Đội Trưởng, Đưa Tôi Đi Thi Đấu

Chương 5:

Đội Trưởng Nấm

05/08/2023

Lâm Tử nhìn Liên Minh Huyền Thoại đang mở trên máy tính, yên lặng nhấp một ngụm cà phê.

Cô chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó mình sẽ bắt đầu chơi game...

Chỉ là buổi sáng chị em Hứa Viễn Trạch dẫn cô đi chơi game, loại cảm giác nằm thắng này thật khó chịu.

Hứa Viễn Trạch ăn một máu, cô — You ha-ve been slayed!

Hứa Viễn Trạch siêu thần, cô — You ha-ve been slayed!

...

Hứa Viễn Trạch giết cô năm lần, màn hình của cô vẫn là màu trắng đen, giọng nữ lạnh lùng của hệ thống nhắc đi nhắc lại:

You ha-ve been slayed!

Hứa Viễn Trạch là siêu thần, cô là siêu quỷ, đầu của cô đưa ra còn không nhiều bằng số anh đánh giết, thật là làm mất mặt giới lừa đảo* rồi!

(*) 坑货 - gian lận: là một trong những từ phổ biến trong trò chơi trực tuyến . Nó phổ biến hơn trong các trò chơi lớn như World of Warcraft , DOTA và LOL . Nó là một cách để người chơi phàn nàn và trút sự không hài lòng của họ, chẳng hạn như "đồng đội này quá gian lận". Đi sâu hơn vào ý nghĩa của nó, nó ám chỉ việc người chơi phàn nàn về việc tiêu quá nhiều tiền trong trò chơi. "Đánh hàng" phát triển từ này.

Không phải chỉ là một trò chơi thôi sao, có gì ghê gớm.

Lâm Tử cắn môi, cô liếc mắt nhìn sang Hứa Viễn Trạch bên cạnh theo bản năng.

Cô nhờ anh mang cô đi chơi game, chàng trai vui vẻ đồng ý.

Hứa Viễn Trạch cong môi cười, ung dung ngả người dựa vào ghế chơi game, không còn nghiêm túc như lúc chiều chơi game, ngược lại còn thoải mái hơn một chút.

Vị cay đắng của cà phê lan tỏa nơi đầu lưỡi, trong trò chơi Garencia quyền lực tay cầm thanh kiếm lớn lại đau khổ rơi xuống hẻm núi của Triệu Hồi Sư một lần nữa.

Cắn một miếng bánh màn thầu: Anh, anh đừng đưa* nữa, được không, tôi không đánh với máy nữa đâu.

(*Ở đây ý là tặng mạng cho đối thủ)

Cắn một miếng bánh màn thầu: Tôi biết ngay chủ nhật không thu xếp được mà! Học sinh tiểu học đều được nghỉ, mọi người ra ngoài report Garen đó đi! Coi như tiện tay cống hiến cho LOL! Học sinh tiểu học chỉ cần chăm chỉ học hành là được, chơi LOL làm gì!

Lâm Tử liếc nhìn một cái rồi âm thầm chặn anh ta.

Buổi sáng, Hứa Viễn Trạch đã dạy cô rằng mỗi khi vào trò chơi, nhớ chặn những người khác, vì sợ có chút lời nói quá khích sẽ đả kích đến lòng tự tin của cô, vì vậy Lâm Tử chỉ có thể xem lúc bắt đầu mỗi trận đấu, Hứa Viễn Trạch đăng trên màn hình công khai: "Tôi có thể C, không BB."

Anh cũng làm đúng như những gì anh nói, carry cả trận đấu, dẫn dắt họ đến khi chiến thắng, các câu bình luận cũng thay đổi từ "Liệu SB (đồ ngu) Garen có thể đừng tặng mạng nữa được không" biến thành "Đại thần độc thân dẫn tôi đi với."

Bị chết quá nhanh, tiền vàng trên người còn không đủ mua một món trang bị nhỏ, Lâm Tử khổ sở chạy ra suối, chuẩn bị chạy xuống đường một lần nữa, Hứa Viễn Trạch bên cạnh chơi nhân vật là một cô gái ngực to gợi cảm hai tay cầm giáo, chỉ dùng vài giây ngắn để chạy vượt qua cô, dẫn đầu chạy tới tháp phòng ngự.

