Đôi Bạn Thân Nghịch Ngợm Và Hai Chàng Bạch Mã
Chương 49: Thân Thế Lộ Diện (2)
Mộng Huyền Vũ
26/10/2016
Chương này khá ngắn nha mọi người !!
Câu chuyện quay lại khúc mà Hoàng Dương và Daisuke cần nói chuyện riêng với con trai hai ông .
Kaishito và Phong bước vào phòng riêng , chỗ này hai ông ngồi xuống thở dài. Hai anh nghĩ chắc là bàn vê chuyện đám cưới nhưng rồi khi nhìn quanh tổng thể căn phòng…đầy bức hình treo Sarari (em gái Kaishsito , ai còn nhớ không?) .Rốt cuộc hai ông muốn nói gì đây?
-Ba…ba muốn nói gì?
-Sao các bức hình này…- Phong nhìn tổng thể, không khó để anh nhận ra là em gái bạn anh nhưng mà…anh cảm thấy có gì đó hơn kì.
-Ba muốn nói về vụ Sarari!-Daisuke trả lời câu hỏi của Kaishsito .
-Chắc các con còn nhớ Sarari thật sự ra là….-Hoàng Dương ấp úng.
-Dạ con còn nhớ!Là em gái con nhưng mà là….
-Là con nuôi !- Thật sự hai anh cũng rất đau buồn về cái chết của cô bé nhưng sau đó càng sốc hơn khi khoảng mấy tháng sau, ba mẹ tiết lộ thật sự về thân thế của cô . Điều đó hai anh nào quên nhưng Kaishsito đã rất mực thương yêu và xem đó là em gái ruột của mình rồi.
-Ba và mẹ tìm thấy cô bé ở trong một trại mồ côi ! Vì là đứa lanh nhất và còn là Nhật Lai nên mang về!
-Điều đó con biết ạ!- Kaishito lạnh lùng nói.
-Nhưng rốt cuộc điều hai người muốn nói với tụi con là gì?
-…Các con có thấy Sarari…giống Huyệt Anh không?
-Giống ư? – Phong nhăn mặt , anh làm sao biết được chứ ! Dẫu là vậy nhưng mà Huyệt Anh đã là một cô gái 18t sao đem khuôn mặt đó so với một cô bé chỉ mơi 5t cơ chứ?
-Dạ có!-Kaishito trả lời thẳng thắn.
-Mày thấy giống sao?
-Tao đã nhìn hồi nhỏ của Huyệt Anh! Qủa thật tao rất sốc khi Huyệt Anh còn nhờ giống như là Sarari!
-Thế à? Tao chưa được xme hình Mamako còn nhỏ!- Phong bĩu môi. Chắc cưới cô về phải đòi cô mấy tấm hình cũ mới được . Dẫu sao cô cũng có mấy tấm nude hồi đó của anh chứ bộ.
-Đúng thế! Trên thế gian này có ít nhất 7 người có khuôn mặt tương đương nhau! Huyệt Anh ngoài giống Sarari ra…các con không thấy cô bé giống ai nữa sao?-Ông Daisuke nói có chút ma mị khiến hai anh hoang mang .
Ông Hoàng Dương đứng dậy , mở ngăn tủ ra lấy một bức hình. Ông đặt trên bàn trước mặt hai con . Trên đó là hình hai bé gái trong viện mồ côi có khuôn mặt tương đương nhau.Không quá khó để Phong và Kaishsito nhận ra ngay đây là Sarari lúc chưa được nhận về nhưng mà…ai là người ngồi kế bên cô bé thế?
-Người kế bên … là ai thế ba?- Phong hỏi.
-Tìm hiểu rõ thì ba phát hiện ra…Sarari còn có thêm một người em song sinh nữa!
-Em song sinh ??? – Kaishsito nhăn mặt. Chả lẽ nào….
-Vậy giờ cô bé đó như thế nào?- Daisuke quay qua hỏi ông Hoàng Dương . Ông cũng im không biết nhưng Kaishsito đã kịp trả lời câu hỏi đó.
-Con nghĩ…Huyệt Anh biết rõ chuyện này …à không….cả chúng con biết rõ chuyện này ạ!
Đám cưới tan xong , mọi người tụ họp lại với nhau. Riêng HUyệt Anh kéo Renko qua một bên hỏi chuyện cô bé.
-Nè nè! Sao em cưa được anh Hưng vậy?
-Chị này …chả phải chị cũng bày cho em sao?
-Nhưng phần còn lại là sức của em!-Huyệt Anh cười gian khiến Renko đỏ mặt ,xấu hổ.
-Sao kể chị nghe!Anh ấy biết chuyện của em không?
-Dạ có! Anh ấy vô tình đọc được nhật ký của em nên biết ! Ban đầu anh ấy giận lắm ….vì em đã lừa dối anh ấy!
-Đương nhiên rồi! Sao anh ấy bỏ qua được! Nhưng làm sao anh ấy tha cho em vậy!
-Thì mặt dày đi theo …nên anh ấy tha!
-Hahahahaha! Cơ mà…anh Kaishsito …có biết chuyện này không?
-Em nghĩ ảnh biết rồi tại nãy thấy ảnh nói chuyện với anh Hưng …kì lạ lắm!
