Chương 46: " Em Nhớ Anh Nhiều Lắm Minh Lâm "
Blue Rose
18/07/2015
Ái My cầm tờ giấy quay trở về phòng .
Căn nhà trở nên yên ắng lạ thường .
Có hai con người ở hai căn phòng khác nhau , nhưng lại suy nghĩ về cùng một chuyện giống nhau .
Ái My nhìn kĩ vào bài hát mà Minh Lâm sáng tác ...
Bài này giống nói về mưa quá ..
Mới dạo vào đã xuất hiện mưa rồi .
Bíng Boong ..... bíng boong
Tiếng chuông cửa vọng lên phòng của cả hai thì tình cờ cả hai đều bước ra .
Chạm mặt nhau nhưng có điều khó nói .
Tim đập nhanh hơn mọi lần có lẽ dư âm sự vô tình khi nãy .
Ái My bước trở lại vào phòng .
Minh Lâm xuống nhà mở cửa .
Không thấy ai chỉ nhặt được một lá thư .
" Em nhớ anh nhiều lắm Minh Lâm "
Là ai ? Là ai đã gửi cho anh lá thư chỉ vỏn vẹn vài chữ ?
Nét chữ trông thật quen thuộc .
Có một chút gì của quá khứ .
Minh Lâm khó hiểu vội lái xe đi công chuyện.
Ái My từ ban công nhìn thấy tất cả.
Chỉ tiếc là cô không nhìn thấy và biết được nội dung lá thư .
Minh Lâm vừa đi thì từ bụi cây gần đó một dáng người mảnh mai bước đến trước cổng , cô gái nhìn theo Minh Lâm nhếch môi và sau đó ngước mắt lên nhìn Ái My trên ban công .
Xác định đúng tầm mắt , Ái My ngạc nhiên nhìn cô gái .
Đáp lại ánh nhìn của Ái My là một cái lườm đầy thách thức .
Và cô gái đó đi mất .
Cô ta là ai ?
Sao lại nhìn cô bằng ánh mắt đó ?
Có quan hệ gì với Minh Lâm sao ?
.
- Ái My , em nghĩ sao về Minh Lâm và Minh Phong ?
- Ý chị là sao ?
- Em thích ai ?
- Sao .... thích ai sao ?
- Đối với Phong , em xem anh ấy như anh Thuận vậy .
- Còn với Lâm ?
- Em ...em không biết
- Không biết có nghĩa là có .
- Định luật gì vậy trời .
- Từ từ em sẽ xác định rõ thôi nhóc à .
- Dạ vâng
- Chị chỉ nói em biết thế này . Lâm tuy lạnh lùng , khó đoán nhưng rất tốt bụng và có thể cho người khác hạnh phúc nếu nó đến em nên trân trọng .
- Em .... em biết rồi
.
Ái My mệt mỏi nằm dài lên chiếc giường êm ái của cô . Nhắm mắt chìm sâu vào giấc ngủ , có lẽ với cô mọi thứ quá mệt mỏi .
Tìm được anh trai là niềm vui to lớn của cô nhưng hay tin ba mẹ ruột của cô đã mất cô không thể chấp nhận được . Dù cho cô từng sống trong suy nghĩ như thế 10 năm nay .
Ái My đã giúp Thiên Dương nhận ra tình cảm thật của mình . Hai lần anh nhìn vóc dáng của Ái Di bước vào bar khiến anh rung động . Tuy lúc đó cô say mèm nhưng với anh , lúc đó cô như một thiên thần . Cũng hơi khó hiểu chút , nhưng khi cô say vì tình yêu cô mới là chính cô . Lúc cô tỉnh cô sống và thể hiện không phải Ái Di mà là con người hoàn toàn khác . Ái Di rất trọng tình trọng nghĩa , với Thiên Quốc có yêu , có hận . Gia cảnh nhà anh và nhà cô chênh lệch không bao nhiêu nhưng danh tiếng của một cô diễn viên lại không bằng danh tiếng của một tiểu thư Phạm Hoàng gia . Hai năm qua , đủ cho cả hai cảm nhận về tình cảm đối với nhau vậy mà không nhờ khi chỉ một Kim Vân xuất hiện thì mọi thứ đều xáo trộn . Thiên Quốc đã bỏ cô mà đi . Mối tình đầu của cô kết thúc thật hoang đường . Nhưng nó sẽ là mối tình cô khắc cốt ghi tâm , mối tình khó quên nhất với Ái Di . Hiện tại , cô đã có Thiên Dương người mà cô yêu cũng yêu cô bên cạnh . Cô sẽ vui vẻ hạnh phúc vì tình yêu mới , sẽ không sống vì hoài niệm quá khứ nữa .
