Chương 9: Xấu hổ
T.T. Cẩm Tiên
18/06/2024
Ngày hôm sau.
Chủ nhật.
Chỉ hôm nay thôi thì ngày mai ba mẹ cô sẽ về nhà.
Mới sáng sớm, Hân Vy thức dậy lúc hơn 6 giờ một chút. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô đi ra phòng khách, rồi lại xuống nhà bếp như đang tìm kiếm hình bóng của ai đó.
Mái tóc đen dài xõa ngang lưng, một vài sợi tóc vẫn còn dính trên mi mắt, Hân Vy ngồi xuống sô pha, tựa người vào ghế, ngửa mặt lên trần nhà, nhắm chặt hai mắt lại.
Bỗng từ bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe máy, Hân Vy lười nhác từ từ mở mắt, Minh Hạo vừa từ bên ngoài đi vào, anh đến trươc mặt cô rồi nói.
" Nay em dậy sớm vậy"
Hân Vy lấy tay dụi dụi mắt.
" Đêm qua cháu ngủ không ngon nên dậy sớm"
Cô vừa nói vừa uể oải đấm bóp cái vai nhỏ của mình.
" Đợi tôi một chút"
Nói rồi anh mang hai túi thức ăn vừa mua về đem vào trong bếp. Một lúc sau, anh mang tô phở còn nóng hổi nghi ngút khói bay đặt trước mặt cô.
" Ăn đi "
Hân Vy nhìn tô phở rồi lại nhìn sang anh.
" Chú không ăn sao?"
Minh Hạo ngồi xuống ghế, ánh mắt đen láy nhìn cô, chậm rãi nói.
" Tôi không đói"
Nghe được câu trả lời, Hân Vy cũng chăm chú ngồi ăn. Minh Hạo đột nhiên đứng dậy, anh đi lại ngồi cạnh bên cô, hai tay nhẹ nhàng tóm gọn mái tóc đang xõa của cô. Hân Vy có chút bất ngờ nên phản ứng lại, cô xoay mặt nhìn anh.
" Chú làm gì vậy?"
Minh Hạo lười nhác nhìn cô rồi đáp.
" Tôi cột tóc giúp em"
" Để cháu tự làm"
Minh Hạo vẻ mặt không đổi, nghiêm nghị nhìn cô.
" Xoay sang kia, ngồi im đi"
Hân Vy biết không nói lại anh nên chỉ đành im lặng mà làm theo ý anh. Chưa được năm giây anh đã cột xong tóc cho cô. Hân Vy vội lấy tay sờ lên tóc kiểm tra rồi lạo tỏ vẻ bất ngờ nhìn anh.
" Chú khéo tay thật đó, cháu không nghĩ chú biết cột tóc cho con gái đó"
Minh Hạo thong thả tựa lưng vào ghế, hai chân bắt chéo vào nhau, anh không nhìn cô mà xoắn tay áo sơmi lên tới khuỷu tay rồi mới đáp.
" Tôi còn nhiều điều hay mà em chưa biết đó...có muốn tìm hiểu chút không?"
Hân Vy tự giác cảm thấy không đúng lắm, cô vội lắc đầu, tiếp tục phần ăn của mình. Minh Hạo lại nhìn cô rồi hỏi.
" Em tính thi vào trường nào?"
Hân Vy buông đũa xuống trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi nói.
" Chắc là trường Đại học X, cháu muốn theo ngành truyền thông nên đại học X là lựa chọn tốt nhất"
" Ừm"
Tầm hơn 7 giờ thì Minh Hạo cũng đi đến công trình, Hân Vy thì trở vào phòng làm bài tập.
Nhật Minh gửi tin nhắn đến: (Ngày mai tôi sang chở bà đi học nha)
Hân Vy không suy nghĩ mà nhanh chóng đồng ý.
6 giờ tối.
Minh Hạo vừa trở về nhà thì nhìn thấy Hân Vy tay cầm theo quần áo, chắc là định đi tắm. Hân Vy nhìn anh rồi nói.
" Chú có muốn tắm trước không ạ?"
Minh Hạo lắc đầu, đi về phía phòng riêng.
" Em tắm đi"
Thấy vậy, Hân Vy cũng nhanh chóng đi vào phòng tắm. Mấy nay trời nắng oi bức, Hân Vy thích thú ngâm mình trong bồn nước mát lạnh, rồi lại nghịch bong bóng từ xà phòng tắm. Khoảng tầm 10 phút sau, cô bước ra khỏi bồn tắm, đứng dưới vòi sen tắm sạch sẽ một lần nữa. Đột nhiên cô cảm thấy hơi rùng mình, có vật gì đó di chuyển rất khẽ, cô vội tắt nước, liếc nhìn một vòng quanh phòng tắm rồi bất ngờ phát hiện ở cạnh bồn tắm là một con rắn. Không biết từ đâu chui ra, nó đang mơn trớn bò lên thành bồn tắm, thỉnh thoảng lại thè cái lưỡi của mình ra. Hân Vy hoảng sợ đến bất động, hai chân cô mềm nhũn, cô hét lên thật lớn.
