Đối Tượng Xem Mắt Là Con Gái Thần Linh
Chương 7: Khi Đó Tôi Cũng Là Học Bá
Vũ Hạ Đích Hảo Đại
11/05/2022
Đường Xuân Cảnh.
Hoa viên Phú Quý.
Thuộc về tiểu khu tự xây dựng đã nhiều năm nay.
Chu Tự sống ở đây.
Ngôi nhà là của ba mẹ hắn.
Trước đây nghe ba mẹ nói, đây là ngôi nhà mà họ đã mua khi họ kết hôn, bây giờ có vẻ như ...đây có thể là một lời nói dối trắng trợn.
Hắn sinh ra ở ma môn, khi đó ba mẹ hắn đã sớm kết hôn.
Về phần ba mẹ hắn mở quán ăn nhỏ, cách nơi này quãng đường hơn một giờ, vẫn là ngồi xe buýt đi, nằm ở thị trấn.
Khi hắn học tiểu học, ba mẹ ở trong thành phố mở quán ăn làm ăn, sau đó tiền thuê nhà càng lúc càng đắt, liền đi về thị trấn.
Là khi hắn học cấp hai, nói có khả năng độc lập, không cần phải chăm sóc nhiều.
Cho nên hắn nghỉ học kỳ thật đều là đi thị trấn tìm ba mẹ, thuận tiện hỗ trợ ba mẹ.Ba mẹ hiếm khi trở về.
Bằng không, năm lớp 8 hắn đã đi thanh tẩy mấy con dã thú kỳ kỳ quái quái kia rồi, mà thật ra cũng không có cách nào ra ngoài, trong nhà quản lý rất nghiêm ngặt.
Tầng 3.
Chu Tự lấy chìa khóa ra mở cửa.
Đồ nội thất mặc dù hơi cũ, nhưng dọn dẹp khá sạch sẽ.
Đóng cửa lại, đặt chìa khóa trên bàn và rót cho mình một ly nước theo trình tự.
"Trước kia cảm giác ba mẹ đi nơi khác mở quán ăn là chuyện bình thường, hiện tại nghĩ lại, có chút không bình thường."
Ai biết được liệu họ có mở quán ăn khi hắn nghỉ học không?
Nhưng mà, ba xào rau thật sự không tệ, lúc đi giúp đỡ, làm ăn cũng không tệ.
Trên sô pha, Chu Tự vừa ngồi xuống, điện thoại di động liền vang lên, là mẹ.
"Mẹ?"
"Con trai, đã gặp Thu Thiển chưa?" Giọng nói Liễu Nam Tư truyền tới, dường như mang theo một chút tò mò.
"Gặp thì có gặp rồi." Chu Tự gật đầu trả lời.
"Thu Thiển có đẹp không? Mẹ ngàn chọn vạn tuyển ra đó."
“Được rồi mà mẹ."
Chu Tự đương nhiên là cảm thấy Thu Thiển rất đẹp, nhưng...thật khó để mở miệng.
"Mẹ đặc biệt điều tra qua, rất thích hợp với con, tuổi tác không khác biệt lắm với con, dáng người đều coi như thanh tú, tiểu thư khuê các thân gia trong sạch, tính cách tương đối ôn hòa, thiên phú cũng không tệ lắm, trong ma tu địa giới không có một người nào thích hợp với con hơn con bé ấy." Ngữ khí Liễu Nam Tư có chút vui sướng, phảng phất vô cùng hài lòng với người mình chọn.
"Mẹ, kỳ thật không cần gấp gáp như vậy, con mới tốt nghiệp thôi." Chu Tự đang suy nghĩ làm thế nào uyển chuyển nói cho mẹ biết xem mắt thất bại.