-Chị nghĩ rằng…em nên sớm cho mọi người biết em là ai đi!- HUyệt Anh mỉm cười nhẹ rồi ôm Renko vào lòng .
Câu chuyện quay lại khúc mà Hoàng Dương và Daisuke cần nói chuyện riêng với con trai hai ông .
Kaishito và Phong bước vào phòng riêng , chỗ này hai ông ngồi xuống thở dài. Hai anh nghĩ chắc là bàn vê chuyện đám cưới nhưng rồi khi nhìn quanh tổng thể căn phòng…đầy bức hình treo Sarari (em gái Kaishsito , ai còn nhớ không?) .Rốt cuộc hai ông muốn nói gì đây?
-Ba…ba muốn nói gì?
-Sao các bức hình này…- Phong nhìn tổng thể, không khó để anh nhận ra là em gái bạn anh nhưng mà…anh cảm thấy có gì đó hơn kì.
-Ba muốn nói về vụ Sarari!-Daisuke trả lời câu hỏi của Kaishsito .
-Chắc các con còn nhớ Sarari thật sự ra là….-Hoàng Dương ấp úng.
-Dạ con còn nhớ!Là em gái con nhưng mà là….
-Là con nuôi !- Thật sự hai anh cũng rất đau buồn về cái chết của cô bé nhưng sau đó càng sốc hơn khi khoảng mấy tháng sau, ba mẹ tiết lộ thật sự về thân thế của cô . Điều đó hai anh nào quên nhưng Kaishsito đã rất mực thương yêu và xem đó là em gái ruột của mình rồi.
-Ba và mẹ tìm thấy cô bé ở trong một trại mồ côi ! Vì là đứa lanh nhất và còn là Nhật Lai nên mang về!
-Điều đó con biết ạ!- Kaishito lạnh lùng nói.
-Nhưng rốt cuộc điều hai người muốn nói với tụi con là gì?
-…Các con có thấy Sarari…giống Huyệt Anh không?
-Giống ư? – Phong nhăn mặt , anh làm sao biết được chứ ! Dẫu là vậy nhưng mà Huyệt Anh đã là một cô gái 18t sao đem khuôn mặt đó so với một cô bé chỉ mơi 5t cơ chứ?
-Dạ có!-Kaishito trả lời thẳng thắn.
-Mày thấy giống sao?
-Tao đã nhìn hồi nhỏ của Huyệt Anh! Qủa thật tao rất sốc khi Huyệt Anh còn nhờ giống như là Sarari!
-Thế à? Tao chưa được xme hình Mamako còn nhỏ!- Phong bĩu môi. Chắc cưới cô về phải đòi cô mấy tấm hình cũ mới được . Dẫu sao cô cũng có mấy tấm nude hồi đó của anh chứ bộ.
-Đúng thế! Trên thế gian này có ít nhất 7 người có khuôn mặt tương đương nhau! Huyệt Anh ngoài giống Sarari ra…các con không thấy cô bé giống ai nữa sao?-Ông Daisuke nói có chút ma mị khiến hai anh hoang mang .
Ông Hoàng Dương đứng dậy , mở ngăn tủ ra lấy một bức hình. Ông đặt trên bàn trước mặt hai con . Trên đó là hình hai bé gái trong viện mồ côi có khuôn mặt tương đương nhau.Không quá khó để Phong và Kaishsito nhận ra ngay đây là Sarari lúc chưa được nhận về nhưng mà…ai là người ngồi kế bên cô bé thế?
-Người kế bên … là ai thế ba?- Phong hỏi.
-Tìm hiểu rõ thì ba phát hiện ra…Sarari còn có thêm một người em song sinh nữa!
-Em song sinh ??? – Kaishsito nhăn mặt. Chả lẽ nào….
-Vậy giờ cô bé đó như thế nào?- Daisuke quay qua hỏi ông Hoàng Dương . Ông cũng im không biết nhưng Kaishsito đã kịp trả lời câu hỏi đó.
-Con nghĩ…Huyệt Anh biết rõ chuyện này …à không….cả chúng con biết rõ chuyện này ạ!
Đám cưới tan xong , mọi người tụ họp lại với nhau. Riêng HUyệt Anh kéo Renko qua một bên hỏi chuyện cô bé.
-Nè nè! Sao em cưa được anh Hưng vậy?
-Chị này …chả phải chị cũng bày cho em sao?
-Nhưng phần còn lại là sức của em!-Huyệt Anh cười gian khiến Renko đỏ mặt ,xấu hổ.
-Sao kể chị nghe!Anh ấy biết chuyện của em không?
-Dạ có! Anh ấy vô tình đọc được nhật ký của em nên biết ! Ban đầu anh ấy giận lắm ….vì em đã lừa dối anh ấy!
-Đương nhiên rồi! Sao anh ấy bỏ qua được! Nhưng làm sao anh ấy tha cho em vậy!
-Thì mặt dày đi theo …nên anh ấy tha!
-Hahahahaha! Cơ mà…anh Kaishsito …có biết chuyện này không?
-Em nghĩ ảnh biết rồi tại nãy thấy ảnh nói chuyện với anh Hưng …kì lạ lắm!
-Chị nghĩ rằng…em nên sớm cho mọi người biết em là ai đi!- HUyệt Anh mỉm cười nhẹ rồi ôm Renko vào lòng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.