Nếu như cô có thể chạy nhanh một chút thì tốt rồi, như vậy cô có thể quay về nhanh hơn, gia tăng kinh tế!

Lâm Tử quyết định khiêm tốn xin chỉ bảo một chút: "Tại sao anh lại chạy nhanh như vậy?"

Hứa Viễn Trạch nhìn màn hình, khóe miệng nở nụ cười, đột nhiên anh muốn trêu chọc cô một chút: "Vì tôi đã giết người đó, cô chỉ cần giết nhiều người hơn, giết một người sẽ nhanh hơn một chút, cứ giết thêm một người sẽ nhanh hơn một chút."

Hóa ra là dễ dàng như vậy! Cô bừng tỉnh nhận ra.

"Tại sao cô lại thích chơi loại nhân vật tướng như Garen? Không phải con gái đều thích chơi những nhân vật có vẻ ngoài đẹp sao?"

Có lẽ vì cô chết quá nhiều, sau khi kết thúc một trận, Hứa Viễn Trạch liền hỏi cô.

"À? Tôi không biết ——Ý! Hình như tôi có thể chọn thêm nhân vật!" Lâm Tử chăm chú nhìn vào màn hình không chớp mắt, trên giao diện lựa chọn có thêm nhiều nhân vật tướng.

LOL có hạn chế đối với người mới chơi, mới bắt đầu chỉ có thể chọn ba nhân vật do hệ thống đưa ra, khi lên tới cấp 7, đã trở thành người chơi bình thường và có thể sử dụng tướng miễn phí.

Thực ra Lâm Tử cũng không chơi nhân vật tướng Garen này, vì đây là nhân vật cận chiến, tay rất ngắn, vì bổ sung binh lính, nhân vật này luôn bị tướng của đối phương đánh chết không rõ lý do, không có chút cảm giác an toàn nào cả.

Trong Chu Miễn có Teemo, là nhân vật được con gái thích nhất.

“Cô có thể thử chơi Teemo.” Dù sao cho dù cô chơi nhân vật gì anh cũng có thể C, trận kim cương buổi chiều anh đều có thể dẫn họ thắng được, nói gì tới trận hạng đồng như hiện tại.

Phần lớn các cô gái đều thích chơi những loại tướng dễ thương như vậy. Trong Liên minh huyền thoại, có khoảng 70% các cô gái thích chơi Teemo, mỗi ngày họ có thể chết trăm vạn lần ở hẻm núi Triệu Hồi Sư.



“Teemo là cái nào?” Lâm Tử có chút mờ mịt, con chuột cứ lúc ẩn lúc hiện trên ô biểu tượng của các tướng.

"AAA! Tìm được rồi!"

Tiếc là khi trận đấu còn chưa bắt đầu, trong đội ngũ đã có người bắt đầu kêu rên.

Only AD: Chết tiệt lại là Teemo, lão tử nhìn thấy đã thấy phiền!

Only AD: Có người giây* sao. Ctrl + F4 có thể đạt được túi quà lớn cho tân thủ đó!

(*) 秒: Được sử dụng như một tính từ trong Internet ngôn ngữ để thể hiện tốc độ. Là viết tắt của "SECOND, the kill", Trong cách sử dụng này, "SECOND" chứa một khoảnh khắc nhưng thực chất là một động từ. Nghĩa là giết ngay lập tức, nhất là Trong Game Có tính chất PK hoặc các hoạt động động giải trí khác, làm hiệu lực của người thua và người chiến thắng quá chênh vênh.

Có quà lớn cho tân thủ! Cô phải nhanh chóng lấy một cái mới được.

Chưa chơi game bao giờ chẳng lẽ không biết chơi game như thế nào sao, Lâm Tử đắc ý làm theo, cô không phải đồ ngốc chơi game đâu!

Kết quả vừa nhấn hai phím này, màn hình liền tối đen, trò chơi bất ngờ tắt mất.

"..."

"Tại sao cô lại giây rồi?"

Hứa Viễn Trạch nhìn Lâm Tử, cô gái cũng đang ngơ ngác: "Hả? Không phải anh ta nói chỉ cần ấn cái kia là có thể lấy túi quà sao? Cấu hình của máy tính này có vẻ không được tốt lắm, vừa mới gặp sự cố đó."

"Anh ta lừa cô."

