Chương 25: Đánh Mông
Tô Mã Lệ
08/10/2024
Trước kia, Lộ Hành Châu rất ít khi dùng tay làm cô lên đỉnh nhiều lần như vậy, phần lớn hắn sẽ để cô tự mình dùng đồ chơi, khi thì là trứng rung, khi là dương vật giả, khi là ngón tay của cô.
Hắn sẽ ngồi trên giường, nhìn cô đạt cao trào, sau đó mới tháo cà vạt, tiến về phía cô.
Hắn sẽ kiểm tra xem cô đã đủ ướt hay chưa, nếu chưa đủ, hắn sẽ dùng tay để làm cho cô. Có một lần, hắn dùng tay khiến cô lên đỉnh hai lần, dâm thủy chảy ướt cả ga giường. Hôm đó, Lâm Tiểu Uyển xấu hổ muốn chết, khóc lóc thảm thiết. Người đàn ông nhìn cô, tính dục càng thêm mãnh liệt, đè cô trên giường, thao liên tục năm hiệp mới thôi.
Đây là lần đầu tiên Lộ Hành Châu dùng tay làm cô lên đỉnh bốn lần trên xe.
Sau lần thứ tư, hắn vẫn không dừng lại, cho đến khi Lâm Tiểu Uyển hét lên lần thứ năm, hắn mới rút ngón tay ướt đẫm ra, nhét vào miệng cô, ra lệnh: "Liếm sạch sẽ."
Lâm Tiểu Uyển chống tay, dựa vào ngực hắn, thở hổn hển ngậm lấy hai ngón tay hắn.
Chiếc quần lót ren trắng tinh đã bị xé rách, để lộ làn da trắng nõn mềm mại, vòng eo thon gọn, cặp mông căng tròn, lúc này đã đỏ ửng.
Tay trái Lộ Hành Châu vuốt ve mông cô, hai ngón tay phải đút sâu vào trong miệng cô, đợi cô liếm sạch sẽ mới rút ra, kéo khóa quần, giải phóng côn thịt đã cương cứng đến đau đớn.
Lâm Tiểu Uyển tưởng đã kết thúc, không ngờ đây mới chỉ là bắt đầu.
Huyệt của Lâm Tiểu Uyển co rút lại phun ra một luồng dâm thủy, vừa vặn thấm ướt túi trứng của Lộ Hành Châu, tay trái Lộ Hành Châu vỗ vỗ mông Lâm Tiểu Uyển, ý bảo cô tự mình nhấc mông ngồi lên.
Lâm Tiểu Uyển hơi hơi mân mê mông, thử nuốt, không ngờ Lộ Hành Châu đỡ lấy cái miệng huyệt đã mở rộng kia, một tay nắm lấy eo cô rồi hung hăng đâm vào.
Lâm Tiểu Uyển bị đâm đến thất thần, sống lưng run rẩy, cả người đều không thể ức chế mà kêu khẽ một tiếng: "A... Chậm một chút..."
Lộ Hành Châu một tay giữ lấy gáy Lâm Tiểu Uyển, ánh mắt nặng nề nhìn khuôn mặt cô, xương hông rung rung thúc vào trong cô, nhìn cô cắn môi khó nhịn khóc thành tiếng, lực đạo hắn thao càng ngày càng nặng, biên độ cũng càng lúc càng lớn, gần như muốn đâm cả người cô ra ngoài.
Lâm Tiểu Uyển bị chắp hai tay sau lưng, phập phồng ngồi trên người Lộ Hành Châu, cảm giác thoải mái sâu nặng, da đầu cô tê dại, cô lắc đầu lung tung, muốn tìm một chỗ dựa, nhưng bị Lộ Hành Châu ôm cổ, ngay cả động tác ghé vào cổ hắn cũng không làm được.
Mông Lâm Tiểu Uyển lại bị vỗ mạnh, khoái cảm trở nên bén nhọn, cô nức nở khóc ra tiếng, bị Lộ Hành Châu giã nhanh quá mức làm cho cả người gần như sụp đổ: "Đừng... Đừng... Cầu xin anh... Ông xã... Thật nhanh... Hu hu... Chậm một chút..."
Nếp thịt trong hoa huyệt bị đâm thành một mảnh lầy lội, khi dùng gậy thịt đâm vào sẽ phát ra tiếng vang "òm ọp", khi Lâm Tiểu Uyển thét chói tai lên cao trào, Lộ Hành Châu cắn lỗ tai cô hỏi: "Tối hôm qua thoải mái, hay là đêm nay thoải mái?"
"Đều..." Lâm Tiểu Uyển thở không ra hơi kêu lên, "Đều... thoải mái..."
Lộ Hành Châu không hài lòng với câu trả lời này, ôm eo Lâm Tiểu Uyển điên cuồng thao mấy chục cái, làm cho cô vừa khóc vừa la, nước mắt chảy đầy mặt, lúc này mới dừng lại, bóp gáy cô, khàn giọng nói: "Chỉ có thể chọn một cái."
"Tối hôm qua..." Lâm Tiểu Uyển bị thao đến tê cả da đầu, lúc cô nói chuyện, trong cổ họng đều là nghẹn ngào.
Lộ Hành Châu cười lạnh một tiếng, một tay bóp cổ Lâm Tiểu Uyển, đè cô về phía sau, sau đó như phát điên mà thúc hông, hung hăng giã vào chỗ sâu nhất, lần sau dùng lực hung hãn hơn lần trước giã vào.
Bụng dưới nổi lên chua xót bén nhọn, Lâm Tiểu Uyển cảm giác mình sắp tiểu ra rồi, cô chắp hai tay sau lưng muốn trốn, nhưng căn bản trốn không thoát kìm chế của Lộ Hành Châu, cô nức nở khóc, cổ bị Lộ Hành Châu bóp, phát ra thanh âm đều là nghiền nát lại yếu ớt.
