Đối Tượng Xem Mắt Là Con Gái Thần Linh
Chương 32: Cha Mẹ Biết Không?
Vũ Hạ Đích Hảo Đại
06/11/2022
“Đi hành hiệp trượng nghĩa, quần áo bẩn quá nên trực tiếp vứt luôn, mua một quần áo đá bóng.”
Chu Tự đặt từng chút từng chút đồ vào trong tủ lạnh.
Đặt ngay ngắn từng thứ.
Thuận tiện lấy ra.
Đợi làm xong tất cả, hắn mới đến phòng bếp kiểm tra, không có vấn đề lớn.
Có lẽ Nguyệt tỷ không tự mình xuống bếp.
Dù sao cũng không có đồ ăn.
“Lần sau phải mua chút đồ ăn về.”
Hắn thực sự không thường xuyên nấu ăn, nhưng thỉnh thoảng vẫn tự làm.
Ví dụ ăn xương sườn.
Đúng là cũng có thể mua đồ ăn nhanh bên ngoài, nhưng nói thế nào nhỉ, vừa ít lại cảm thấy toàn là xương, còn vô cùng đắt.
Không bằng tự mua một dẻ sườn về làm.
“Ồ, ngươi đánh thắng hả?”
Chu Ngưng Nguyệt cũng không ngẩng đầu hỏi.
“Hình như ta chưa từng thua.”
Chu Tự suy nghĩ cẩn thận nói.
Đúng là hắn chưa từng thua, tuy rằng gặp phải tình huống khẩn cấp.
Còn trẻ mà, thuận gió thuận nước thì sẽ thành công, sẽ không nhìn rõ năng lực của mình.
Sau đó dùng gần hết ngàn năm công lực, dã thú vẫn còn không ít.
Khiến hắn không thể không tính toán tỉ mỉ, lực kiểm soát trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Đều là bị ép.
“Ngươi lợi hại như vậy cha mẹ biết không?”
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
“Không biết.”
Chu Tự trả lời.
“Cũng đúng, họ lo quá nhiều việc rồi.”
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, sau đó nhớ tới điều gì:
“Đúng rồi, ngày mai bạn của ta đến, không đến ta lo ta đói chết.”
“Ba mẹ đồng ý rồi?”
Chu Tự có chút không dám tin.
“Đồng ý rồi.”
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu.
Chu Tự:
“...”
Không hợp lý.
Nhưng hắn cũng không vội, chờ ngày mai rồi tính.
Thật sự không được, thì lại đuổi đi.
Hắn lại không quen với tu chân giả, hơn nữa hắn là Thánh Tử Ma Đạo, người đàn ông giết người như dạ khát máu điên cuồng trong truyền thuyết.
Làm gì cũng hợp tình hợp lý.
Hắn không nói thêm điều gì, cất bước đi về phòng.
“Nhớ đánh răng trước khi ngủ.”
Dặn dò một câu xong, Chu Tự quay về phòng.
Hắn phải tu luyện.
Ban đầu là tu luyện ‘Phá Thiên Ma Thể’, xem xem có phản ứng mới gì.
Đợi khi hắn quan sát Ma Chủng, phát hiện nghịch chuyển đã dừng lại.
Cơ thể thực sự có tăng lên một chút, nhưng không ảnh hưởng lớn đến hắn.
Cơ thể của hắn vốn rất mạnh, hiệu quả không đủ tác dụng cực kỳ bé nhỏ.
Sau đó hắn lại ném chút công lực ngàn năm qua.
Là khối lượng mà lần trước ăn no.
Quả nhiên, sau khi tiếp xúc công lực ngàn năm, phù văn trên Ma Chủng lại chuyển động.
Nhưng không bao lâu, khối lượng trước đó đã bị hấp thụ xong, không được no.
“Dạ dày lớn hơn rồi?”
Trong khi ngạc nhiên, hắn lại ném qua thêm một chút.
Rồi yên lặng nhìn Ma Chủng hấp thụ.
Một hồi lâu sau, Ma Chủng dừng hấp thụ, hình như muốn lùi sang một bên.
Chỉ sợ hắn lại ném đồ qua, ăn không nổi nữa.
Ăn tiếp thì sẽ nôn ra.
“Không nghịch chuyển, xem ra cần tiêu hóa một chút.”
Bình thường tu luyện Phá Thiên Ma Thể cần vận hành công pháp hấp thu linh khí, sau đó phối hợp với huyết khí đan, khiến huyết khí sôi trào để nuôi dưỡng Ma Chủng.
Hắn đã nhảy cóc qua rất nhiều bước, cũng không biết cuối cùng sẽ thế nào.
Nhưng hắn dự định tiếp tục xem xét, xem xem làm thế nào để tăng đến binh giả bậc tám.