"Không phải tốt nghiệp mẹ sẽ giúp con tìm sao?" Liễu Nam Tư tức giận nói: "Lúc đi học cũng không tìm được bạn gái, đi làm anh còn có cơ hội sao? Hơn nữa làm gì có nhiều cô gái chọn con như vậy chứ? Bảo con đi học đại học tìm một cô gái cùng thành phố cho phù hợp, tốt nghiệp sẽ không chạy nơi này nơi kia,con không nghe. Bằng không mẹ cùng ba con lại đến mức chạy tới ma môn lục lọi tư liệu, chọn từng người một, tra từng người một sao?"
Chu Tự: "..."
Làm mẹ mệt mỏi rồi.
Sau đó,hắn phản ứng lại: "Con nhớ khi con đi học,mẹ không cho phép con tìm bạn gái mà."
"Trường cấp hai đương nhiên lấy học hành làm trọng, khi đó không thể tìm, đại học thì khác, có thể tìm." Lúc đầu Liễu Nam Tư cũng coi như tận tình khuyên bảo, về sau liền có chút tiếc nuối: "Nhưng mà trước kia khi con đi học, ba mẹ không bởi vì con yêu sớm mà bị gọi đến trường, cũng là có chút đáng tiếc, chưa từng thấy qua tình huống cụ thể, nếu không, cả ba và mẹ đều có thể đã được bế cháu trai rồi.”
“Mẹ, cúp máy đây, con muốn đọc sách." Chu Tự đã không muốn nghe nữa rồi.
"Nhớ mỗi ngày đều gọi điện thoại cho Thu Thiển, liên lạc tình cảm nghe con. Quán ăn lúc nào cũng mở, không có thời gian để trả lời cho con đâu.” Liễu Nam Tư nói.
Nghe nói mở quán ăn, Chu Tự có chút tò mò: "Mẹ, hai người thật sự luôn mở quán ăn sao?"
"Nếu không thì sao?" Liễu Nam Tư ngữ khí không tốt: "Không mở quán ăn thì làm sao có thể cho anh đi học? Làm sao mua nhà cho anh? Làm sao cho anh phí sinh hoạt hàng tháng? Anh có muốn cưới vợ không? Được rồi, cúp máy đi, nhớ những gì mẹ đấy." Bên kia trực tiếp cúp máy.
Hoa viên Phú Quý.
Thuộc về tiểu khu tự xây dựng đã nhiều năm nay.
Chu Tự sống ở đây.
Ngôi nhà là của ba mẹ hắn.
Trước đây nghe ba mẹ nói, đây là ngôi nhà mà họ đã mua khi họ kết hôn, bây giờ có vẻ như ...đây có thể là một lời nói dối trắng trợn.
Hắn sinh ra ở ma môn, khi đó ba mẹ hắn đã sớm kết hôn.
Về phần ba mẹ hắn mở quán ăn nhỏ, cách nơi này quãng đường hơn một giờ, vẫn là ngồi xe buýt đi, nằm ở thị trấn.
Khi hắn học tiểu học, ba mẹ ở trong thành phố mở quán ăn làm ăn, sau đó tiền thuê nhà càng lúc càng đắt, liền đi về thị trấn.
Là khi hắn học cấp hai, nói có khả năng độc lập, không cần phải chăm sóc nhiều.
Cho nên hắn nghỉ học kỳ thật đều là đi thị trấn tìm ba mẹ, thuận tiện hỗ trợ ba mẹ.Ba mẹ hiếm khi trở về.
Bằng không, năm lớp 8 hắn đã đi thanh tẩy mấy con dã thú kỳ kỳ quái quái kia rồi, mà thật ra cũng không có cách nào ra ngoài, trong nhà quản lý rất nghiêm ngặt.
Tầng 3.
Chu Tự lấy chìa khóa ra mở cửa.
Đồ nội thất mặc dù hơi cũ, nhưng dọn dẹp khá sạch sẽ.
Đóng cửa lại, đặt chìa khóa trên bàn và rót cho mình một ly nước theo trình tự.
"Trước kia cảm giác ba mẹ đi nơi khác mở quán ăn là chuyện bình thường, hiện tại nghĩ lại, có chút không bình thường."