" Awww"
Minh Hạo nghe tiếng hét của cô thì tức tốc chạy đến phòng tắm, anh lo lắng đập cửa hỏi.
" Có chuyện gì vậy?"
Hân Vy sợ hãi nói.
" Có...có..con rắn"
Cô vội giơ tay lấy khăn tắm ở trên móc treo quần áo, nhanh chóng quấn quanh người rồi mở cửa chạy ra. Hân Vy vừa nhìn thấy anh đã khóc lóc, tay chỉ về phía con rắn.
" Con rắn trên ở đó"
Minh Hạo cẩn thận đi vào trong xem tình hình rồi lại tìm cách dụ con rắn bò trở ra khe hở ở cửa sổ phòng tắm. Mất một lúc khá lâu, con rắn mới bò ra bên ngoài. Minh Hạo cũng đóng cửa sổ lại thật chặt rồi kiểm tra lại xung quanh phòng tắm một lượt.
Hân Vy vẫn đứng đó, gương mặt lo sợ không một giọt máu trắng bệch đang từ từ hồng hào trở lại. Minh Hạo bước ra ngoài, anh nhìn cô nói.
" Bên ngoài là vườn cây sum xuê không tránh khỏi mấy con rắn bò vào trong này, ngày mai ba em về tôi sẽ nói chú có muốn chặt bớt mấy cái cây đó hay không"
Hân Vy đưa mắt nhìn vào phòng tắm rồi lại nhìn anh.
" Dạ"
Minh Hạo hơi đỏ mặt, anh lãng tránh ánh mắt sang chổ khác, rồi nói.
" Em về phòng thay quần áo đi"
Nhìn thấy điệu bộ của anh hơi lạ, Hân Vy mới nhìn xuống thân mình, khi nãy hoảng sợ quá cô không để ý, chiếc khăn tắm ngắn cũn quấn sơ sài trên người để lộ phân nửa vòng một của cô ra ngoài. Hân Vy vội lấy hai tay che trước ngực, xoay người chạy nhanh vào trong phòng.
Minh Hạo hết đỏ mặt rồi lại đỏ cả hai tai, anh đưa tay lên gãi trán rồi lại nhìn về phía cánh cửa phòng của cô.
Hân Vy ở trong phòng bất lực như muốn khóc, cô vò đầu bứt tóc, tự nói.
" Sao lúc nào cũng để chú ấy nhìn thấy mình trông bộ dạng.....hơ...xấu hổ chết mất thôi"
Chủ nhật.
Chỉ hôm nay thôi thì ngày mai ba mẹ cô sẽ về nhà.
Mới sáng sớm, Hân Vy thức dậy lúc hơn 6 giờ một chút. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô đi ra phòng khách, rồi lại xuống nhà bếp như đang tìm kiếm hình bóng của ai đó.
Mái tóc đen dài xõa ngang lưng, một vài sợi tóc vẫn còn dính trên mi mắt, Hân Vy ngồi xuống sô pha, tựa người vào ghế, ngửa mặt lên trần nhà, nhắm chặt hai mắt lại.
Bỗng từ bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe máy, Hân Vy lười nhác từ từ mở mắt, Minh Hạo vừa từ bên ngoài đi vào, anh đến trươc mặt cô rồi nói.
" Nay em dậy sớm vậy"
Hân Vy lấy tay dụi dụi mắt.
" Đêm qua cháu ngủ không ngon nên dậy sớm"
Cô vừa nói vừa uể oải đấm bóp cái vai nhỏ của mình.
" Đợi tôi một chút"
Nói rồi anh mang hai túi thức ăn vừa mua về đem vào trong bếp. Một lúc sau, anh mang tô phở còn nóng hổi nghi ngút khói bay đặt trước mặt cô.
" Ăn đi "
Hân Vy nhìn tô phở rồi lại nhìn sang anh.
" Chú không ăn sao?"
Minh Hạo ngồi xuống ghế, ánh mắt đen láy nhìn cô, chậm rãi nói.
" Tôi không đói"
Nghe được câu trả lời, Hân Vy cũng chăm chú ngồi ăn. Minh Hạo đột nhiên đứng dậy, anh đi lại ngồi cạnh bên cô, hai tay nhẹ nhàng tóm gọn mái tóc đang xõa của cô. Hân Vy có chút bất ngờ nên phản ứng lại, cô xoay mặt nhìn anh.
" Chú làm gì vậy?"
Minh Hạo lười nhác nhìn cô rồi đáp.
" Tôi cột tóc giúp em"
" Để cháu tự làm"
Minh Hạo vẻ mặt không đổi, nghiêm nghị nhìn cô.
" Xoay sang kia, ngồi im đi"
Hân Vy biết không nói lại anh nên chỉ đành im lặng mà làm theo ý anh. Chưa được năm giây anh đã cột xong tóc cho cô. Hân Vy vội lấy tay sờ lên tóc kiểm tra rồi lạo tỏ vẻ bất ngờ nhìn anh.
