sức chịu đựng của Tiểu Bạch cũng khôi phục đến bảy phần.
Lại nhìn phía sau nàng chỉ còn lại một con Phượng Hoàng, gào thét một tiếng, sức chịu đựng không ngừng giảm bớt, sắp chết!
Mẹ nó! Lại bị thương rồi! Gân xanh trên trán Phượng Dao nhảy dựng, sao có thể có chuyện này?
Nàng đường đường là một Triệu hoán Đại Đế, lại phải thua? Còn thua bởi một dã nha đầu bò lên từ Vị Diện hạ đẳng? Chuyện này làm sao có thể! Nàng không thể thua, tuyệt đối không thể thua.
Đầu ngón tay của nàng ta đụng vào cái bình nhỏ trong tay áo, thiên hạ chí độc Phượng Vương cho nàng ta, Thái Hoàn Lộ.
Hạ quyết tâm, ẩn nấp dưới ngọn lửa của Phượng Hoàng vẩy ra, không phải đi hạ độc Tiểu Bạch, Tiểu Hôi, chuyện đó vô dụng, chính là hướng về phía Bạch Vũ.
Lúc Bạch Vũ nhìn thấy ngọn lửa xông tới, để cho Tiểu Hôi chắn ở phía trước, không tính trốn.
Chỉ là cùng ngọn lửa cuốn sạch mà đến, gần như là trong nháy mắt lúc Tiểu Hôi biến mất, nàng đã phát hiện không thích hợp.
Tiểu Hôi có Đại Địa Hộ Thuẫn, có Kim Cương Phách Thể, tuyệt đối không có khả năng chỉ vài giây đã không chống đỡ nổi, trừ phi trong lửa có độc!
Bạch Vũ lập tức tính lui về phía sau, còn chưa kịp động, trên cánh tay lại truyền đến nóng bỏng đau đớn. Nàng cúi đầu nhìn xuống, Thái Hoàn Lộ! Đồng tử co lại, lập tức thi triển Tịnh Nguyệt giải độc.
Phách Thiên Liệt của Tiểu Bạch càn quét ra, cuồng phong đẩy ngọn lửa ngược trở lại. Đột nhiên ngọn lửa lớn vượt qua Phượng Hoàng, trực tiếp ép Phượng Dao.
"A!" Phượng Dao sợ hãi kêu một tiếng, liên tục lui về phía sau, sắc mặt tái mét: "Ngươi, sao ngươi có thể..."
"Sao có thể không trúng độc?" Bạch Vũ nheo mắt lại: "Đại khái là thủ pháp hạ độc của ngươi quá vụng về thôi. Thái Hoàn Lộ cũng có thể tìm được, ngươi cũng thật sự nhọc lòng vì Đại hội lần này, dùng trên thân ta cũng đủ coi trọng ta."
Cái gì? Hạ độc? Còn là một trong thiên hạ chí độc - Thái Hoàn Lộ? Phượng Dao thật là độc ác! Bạch Vũ còn mang hài tử của Thánh Quân đó, nàng ta muốn một xác hai mạng sao!
Mọi người rộ lên.
Trên đài cao, trên mặt Phượng Vương lúc xanh lúc trắng, trong lòng run sợ nhìn về phía Dạ Quân Mạc: "Thánh Quân..."
"Là ngươi tìm độc dược cho nàng ta?" Mặt Dạ Quân Mạc không chút thay đổi nhìn Phượng Vương, áp lực cường đại trực tiếp ép đến.
Phượng Vương chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân đều giống như bị đập vụn, quỳ xuống phịch một tiếng, nói trái lương tâm: "Không, không phải ta."
"Đó chính là tự nó tìm?"
Phượng Vương không kiềm được lạnh run, không dám nói lời nào, trong lòng có chút hối hận, hối hận đưa Thái Hoàn Lộ cho Phượng Dao. Vốn định để cho Phượng Dao có thêm một chút thủ đoạn, ai ngờ đến Phượng Dao lại dùng ở trên người Bạch Vũ, còn bị phát hiện, đây không phải rõ ràng là muốn hại chết luôn cả huyết mạch của Thánh Quân sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.