Chương 12: Thổ Lộ
Cẩm Y Chi Hạ - Góc nhỏ của Fanti
30/10/2021
Dì Lâm và Cái thúc là người trực tiếp phẫu thuật cho cô vừa rồi. Có lẽ vì mất máu mà trông cô hơi nhợt nhạt
- Ngôn Uyên... Ngôn Uyên - trong cơn mê man cô gọi tên anh. Hình ảnh này lại khiến Lục Dịch trở nên đau lòng.
Viên Thành và Lục Đình đến thăm một chút rồi tới sở cảnh sát, Lâm Hà và Trịnh Hoa thì cùng nhau nấu đồ bồi bổ cho cô
Hướng ngắm của Lan Diệp rất chuẩn nên Lưu Doanh bị thương khá sâu. Hắn cũng đã được gắp đạn và chuyển đi hồi sức chờ lúc được đưa về thẩm tra
.......
Gần nửa ngày nằm đó, cuối cùng cô cũng tỉnh, hai hàng mi động đậy khẽ mở, thứ đầu tiên cô nhìn thấy chính là anh. Lục Dịch thấy cô dậy thì mừng quýnh cả lên, nhanh tay ấn nút báo gọi bác sĩ đến kiểm tra lại cho cô. Mọi người trong đội nhận tin Kim Hạ đã tỉnh liền nhanh chóng chạy vào thăm
- Chị sao rồi? - Sầm Phúc
- Cậu còn đau ở đâu không? - Lan Diệp
- Em thấy thế nào rồi? - Thượng Quan Hi
Ai cũng hỏi tới tấp, Kim Hạ nhìn mọi người quan tâm mình như vậy mà rơi lệ xúc động
- Ấy, sao chị lại khóc? - Kim Ngọc
- Cô khó chịu chỗ nào sao? Để tôi đi gọi bác sĩ - Lam Thanh Huyền
- Tôi không sao đâu, mọi người đừng lo quá - giọng cô yếu ớt
- Không lo sao được, mà sao cô lại bất cẩn vậy hả? - Lam Thanh Huyền
- Tôi chỉ là...
-Thôi, Kim Hạ cũng mới tỉnh, hãy để em ấy nghỉ ngơi đi. Bây giờ chúng ta về sở lấy lời khai - Kim Hạ chưa nói hết thì ông anh Dương Nhạc chắn ngang -Sếp Lục có thể ở đây trong lúc chờ bác Viên đến được không? - Đi thì đi nhưng vẫn phải tạo điều kiện cho đôi trẻ
Từ nãy Lục Dịch chưa nói một câu gì, mọi người đi hết rồi mới ngồi xuống cạnh cô
- Sao lại cứu tôi ?
- Thích - cô thản nhiên
Kim Hạ cứu anh, anh cũng ngầm đoán được tâm ý của cô, nếu không cô cũng chẳng hi sinh thân mình làm gì
- Khi nãy trong lúc ngủ cô có gọi tên Ngôn Uyên, người đó là ai ?
- Là người tôi yêu, nhưng bây giờ ở đâu tôi cũng chẳng biết
Lục Dịch không nghĩ cô nói thẳng thừng thế này, đã vậy anh cũng muốn cho cô biết sự thật, để anh có thể công khai yêu cô, bảo vệ cô
- Nếu... người đó đang ở trước mặt cô thì sao - giọng anh mập mờ
- Thôi đi sếp Lục, đùa thế không vui đâu - cô không nghĩ có ngày sếp lại biết đùa
-Anh không đùa, Ngôn Uyên của em đang ở trước mặt em đây, Hạ Hạ... là anh đây - anh nắm tay cô
Cô như chẳng tin vào tai mình, người cô vất vả tìm bao lâu chính là anh, cô tự trách mình tại sao không nhận ra sớm hơn, giọt nước mắt từ khi nào đã lăn dài trên gò má cô, không phải khóc vì đau khổ mà vì quá hạnh phúc
- L... là anh sao? - cô mừng không nói nên lời
- Phải, là anh - Lục Dịch cúi xuống đặt nhẹ lên trán cô một nụ hôn. Cũng chỉ vì vết thương mới băng nếu không cô đã nhảy lên mà ôm anh rồi
___________________
Vụ án cướp ngân hàng đã tìm được chứng cứ, lấy được lời khai, Lưu Doanh bị kết án 10 năm tù giam, những tên đàn em của hắn phạm tội đồng loã bị phạt 5 năm tù, số tài sản bị lấy cắp đã được trả lại và bồi thường.
