Đối Tượng Kinh Doanh Không Quá Hợp
Chương 5: Buồn Vui Của Nhân Loại Không Hề Tương Thông (2)
Mao Cầu Cầu
13/03/2023
Lục Nam Kiều lại lần nữa nhấp vào mở ra mục hồ sơ cá nhân của Ngư Ngư, chọn thêm bạn tốt.
Chưa đến nửa phút, Ngư Ngư đã chấp nhận lời mời của cậu.
Trong giao diện trò chuyện của hai người, xuất hiện lời nhắc kết bạn của hệ thống, Lục Nam Kiều trước tiên gửi đến một biểu tượng cảm xúc để bày tỏ sự thân thiện của mình, đối phương tạm thời vẫn chưa trả lời, sau khi kết bạn là có thể xem vòng bạn bè rồi, Lục Nam Kiều tiện tay nhấp vào xem.
Nhưng mà ngay cả khi đã có thể xem, dường như cũng chỉ xem được ba ngày thôi.
Bài đăng mới nhất trong vòng bạn bè, chính là chụp mặt gương trong phòng tập nhảy, ống kính hạ xuống rất thấp, không có chụp đến mặt, chỉ có thể nhìn thấy chân của người trong gương rất dài, áo khoác buộc trên hông, trước gương đặt một chai nước khoáng, thời gian chụp ảnh vào lúc gần rạng sáng, màu ảnh chụp chỉnh theo tông màu lạnh, khiến cho người trong ảnh cũng có chút lạnh nhạt.
Cap ảnh: Buồn vui của nhân loại không hề tương thông.
Lục Nam Kiều: "....."
Khó giải quyết đây.
[Mộc Mộc Kiều]: Ngư Ngư!
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: haizzzz.
[Mộc Mộc Kiều]: Tôi tìm hiểu một chút nha, Weibo của cậu có bao nhiêu fan vậy.
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: Hơn 200 vạn đi.
[Mộc Mộc Kiều]: Vậy cũng râtd tốt rồi, trình độ ở mức trên trung bình trong nhóm của chúng ta đấy.
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: Có ý nghĩa gì đâu.
Đúng nha, có ý nghĩa gì đâu, nhiều thêm một chút fan cương thi [1] thì không flop nữa sao, Lục Nam Kiều cũng muốn hỏi.
[1] fan cương thi (fan giả chết): Fan theo dõi nhưng gần như không tương tác.
Nhưng lời này, cậu không thể dùng tài khoản "Mộc Mộc Kiều" để nói được.
[Mộc Mộc Kiều]: Ăn cơm có nghĩa gì vậy? Thức khuya có ý nghĩa gì thế? Cậu không thể nghĩ như vậy được, thật ra bản thân của không có ý nghĩa chính là có ý nghĩa.
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: Ò.
Cậu nói nhiều như thế, mà cái người này lại chỉ trả lời mỗi chứ "Ò" đơn giản vậy thôi à.
Nhưng Lục Nam Kiều lại cảm thấy, bản thân đã đạt được bước tiến ban đầu rồi, dù sao cũng không trả lời là "haizzz".
Nhưng là sau chữ "ò" này, không có thêm cái gì nữa.
Lục Nam Kiều vừa định tiếp tục gõ chữ, người đại diện Tiểu Đặng gọi điện đến cho cậu, tiếp tục bàn giao về chuyện công việc mới.
"Chương trình đã định xong rồi, chúng ta xác nhận tham gia, cậu nhớ kinh doanh Weibo một chút. " Đặng Huy nói, " Chuyển tiếp Weibo thông báo chính thức là được, để những fan lâu năm biết được cậu lại có chương trình rồi."
"Anh xác định không phải là để mọi người cười nhạo tôi lại bị "cho vào nồi nấu lại" chứ?" Lục Nam Kiều lạnh nhạt.
"Ai da, cậu quan t bọn họ làm gì." Người đại diện nói, " Tôi liên hệ cho cậu một trợ thủ biết cách ăn nói, EQ lại cao rồi, nói chuyện vô cùng hài hước, lại còn rất thú vị nữa."
"Biết cách ăn nói, EQ cao, vô cùng vui tính, sẽ nhận vị làm ăn này sao?" Lục Nam Kiều nghi ngờ hỏi.
"Cậu cũng đừng quan tâm nữa, phương thức liên lạc vẫn chưa gửi cho tôi, ngày mai sau khi cậu xuất phát, thì cứ mang theo ảnh chụp, rồi đứng đợi cậu ta ở gốc cây thứ ba từ ngã tư đi." Người đại diện căn dặn, " Cậu ta sẽ chủ động đến nói chuyện với cậu, câu không cần phải lo đâu."
" Học hỏi người ta một chút, người ta vừa tích cực lại vừa tươi sáng, còn biết cách nói chuyện nữa chứ."
"Biết rồi." Lục Nam Kiều nói một cách qua loa.
"Cậu cẩn thận chút, đừng có mà tìm nhầm người đấy." Đặng Huy không yên tâm, " Bước vào cửa chính rồi là không được mang theo điện thoại nữa, đến lúc đó nhớ lấy phải chịu khó hỏi nhiều lên, trao đổi ám hiệu cũng được, phải lặng lẽ tiến hành nhé."