Lâm giả bậc chín là nền tảng của tất cả, không có đặc hiệu gì, chỉ có tiến vào binh giả bậc tám mới bắt đầu xuất hiện đặc hiệu.
Hắn không cần nền tảng, chủ yếu là muốn chút đặc hiệu.
Hắn có rất nhiều võ công tuyệt thế, mọi sự đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ thiếu đặc hiệu.
Hơn nữa lần trước nghe Nguyệt tỷ nói, nền tảng binh giả bậc tám đủ tốt thì có thể điều khiển pháp bảo, thực hiện điều khiển kiếm bay lên.
Đương nhiên hắn chuẩn bị sẵn sàng trở nên cường mạnh.
Nghe nói chỉ có thể điều khiển kiếm bay lên trong thời gian rất ngắn, nhưng cũng đủ rồi.
Đẹp trai một lúc cũng là đẹp trai.
Sau khi lật xem ‘Phá Thiên Ma Thể’, Chu Tự phát hiện muốn tăng lên bậc bẩy thành công, chỉ phải nuôi dưỡng Ma Chủng đến trạng thái tốt nhất, sau đó đột phá.
Tuy có giải thích những không chi tiết.
Ví dụ trạng thái tốt nhất là gì vẫn không nói chi tiết.
“Ngày mai hỏi Nguyệt tỷ vậy.”
Làm rõ ràng trạng thái tốt nhất là gì, hắn cũng có thể hiểu được lúc nào mình có thể dùng đặc hiệu.
Sau đó hắn xem ‘Chu Thiên Kinh’, vận hành kinh mạch cần làm quen một chút, làm sai rất dễ tổn thương đến cơ thể.
Xác định một chút, hắn nhắm mắt lại bắt đầu dưỡng linh khí, đợi khi có đủ linh khí thì có thể vận hành Chu Thiên.
Tu chân như vậy coi như tiến đến cấp bậc thực sự.
Sáng sớm, Chu Tự ngồi khoanh chân dưới đất mở đôi mắt.
Hắn cảm nhận linh khí trong cơ thể, không có chút thay đổi...
Vốn tưởng rằng mình ngưng tụ dòng linh khí đầu tiên một ngày, ít nhiều thiên phú cũng không tồi.
Bây giờ mới phát hiện, hoàn toàn là công lao của Nguyệt tỷ.
Nhưng tuy rằng linh khí không tăng lên, nhưng điều khiển lại trơn tru hơn hôm qua.
Cũng còn được.
Cứ từ từ.
Chu Tự đặt từng chút từng chút đồ vào trong tủ lạnh.
Đặt ngay ngắn từng thứ.
Thuận tiện lấy ra.
Đợi làm xong tất cả, hắn mới đến phòng bếp kiểm tra, không có vấn đề lớn.
Có lẽ Nguyệt tỷ không tự mình xuống bếp.
Dù sao cũng không có đồ ăn.
“Lần sau phải mua chút đồ ăn về.”
Hắn thực sự không thường xuyên nấu ăn, nhưng thỉnh thoảng vẫn tự làm.
Ví dụ ăn xương sườn.
Đúng là cũng có thể mua đồ ăn nhanh bên ngoài, nhưng nói thế nào nhỉ, vừa ít lại cảm thấy toàn là xương, còn vô cùng đắt.
Không bằng tự mua một dẻ sườn về làm.
“Ồ, ngươi đánh thắng hả?”
Chu Ngưng Nguyệt cũng không ngẩng đầu hỏi.
“Hình như ta chưa từng thua.”
Chu Tự suy nghĩ cẩn thận nói.
Đúng là hắn chưa từng thua, tuy rằng gặp phải tình huống khẩn cấp.
Còn trẻ mà, thuận gió thuận nước thì sẽ thành công, sẽ không nhìn rõ năng lực của mình.
Sau đó dùng gần hết ngàn năm công lực, dã thú vẫn còn không ít.
Khiến hắn không thể không tính toán tỉ mỉ, lực kiểm soát trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Đều là bị ép.
“Ngươi lợi hại như vậy cha mẹ biết không?”
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
“Không biết.”
Chu Tự trả lời.
“Cũng đúng, họ lo quá nhiều việc rồi.”
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, sau đó nhớ tới điều gì:
“Đúng rồi, ngày mai bạn của ta đến, không đến ta lo ta đói chết.”
“Ba mẹ đồng ý rồi?”
Chu Tự có chút không dám tin.
“Đồng ý rồi.”
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu.
Chu Tự:
“...”
Không hợp lý.
Nhưng hắn cũng không vội, chờ ngày mai rồi tính.
Thật sự không được, thì lại đuổi đi.
