Đời Đời Kiếp Kiếp Mãi Yêu Em.
Chương 42: Hình ảnh qua ô cửa kính.
angel581992
04/11/2016
Jess đưa tay lấy ra một chú sâu nhỏ đang đứng bất động trên mái tóc bạch kim của cô khẽ lắc đầu… chắc chắn cô nàng này lại tới công viên Lios để đi dạo… công viên đó tuy rất xinh đẹp cũng thật mát mẻ nhưng lại có rất nhiều sâu…
Nhìn thấy hành động cẩn thận của nam nhân mọi người lại là bật cười… nếu ai không biết họ còn nghĩ đây là một cặp tình nhân đang ra sức tán tỉnh nhau… bất quá những vị khách quen của nơi này lại biết rất rõ họ chỉ là những người bằng hữu bình thường..
“Jess… không sợ thê tử của ngươi ghen sao?” Hà Mộng Điệp nhìn phía đang lấy ra chú sâu trên tóc cô khẽ trêu chọc… Jess là một người rất rất thương thê tử của mình… hơn nữa cũng là theo chủ nghĩa thê nô… nhìn xem… nhìn xem… mới nhắc thê tử đại nhân của hắn đã đến…
“Jess… người ta sẽ ghen…” giọng nói nũng nịu từ phía phòng bếp đi tới Sarin khẽ vuốt bụng bầu cẩn thận đi lại trong tay lại cầm theo một cuốn sách đưa cho Mộng Điệp…
Nhìn phía hữu hảo xuất hiện cô cũng cười cười một cách vui vẻ “Sarin~ chúc mừng ngươi a~ bảo bối được mấy tháng? Có phải hay không sắp sinh rồi?” Hà Mộng Điệp cầm lấy cuốn sách có chữ ký của tác giả cô yêu thích cẩn thận cất vào túi xách của mình rồi đưa tay xoa nhè nhẹ bụng to của Sarin thân thiết hỏi…
“Seila ngươi không biết… Jess hắn thật quá đáng… chỉ mới chín tháng mà đã như vầy… ta thật lo lắng hài tử quá lớn sẽ khó sanh…” Jess vẻ mặt hắc tuyến nhìn đang tố khổ thê tử cùng những ánh nhìn bỡn cợt xung quanh… sau đó bất đắc dĩ sủng nịch xoa xoa đầu của thê tử… chín tháng như vậy đối với hắn cũng chỉ là bình thường mà thôi… hơn nữa cô đang mang thai những hai đứa… sao có thể ăn như mèo được chứ...
“Đừng nói bậy… cho dù có to hơn nữa cũng sẽ không khó sanh… dù sao bây giờ y học đã rất tiến bộ… có thể sanh mổ a~”
“Không muốn… ta muốn sanh tự nhiên…” Sarin chu môi phồng má phản bác trượng phu sau đó cầm lấy ly sữa nhân viên đưa đến uống một hơi đến đáy cốc rồi khẽ liếm miệng…
Nhìn khuôn mặt đáng yêu như quả táo hồng tròn trịa khiến cô cảm thấy rất ngứa tay… vừa đưa tay ra định véo thì Jess đưa tay cản lại… “Đừng véo… sẽ bị xệ xuống…” sau đó khanh khách bật cười nhìn tròn mắt tiểu thê tử rồi cúi đầu hôn hôn vào mép miệng còn dính sữa của cô một cách sủng nịch…
Hà Mộng Điệp thở dài đang tình tứ ân ái hai vợ chồng thì càng thêm bất đắc dĩ… từ khi ở Duney đã vậy… nay lại còn tình tứ gấp đôi bên đó… là do điều kiện tự nhiên sao? Thay đổi theo thời tiết? Dù sao thì.. các người cũng nên quan tâm đến độc thân cẩu như ta được hay không nha… tuy rằng ta đã có hài tử nhưng mà… ta vẫn còn là độc thân đâu… thật quá đáng…
Bỏ qua vẻ ân ái của cặp đôi kia cô lại cúi đầu đọc quyển truyện còn dang dở của mình…
“Seila… ngươi không định đi bước nữa sao?” Sarin lặp lại câu nói thứ 186 lần của cô rồi lại cẩn thận quan sát nét mặt bình thản của khuê mật… từ khi quen biết Mộng Điệp cô cũng thường hỏi thăm câu này… và lần nào cũng là một câu trả lời quen thuộc…
“Bây giờ là tốt rồi… bình thản mà sống… dù sao có thêm một người nữa ta lại không an tâm…” ngôi nhà nhỏ chỉ có ba mẫu tử cô là đủ… hơn nữa bọn trẻ cũng rất bài xích người lạ gia nhập gia đình của chúng nên cứ như bây giờ là tốt rồi...