Thời gian cũng hơn một tháng trôi qua, vết thương của Kim Hạ đã khỏi hẳn và cô có thể đi làm lại bình thường. Mỗi một ngày gặp nhau, hai người lại nói chuyện hết sức thân thiết, mọi người trong sở cũng biết chuyện tình của hai bọn họ nên đành cam chịu nhìn họ thân mật với nhau.
Chỉ có điều là Kim Hạ, cô vẫn chưa biết mối quan hệ của cô và anh hiện tại đang là gì, là đồng nghiệp, bạn bè, người yêu hay chỉ như anh em bình thường.
.......
Hôm nay Kim Hạ đến sở làm việc như mọi khi, nhưng sao cô lại cảm thấy mọi người có gì đó là lạ. Kệ ai như thế nào cô vẫn làm việc tiếp, tới chiều khi tan làm tự nhiên Lục Dịch nắm tay cô ra xe, đưa cô đi thay đồ rồi đến một nơi
- Anh đưa em đi đâu thế? Sắp tối rồi mà
- Em cứ ngồi yên đi, sắp tới rồi
_____________________
NHÀ HÀNG 6 SAO
Lục Dịch và Kim Hạ xuống xe, anh lấy tay che mắt cô lại muốn tạo sự bất ngờ
Anh đưa cô lên căn phòng ở tầng cao nhất nhà hàng, nguyên khu này anh đã bao trọn. Căn phòng được trang trí lãng mạng, bóng bay đến nghìn quả, cánh hoa hồng và nến được xếp thành những hình trái tim sáng rực, ở giữa có nguyên một bàn đồ ăn toàn sơn hào hải vị, những món ăn, những chai rượu vang đắt nhất nhà hàng đều được gọi lên .
Lục Dịch buông tay, Kim Hạ mở mắt ra thấy cảnh tượng trước mặt mình mà vô cùng bất ngờ
- Thì ra đây là thứ anh muốn cho em xem
- Sao? Không thích à ?
- Thích... thích chứ... em cảm ơn - cô quay người lại ôm chặt lấy anh rồi tiến về phía trước
Đứng giữa hình trái tim to nhất, Lục Dịch quỳ một chân xuống trước sự ngỡ ngàng của cô, anh rút trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ màu đỏ nhung hướng về cô
- Kim Hạ, trải qua bao khó khăn rồi chúng ta mới có thể gặp lại nhau. Gặp em rồi anh mới biết rằng anh không thể không yêu. Ngay phút giây đầu tiên thấy em anh nghĩ rằng trái tim mình đã vĩnh viễn thuộc về em. Em đã lấy đi trái tim anh và đã sưởi ấm trái tim lạnh giá cô đơn của anh. Anh luôn ấp ủ tình cảm này từ lâu lắm rồi, hôm nay mới có cơ hội được bày tỏ với em. Kim Hạ... em có đồng ý làm bạn gái của anh không?
Giọng nói của anh ấm áp mà ôn nhu, làm cho Kim Hạ thật cảm động, không nghĩ mọi chuyện lại nhanh thế này, cô nhẹ gật đầu
- Em đồng ý
Lục Dịch chỉ chờ có câu này, anh nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út. Viên kim cương sáng lấp lánh trên đôi tay trắng ngần của cô tôn lên vẻ sang trọng quý phái. Cô đỡ anh đứng lên rồi ôm chầm lấy anh
- Đội trưởng, anh yêu em - Lục Dịch thì thầm vào tai cô
- Em cũng yêu anh
Hai người trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào, hương hoa đào trên môi cô làm anh mân mê không muốn dứt. Đang say đắm thì mọi người ập ra
- Cắt. Bày tỏ thế đủ rồi, chúng ta đứng mỏi hết cả chân rồi đây - Lục Đình
Màn tỏ tình vừa rồi của Lục Dịch làm mọi người mở mang tầm mắt. Sắp xếp trang trí căn phòng cho anh xong, mọi người đi ra phía ban công ngồi chờ, không ngờ chưa được ăn cơm đã phải uống mật từ hai cái người kia rồi
Hôm nay có đầy đủ cả ba mẹ Lục, ba mẹ Viên. Tổ trọng án thì có những người bạn thân của hai người như Dương Nhạc, Thượng Quan Hi, Lan Diệp, Lam Thanh Huyền, Kim Ngọc, Sầm Phúc và cả cô em Mẫn Mẫn. Tất cả ngồi bao quanh chiếc bàn ăn lớn, phục vụ khui những chai vang đỏ, rót ra từng ly
- Hôm nay nhân dịp Dịch nhi và Hạ nhi đã thành đôi, chúng ta hãy nâng ly nào - Lục Đình dõng dạc nói
- Cạn ly - mọi người uống cạn ly rượu rồi bắt đầu ăn uống trò chuyện vui vẻ
.......