Lâm Tử khởi động lại bản cài đặt Liên Minh Huyền Thoại, quay đầu liền nhìn thấy ánh mắt như cười như không của chàng trai, trong mắt có vài phần vui vẻ, vài phần tìm tòi nghiên cứu, cô chỉ cảm thấy ánh nhìn chăm chú này quá mức nóng bỏng, gương mặt cô nóng rực, vội vàng dời ánh mắt nhìn đi chỗ khác.

"Nhân vật tướng này của cô chỉ cần đứng yên tại chỗ, vài giây sau là có thể tàng hình, sau đó cô chỉ cần ẩn thân trong bụi cỏ và di chuyển trong đó, cũng là tàng hình nhưng chỉ giới hạn trong bụi cỏ, tàng hình có nghĩa là người ở phía bên kia không thể nhìn thấy cô."

Mặc dù anh rất muốn kêu cô tàng hình đi đường sông, đứng đó làm mắt vệ*, nhưng dù sao cũng là mang con gái đi chơi game, phải có kiên nhẫn mới được.

(*) trong LOL, khu vực không có tướng bên mình xuất hiện, không phải khu vực chiến tranh với tướng đối phương, thì những khu vực đó sẽ có sương mù, mắt vệ có thể chiếu sáng trong một thời gian.

"Chủ yếu cô chỉ cần học kỹ năng Q, không cần phải quan tâm đến đám lính quèn, cô chỉ cần nấp trong bụi cỏ, cho dù là ai chạy vào phạm vi tấn công của cô thì cô có thể Q hắn, Q xong liền bỏ chạy vào bụi cỏ sau lưng tôi."

Anh chọn Ezreal, là một ADC nhanh nhẹn, Tiểu Hoàng Mao đang lắc lư nhảy múa trên màn hình.

Anh hùng mà hiện tại Lâm Tử đang dùng tên là Teemo, nhìn qua cực kì đáng yêu, trên đầu đội một cái mũ màu xanh lá cây, tay cầm mũi tên thổi thổi, khi bước đi còn lắc lư qua lại, trong miệng còn lẩm bẩm: "1, 2, 3, 4, Đội trưởng Teemo đang đợi lệnh!"

Cô vui vẻ hỏi anh: "Tôi cũng muốn cho nó nhảy múa, phải làm sao vậy?"

Hứa Viễn Trạch: Ctrl + 3.

Teemo ngu xuẩn này từ từ di chuyển đến bên cạnh anh, cùng khiêu vũ với anh.

Sự hưng phấn của cô rơi vào trong mắt Hứa Viễn Trạch, anh đột nhiên nhớ ra trong tiểu thuyết ngôn tình anh đọc lúc chiều, tổng giám đốc bá đạo luôn xuất hiện khi nữ chính bị bắt nạt.

Như một vị thần, một vị cứu tinh.

Đó là phương pháp để nhanh chóng tăng thiện cảm.

Hứa Viễn Trạch ngay lập tức quyết định làm theo cách này.

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau bên tai đã truyền đến tiếng la của cô gái: "Ai da!"

Trong trò chơi, bot đối diện đang bắt nạt support nhỏ nhắn dễ thương của anh.

"First blood!"

Lâm Tử nhìn màn hình của mình lại biến thành trắng đen một lần nữa, mới chợt nhận ra chơi game cũng cần có năng khiếu.

Quả nhiên, trên khung chat lại có người bắt đầu gõ chữ mắng cô…

"Những người này dám bắt nạt support của tôi?!" Hứa Viễn Trạch nheo mắt nhìn, còn dùng khóe mắt chú ý tới Lâm Tử: "Tôi sẽ báo thù cho cô!"

Nhóm bot đối diện cũng đang cười nhạo trên khung chat chung.

[Mọi người] Tần thời minh nguyệt: Teemo là con gái sao? Cho dù là con gái, tôi cũng sẽ giết.



[Mọi người] Hán khi quan: Khi nhìn thấy Teemo là tôi đã tức điên rồi, ngũ sát mà ba ba bên trên mang theo đã bị cây nấm làm cho nổ tung.

"Còn dám bắt nạt cô, nhìn xem lát nữa tôi sẽ cho họ chết như thế nào."

Lâm Tử nhìn về phía màn hình của Hứa Viễn Trạch, từng khớp xương ngón tay rõ ràng của thiếu niên gõ nhanh trên bàn phím, vừa lúc Ezreal trong trò chơi cũng nói lời thoại của mình: "Đã đến lúc thi triển kỹ năng thực sự rồi!"