“Nhưng mà dù sao bọn chúng cũng phải lớn lên… lúc đó không lẽ chỉ mình ngươi trong căn nhà lạnh lẽo đó?” thật sự là chịu không nổi… sao lại có người thích cô đơn như vậy chứ…
“Đến lúc đó ta sẽ đi du lịch ở những nơi ta muốn đi.. Sarin… đừng lo lắng được không?” Hà Mộng Điệp đôi mắt tím dịu dàng nhìn phía đang lo lắng khuê mật ôn nhu nói… “Ngươi đang có thai… nên đừng lo mấy chuyện vô bổ này…”
“Thôi được… coi như ta sợ ngươi…” Sarin bĩu môi rồi quay sang bắt đầu tú ân ái cùng trượng phu… quán càfê bây giờ chỉ còn sự im lặng cùng tiếng lật sách vang lên… đến chiều mọi người lục đục ra về… cả cô cũng phải đến Hanta để đón hài tử...
Về phần Hiên Viên Thần kể từ ngày đó trở về sau .. cứ mỗi ngày vào buổi xế chiều hắn đều đúng giờ đến đây báo danh… rồi sẽ đến ngồi vào vị trí ngay cửa sổ cẩn thận nhìn cô qua ô cửa kính… cứ mỗi khi Jess ngồi xuống gần cô hắn lại tính tiền và bỏ đi… hai ngày… ba ngày… bốn ngày cũng vẫn là như vậy… đôi mắt màu trà luôn dõi theo hình bóng của cô… nhìn cô cười… nhìn cô vui vẻ chuyện trò… nhìn cô khẽ cau mày khi đọc đến một trang nào đó rồi lại bỏ đi ngay khi thấy cô nhoẻn miệng cười cùng nam nhân khác…
Trái tim đang đập giữa lồng ngực mỗi lần lại nhói đau… hắn không dám ngồi đó nhìn cặp đôi mà những vị khách quen hay nói trai tài gái sắc trong tiệm… thật nực cười… mỗi khi đó hắn lại chật vật bước nhanh ra khỏi đây rồi lái xe thẳng về nhà…
Màn đêm buông xuống… thành phố như sáng rực rỡ trong ánh đèn… một chai rượu mạnh có thể khiến hắn dễ dàng trôi qua một đêm để rồi hôm sau lại tới nơi đó để lén lút ngắm cô… ngắm nhìn nữ nhân đã từng là thê tử của hắn...
Nhìn thấy hành động cẩn thận của nam nhân mọi người lại là bật cười… nếu ai không biết họ còn nghĩ đây là một cặp tình nhân đang ra sức tán tỉnh nhau… bất quá những vị khách quen của nơi này lại biết rất rõ họ chỉ là những người bằng hữu bình thường..
“Jess… không sợ thê tử của ngươi ghen sao?” Hà Mộng Điệp nhìn phía đang lấy ra chú sâu trên tóc cô khẽ trêu chọc… Jess là một người rất rất thương thê tử của mình… hơn nữa cũng là theo chủ nghĩa thê nô… nhìn xem… nhìn xem… mới nhắc thê tử đại nhân của hắn đã đến…
“Jess… người ta sẽ ghen…” giọng nói nũng nịu từ phía phòng bếp đi tới Sarin khẽ vuốt bụng bầu cẩn thận đi lại trong tay lại cầm theo một cuốn sách đưa cho Mộng Điệp…
Nhìn phía hữu hảo xuất hiện cô cũng cười cười một cách vui vẻ “Sarin~ chúc mừng ngươi a~ bảo bối được mấy tháng? Có phải hay không sắp sinh rồi?” Hà Mộng Điệp cầm lấy cuốn sách có chữ ký của tác giả cô yêu thích cẩn thận cất vào túi xách của mình rồi đưa tay xoa nhè nhẹ bụng to của Sarin thân thiết hỏi…
“Seila ngươi không biết… Jess hắn thật quá đáng… chỉ mới chín tháng mà đã như vầy… ta thật lo lắng hài tử quá lớn sẽ khó sanh…” Jess vẻ mặt hắc tuyến nhìn đang tố khổ thê tử cùng những ánh nhìn bỡn cợt xung quanh… sau đó bất đắc dĩ sủng nịch xoa xoa đầu của thê tử… chín tháng như vậy đối với hắn cũng chỉ là bình thường mà thôi… hơn nữa cô đang mang thai những hai đứa… sao có thể ăn như mèo được chứ...
