Chương 4: Cô Lại Mơ Thấy Bạch Phong Thần
Jenny
06/02/2021
Cô ngồi trong xe suy nghĩ xuất thần mãi đến khi bác bảo vệ của trường học gõ cửa xe thì cô mới hoàng hồn. Vì cô xinh đẹp và thành tích học tập cũng giỏi nên bác bảo vệ nhớ rất rõ, còn hỏi thăm cô vài câu.
Diệp Băng Băng tiếp tục lái xe trên đường nhưng không chú ý rằng đằng sau cô có một chiếc xe màu đen đã đi theo cô từ lúc ra khỏi công ty đến giờ.
Khi về đến nhà đã là 10 giờ rưỡi. Cô tắm rửa qua loa, rót một ly rượu đỏ rồi ra ngoài ban công ngắm sao. Lúc này cô mới chú ý rằng có một bóng đen đang lấp đằng sau cái cây trước cửa lớn của ngôi biệt thự. Diệp Băng Băng đè xuống nỗi bất an trong lòng rồi thong thả uống nốt ly rượu mới quay vào phòng ngủ. Cô đi vào phòng sách mở camera theo dõi thì thấy camera đã bị ai đó động tay động chân. Đến khi trở lại bình thường rồi thì bóng đen đằng sau cái cây cũng đã biến mất không còn tăm hơi.
Quả thật cô cũng rất tò mò người đó là ai vì ở đây an ninh rất tốt, có thể không bị tiếng chuông báo động nhà cô kêu inh ỏi lên thì thật siêu phàm. Thôi mai nhờ người điều tra sau vậy.
Cũng chẳng biết tại sao mà hôm nay cô ngủ rất ngon. Nhưng đến tầm 3 giờ sáng cô gặp ác mộng rồi tỉnh giấc. Trong mơ cô gặp được Bạch Phong Thần nhưng hình như anh bị hủy dung.
Bạch Kính Thần với nửa khuôn mặt nhăn nheo mà cáu giận với cô:" Cô tránh xa tôi xa, tôi không biết cô". Rồi để lại một ánh mắt lạnh lùng quay người rời đi.
Diệp Băng Băng ngồi trên sofa nhìn chằm chằm bức tường trước mặt mà đờ đẫn. Hôm nay nghe Cố Tư Vũ nói có khả năng sẽ tìm được anh, cô đã rất mừng rồi. Tối nay còn mơ thấy nữa, có phải khả năng cao sẽ tìm được bạch Phong Thần?
Cô cũng vì chuyện vui này mà ngồi ngây ngốc trên sofa mấy tiếng mới giật mình tỉnh lại rồi cười thành tiếng. Cười xong cô mới nhớ rằng đã bao lâu cô không cười rồi.
Diệp Băng Băng cũng vì chuyện này mà mang tâm trạng phơi phới đến công ty làm ai cũng đặt đầy dấu hỏi chấm trên đầu. Không phải hôm qua vị nữ vương này mang khuôn mặt giết người đến công ty sao hôm nay lại đổi gió rồi.
Không những vậy, trên đường đi lên phòng làm việc cô còn chào hỏi nhân viên làm cho ai nấy đều sợ sun vòi chả khác nào gặp quỷ. Trong lúc họp, có một nhân viên làm sai sót bản hợp đồng nhưng cô chỉ để lại một câu" Lần sau chú ý" rồi quay gót ra khỏi phòng họp. Mọi người tròng mắt suýt rớt ra ngoài. Đây là lần đầu tiên Diệp Tổng nói nhẹ nhàng như vậy chứ như mọi khi thì đã lườm cho cả phòng họp im phăng phắc rồi. Bọn họ còn nhớ có lần chắc tâm tình cô không tốt nên đến công ty giận cá chém thớt làm cho Tiểu Linh cũng chẳng dám vào văn phòng Tổng giám đốc.
Diệp Băng Băng tiếp tục lái xe trên đường nhưng không chú ý rằng đằng sau cô có một chiếc xe màu đen đã đi theo cô từ lúc ra khỏi công ty đến giờ.
Khi về đến nhà đã là 10 giờ rưỡi. Cô tắm rửa qua loa, rót một ly rượu đỏ rồi ra ngoài ban công ngắm sao. Lúc này cô mới chú ý rằng có một bóng đen đang lấp đằng sau cái cây trước cửa lớn của ngôi biệt thự. Diệp Băng Băng đè xuống nỗi bất an trong lòng rồi thong thả uống nốt ly rượu mới quay vào phòng ngủ. Cô đi vào phòng sách mở camera theo dõi thì thấy camera đã bị ai đó động tay động chân. Đến khi trở lại bình thường rồi thì bóng đen đằng sau cái cây cũng đã biến mất không còn tăm hơi.
Quả thật cô cũng rất tò mò người đó là ai vì ở đây an ninh rất tốt, có thể không bị tiếng chuông báo động nhà cô kêu inh ỏi lên thì thật siêu phàm. Thôi mai nhờ người điều tra sau vậy.
Cũng chẳng biết tại sao mà hôm nay cô ngủ rất ngon. Nhưng đến tầm 3 giờ sáng cô gặp ác mộng rồi tỉnh giấc. Trong mơ cô gặp được Bạch Phong Thần nhưng hình như anh bị hủy dung.
Bạch Kính Thần với nửa khuôn mặt nhăn nheo mà cáu giận với cô:" Cô tránh xa tôi xa, tôi không biết cô". Rồi để lại một ánh mắt lạnh lùng quay người rời đi.
Diệp Băng Băng ngồi trên sofa nhìn chằm chằm bức tường trước mặt mà đờ đẫn. Hôm nay nghe Cố Tư Vũ nói có khả năng sẽ tìm được anh, cô đã rất mừng rồi. Tối nay còn mơ thấy nữa, có phải khả năng cao sẽ tìm được bạch Phong Thần?
Cô cũng vì chuyện vui này mà ngồi ngây ngốc trên sofa mấy tiếng mới giật mình tỉnh lại rồi cười thành tiếng. Cười xong cô mới nhớ rằng đã bao lâu cô không cười rồi.
Diệp Băng Băng cũng vì chuyện này mà mang tâm trạng phơi phới đến công ty làm ai cũng đặt đầy dấu hỏi chấm trên đầu. Không phải hôm qua vị nữ vương này mang khuôn mặt giết người đến công ty sao hôm nay lại đổi gió rồi.
Không những vậy, trên đường đi lên phòng làm việc cô còn chào hỏi nhân viên làm cho ai nấy đều sợ sun vòi chả khác nào gặp quỷ. Trong lúc họp, có một nhân viên làm sai sót bản hợp đồng nhưng cô chỉ để lại một câu" Lần sau chú ý" rồi quay gót ra khỏi phòng họp. Mọi người tròng mắt suýt rớt ra ngoài. Đây là lần đầu tiên Diệp Tổng nói nhẹ nhàng như vậy chứ như mọi khi thì đã lườm cho cả phòng họp im phăng phắc rồi. Bọn họ còn nhớ có lần chắc tâm tình cô không tốt nên đến công ty giận cá chém thớt làm cho Tiểu Linh cũng chẳng dám vào văn phòng Tổng giám đốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.