Chương 59
Angdevy
25/05/2013
Kid bước bên cạnh Salasa với thái độ .... hậm hực, khó
chịu ra mặt!( điều hiển nhiên không cần phải nói ^^). Cả căn biệt thự
lộng lẫy sang trọng, sáng rực ánh đèn. Bước vào nơi đây thật khiến người ta choáng ngợp trước sự giàu có xa hoa. Những đài phun nước bằng đá cẩm thạch trắng xung quanh khuôn viên, những cây cảnh đắt tiền, những bức
tượng xinh đẹp, những bồn hoa muôn màu sắc, những bàn tiệc xa xỉ. Khách khứa tấp nập đến chúc mừng, kẻ cười người nói tạo ra 1 bầu không khí
náo nhiệt. Nhưng anh không thể nào cười được. Thật sự khi nghe Salasa
nói đây là bữa tiệc đính hôn của Candy, anh chẳng còn lòng dạ, tâm trí
nào để mà mở miệng nữa. Trong thời gian anh rầu rĩ đau khổ, thì cuộc
sống rõ ràng vẫn tiếp diễn. Và cái ngày cô lên xe hoa lại càng kề cận.
Đến nơi này, anh mới nhận ra, anh không là gì trong thế giới này. Anh là 1 phần tử nhỏ bé đến mức nếu không tồn tại cũng không ai hay biết. Anh
không muốn đến đây, không muốn bản thân phải chứng kiến cái cảnh hạnh
phúc của người con trai khác bên cạnh người con gái anh yêu thương nhất, càng không muốn tự bản thân mình chuốc lấy khổ sở như thế này. Nhưng
người ta vốn không để anh yên, cô nàng Salasa này thật kì quái, tại sao
cứ cố ý làm khổ anh? Cô nói cô thích anh chắc cũng chỉ là đùa giỡn. Cô
nàng này nghĩ gì trong đầu? Kid nhìn người con gái đang khoác tay và
sóng đôi bên mình , trong lòng dấy lên 1 nỗi buồn vô hạn. Anh không có
ghét cô, trước giờ vẫn vậy. Dù cho cô có những việc làm khó hiểu, thì
anh vẫn chưa từng có ý nghĩ chán ghét cô dẫu chỉ 1 lần. Cô luôn cười, nụ cười của cô rất trong sáng dễ thương, cũng rất ngọt ngào. Không biết đó là nụ cười thật lòng hay giả tạo, nhưng nếu đó chỉ là nụ cười cửa
miệng, nụ cười luôn thường trực trên môi cô thì cô quả là có bản lĩnh
đáng khâm phục, có thể cười điêu luyện như thế, đó cũng là 1 nghệ thuật! Candy đã từng nói, Salasa là thiên tài sinh ra để dành cho nghệ thuật.
Là người mà cô không muốn chuốc thù oán chút nào. Là thiên tài được
thiên tài công nhận, người như thế anh đâu dám chê trách? Nhưng đến tận
bây giờ, anh vẫn không thể nào biết được ý định của cô là gì? Cô muốn
gì?
_ Cô muốn gì?_ Kid trầm tư suy nghĩ, không ngờ lại buột miệng nói ra nghi vấn trong lòng mình.
_ Là sao?_ Salasa ngước mắt nhìn Kid, có chút giật mình khi anh hỏi như vậy.
_ Tôi không muốn đến đây. Cô biết rõ. Chẳng phải sao?_ Kid nghiêm nghị nói.
_ Tất nhiên._ Salasa thờ ơ đáp lại.
_ Nếu đã hiểu, tại sao còn cố tình làm khó tôi?
_ Tôi làm khó anh?_ Salasa hỏi lại.
_ Đúng. _ Kid gật đầu.
_ Nam nhi đại trượng phu, nói lời phải giữ lấy lời. Chính anh mở miệng ra hứa, bây giờ anh có cớ gì mà trách tôi?_ Salasa ngửng cao đầu nói.
_ Tôi không trách cô._ Kid lắc đầu_ Nhưng làm người, tốt nhất đừng nên làm khó người ta. Cô cố ý kéo tôi đến đây, thấy tôi đau khổ cô vui lắm phải không?_ Kid nói, trong giọng anh có chút mỉa mai.
_ Anh có chết đi sống lại, cũng chẳng phải việc của tôi._ Salasa giễu cợt, nhưng lời nói đó quả thực quá lạnh lùng_ Anh nghĩ tôi làm anh khổ sở. Tại sao anh không tự mình suy xét xem, đau khổ là rốt cuộc là do ai gây ra? Chẳng phải chính bản thân anh tự chuốc lấy hay sao? Tôi kéo anh đến đây, mục đích tốt hay xấu, đều do anh tự suy diễn. Anh nghĩ tôi muốn anh buồn, tôi làm thế thì được cái gì? Sao anh không nghĩ, mục đích của tôi hoàn toàn là tốt đẹp, tôi khiến anh tận mắt chính kiến cảnh anh không muốn thấy nhất, là có ý muốn anh đối diện với sự thật? Anh trốn tránh để làm gì?
_ Tôi không trốn tránh!_ Kid cắn chặt môi, quay đầu tránh ánh mắt của Salasa.
_ Anh nhìn thẳng vào mắt tôi rồi hãy trả lời_ Salasa trừng mắt nhìn Kid_ Tôi hỏi anh, trốn tránh liệu có ích gì? Anh nghĩ rằng chỉ cần vờ như không biết thì tất cả sẽ quay về bên anh như ban đầu ư?
_ .....có thể chăng?_ Kid nhìn Salasa, ánh mắt anh tràn đầy nỗi thống khổ._ chỉ cần tôi chờ đợi... chỉ cần tôi mãi mãi đứng ở đây... rồi sẽ có 1 ngày....
_ Rồi sẽ có 1 ngày, anh mất hết tất cả!!_ Salasa gằn giọng nói, có vẻ như cô cũng cảm thấy tức giận.
_ Nhưng không chờ đợi, tôi biết làm gì hơn?_ Kid hỏi Salasa, trong lòng thầm mong cô sẽ không đáp lại.
_ Anh đúng là đồ hèn nhát_ Salasa thẳng thừng_ những gì anh làm quả thật đáng thất vọng. Candy không nên yêu anh, cũng không nên tin vào kẻ như anh. Người yếu đuối không dám đối mặt với sự thật, người chẳng thể bảo vệ nổi bản thân mình, thì làm gì đủ năng lực mà bảo vệ người con gái mình yêu?_ Salasa khẽ cười khẩy.
_ ... có lẽ cô nói đúng.._ Kid cúi đầu, cảm giác như vừa bị tát thẳng 1 cái vào mặt nhưng chẳng thể nào phản kháng, chỉ biết đứng như chôn chân tại chỗ.
_ Sao anh chỉ biết nhẫn nhục như vậy?_ Salasa nhíu mày_ anh không cảm thấy thời gian không bao giờ chờ đợi anh ư? Những gì đã qua, chẳng thể lấy lại. Tình yêu của anh, tại sao anh không tự mình giành lấy?_ cô tiếp, trong giọng nói ẩn chút khinh miệt_ Anh thảm hại như thế này, chẳng qua cũng chỉ là kẻ tiểu nhân, không xứng đáng có được tình yêu của Candy.
_ Cô ấy không hề yêu tôi. Những gì tôi làm chỉ là ngu ngốc. _ Kid bật cười, đáp lại lời Salasa_ tôi biết.
_ Anh biết?_ Salasa nhướn mày_ anh biết điều gì? Anh đúng là người có trí tưởng tượng phong phú khiến tôi phải giật mình run sợ.
_ Tôi tưởng tượng? Hay cô mới là người tưởng tượng?_ Kid nhìn Salasa, nói 1 cách chắc nịch_ là chính miệng cô ấy nói với tôi, là chính tôi! Mắt thấy, tai nghe!
_Anh là kẻ ngu xuẩn, hay là quá dại khờ?_ Salasa thật sự cảm thấy bó tay trước người này_ nếu anh nhất nhất tin lời Candy nói, thì khuyên anh, nên sớm biến khỏi cuộc đời cô ấy đi là vừa!_ cô mỉm cười khinh bỉ, tiếp_ Trên đời này, thật giả khôn lường, anh phải chăng sống quá hạnh phúc nên chẳng biết đến giả dối xấu xa? Người chưa từng nếm trải bất hạnh như anh, quả là không hợp với thế giới của chúng tôi._ Salasa quay lưng bước, trước khi đi còn quay đầu nói 1 câu_ nếu anh còn muốn ngây thơ khờ khạo đến vậy thì tốt nhất nên ôm mộng cả đời rồi chết, còn nếu thực sự muốn bước vào cuộc sống mà anh chưa bao giờ tiếp nhận, thì hãy sẵn sàng chuẩn bị tâm lý mà bước vào. Đừng khiến tôi phải tiếp tục thất vọng về anh! Tôi chờ xem anh sẽ làm gì! Anh hãy ở lại đây mà suy ngẫm học tập. Những gì đang diễn ra nơi đây chỉ toàn là giả tạo_ Salasa đưa tay chỉ khắp 1 lượt tất cả những người đang cười nói chúc tụng nhau chỉ cách Kid năm sáu mét_ anh hãy xem, thế giới mà tôi và Candy đang sống. Cuộc đời này còn nhiều điều anh chưa hiểu được đâu._ _ Salasa lạnh lùng bước đi, tiến lại gần những người kia với nụ cười ngọt ngào mê hoặc.
Kid thật sự cảm thấy chấn động. Cô đang chỉ dạy anh ư?!!!!!!
_ Cô muốn gì?_ Kid trầm tư suy nghĩ, không ngờ lại buột miệng nói ra nghi vấn trong lòng mình.
_ Là sao?_ Salasa ngước mắt nhìn Kid, có chút giật mình khi anh hỏi như vậy.
_ Tôi không muốn đến đây. Cô biết rõ. Chẳng phải sao?_ Kid nghiêm nghị nói.
_ Tất nhiên._ Salasa thờ ơ đáp lại.
_ Nếu đã hiểu, tại sao còn cố tình làm khó tôi?
_ Tôi làm khó anh?_ Salasa hỏi lại.
_ Đúng. _ Kid gật đầu.
_ Nam nhi đại trượng phu, nói lời phải giữ lấy lời. Chính anh mở miệng ra hứa, bây giờ anh có cớ gì mà trách tôi?_ Salasa ngửng cao đầu nói.
_ Tôi không trách cô._ Kid lắc đầu_ Nhưng làm người, tốt nhất đừng nên làm khó người ta. Cô cố ý kéo tôi đến đây, thấy tôi đau khổ cô vui lắm phải không?_ Kid nói, trong giọng anh có chút mỉa mai.
_ Anh có chết đi sống lại, cũng chẳng phải việc của tôi._ Salasa giễu cợt, nhưng lời nói đó quả thực quá lạnh lùng_ Anh nghĩ tôi làm anh khổ sở. Tại sao anh không tự mình suy xét xem, đau khổ là rốt cuộc là do ai gây ra? Chẳng phải chính bản thân anh tự chuốc lấy hay sao? Tôi kéo anh đến đây, mục đích tốt hay xấu, đều do anh tự suy diễn. Anh nghĩ tôi muốn anh buồn, tôi làm thế thì được cái gì? Sao anh không nghĩ, mục đích của tôi hoàn toàn là tốt đẹp, tôi khiến anh tận mắt chính kiến cảnh anh không muốn thấy nhất, là có ý muốn anh đối diện với sự thật? Anh trốn tránh để làm gì?
_ Tôi không trốn tránh!_ Kid cắn chặt môi, quay đầu tránh ánh mắt của Salasa.
_ Anh nhìn thẳng vào mắt tôi rồi hãy trả lời_ Salasa trừng mắt nhìn Kid_ Tôi hỏi anh, trốn tránh liệu có ích gì? Anh nghĩ rằng chỉ cần vờ như không biết thì tất cả sẽ quay về bên anh như ban đầu ư?
_ .....có thể chăng?_ Kid nhìn Salasa, ánh mắt anh tràn đầy nỗi thống khổ._ chỉ cần tôi chờ đợi... chỉ cần tôi mãi mãi đứng ở đây... rồi sẽ có 1 ngày....
_ Rồi sẽ có 1 ngày, anh mất hết tất cả!!_ Salasa gằn giọng nói, có vẻ như cô cũng cảm thấy tức giận.
_ Nhưng không chờ đợi, tôi biết làm gì hơn?_ Kid hỏi Salasa, trong lòng thầm mong cô sẽ không đáp lại.
_ Anh đúng là đồ hèn nhát_ Salasa thẳng thừng_ những gì anh làm quả thật đáng thất vọng. Candy không nên yêu anh, cũng không nên tin vào kẻ như anh. Người yếu đuối không dám đối mặt với sự thật, người chẳng thể bảo vệ nổi bản thân mình, thì làm gì đủ năng lực mà bảo vệ người con gái mình yêu?_ Salasa khẽ cười khẩy.
_ ... có lẽ cô nói đúng.._ Kid cúi đầu, cảm giác như vừa bị tát thẳng 1 cái vào mặt nhưng chẳng thể nào phản kháng, chỉ biết đứng như chôn chân tại chỗ.
_ Sao anh chỉ biết nhẫn nhục như vậy?_ Salasa nhíu mày_ anh không cảm thấy thời gian không bao giờ chờ đợi anh ư? Những gì đã qua, chẳng thể lấy lại. Tình yêu của anh, tại sao anh không tự mình giành lấy?_ cô tiếp, trong giọng nói ẩn chút khinh miệt_ Anh thảm hại như thế này, chẳng qua cũng chỉ là kẻ tiểu nhân, không xứng đáng có được tình yêu của Candy.
_ Cô ấy không hề yêu tôi. Những gì tôi làm chỉ là ngu ngốc. _ Kid bật cười, đáp lại lời Salasa_ tôi biết.
_ Anh biết?_ Salasa nhướn mày_ anh biết điều gì? Anh đúng là người có trí tưởng tượng phong phú khiến tôi phải giật mình run sợ.
_ Tôi tưởng tượng? Hay cô mới là người tưởng tượng?_ Kid nhìn Salasa, nói 1 cách chắc nịch_ là chính miệng cô ấy nói với tôi, là chính tôi! Mắt thấy, tai nghe!
_Anh là kẻ ngu xuẩn, hay là quá dại khờ?_ Salasa thật sự cảm thấy bó tay trước người này_ nếu anh nhất nhất tin lời Candy nói, thì khuyên anh, nên sớm biến khỏi cuộc đời cô ấy đi là vừa!_ cô mỉm cười khinh bỉ, tiếp_ Trên đời này, thật giả khôn lường, anh phải chăng sống quá hạnh phúc nên chẳng biết đến giả dối xấu xa? Người chưa từng nếm trải bất hạnh như anh, quả là không hợp với thế giới của chúng tôi._ Salasa quay lưng bước, trước khi đi còn quay đầu nói 1 câu_ nếu anh còn muốn ngây thơ khờ khạo đến vậy thì tốt nhất nên ôm mộng cả đời rồi chết, còn nếu thực sự muốn bước vào cuộc sống mà anh chưa bao giờ tiếp nhận, thì hãy sẵn sàng chuẩn bị tâm lý mà bước vào. Đừng khiến tôi phải tiếp tục thất vọng về anh! Tôi chờ xem anh sẽ làm gì! Anh hãy ở lại đây mà suy ngẫm học tập. Những gì đang diễn ra nơi đây chỉ toàn là giả tạo_ Salasa đưa tay chỉ khắp 1 lượt tất cả những người đang cười nói chúc tụng nhau chỉ cách Kid năm sáu mét_ anh hãy xem, thế giới mà tôi và Candy đang sống. Cuộc đời này còn nhiều điều anh chưa hiểu được đâu._ _ Salasa lạnh lùng bước đi, tiến lại gần những người kia với nụ cười ngọt ngào mê hoặc.
Kid thật sự cảm thấy chấn động. Cô đang chỉ dạy anh ư?!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.