Hắn lại không quen với tu chân giả, hơn nữa hắn là Thánh Tử Ma Đạo, người đàn ông giết người như dạ khát máu điên cuồng trong truyền thuyết.
Làm gì cũng hợp tình hợp lý.
Hắn không nói thêm điều gì, cất bước đi về phòng.
“Nhớ đánh răng trước khi ngủ.”
Dặn dò một câu xong, Chu Tự quay về phòng.
Hắn phải tu luyện.
Ban đầu là tu luyện ‘Phá Thiên Ma Thể’, xem xem có phản ứng mới gì.
Đợi khi hắn quan sát Ma Chủng, phát hiện nghịch chuyển đã dừng lại.
Cơ thể thực sự có tăng lên một chút, nhưng không ảnh hưởng lớn đến hắn.
Cơ thể của hắn vốn rất mạnh, hiệu quả không đủ tác dụng cực kỳ bé nhỏ.
Sau đó hắn lại ném chút công lực ngàn năm qua.
Là khối lượng mà lần trước ăn no.
Quả nhiên, sau khi tiếp xúc công lực ngàn năm, phù văn trên Ma Chủng lại chuyển động.
Nhưng không bao lâu, khối lượng trước đó đã bị hấp thụ xong, không được no.
“Dạ dày lớn hơn rồi?”
Trong khi ngạc nhiên, hắn lại ném qua thêm một chút.
Rồi yên lặng nhìn Ma Chủng hấp thụ.
Một hồi lâu sau, Ma Chủng dừng hấp thụ, hình như muốn lùi sang một bên.
Chỉ sợ hắn lại ném đồ qua, ăn không nổi nữa.
Ăn tiếp thì sẽ nôn ra.
“Không nghịch chuyển, xem ra cần tiêu hóa một chút.”
Bình thường tu luyện Phá Thiên Ma Thể cần vận hành công pháp hấp thu linh khí, sau đó phối hợp với huyết khí đan, khiến huyết khí sôi trào để nuôi dưỡng Ma Chủng.
Hắn đã nhảy cóc qua rất nhiều bước, cũng không biết cuối cùng sẽ thế nào.
Nhưng hắn dự định tiếp tục xem xét, xem xem làm thế nào để tăng đến binh giả bậc tám.
Lâm giả bậc chín là nền tảng của tất cả, không có đặc hiệu gì, chỉ có tiến vào binh giả bậc tám mới bắt đầu xuất hiện đặc hiệu.
Hắn không cần nền tảng, chủ yếu là muốn chút đặc hiệu.
Hắn có rất nhiều võ công tuyệt thế, mọi sự đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ thiếu đặc hiệu.
Hơn nữa lần trước nghe Nguyệt tỷ nói, nền tảng binh giả bậc tám đủ tốt thì có thể điều khiển pháp bảo, thực hiện điều khiển kiếm bay lên.
Đương nhiên hắn chuẩn bị sẵn sàng trở nên cường mạnh.
Nghe nói chỉ có thể điều khiển kiếm bay lên trong thời gian rất ngắn, nhưng cũng đủ rồi.
Đẹp trai một lúc cũng là đẹp trai.
Sau khi lật xem ‘Phá Thiên Ma Thể’, Chu Tự phát hiện muốn tăng lên bậc bẩy thành công, chỉ phải nuôi dưỡng Ma Chủng đến trạng thái tốt nhất, sau đó đột phá.
Tuy có giải thích những không chi tiết.
Ví dụ trạng thái tốt nhất là gì vẫn không nói chi tiết.
“Ngày mai hỏi Nguyệt tỷ vậy.”
Làm rõ ràng trạng thái tốt nhất là gì, hắn cũng có thể hiểu được lúc nào mình có thể dùng đặc hiệu.
Sau đó hắn xem ‘Chu Thiên Kinh’, vận hành kinh mạch cần làm quen một chút, làm sai rất dễ tổn thương đến cơ thể.
Xác định một chút, hắn nhắm mắt lại bắt đầu dưỡng linh khí, đợi khi có đủ linh khí thì có thể vận hành Chu Thiên.
Tu chân như vậy coi như tiến đến cấp bậc thực sự.
Sáng sớm, Chu Tự ngồi khoanh chân dưới đất mở đôi mắt.
Hắn cảm nhận linh khí trong cơ thể, không có chút thay đổi...
Vốn tưởng rằng mình ngưng tụ dòng linh khí đầu tiên một ngày, ít nhiều thiên phú cũng không tồi.
Bây giờ mới phát hiện, hoàn toàn là công lao của Nguyệt tỷ.
Nhưng tuy rằng linh khí không tăng lên, nhưng điều khiển lại trơn tru hơn hôm qua.
Cũng còn được.
Cứ từ từ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.