...

Nhìn hình ảnh quen thuộc như lúc sáng, Lâm Tử không khỏi cảm thán, siêu thần sẽ luôn là của anh ta, siêu quỷ là của mình...

Vì Teemo cực kì đáng yêu, còn có đủ loại trang phục dễ thương, Lâm Tử rất thích tạo hình gấu trúc, cảm thấy đầu tròn tròn nhìn rất buồn cười, quyết định xong liền vội vàng bỏ tiền ra mua cho mình, tự an ủi bản thân, cũng coi như chúc mừng vì đã tìm được công việc mới!

Trước đây cô còn ở chỗ này chế giễu Cung Tuyết, ở hiện thực có số tiền này mua thứ gì khác không phải tốt hơn sao? Trong trò chơi chỉ là một đống dữ liệu lạnh như băng.

Cung Tuyết cũng không quay đầu lại, nói cô không hiểu đâu.

Tuy nhiên, khi cô vừa mua một cái thì trong game đột nhiên hiện lên tin có người tặng cô một bộ trang phục.

Là Hứa Viễn Trạch.

Cô có chút nghi ngờ nhìn sang anh, muốn nói rằng cô chỉ là đột nhiên tâm huyết dâng trào nên mới mua nó nhìn thử xem, nhưng người này lại mua tất cả trang phục của Teemo cho cô!

Mới vừa quen đã tặng cô những thứ này, không tốt lắm đâu…

“Không cần cảm ơn.” Chàng trai hất cằm, tự nhiên mời cô vào trận tiếp theo.

"..."

"Tôi có rất nhiều tiền, nếu sau này cô muốn chơi tướng nào thì nói với tôi, tôi sẽ mua trang phục cho cô.

Một trong những kỹ năng của tổng giám đốc bá đạo: Khoe của.

"..."

Teemo là một tướng có tính giải trí rất cao, bởi vì ngoại hình ngu ngốc lại dễ thương nên được rất nhiều cô gái ưa thích, chiêu thức cũng rất đơn giản và thô bạo, có thể chôn giấu nấm độc mai phục trong hẻm núi Triệu Hồi Sư, có thể tồn tại trong 10 phút, nếu quân địch dẫm lên nấm, sẽ tạo ra một vụ nổ làm quân địch bị thương giảm tốc độ và chịu thêm sát thương độc tố trong bốn giây.

Song song với đó thì tướng này cũng bị người cực kì căm ghét, có vô số người hoặc siêu thần hoặc ngũ sát đi đường, bởi vì giẫm phải một hoặc vài cây nấm khiến mình bị chết, siêu thần hoặc ngũ sát mà gặp thoáng qua đều hận chửi má nó. Lúc này, nếu người tàng hình Teemo đột nhiên hiện lên bên cạnh, trên khung chat chung thả ra tiếng cười đê tiện, nhất định sẽ kéo giá trị hận thù đến mức cao nhất!

Vì vậy, luôn có một câu nói kinh điển trong Liên Minh Huyền Thoại:

Chiến đấu có thể thua, nhưng Teemo phải chết.

Lâm Tử đã tiến bộ nhanh chóng dưới sự hướng dẫn của Hứa Viễn Trạch, hiện tại cô đã có thể ở trong bụi cỏ lén chui ra Q người rồi, Hứa Viễn Trạch phản ứng linh hoạt, phối hợp với cực kì ăn ý, thậm chí còn có thể giúp cô ăn một hai đầu người.

Cô gái hét lên sung sướng vang vọng trong đêm đen yên tĩnh này.

Lần đầu tiên Hứa Viễn Trạch cảm thấy, đêm dài đằng đẵng, đột nhiên cũng trở nên đầy màu sắc rồi.

---------

Tác giả có lời muốn nói:

Phổ cập khoa học nhỏ:

Siêu thần là giết 8 người không chết, Siêu quỷ chính là cứ luôn chết mãi...... = =

Trong LOL, các kỹ năng của tướng được chia thành bốn cái QWER, R là chiêu cuối.

Chu miễn là sử dụng tướng miễn phí trong tuần này.

—— * ——

Đúng vậy, nơi này có 1.000 LOL Teemo.

Nhóm tiểu thiên sứ, tại sao các bạn lại nhập hố này vậy?

(*) Teemo

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đội Trưởng, Đưa Tôi Đi Thi Đấu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook