Chương 35: Muốn
Tô Mã Lệ
08/10/2024
Lộ Hành Châu được khách hàng mời đến ăn cơm, ở ngay bên cạnh.
Lúc ăn cơm, khách hàng còn nói bên cạnh có rất nhiều người mẫu xinh đẹp, dáng người đều rất đẹp, chỉ là không biết giá bao nhiêu, hỏi Lộ Hành Châu có thích hay không, có thể sắp xếp cho hắn một người.
Lộ Hành Châu không cười, nói vợ anh chính là người mẫu.
Khách hàng: "..."
Khách hàng tự thấy nói sai, nhưng chưa từng thấy Lộ Hành Châu không nể mặt mũi như vậy, ăn xong liền tính tiền rời đi, Lộ Hành Châu cũng chỉ lau mắt kính, ngẩng đầu đã nhìn thấy Tang Trúc.
Cô mặc một bộ lễ phục màu vàng, tóc dài xõa sau vai, nhưng vì động tác khom lưng mà lộ ra một tấm lưng đẹp, cô có xương bướm xinh đẹp, cổ thon thả, vòng eo mềm mại, mông được váy dài bao bọc lại cong gợi cảm, năm ngón tay chống trên tường đều thể hiện ra một loại mỹ cảm câu người.
Đạo diễn Lý hỏi anh là ai.
Lộ Hành Châu một tay quàng cổ ông ta, ấn cổ ông ta xuống trước mặt, hắn vừa cười vừa nói, giọng nói lại toát ra vẻ lạnh lùng cực điểm: "Ông tôi tên là Lộ Hưng Xương, bố tôi tên Lộ Thành Nghiệp, tôi tên là Lộ Hành Giang, đây là vợ của tôi, ông nhớ kỹ cho."
Nhà họ Lộ có bối cảnh nổi tiếng ở Bắc Thành, trước khi ông Lộ về hưu là bộ trưởng bộ phận không quân, còn là chính ủy của bộ đội tên lửa đạn đạo trên không trung. Tuy Lộ Thành Nghiệp không nối nghiệp cha đi làm quân nhân, nhưng ông khởi nghiệp bốn mươi năm, tạo ra tài sản hơn mười triệu cho toàn bộ nhà họ Lộ, xếp hạng phú hào ở Bắc Thành đều phải vào top mười.
Tiền tài quyền lợi, nhà họ Lộ đều có, nhưng họ sống khiêm tốn, chưa từng gây chuyện, nhưng cũng không sợ chuyện.
Đạo diễn Lý bị mấy câu ngắn gọn của Lộ Hành Châu làm cho tỉnh táo lại, ông ta lùi về sau một bước, nói: "Hiểu lầm, tôi thấy Tang tiểu thư hình như uống say, cho nên định nhờ nhân viên phục vụ đưa cô ấy lên lầu nghỉ ngơi, cậu đừng hiểu lầm."
"Lộ Hành Giang..." Cuối cùng Tang Trúc cũng có phản ứng, dựa vào lòng hắn thở hổn hển nói: "Nóng quá..."
Đạo diễn Lý vừa thấy cô như vậy, đã biết là tác dụng của thuốc, ông ta ngay cả chào hỏi cũng không chào, vội vàng lấy điện thoại ra giả vờ như có người gọi điện thoại chạy về phía nhà vệ sinh.
Lộ Hành Châu cụp mi xuống, thấy sắc mặt Tang Trúc đỏ đến không bình thường, hắn vươn ba ngón tay bóp má cô, hỏi: "Em bị bỏ thuốc?"
Có một số người đàn ông đối phó với phụ nữ không nghe lời, thường sẽ sử dụng một số thủ đoạn hèn hạ, có người bỏ thuốc kích dục, có người bỏ thuốc mê, không biết Tang Trúc bị bỏ thuốc gì, mới dựa vào trong ngực anh một lúc, trên trán liền toát ra mồ hôi, gò má đến cổ cũng hiện lên màu hồng nóng rực.
Cô nghe được hắn nói chuyện, lại nghe không rõ hắn đang nói gì, chỉ biết anh là Lộ Hành Giang, cô nhíu mày né tránh tay hắn, hơi xoay người ôm cổ hắn, treo thân thể ở trong ngực hắn, ngửa mặt hôn yết hầu hắn, hôn cằm hắn, mang theo giọng nói say rượu: "Em muốn..."
Ánh mắt Lộ Hành Châu hơi thu lại, nhân viên phục vụ và khách khứa đi ngang qua đều nhìn về phía hắn, một tay hắn ôm lấy chân cô, thấy tay Tang Trúc ôm cổ hắn thả lỏng, lúc này mới duỗi tay trái ôm lấy eo cô.
Chưa ra khỏi hành lang, cơ thể hắn đã bị nụ hôn của Tang Trúc làm cho phản ứng, cô một mực mút yết hầu hắn, thở hổn hển kêu: "Lên giường... Em muốn anh... Cắm vào..."
Hắn vốn muốn đi đón Lâm Tiểu Uyển tan làm, tạm thời sửa lại chủ ý, hắn ở tầng một khách sạn đặt một phòng tầng cao nhất, sau đó lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Lộ Hành Giang: [Tạm thời có việc, anh thay em đón Tiểu Uyển nhé.]
Lúc Tang Trúc được đặt trên giường lớn, toàn bộ cổ đều toát ra một lớp mồ hôi.
Váy dài màu vàng phác họa thân hình trước lồi sau lõm lung linh uyển chuyển của cô, tỷ lệ eo của cô cực kỳ hoàn mỹ, dưới váy dài là hai cái chân mảnh khảnh thẳng tắp, chân trắng nõn giẫm trên giày cao gót màu vàng, tôn lên mắt cá chân nhỏ nhắn.
Cô mở to đôi mắt mờ mịt nhìn người đàn ông trước mặt, cô thấy hắn cởi áo khoác tây màu đen, khớp xương dài mảnh lộ ra ở cổ áo, nhẹ nhàng kéo một cái, tháo cà vạt xuống, sau đó hắn tháo đồng hồ, lại từ trong túi lấy ra một thứ, đặt lên bàn.
Nếu Tang Trúc nhìn thấy, cô sẽ lập tức nhận ra, đó là mắt kính của Lộ Hành Châu.
Lúc ăn cơm, khách hàng còn nói bên cạnh có rất nhiều người mẫu xinh đẹp, dáng người đều rất đẹp, chỉ là không biết giá bao nhiêu, hỏi Lộ Hành Châu có thích hay không, có thể sắp xếp cho hắn một người.
Lộ Hành Châu không cười, nói vợ anh chính là người mẫu.
Khách hàng: "..."
Khách hàng tự thấy nói sai, nhưng chưa từng thấy Lộ Hành Châu không nể mặt mũi như vậy, ăn xong liền tính tiền rời đi, Lộ Hành Châu cũng chỉ lau mắt kính, ngẩng đầu đã nhìn thấy Tang Trúc.
Cô mặc một bộ lễ phục màu vàng, tóc dài xõa sau vai, nhưng vì động tác khom lưng mà lộ ra một tấm lưng đẹp, cô có xương bướm xinh đẹp, cổ thon thả, vòng eo mềm mại, mông được váy dài bao bọc lại cong gợi cảm, năm ngón tay chống trên tường đều thể hiện ra một loại mỹ cảm câu người.
Đạo diễn Lý hỏi anh là ai.
Lộ Hành Châu một tay quàng cổ ông ta, ấn cổ ông ta xuống trước mặt, hắn vừa cười vừa nói, giọng nói lại toát ra vẻ lạnh lùng cực điểm: "Ông tôi tên là Lộ Hưng Xương, bố tôi tên Lộ Thành Nghiệp, tôi tên là Lộ Hành Giang, đây là vợ của tôi, ông nhớ kỹ cho."
Nhà họ Lộ có bối cảnh nổi tiếng ở Bắc Thành, trước khi ông Lộ về hưu là bộ trưởng bộ phận không quân, còn là chính ủy của bộ đội tên lửa đạn đạo trên không trung. Tuy Lộ Thành Nghiệp không nối nghiệp cha đi làm quân nhân, nhưng ông khởi nghiệp bốn mươi năm, tạo ra tài sản hơn mười triệu cho toàn bộ nhà họ Lộ, xếp hạng phú hào ở Bắc Thành đều phải vào top mười.
Tiền tài quyền lợi, nhà họ Lộ đều có, nhưng họ sống khiêm tốn, chưa từng gây chuyện, nhưng cũng không sợ chuyện.
Đạo diễn Lý bị mấy câu ngắn gọn của Lộ Hành Châu làm cho tỉnh táo lại, ông ta lùi về sau một bước, nói: "Hiểu lầm, tôi thấy Tang tiểu thư hình như uống say, cho nên định nhờ nhân viên phục vụ đưa cô ấy lên lầu nghỉ ngơi, cậu đừng hiểu lầm."
"Lộ Hành Giang..." Cuối cùng Tang Trúc cũng có phản ứng, dựa vào lòng hắn thở hổn hển nói: "Nóng quá..."
Đạo diễn Lý vừa thấy cô như vậy, đã biết là tác dụng của thuốc, ông ta ngay cả chào hỏi cũng không chào, vội vàng lấy điện thoại ra giả vờ như có người gọi điện thoại chạy về phía nhà vệ sinh.
Lộ Hành Châu cụp mi xuống, thấy sắc mặt Tang Trúc đỏ đến không bình thường, hắn vươn ba ngón tay bóp má cô, hỏi: "Em bị bỏ thuốc?"
Có một số người đàn ông đối phó với phụ nữ không nghe lời, thường sẽ sử dụng một số thủ đoạn hèn hạ, có người bỏ thuốc kích dục, có người bỏ thuốc mê, không biết Tang Trúc bị bỏ thuốc gì, mới dựa vào trong ngực anh một lúc, trên trán liền toát ra mồ hôi, gò má đến cổ cũng hiện lên màu hồng nóng rực.
Cô nghe được hắn nói chuyện, lại nghe không rõ hắn đang nói gì, chỉ biết anh là Lộ Hành Giang, cô nhíu mày né tránh tay hắn, hơi xoay người ôm cổ hắn, treo thân thể ở trong ngực hắn, ngửa mặt hôn yết hầu hắn, hôn cằm hắn, mang theo giọng nói say rượu: "Em muốn..."
Ánh mắt Lộ Hành Châu hơi thu lại, nhân viên phục vụ và khách khứa đi ngang qua đều nhìn về phía hắn, một tay hắn ôm lấy chân cô, thấy tay Tang Trúc ôm cổ hắn thả lỏng, lúc này mới duỗi tay trái ôm lấy eo cô.
Chưa ra khỏi hành lang, cơ thể hắn đã bị nụ hôn của Tang Trúc làm cho phản ứng, cô một mực mút yết hầu hắn, thở hổn hển kêu: "Lên giường... Em muốn anh... Cắm vào..."
Hắn vốn muốn đi đón Lâm Tiểu Uyển tan làm, tạm thời sửa lại chủ ý, hắn ở tầng một khách sạn đặt một phòng tầng cao nhất, sau đó lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Lộ Hành Giang: [Tạm thời có việc, anh thay em đón Tiểu Uyển nhé.]
Lúc Tang Trúc được đặt trên giường lớn, toàn bộ cổ đều toát ra một lớp mồ hôi.
Váy dài màu vàng phác họa thân hình trước lồi sau lõm lung linh uyển chuyển của cô, tỷ lệ eo của cô cực kỳ hoàn mỹ, dưới váy dài là hai cái chân mảnh khảnh thẳng tắp, chân trắng nõn giẫm trên giày cao gót màu vàng, tôn lên mắt cá chân nhỏ nhắn.
Cô mở to đôi mắt mờ mịt nhìn người đàn ông trước mặt, cô thấy hắn cởi áo khoác tây màu đen, khớp xương dài mảnh lộ ra ở cổ áo, nhẹ nhàng kéo một cái, tháo cà vạt xuống, sau đó hắn tháo đồng hồ, lại từ trong túi lấy ra một thứ, đặt lên bàn.
Nếu Tang Trúc nhìn thấy, cô sẽ lập tức nhận ra, đó là mắt kính của Lộ Hành Châu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.