“Đừng nói bậy… cho dù có to hơn nữa cũng sẽ không khó sanh… dù sao bây giờ y học đã rất tiến bộ… có thể sanh mổ a~”
“Không muốn… ta muốn sanh tự nhiên…” Sarin chu môi phồng má phản bác trượng phu sau đó cầm lấy ly sữa nhân viên đưa đến uống một hơi đến đáy cốc rồi khẽ liếm miệng…
Nhìn khuôn mặt đáng yêu như quả táo hồng tròn trịa khiến cô cảm thấy rất ngứa tay… vừa đưa tay ra định véo thì Jess đưa tay cản lại… “Đừng véo… sẽ bị xệ xuống…” sau đó khanh khách bật cười nhìn tròn mắt tiểu thê tử rồi cúi đầu hôn hôn vào mép miệng còn dính sữa của cô một cách sủng nịch…
Hà Mộng Điệp thở dài đang tình tứ ân ái hai vợ chồng thì càng thêm bất đắc dĩ… từ khi ở Duney đã vậy… nay lại còn tình tứ gấp đôi bên đó… là do điều kiện tự nhiên sao? Thay đổi theo thời tiết? Dù sao thì.. các người cũng nên quan tâm đến độc thân cẩu như ta được hay không nha… tuy rằng ta đã có hài tử nhưng mà… ta vẫn còn là độc thân đâu… thật quá đáng…
Bỏ qua vẻ ân ái của cặp đôi kia cô lại cúi đầu đọc quyển truyện còn dang dở của mình…
“Seila… ngươi không định đi bước nữa sao?” Sarin lặp lại câu nói thứ 186 lần của cô rồi lại cẩn thận quan sát nét mặt bình thản của khuê mật… từ khi quen biết Mộng Điệp cô cũng thường hỏi thăm câu này… và lần nào cũng là một câu trả lời quen thuộc…
“Bây giờ là tốt rồi… bình thản mà sống… dù sao có thêm một người nữa ta lại không an tâm…” ngôi nhà nhỏ chỉ có ba mẫu tử cô là đủ… hơn nữa bọn trẻ cũng rất bài xích người lạ gia nhập gia đình của chúng nên cứ như bây giờ là tốt rồi...
“Nhưng mà dù sao bọn chúng cũng phải lớn lên… lúc đó không lẽ chỉ mình ngươi trong căn nhà lạnh lẽo đó?” thật sự là chịu không nổi… sao lại có người thích cô đơn như vậy chứ…
“Đến lúc đó ta sẽ đi du lịch ở những nơi ta muốn đi.. Sarin… đừng lo lắng được không?” Hà Mộng Điệp đôi mắt tím dịu dàng nhìn phía đang lo lắng khuê mật ôn nhu nói… “Ngươi đang có thai… nên đừng lo mấy chuyện vô bổ này…”
“Thôi được… coi như ta sợ ngươi…” Sarin bĩu môi rồi quay sang bắt đầu tú ân ái cùng trượng phu… quán càfê bây giờ chỉ còn sự im lặng cùng tiếng lật sách vang lên… đến chiều mọi người lục đục ra về… cả cô cũng phải đến Hanta để đón hài tử...
Về phần Hiên Viên Thần kể từ ngày đó trở về sau .. cứ mỗi ngày vào buổi xế chiều hắn đều đúng giờ đến đây báo danh… rồi sẽ đến ngồi vào vị trí ngay cửa sổ cẩn thận nhìn cô qua ô cửa kính… cứ mỗi khi Jess ngồi xuống gần cô hắn lại tính tiền và bỏ đi… hai ngày… ba ngày… bốn ngày cũng vẫn là như vậy… đôi mắt màu trà luôn dõi theo hình bóng của cô… nhìn cô cười… nhìn cô vui vẻ chuyện trò… nhìn cô khẽ cau mày khi đọc đến một trang nào đó rồi lại bỏ đi ngay khi thấy cô nhoẻn miệng cười cùng nam nhân khác…
Trái tim đang đập giữa lồng ngực mỗi lần lại nhói đau… hắn không dám ngồi đó nhìn cặp đôi mà những vị khách quen hay nói trai tài gái sắc trong tiệm… thật nực cười… mỗi khi đó hắn lại chật vật bước nhanh ra khỏi đây rồi lái xe thẳng về nhà…
Màn đêm buông xuống… thành phố như sáng rực rỡ trong ánh đèn… một chai rượu mạnh có thể khiến hắn dễ dàng trôi qua một đêm để rồi hôm sau lại tới nơi đó để lén lút ngắm cô… ngắm nhìn nữ nhân đã từng là thê tử của hắn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.