9 giờ tối, ai cũng ăn uống no nê, nhưng vẫn phải giữ tỉnh táo để lái xe nên không uống nhiều rượu, tất cả cùng chia tay nhau về, chỉ còn Kim Hạ và Lục Dịch ở lại nên anh sẽ đưa cô về sau.
Trên xe, Kim Hạ ngồi im ngắm nhìn anh
-Sao lại nhìn anh chằm chằm thế? - Lục Dịch thấy cô ngắm mình mãi thì thắc mắc
- Vì anh đẹp trai - cứ như vậy, cô ngắm anh cả quãng đường về nhà.
Chiếc Porsche màu đen đậu trước cổng Viên gia, Lục Dịch quay qua cởi dây an toàn cho cô, vô tình hai ánh mắt chạm nhau. Một thứ gì đó khiến anh quàng tay qua eo, tay kia đưa ra sau gáy giữ lấy đầu cô. Anh hướng đến đôi môi nhỏ hôn xuống, Kim Hạ bị bất ngờ đến đơ cả người, tới khi cảm thấy thiếu dưỡng khi mới đẩy anh ra. Mặt cô đỏ lên ngại ngùng
- Tạm biệt, em vào nhà đây, anh đi đường cẩn thận
Cô nói nhanh rồi cầm túi sách chạy thẳng vào trong. Lục Dịch nhìn theo ra mà bất giác nở nụ cười thầm nghĩ "Mới hôn có tí đã chạy, ngại ngùng mà cũng đáng yêu thật"
- Ngôn Uyên... Ngôn Uyên - trong cơn mê man cô gọi tên anh. Hình ảnh này lại khiến Lục Dịch trở nên đau lòng.
Viên Thành và Lục Đình đến thăm một chút rồi tới sở cảnh sát, Lâm Hà và Trịnh Hoa thì cùng nhau nấu đồ bồi bổ cho cô
Hướng ngắm của Lan Diệp rất chuẩn nên Lưu Doanh bị thương khá sâu. Hắn cũng đã được gắp đạn và chuyển đi hồi sức chờ lúc được đưa về thẩm tra
.......
Gần nửa ngày nằm đó, cuối cùng cô cũng tỉnh, hai hàng mi động đậy khẽ mở, thứ đầu tiên cô nhìn thấy chính là anh. Lục Dịch thấy cô dậy thì mừng quýnh cả lên, nhanh tay ấn nút báo gọi bác sĩ đến kiểm tra lại cho cô. Mọi người trong đội nhận tin Kim Hạ đã tỉnh liền nhanh chóng chạy vào thăm
- Chị sao rồi? - Sầm Phúc
- Cậu còn đau ở đâu không? - Lan Diệp
- Em thấy thế nào rồi? - Thượng Quan Hi
Ai cũng hỏi tới tấp, Kim Hạ nhìn mọi người quan tâm mình như vậy mà rơi lệ xúc động
- Ấy, sao chị lại khóc? - Kim Ngọc
- Cô khó chịu chỗ nào sao? Để tôi đi gọi bác sĩ - Lam Thanh Huyền
- Tôi không sao đâu, mọi người đừng lo quá - giọng cô yếu ớt
- Không lo sao được, mà sao cô lại bất cẩn vậy hả? - Lam Thanh Huyền
- Tôi chỉ là...