" Chú khéo tay thật đó, cháu không nghĩ chú biết cột tóc cho con gái đó"
Minh Hạo thong thả tựa lưng vào ghế, hai chân bắt chéo vào nhau, anh không nhìn cô mà xoắn tay áo sơmi lên tới khuỷu tay rồi mới đáp.
" Tôi còn nhiều điều hay mà em chưa biết đó...có muốn tìm hiểu chút không?"
Hân Vy tự giác cảm thấy không đúng lắm, cô vội lắc đầu, tiếp tục phần ăn của mình. Minh Hạo lại nhìn cô rồi hỏi.
" Em tính thi vào trường nào?"
Hân Vy buông đũa xuống trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi nói.
" Chắc là trường Đại học X, cháu muốn theo ngành truyền thông nên đại học X là lựa chọn tốt nhất"
" Ừm"
Tầm hơn 7 giờ thì Minh Hạo cũng đi đến công trình, Hân Vy thì trở vào phòng làm bài tập.
Nhật Minh gửi tin nhắn đến: (Ngày mai tôi sang chở bà đi học nha)
Hân Vy không suy nghĩ mà nhanh chóng đồng ý.
6 giờ tối.
Minh Hạo vừa trở về nhà thì nhìn thấy Hân Vy tay cầm theo quần áo, chắc là định đi tắm. Hân Vy nhìn anh rồi nói.
" Chú có muốn tắm trước không ạ?"
Minh Hạo lắc đầu, đi về phía phòng riêng.
" Em tắm đi"
Thấy vậy, Hân Vy cũng nhanh chóng đi vào phòng tắm. Mấy nay trời nắng oi bức, Hân Vy thích thú ngâm mình trong bồn nước mát lạnh, rồi lại nghịch bong bóng từ xà phòng tắm. Khoảng tầm 10 phút sau, cô bước ra khỏi bồn tắm, đứng dưới vòi sen tắm sạch sẽ một lần nữa. Đột nhiên cô cảm thấy hơi rùng mình, có vật gì đó di chuyển rất khẽ, cô vội tắt nước, liếc nhìn một vòng quanh phòng tắm rồi bất ngờ phát hiện ở cạnh bồn tắm là một con rắn. Không biết từ đâu chui ra, nó đang mơn trớn bò lên thành bồn tắm, thỉnh thoảng lại thè cái lưỡi của mình ra. Hân Vy hoảng sợ đến bất động, hai chân cô mềm nhũn, cô hét lên thật lớn.
" Awww"
Minh Hạo nghe tiếng hét của cô thì tức tốc chạy đến phòng tắm, anh lo lắng đập cửa hỏi.
" Có chuyện gì vậy?"
Hân Vy sợ hãi nói.
" Có...có..con rắn"
Cô vội giơ tay lấy khăn tắm ở trên móc treo quần áo, nhanh chóng quấn quanh người rồi mở cửa chạy ra. Hân Vy vừa nhìn thấy anh đã khóc lóc, tay chỉ về phía con rắn.
" Con rắn trên ở đó"
Minh Hạo cẩn thận đi vào trong xem tình hình rồi lại tìm cách dụ con rắn bò trở ra khe hở ở cửa sổ phòng tắm. Mất một lúc khá lâu, con rắn mới bò ra bên ngoài. Minh Hạo cũng đóng cửa sổ lại thật chặt rồi kiểm tra lại xung quanh phòng tắm một lượt.
Hân Vy vẫn đứng đó, gương mặt lo sợ không một giọt máu trắng bệch đang từ từ hồng hào trở lại. Minh Hạo bước ra ngoài, anh nhìn cô nói.
" Bên ngoài là vườn cây sum xuê không tránh khỏi mấy con rắn bò vào trong này, ngày mai ba em về tôi sẽ nói chú có muốn chặt bớt mấy cái cây đó hay không"
Hân Vy đưa mắt nhìn vào phòng tắm rồi lại nhìn anh.
" Dạ"
Minh Hạo hơi đỏ mặt, anh lãng tránh ánh mắt sang chổ khác, rồi nói.
" Em về phòng thay quần áo đi"
Nhìn thấy điệu bộ của anh hơi lạ, Hân Vy mới nhìn xuống thân mình, khi nãy hoảng sợ quá cô không để ý, chiếc khăn tắm ngắn cũn quấn sơ sài trên người để lộ phân nửa vòng một của cô ra ngoài. Hân Vy vội lấy hai tay che trước ngực, xoay người chạy nhanh vào trong phòng.
Minh Hạo hết đỏ mặt rồi lại đỏ cả hai tai, anh đưa tay lên gãi trán rồi lại nhìn về phía cánh cửa phòng của cô.
Hân Vy ở trong phòng bất lực như muốn khóc, cô vò đầu bứt tóc, tự nói.
" Sao lúc nào cũng để chú ấy nhìn thấy mình trông bộ dạng.....hơ...xấu hổ chết mất thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.