Chương 11: Chuyện Hồi Nhỏ (3)
Jenny
12/02/2021
Chỉ còn khoảng 2 tuần nữa là đến ngày sinh nhật của Hàn Tĩnh Chi nên ngăn bàn cô có rất nhiều hộp quà và thư tình.
Cô cũng thấy có chút chán nên mở ra xem nhưng cảnh này lại bị Bạch Phong Thần bắt gặp.
Anh giữ khuôn mặt khó coi suốt cả đoạn đường về nhà làm cô chẳng hiểu được.
Ngày hôm sau, ở trên lớp cô hỏi Thẩm Nhược Giai- bạn ngồi cùng bàn với cô thì cô nàng nhìn cô với ánh mắt khinh thường:
"Cậu học thì giỏi mà mấy chuyện này chán quá đi mất. Bạch ca nhà cậu đang ghen đấy. Vậy nên cậu hãy nhân cơ hội này tỏ tình với anh ấy xem. Chúng ta cũng lớn rồi chứ đâu còn bé. Mà cái này cũng không phải phải yêu sớm đâu. Mà là nắm chắc cơ hội. Cậu cũng đừng sợ bố mẹ cậu chỉ trích. Nếu hai người sau này kết hôn chẳng phải lợi cho cả hai bên gia đình sao."
Nghe Thẩm Nhược Giai nói làm cô không thể không nghĩ đến chuyện này.
Từ bé cô đã đặc biệt quấn lấy Bạch Phong Thần vì cô thấy anh rất đẹp trai.
Tình cảm cô dành cho Lý Thiên Vỹ, Mạc Thiệu Khiêm, Mạc Hàn Lâm hay Bạch Nhược Đông chỉ dừng lại ở một mức độ nhất định còn với Bạch Phong Thần thì khác hoàn toàn. Cô sẽ cảm thấy buồn khi anh không nói chuyện cùng cô, sẽ cảm thấy ngại ngùng đỏ mặt khi anh ngồi gần cô, sẽ cảm thấy khó chịu khi nữ sinh khác tặng quà cho anh.
Đầu cô rối như tơ vò nên đành lên mạng tìm hiểu. Đáp án nhận được là: Bạn đang thích người đó.
Tim cô đập "Thình thịch" liên hồi.
Chẳng lẽ mình thích Bạch Phong Thần rồi?
Có nên tỏ tình với anh ấy vào sinh nhật không?
Nhưng lỡ anh ấy không thích mình thì sao?
Vậy tỏ tình xong mà bị từ chối thì ngại chết được. Nhỡ sau này lại không thể cùng anh nói chuyện bình thường được như trước kia.
Haizz, không tỏ tình vẫn tốt nhất. Chắc cô chỉ thích một thời gian rồi sẽ hết thôi.
"Thầy đã giảng xong phần kiến thức ngày hôm nay rồi. Có một bài tập vận dụng nên thầy sẽ mời bạn... Hàn Tĩnh Chi lên bảng làm."
Bỗng nhiên bị gọi tên, cô bối rối không thôi. Cũng may là phần này cô học rất tốt nên cũng chẳng khó khăn mấy.
Đến giờ tan học, cô gặp Bạch Phong Thần mà thấy ngại ngùng.
Để anh không nhìn thấy khuôn mặt đỏ như tôm luộc này nên cô lên xe Mạc Gia Hân và Thẩm Nhược Giai đang đi.
Bạch Phong Thần tự nhiên bị bỏ rơi cũng rất mất mát. Chẳng lẽ cô đồng ý làm bạn gái của nam sinh đã tỏ tình cô 1 tháng? Và cũng vì sợ anh ta ghen nên mới không đi về cùng anh.
Vậy nên hai người mỗi người một tâm trạng khác nhau đi về nhà làm cả hai gia đình hoang mang.
---
Chớp mắt đã sinh nhật cô.
Hàn tổng và Hàn phu nhân chỉ có một đứa con gái nên sủng cô lên tận trời.
Chẳng biết cô thế nào mà nằng nặc nói chỉ mời những người thân thiết đến dự.
Nhớ lại năm ngoái sinh nhật cô, người nào đến cũng nịnh nọt đủ kiểu. Đã vậy, Bạch Phong Thần chỉ ngồi cạnh cô mà cô đã nhận hàng trăm đôi mắt sát khí của các cô tiểu thư.