Căn nhà trở nên yên ắng lạ thường .
Có hai con người ở hai căn phòng khác nhau , nhưng lại suy nghĩ về cùng một chuyện giống nhau .
Ái My nhìn kĩ vào bài hát mà Minh Lâm sáng tác ...
Bài này giống nói về mưa quá ..
Mới dạo vào đã xuất hiện mưa rồi .
Bíng Boong ..... bíng boong
Tiếng chuông cửa vọng lên phòng của cả hai thì tình cờ cả hai đều bước ra .
Chạm mặt nhau nhưng có điều khó nói .
Tim đập nhanh hơn mọi lần có lẽ dư âm sự vô tình khi nãy .
Ái My bước trở lại vào phòng .
Minh Lâm xuống nhà mở cửa .
Không thấy ai chỉ nhặt được một lá thư .
" Em nhớ anh nhiều lắm Minh Lâm "
Là ai ? Là ai đã gửi cho anh lá thư chỉ vỏn vẹn vài chữ ?
Nét chữ trông thật quen thuộc .
Có một chút gì của quá khứ .
Minh Lâm khó hiểu vội lái xe đi công chuyện.
Ái My từ ban công nhìn thấy tất cả.
Chỉ tiếc là cô không nhìn thấy và biết được nội dung lá thư .
Minh Lâm vừa đi thì từ bụi cây gần đó một dáng người mảnh mai bước đến trước cổng , cô gái nhìn theo Minh Lâm nhếch môi và sau đó ngước mắt lên nhìn Ái My trên ban công .
Xác định đúng tầm mắt , Ái My ngạc nhiên nhìn cô gái .
Đáp lại ánh nhìn của Ái My là một cái lườm đầy thách thức .
Và cô gái đó đi mất .
Cô ta là ai ?
Sao lại nhìn cô bằng ánh mắt đó ?
Có quan hệ gì với Minh Lâm sao ?
.
- Ái My , em nghĩ sao về Minh Lâm và Minh Phong ?
- Ý chị là sao ?
- Em thích ai ?
- Sao .... thích ai sao ?
- Đối với Phong , em xem anh ấy như anh Thuận vậy .
- Còn với Lâm ?
- Em ...em không biết
- Không biết có nghĩa là có .
- Định luật gì vậy trời .
- Từ từ em sẽ xác định rõ thôi nhóc à .
- Dạ vâng
- Chị chỉ nói em biết thế này . Lâm tuy lạnh lùng , khó đoán nhưng rất tốt bụng và có thể cho người khác hạnh phúc nếu nó đến em nên trân trọng .
- Em .... em biết rồi
.
Ái My mệt mỏi nằm dài lên chiếc giường êm ái của cô . Nhắm mắt chìm sâu vào giấc ngủ , có lẽ với cô mọi thứ quá mệt mỏi .
Tìm được anh trai là niềm vui to lớn của cô nhưng hay tin ba mẹ ruột của cô đã mất cô không thể chấp nhận được . Dù cho cô từng sống trong suy nghĩ như thế 10 năm nay .
Ái My đã giúp Thiên Dương nhận ra tình cảm thật của mình . Hai lần anh nhìn vóc dáng của Ái Di bước vào bar khiến anh rung động . Tuy lúc đó cô say mèm nhưng với anh , lúc đó cô như một thiên thần . Cũng hơi khó hiểu chút , nhưng khi cô say vì tình yêu cô mới là chính cô . Lúc cô tỉnh cô sống và thể hiện không phải Ái Di mà là con người hoàn toàn khác . Ái Di rất trọng tình trọng nghĩa , với Thiên Quốc có yêu , có hận . Gia cảnh nhà anh và nhà cô chênh lệch không bao nhiêu nhưng danh tiếng của một cô diễn viên lại không bằng danh tiếng của một tiểu thư Phạm Hoàng gia . Hai năm qua , đủ cho cả hai cảm nhận về tình cảm đối với nhau vậy mà không nhờ khi chỉ một Kim Vân xuất hiện thì mọi thứ đều xáo trộn . Thiên Quốc đã bỏ cô mà đi . Mối tình đầu của cô kết thúc thật hoang đường . Nhưng nó sẽ là mối tình cô khắc cốt ghi tâm , mối tình khó quên nhất với Ái Di . Hiện tại , cô đã có Thiên Dương người mà cô yêu cũng yêu cô bên cạnh . Cô sẽ vui vẻ hạnh phúc vì tình yêu mới , sẽ không sống vì hoài niệm quá khứ nữa .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.