Ai biết được liệu họ có mở quán ăn khi hắn nghỉ học không?
Nhưng mà, ba xào rau thật sự không tệ, lúc đi giúp đỡ, làm ăn cũng không tệ.
Trên sô pha, Chu Tự vừa ngồi xuống, điện thoại di động liền vang lên, là mẹ.
"Mẹ?"
"Con trai, đã gặp Thu Thiển chưa?" Giọng nói Liễu Nam Tư truyền tới, dường như mang theo một chút tò mò.
"Gặp thì có gặp rồi." Chu Tự gật đầu trả lời.
"Thu Thiển có đẹp không? Mẹ ngàn chọn vạn tuyển ra đó."
“Được rồi mà mẹ."
Chu Tự đương nhiên là cảm thấy Thu Thiển rất đẹp, nhưng...thật khó để mở miệng.
"Mẹ đặc biệt điều tra qua, rất thích hợp với con, tuổi tác không khác biệt lắm với con, dáng người đều coi như thanh tú, tiểu thư khuê các thân gia trong sạch, tính cách tương đối ôn hòa, thiên phú cũng không tệ lắm, trong ma tu địa giới không có một người nào thích hợp với con hơn con bé ấy." Ngữ khí Liễu Nam Tư có chút vui sướng, phảng phất vô cùng hài lòng với người mình chọn.
"Mẹ, kỳ thật không cần gấp gáp như vậy, con mới tốt nghiệp thôi." Chu Tự đang suy nghĩ làm thế nào uyển chuyển nói cho mẹ biết xem mắt thất bại.
"Không phải tốt nghiệp mẹ sẽ giúp con tìm sao?" Liễu Nam Tư tức giận nói: "Lúc đi học cũng không tìm được bạn gái, đi làm anh còn có cơ hội sao? Hơn nữa làm gì có nhiều cô gái chọn con như vậy chứ? Bảo con đi học đại học tìm một cô gái cùng thành phố cho phù hợp, tốt nghiệp sẽ không chạy nơi này nơi kia,con không nghe. Bằng không mẹ cùng ba con lại đến mức chạy tới ma môn lục lọi tư liệu, chọn từng người một, tra từng người một sao?"
Chu Tự: "..."
Làm mẹ mệt mỏi rồi.
Sau đó,hắn phản ứng lại: "Con nhớ khi con đi học,mẹ không cho phép con tìm bạn gái mà."
"Trường cấp hai đương nhiên lấy học hành làm trọng, khi đó không thể tìm, đại học thì khác, có thể tìm." Lúc đầu Liễu Nam Tư cũng coi như tận tình khuyên bảo, về sau liền có chút tiếc nuối: "Nhưng mà trước kia khi con đi học, ba mẹ không bởi vì con yêu sớm mà bị gọi đến trường, cũng là có chút đáng tiếc, chưa từng thấy qua tình huống cụ thể, nếu không, cả ba và mẹ đều có thể đã được bế cháu trai rồi.”
“Mẹ, cúp máy đây, con muốn đọc sách." Chu Tự đã không muốn nghe nữa rồi.
"Nhớ mỗi ngày đều gọi điện thoại cho Thu Thiển, liên lạc tình cảm nghe con. Quán ăn lúc nào cũng mở, không có thời gian để trả lời cho con đâu.” Liễu Nam Tư nói.
Nghe nói mở quán ăn, Chu Tự có chút tò mò: "Mẹ, hai người thật sự luôn mở quán ăn sao?"
"Nếu không thì sao?" Liễu Nam Tư ngữ khí không tốt: "Không mở quán ăn thì làm sao có thể cho anh đi học? Làm sao mua nhà cho anh? Làm sao cho anh phí sinh hoạt hàng tháng? Anh có muốn cưới vợ không? Được rồi, cúp máy đi, nhớ những gì mẹ đấy." Bên kia trực tiếp cúp máy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.