-Thôi, Kim Hạ cũng mới tỉnh, hãy để em ấy nghỉ ngơi đi. Bây giờ chúng ta về sở lấy lời khai - Kim Hạ chưa nói hết thì ông anh Dương Nhạc chắn ngang -Sếp Lục có thể ở đây trong lúc chờ bác Viên đến được không? - Đi thì đi nhưng vẫn phải tạo điều kiện cho đôi trẻ
Từ nãy Lục Dịch chưa nói một câu gì, mọi người đi hết rồi mới ngồi xuống cạnh cô
- Sao lại cứu tôi ?
- Thích - cô thản nhiên
Kim Hạ cứu anh, anh cũng ngầm đoán được tâm ý của cô, nếu không cô cũng chẳng hi sinh thân mình làm gì
- Khi nãy trong lúc ngủ cô có gọi tên Ngôn Uyên, người đó là ai ?
- Là người tôi yêu, nhưng bây giờ ở đâu tôi cũng chẳng biết
Lục Dịch không nghĩ cô nói thẳng thừng thế này, đã vậy anh cũng muốn cho cô biết sự thật, để anh có thể công khai yêu cô, bảo vệ cô
- Nếu... người đó đang ở trước mặt cô thì sao - giọng anh mập mờ
- Thôi đi sếp Lục, đùa thế không vui đâu - cô không nghĩ có ngày sếp lại biết đùa
-Anh không đùa, Ngôn Uyên của em đang ở trước mặt em đây, Hạ Hạ... là anh đây - anh nắm tay cô
Cô như chẳng tin vào tai mình, người cô vất vả tìm bao lâu chính là anh, cô tự trách mình tại sao không nhận ra sớm hơn, giọt nước mắt từ khi nào đã lăn dài trên gò má cô, không phải khóc vì đau khổ mà vì quá hạnh phúc
- L... là anh sao? - cô mừng không nói nên lời
- Phải, là anh - Lục Dịch cúi xuống đặt nhẹ lên trán cô một nụ hôn. Cũng chỉ vì vết thương mới băng nếu không cô đã nhảy lên mà ôm anh rồi
___________________
Vụ án cướp ngân hàng đã tìm được chứng cứ, lấy được lời khai, Lưu Doanh bị kết án 10 năm tù giam, những tên đàn em của hắn phạm tội đồng loã bị phạt 5 năm tù, số tài sản bị lấy cắp đã được trả lại và bồi thường.
Thời gian cũng hơn một tháng trôi qua, vết thương của Kim Hạ đã khỏi hẳn và cô có thể đi làm lại bình thường. Mỗi một ngày gặp nhau, hai người lại nói chuyện hết sức thân thiết, mọi người trong sở cũng biết chuyện tình của hai bọn họ nên đành cam chịu nhìn họ thân mật với nhau.
Chỉ có điều là Kim Hạ, cô vẫn chưa biết mối quan hệ của cô và anh hiện tại đang là gì, là đồng nghiệp, bạn bè, người yêu hay chỉ như anh em bình thường.
.......
Hôm nay Kim Hạ đến sở làm việc như mọi khi, nhưng sao cô lại cảm thấy mọi người có gì đó là lạ. Kệ ai như thế nào cô vẫn làm việc tiếp, tới chiều khi tan làm tự nhiên Lục Dịch nắm tay cô ra xe, đưa cô đi thay đồ rồi đến một nơi
- Anh đưa em đi đâu thế? Sắp tối rồi mà
- Em cứ ngồi yên đi, sắp tới rồi
_____________________
NHÀ HÀNG 6 SAO
Lục Dịch và Kim Hạ xuống xe, anh lấy tay che mắt cô lại muốn tạo sự bất ngờ
Anh đưa cô lên căn phòng ở tầng cao nhất nhà hàng, nguyên khu này anh đã bao trọn. Căn phòng được trang trí lãng mạng, bóng bay đến nghìn quả, cánh hoa hồng và nến được xếp thành những hình trái tim sáng rực, ở giữa có nguyên một bàn đồ ăn toàn sơn hào hải vị, những món ăn, những chai rượu vang đắt nhất nhà hàng đều được gọi lên .
Lục Dịch buông tay, Kim Hạ mở mắt ra thấy cảnh tượng trước mặt mình mà vô cùng bất ngờ
- Thì ra đây là thứ anh muốn cho em xem
- Sao? Không thích à ?