"Không sao." Lục Nam Kiều nói, "Cũng chỉ có tôi tồn tại vấn đề về khả năng tương tác, người khác, ai có thể nghĩ ra cái chủ ý ngu ngốc này được chứ."
Chưa đến nửa phút, Ngư Ngư đã chấp nhận lời mời của cậu.
Trong giao diện trò chuyện của hai người, xuất hiện lời nhắc kết bạn của hệ thống, Lục Nam Kiều trước tiên gửi đến một biểu tượng cảm xúc để bày tỏ sự thân thiện của mình, đối phương tạm thời vẫn chưa trả lời, sau khi kết bạn là có thể xem vòng bạn bè rồi, Lục Nam Kiều tiện tay nhấp vào xem.
Nhưng mà ngay cả khi đã có thể xem, dường như cũng chỉ xem được ba ngày thôi.
Bài đăng mới nhất trong vòng bạn bè, chính là chụp mặt gương trong phòng tập nhảy, ống kính hạ xuống rất thấp, không có chụp đến mặt, chỉ có thể nhìn thấy chân của người trong gương rất dài, áo khoác buộc trên hông, trước gương đặt một chai nước khoáng, thời gian chụp ảnh vào lúc gần rạng sáng, màu ảnh chụp chỉnh theo tông màu lạnh, khiến cho người trong ảnh cũng có chút lạnh nhạt.
Cap ảnh: Buồn vui của nhân loại không hề tương thông.
Lục Nam Kiều: "....."
Khó giải quyết đây.
[Mộc Mộc Kiều]: Ngư Ngư!
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: haizzzz.
[Mộc Mộc Kiều]: Tôi tìm hiểu một chút nha, Weibo của cậu có bao nhiêu fan vậy.
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: Hơn 200 vạn đi.
[Mộc Mộc Kiều]: Vậy cũng râtd tốt rồi, trình độ ở mức trên trung bình trong nhóm của chúng ta đấy.
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: Có ý nghĩa gì đâu.
Đúng nha, có ý nghĩa gì đâu, nhiều thêm một chút fan cương thi [1] thì không flop nữa sao, Lục Nam Kiều cũng muốn hỏi.
[1] fan cương thi (fan giả chết): Fan theo dõi nhưng gần như không tương tác.
Nhưng lời này, cậu không thể dùng tài khoản "Mộc Mộc Kiều" để nói được.
[Mộc Mộc Kiều]: Ăn cơm có nghĩa gì vậy? Thức khuya có ý nghĩa gì thế? Cậu không thể nghĩ như vậy được, thật ra bản thân của không có ý nghĩa chính là có ý nghĩa.
[ Tố chất giáo dục cá lọt lưới ]: Ò.
Cậu nói nhiều như thế, mà cái người này lại chỉ trả lời mỗi chứ "Ò" đơn giản vậy thôi à.
Nhưng Lục Nam Kiều lại cảm thấy, bản thân đã đạt được bước tiến ban đầu rồi, dù sao cũng không trả lời là "haizzz".
Nhưng là sau chữ "ò" này, không có thêm cái gì nữa.
Lục Nam Kiều vừa định tiếp tục gõ chữ, người đại diện Tiểu Đặng gọi điện đến cho cậu, tiếp tục bàn giao về chuyện công việc mới.
"Chương trình đã định xong rồi, chúng ta xác nhận tham gia, cậu nhớ kinh doanh Weibo một chút. " Đặng Huy nói, " Chuyển tiếp Weibo thông báo chính thức là được, để những fan lâu năm biết được cậu lại có chương trình rồi."
"Anh xác định không phải là để mọi người cười nhạo tôi lại bị "cho vào nồi nấu lại" chứ?" Lục Nam Kiều lạnh nhạt.
"Ai da, cậu quan t bọn họ làm gì." Người đại diện nói, " Tôi liên hệ cho cậu một trợ thủ biết cách ăn nói, EQ lại cao rồi, nói chuyện vô cùng hài hước, lại còn rất thú vị nữa."
"Biết cách ăn nói, EQ cao, vô cùng vui tính, sẽ nhận vị làm ăn này sao?" Lục Nam Kiều nghi ngờ hỏi.
"Cậu cũng đừng quan tâm nữa, phương thức liên lạc vẫn chưa gửi cho tôi, ngày mai sau khi cậu xuất phát, thì cứ mang theo ảnh chụp, rồi đứng đợi cậu ta ở gốc cây thứ ba từ ngã tư đi." Người đại diện căn dặn, " Cậu ta sẽ chủ động đến nói chuyện với cậu, câu không cần phải lo đâu."
" Học hỏi người ta một chút, người ta vừa tích cực lại vừa tươi sáng, còn biết cách nói chuyện nữa chứ."
"Biết rồi." Lục Nam Kiều nói một cách qua loa.
"Cậu cẩn thận chút, đừng có mà tìm nhầm người đấy." Đặng Huy không yên tâm, " Bước vào cửa chính rồi là không được mang theo điện thoại nữa, đến lúc đó nhớ lấy phải chịu khó hỏi nhiều lên, trao đổi ám hiệu cũng được, phải lặng lẽ tiến hành nhé."
"Không sao." Lục Nam Kiều nói, "Cũng chỉ có tôi tồn tại vấn đề về khả năng tương tác, người khác, ai có thể nghĩ ra cái chủ ý ngu ngốc này được chứ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.