Chương 13:
Đại Huyền
15/04/2024
Lâm Kiều lảo đảo đi vài bước, nhận ra được có thể mình sẽ không thể thuận lợi về nhà với trạng thái như bây giờ được.
Đêm khuya, một người phụ nữ sau rượu ăn mặc gợi cảm có thể gặp phải chuyện gì trên đường về nhà cũng không khó tưởng tượng lắm.
Nhưng Lưu Vĩnh Quân đã sang thành phố kế bên công tác rồi.
Lâm Kiều không ấn thang máy, cô khẽ tựa vào cửa sổ hứng cơn gió lạnh, muốn để bản thân tỉnh táo một chút.
Nghĩ đến người đàn ông tinh trùng lên não kia, rốt cuộc cũng không ai quan tâm tới một người phụ nữ say rượu như cô, Lâm Kiều càng cảm thấy mình là một kẻ đáng thương. Người khác thì không nói, cô thân là một người phụ nữ đã kết hôn nhưng cũng chưa từng giao lưu nhiều với đàn ông cùng công ty, còn người đàn ông kia, chơi huyệt nhỏ của mình nhiều lần như vậy rồi, đêm nay nói trở mặt là trở mặt ngay.
À, nơi đó của cô bé non nớt kia chặt hơn cô, ngực to hơn cô, huyệt nhỏ có thể nhảy nhiều nước hơn cô sao?
Trong lòng Lâm Kiều khó chịu.
Phía sau đột nhiên xuất hiện một bóng đen, Lâm Kiều còn chưa kịp phản ứng đã rơi vào một lồng ngực cứng rắn, cô sợ tới mức thất thanh thét chói tai, nhưng bị người đàn ông che miệng lại từ phía sau.
“Là tôi.” Người đàn ông lạnh mặt mang theo mùi rượu, thấy cô đã nghe giọng mình rồi thì buông ra tay, lần đến ngực của người phụ nữ xoa nắn: “Thật lẳng lơ, ngực to mà còn cố ý lộ ra cho nhiều tên nhìn như vậy, a… mềm lắm…”
“Tổng giám đốc Trần, anh uống nhiều rồi, tôi đưa anh về phòng.” Lâm Kiều vặn vẹo người, giận dỗi không muốn anh chạm vào.
“Đừng nhúc nhích.” Người đàn ông hơi dùng sức vỗ lên mông cô, vùi đầu ở cần cổ trắng nõn của Lâm Kiều rồi nói: “Đồ lẳng lơ ngoan một chút, giúp chồng ra thì lát nữa tôi sẽ đưa em về.” Nói xong còn dùng nơi sưng to ở dưới cọ vào người phụ nữ.
“Không phải tổng giám đốc Trần đã có một nữ sinh viên nũng nịu rồi sao… Tới trêu chọc phụ nữ có chồng là tôi làm gì?” Lâm Kiều vẫn không hợp tác, xoay người muốn đi.
“Sao thế, đồ lẳng lơ em ghen à?” Giọng của người đàn ông mang theo chút ý cười, cánh tay hơi dùng sức, kéo người phụ nữ chuẩn bị chạy vào lồng ngực mình. Người phụ nữ có gương mặt thanh tú, da trắng như sư, cái miệng nhỏ hồng hào còn có màu sắc mê người.
“Sinh viên ấy à, quá trong sáng. Không dâm đãng như Kiều Kiều… Tôi không tận hứng.” Anh cố ý chọc giận cô.
“Tôi nhờ chủ tịch tìm một người đủ dâm đãng hầu hạ tổng giám đốc Trần nhé!” Lâm Kiều tức giận đến mức mặt đỏ bừng, trong giọng nói còn nang theo chút tủi thân.
Đúng rồi, nữ sinh viên trong sáng còn cô lại là một người phụ nữ đã kết hôn, trong mắt Trần Hoài Xuyên anh cũng chỉ là một người phụ nữ dâm đãng có thể có hứng mọi lúc mà thôi.
“Gạt em thôi.” Thấy người phụ nữ thật sự không vui, Trần Hoài Xuyên mới rút gương mặt trêu đùa lúc nãy, cúi đầu liếm vành tai của cô dỗ dành: “Tôi không chạm vào cô ấy, cũng không để cô ấy liếm dương vật, cố dùng cô ấy để trêu em thôi.”
“Khuôn ngực vừa trắng vừa to này của em cứ lúc ẩn lúc hiện trước mặt chồng như vậy, sao chồng còn có tâm trạng chạm vào người phụ nữ khác chứ.” Nói xong hai tay anh còn xoa nhẹ lên.
Cách quần áo còn cảm thấy không đủ, Trần Hoài Xuyên kéo cổ áo cô xuống, bỏ một bên ngực vào miệng mút mát.
“Đừng… Đừng làm ở chỗ này, sẽ có người.”
Người đàn ông cao 1 mét 8 mấy vùi đầu hút ngực cô ở cửa thang máy, hình ảnh này quá dâm đãng. Tuy rằng biết đây là một club tư nhân có tính bảo mật rất cao, nhưng Lâm Kiều vẫn hơi sợ hãi.
“Anh buông tôi ra, lát nữ chồng tôi sẽ tới đón tôi.” Lâm Kiều chống cự, mà tấm bia “chồng” trong miệng cô đương nhiên cũng không phải Trần Hoài Xuyên đang vùi đầu liếm láp ngực cô ở trước mặt rồi.
Cơ thể của người đàn ông cứng đờ vì tiếng chói tai kia, há mồm dùng sức, để lại một dấu răng lớn trên bầu ngực trắng mềm của người phụ nữ.
“A… Anh làm gì đó…” Lâm Kiều đau hét một tiếng, còn chưa phản ứng lại đã bị người đàn ông dồn tới góc tường.
Bên cạnh là một lối đi an toàn ít người qua lại, người đàn ông nhanh chóng mở cửa lối đi an toàn ra, xách người phụ nữ vào giống như xách thỏ con.
“Em hỏi tôi muốn làm gì à? Đương nhiên là làm em rồi.”
Rút dây lưng trói hai tay người phụ nữ lên cây cột phía sau, người đàn ông khuỵu gối, thong thả ung dung chậm rãi cởi quần lót khỏi đôi chân cô.
Đêm khuya, một người phụ nữ sau rượu ăn mặc gợi cảm có thể gặp phải chuyện gì trên đường về nhà cũng không khó tưởng tượng lắm.
Nhưng Lưu Vĩnh Quân đã sang thành phố kế bên công tác rồi.
Lâm Kiều không ấn thang máy, cô khẽ tựa vào cửa sổ hứng cơn gió lạnh, muốn để bản thân tỉnh táo một chút.
Nghĩ đến người đàn ông tinh trùng lên não kia, rốt cuộc cũng không ai quan tâm tới một người phụ nữ say rượu như cô, Lâm Kiều càng cảm thấy mình là một kẻ đáng thương. Người khác thì không nói, cô thân là một người phụ nữ đã kết hôn nhưng cũng chưa từng giao lưu nhiều với đàn ông cùng công ty, còn người đàn ông kia, chơi huyệt nhỏ của mình nhiều lần như vậy rồi, đêm nay nói trở mặt là trở mặt ngay.
À, nơi đó của cô bé non nớt kia chặt hơn cô, ngực to hơn cô, huyệt nhỏ có thể nhảy nhiều nước hơn cô sao?
Trong lòng Lâm Kiều khó chịu.
Phía sau đột nhiên xuất hiện một bóng đen, Lâm Kiều còn chưa kịp phản ứng đã rơi vào một lồng ngực cứng rắn, cô sợ tới mức thất thanh thét chói tai, nhưng bị người đàn ông che miệng lại từ phía sau.
“Là tôi.” Người đàn ông lạnh mặt mang theo mùi rượu, thấy cô đã nghe giọng mình rồi thì buông ra tay, lần đến ngực của người phụ nữ xoa nắn: “Thật lẳng lơ, ngực to mà còn cố ý lộ ra cho nhiều tên nhìn như vậy, a… mềm lắm…”
“Tổng giám đốc Trần, anh uống nhiều rồi, tôi đưa anh về phòng.” Lâm Kiều vặn vẹo người, giận dỗi không muốn anh chạm vào.
“Đừng nhúc nhích.” Người đàn ông hơi dùng sức vỗ lên mông cô, vùi đầu ở cần cổ trắng nõn của Lâm Kiều rồi nói: “Đồ lẳng lơ ngoan một chút, giúp chồng ra thì lát nữa tôi sẽ đưa em về.” Nói xong còn dùng nơi sưng to ở dưới cọ vào người phụ nữ.
“Không phải tổng giám đốc Trần đã có một nữ sinh viên nũng nịu rồi sao… Tới trêu chọc phụ nữ có chồng là tôi làm gì?” Lâm Kiều vẫn không hợp tác, xoay người muốn đi.
“Sao thế, đồ lẳng lơ em ghen à?” Giọng của người đàn ông mang theo chút ý cười, cánh tay hơi dùng sức, kéo người phụ nữ chuẩn bị chạy vào lồng ngực mình. Người phụ nữ có gương mặt thanh tú, da trắng như sư, cái miệng nhỏ hồng hào còn có màu sắc mê người.
“Sinh viên ấy à, quá trong sáng. Không dâm đãng như Kiều Kiều… Tôi không tận hứng.” Anh cố ý chọc giận cô.
“Tôi nhờ chủ tịch tìm một người đủ dâm đãng hầu hạ tổng giám đốc Trần nhé!” Lâm Kiều tức giận đến mức mặt đỏ bừng, trong giọng nói còn nang theo chút tủi thân.
Đúng rồi, nữ sinh viên trong sáng còn cô lại là một người phụ nữ đã kết hôn, trong mắt Trần Hoài Xuyên anh cũng chỉ là một người phụ nữ dâm đãng có thể có hứng mọi lúc mà thôi.
“Gạt em thôi.” Thấy người phụ nữ thật sự không vui, Trần Hoài Xuyên mới rút gương mặt trêu đùa lúc nãy, cúi đầu liếm vành tai của cô dỗ dành: “Tôi không chạm vào cô ấy, cũng không để cô ấy liếm dương vật, cố dùng cô ấy để trêu em thôi.”
“Khuôn ngực vừa trắng vừa to này của em cứ lúc ẩn lúc hiện trước mặt chồng như vậy, sao chồng còn có tâm trạng chạm vào người phụ nữ khác chứ.” Nói xong hai tay anh còn xoa nhẹ lên.
Cách quần áo còn cảm thấy không đủ, Trần Hoài Xuyên kéo cổ áo cô xuống, bỏ một bên ngực vào miệng mút mát.
“Đừng… Đừng làm ở chỗ này, sẽ có người.”
Người đàn ông cao 1 mét 8 mấy vùi đầu hút ngực cô ở cửa thang máy, hình ảnh này quá dâm đãng. Tuy rằng biết đây là một club tư nhân có tính bảo mật rất cao, nhưng Lâm Kiều vẫn hơi sợ hãi.
“Anh buông tôi ra, lát nữ chồng tôi sẽ tới đón tôi.” Lâm Kiều chống cự, mà tấm bia “chồng” trong miệng cô đương nhiên cũng không phải Trần Hoài Xuyên đang vùi đầu liếm láp ngực cô ở trước mặt rồi.
Cơ thể của người đàn ông cứng đờ vì tiếng chói tai kia, há mồm dùng sức, để lại một dấu răng lớn trên bầu ngực trắng mềm của người phụ nữ.
“A… Anh làm gì đó…” Lâm Kiều đau hét một tiếng, còn chưa phản ứng lại đã bị người đàn ông dồn tới góc tường.
Bên cạnh là một lối đi an toàn ít người qua lại, người đàn ông nhanh chóng mở cửa lối đi an toàn ra, xách người phụ nữ vào giống như xách thỏ con.
“Em hỏi tôi muốn làm gì à? Đương nhiên là làm em rồi.”
Rút dây lưng trói hai tay người phụ nữ lên cây cột phía sau, người đàn ông khuỵu gối, thong thả ung dung chậm rãi cởi quần lót khỏi đôi chân cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.