Mặt anh thật điên đảo chúng sinh mà.
Mà cũng vào ngày này, cô và Bạch Phong Thần có thêm một tầng quan hệ mới.
Cô cũng thấy có chút chán nên mở ra xem nhưng cảnh này lại bị Bạch Phong Thần bắt gặp.
Anh giữ khuôn mặt khó coi suốt cả đoạn đường về nhà làm cô chẳng hiểu được.
Ngày hôm sau, ở trên lớp cô hỏi Thẩm Nhược Giai- bạn ngồi cùng bàn với cô thì cô nàng nhìn cô với ánh mắt khinh thường:
"Cậu học thì giỏi mà mấy chuyện này chán quá đi mất. Bạch ca nhà cậu đang ghen đấy. Vậy nên cậu hãy nhân cơ hội này tỏ tình với anh ấy xem. Chúng ta cũng lớn rồi chứ đâu còn bé. Mà cái này cũng không phải phải yêu sớm đâu. Mà là nắm chắc cơ hội. Cậu cũng đừng sợ bố mẹ cậu chỉ trích. Nếu hai người sau này kết hôn chẳng phải lợi cho cả hai bên gia đình sao."
Nghe Thẩm Nhược Giai nói làm cô không thể không nghĩ đến chuyện này.
Từ bé cô đã đặc biệt quấn lấy Bạch Phong Thần vì cô thấy anh rất đẹp trai.
Tình cảm cô dành cho Lý Thiên Vỹ, Mạc Thiệu Khiêm, Mạc Hàn Lâm hay Bạch Nhược Đông chỉ dừng lại ở một mức độ nhất định còn với Bạch Phong Thần thì khác hoàn toàn. Cô sẽ cảm thấy buồn khi anh không nói chuyện cùng cô, sẽ cảm thấy ngại ngùng đỏ mặt khi anh ngồi gần cô, sẽ cảm thấy khó chịu khi nữ sinh khác tặng quà cho anh.
Đầu cô rối như tơ vò nên đành lên mạng tìm hiểu. Đáp án nhận được là: Bạn đang thích người đó.
Tim cô đập "Thình thịch" liên hồi.
Chẳng lẽ mình thích Bạch Phong Thần rồi?
Có nên tỏ tình với anh ấy vào sinh nhật không?
Nhưng lỡ anh ấy không thích mình thì sao?
Vậy tỏ tình xong mà bị từ chối thì ngại chết được. Nhỡ sau này lại không thể cùng anh nói chuyện bình thường được như trước kia.
Haizz, không tỏ tình vẫn tốt nhất. Chắc cô chỉ thích một thời gian rồi sẽ hết thôi.
"Thầy đã giảng xong phần kiến thức ngày hôm nay rồi. Có một bài tập vận dụng nên thầy sẽ mời bạn... Hàn Tĩnh Chi lên bảng làm."
Bỗng nhiên bị gọi tên, cô bối rối không thôi. Cũng may là phần này cô học rất tốt nên cũng chẳng khó khăn mấy.
Đến giờ tan học, cô gặp Bạch Phong Thần mà thấy ngại ngùng.
Để anh không nhìn thấy khuôn mặt đỏ như tôm luộc này nên cô lên xe Mạc Gia Hân và Thẩm Nhược Giai đang đi.
Bạch Phong Thần tự nhiên bị bỏ rơi cũng rất mất mát. Chẳng lẽ cô đồng ý làm bạn gái của nam sinh đã tỏ tình cô 1 tháng? Và cũng vì sợ anh ta ghen nên mới không đi về cùng anh.
Vậy nên hai người mỗi người một tâm trạng khác nhau đi về nhà làm cả hai gia đình hoang mang.
---
Chớp mắt đã sinh nhật cô.
Hàn tổng và Hàn phu nhân chỉ có một đứa con gái nên sủng cô lên tận trời.
Chẳng biết cô thế nào mà nằng nặc nói chỉ mời những người thân thiết đến dự.
Nhớ lại năm ngoái sinh nhật cô, người nào đến cũng nịnh nọt đủ kiểu. Đã vậy, Bạch Phong Thần chỉ ngồi cạnh cô mà cô đã nhận hàng trăm đôi mắt sát khí của các cô tiểu thư.
Mặt anh thật điên đảo chúng sinh mà.
Mà cũng vào ngày này, cô và Bạch Phong Thần có thêm một tầng quan hệ mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.