- Thích... thích chứ... em cảm ơn - cô quay người lại ôm chặt lấy anh rồi tiến về phía trước
Đứng giữa hình trái tim to nhất, Lục Dịch quỳ một chân xuống trước sự ngỡ ngàng của cô, anh rút trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ màu đỏ nhung hướng về cô
- Kim Hạ, trải qua bao khó khăn rồi chúng ta mới có thể gặp lại nhau. Gặp em rồi anh mới biết rằng anh không thể không yêu. Ngay phút giây đầu tiên thấy em anh nghĩ rằng trái tim mình đã vĩnh viễn thuộc về em. Em đã lấy đi trái tim anh và đã sưởi ấm trái tim lạnh giá cô đơn của anh. Anh luôn ấp ủ tình cảm này từ lâu lắm rồi, hôm nay mới có cơ hội được bày tỏ với em. Kim Hạ... em có đồng ý làm bạn gái của anh không?
Giọng nói của anh ấm áp mà ôn nhu, làm cho Kim Hạ thật cảm động, không nghĩ mọi chuyện lại nhanh thế này, cô nhẹ gật đầu
- Em đồng ý
Lục Dịch chỉ chờ có câu này, anh nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út. Viên kim cương sáng lấp lánh trên đôi tay trắng ngần của cô tôn lên vẻ sang trọng quý phái. Cô đỡ anh đứng lên rồi ôm chầm lấy anh
- Đội trưởng, anh yêu em - Lục Dịch thì thầm vào tai cô
- Em cũng yêu anh
Hai người trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào, hương hoa đào trên môi cô làm anh mân mê không muốn dứt. Đang say đắm thì mọi người ập ra
- Cắt. Bày tỏ thế đủ rồi, chúng ta đứng mỏi hết cả chân rồi đây - Lục Đình
Màn tỏ tình vừa rồi của Lục Dịch làm mọi người mở mang tầm mắt. Sắp xếp trang trí căn phòng cho anh xong, mọi người đi ra phía ban công ngồi chờ, không ngờ chưa được ăn cơm đã phải uống mật từ hai cái người kia rồi
Hôm nay có đầy đủ cả ba mẹ Lục, ba mẹ Viên. Tổ trọng án thì có những người bạn thân của hai người như Dương Nhạc, Thượng Quan Hi, Lan Diệp, Lam Thanh Huyền, Kim Ngọc, Sầm Phúc và cả cô em Mẫn Mẫn. Tất cả ngồi bao quanh chiếc bàn ăn lớn, phục vụ khui những chai vang đỏ, rót ra từng ly
- Hôm nay nhân dịp Dịch nhi và Hạ nhi đã thành đôi, chúng ta hãy nâng ly nào - Lục Đình dõng dạc nói
- Cạn ly - mọi người uống cạn ly rượu rồi bắt đầu ăn uống trò chuyện vui vẻ
.......
9 giờ tối, ai cũng ăn uống no nê, nhưng vẫn phải giữ tỉnh táo để lái xe nên không uống nhiều rượu, tất cả cùng chia tay nhau về, chỉ còn Kim Hạ và Lục Dịch ở lại nên anh sẽ đưa cô về sau.
Trên xe, Kim Hạ ngồi im ngắm nhìn anh
-Sao lại nhìn anh chằm chằm thế? - Lục Dịch thấy cô ngắm mình mãi thì thắc mắc
- Vì anh đẹp trai - cứ như vậy, cô ngắm anh cả quãng đường về nhà.
Chiếc Porsche màu đen đậu trước cổng Viên gia, Lục Dịch quay qua cởi dây an toàn cho cô, vô tình hai ánh mắt chạm nhau. Một thứ gì đó khiến anh quàng tay qua eo, tay kia đưa ra sau gáy giữ lấy đầu cô. Anh hướng đến đôi môi nhỏ hôn xuống, Kim Hạ bị bất ngờ đến đơ cả người, tới khi cảm thấy thiếu dưỡng khi mới đẩy anh ra. Mặt cô đỏ lên ngại ngùng
- Tạm biệt, em vào nhà đây, anh đi đường cẩn thận
Cô nói nhanh rồi cầm túi sách chạy thẳng vào trong. Lục Dịch nhìn theo ra mà bất giác nở nụ cười thầm nghĩ "Mới hôn có tí đã chạy, ngại ngùng mà cũng đáng yêu thật"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.