"Không phải... Là... Đêm nay..."
Hắn sẽ ngồi trên giường, nhìn cô đạt cao trào, sau đó mới tháo cà vạt, tiến về phía cô.
Hắn sẽ kiểm tra xem cô đã đủ ướt hay chưa, nếu chưa đủ, hắn sẽ dùng tay để làm cho cô. Có một lần, hắn dùng tay khiến cô lên đỉnh hai lần, dâm thủy chảy ướt cả ga giường. Hôm đó, Lâm Tiểu Uyển xấu hổ muốn chết, khóc lóc thảm thiết. Người đàn ông nhìn cô, tính dục càng thêm mãnh liệt, đè cô trên giường, thao liên tục năm hiệp mới thôi.
Đây là lần đầu tiên Lộ Hành Châu dùng tay làm cô lên đỉnh bốn lần trên xe.
Sau lần thứ tư, hắn vẫn không dừng lại, cho đến khi Lâm Tiểu Uyển hét lên lần thứ năm, hắn mới rút ngón tay ướt đẫm ra, nhét vào miệng cô, ra lệnh: "Liếm sạch sẽ."
Lâm Tiểu Uyển chống tay, dựa vào ngực hắn, thở hổn hển ngậm lấy hai ngón tay hắn.
Chiếc quần lót ren trắng tinh đã bị xé rách, để lộ làn da trắng nõn mềm mại, vòng eo thon gọn, cặp mông căng tròn, lúc này đã đỏ ửng.
Tay trái Lộ Hành Châu vuốt ve mông cô, hai ngón tay phải đút sâu vào trong miệng cô, đợi cô liếm sạch sẽ mới rút ra, kéo khóa quần, giải phóng côn thịt đã cương cứng đến đau đớn.
Lâm Tiểu Uyển tưởng đã kết thúc, không ngờ đây mới chỉ là bắt đầu.
Huyệt của Lâm Tiểu Uyển co rút lại phun ra một luồng dâm thủy, vừa vặn thấm ướt túi trứng của Lộ Hành Châu, tay trái Lộ Hành Châu vỗ vỗ mông Lâm Tiểu Uyển, ý bảo cô tự mình nhấc mông ngồi lên.
Lâm Tiểu Uyển hơi hơi mân mê mông, thử nuốt, không ngờ Lộ Hành Châu đỡ lấy cái miệng huyệt đã mở rộng kia, một tay nắm lấy eo cô rồi hung hăng đâm vào.
Lâm Tiểu Uyển bị đâm đến thất thần, sống lưng run rẩy, cả người đều không thể ức chế mà kêu khẽ một tiếng: "A... Chậm một chút..."
Lộ Hành Châu một tay giữ lấy gáy Lâm Tiểu Uyển, ánh mắt nặng nề nhìn khuôn mặt cô, xương hông rung rung thúc vào trong cô, nhìn cô cắn môi khó nhịn khóc thành tiếng, lực đạo hắn thao càng ngày càng nặng, biên độ cũng càng lúc càng lớn, gần như muốn đâm cả người cô ra ngoài.
Lâm Tiểu Uyển bị chắp hai tay sau lưng, phập phồng ngồi trên người Lộ Hành Châu, cảm giác thoải mái sâu nặng, da đầu cô tê dại, cô lắc đầu lung tung, muốn tìm một chỗ dựa, nhưng bị Lộ Hành Châu ôm cổ, ngay cả động tác ghé vào cổ hắn cũng không làm được.
Mông Lâm Tiểu Uyển lại bị vỗ mạnh, khoái cảm trở nên bén nhọn, cô nức nở khóc ra tiếng, bị Lộ Hành Châu giã nhanh quá mức làm cho cả người gần như sụp đổ: "Đừng... Đừng... Cầu xin anh... Ông xã... Thật nhanh... Hu hu... Chậm một chút..."
Nếp thịt trong hoa huyệt bị đâm thành một mảnh lầy lội, khi dùng gậy thịt đâm vào sẽ phát ra tiếng vang "òm ọp", khi Lâm Tiểu Uyển thét chói tai lên cao trào, Lộ Hành Châu cắn lỗ tai cô hỏi: "Tối hôm qua thoải mái, hay là đêm nay thoải mái?"
"Đều..." Lâm Tiểu Uyển thở không ra hơi kêu lên, "Đều... thoải mái..."
Lộ Hành Châu không hài lòng với câu trả lời này, ôm eo Lâm Tiểu Uyển điên cuồng thao mấy chục cái, làm cho cô vừa khóc vừa la, nước mắt chảy đầy mặt, lúc này mới dừng lại, bóp gáy cô, khàn giọng nói: "Chỉ có thể chọn một cái."
"Tối hôm qua..." Lâm Tiểu Uyển bị thao đến tê cả da đầu, lúc cô nói chuyện, trong cổ họng đều là nghẹn ngào.
Lộ Hành Châu cười lạnh một tiếng, một tay bóp cổ Lâm Tiểu Uyển, đè cô về phía sau, sau đó như phát điên mà thúc hông, hung hăng giã vào chỗ sâu nhất, lần sau dùng lực hung hãn hơn lần trước giã vào.
Bụng dưới nổi lên chua xót bén nhọn, Lâm Tiểu Uyển cảm giác mình sắp tiểu ra rồi, cô chắp hai tay sau lưng muốn trốn, nhưng căn bản trốn không thoát kìm chế của Lộ Hành Châu, cô nức nở khóc, cổ bị Lộ Hành Châu bóp, phát ra thanh âm đều là nghiền nát lại yếu ớt.
"Không phải... Là... Đêm nay..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.