Chương 8: Đây không phải là lần đầu tiên của anh chứ?
Amen
18/10/2023
Trong phòng, ham muốn dâng trào như nước sắp sôi, không khí nóng bức, hơi nước cuồn cuộn. Thình thịch thình thịch, trái tim hai người cũng như đập nhanh hơn.
Môi lưỡi triền miên, Chu Phù Thế nhanh chóng nắm giữ quyền chủ động, dễ dàng cạy cái miệng nhỏ của Lục Viện ra, tiến quân thần tốc cuốn lấy cái lưỡi mềm của cô. Lưỡi anh chèn ép lưỡi cô, đùa nghịch, mút mát liên tục.
Nước bọt chưa kịp nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng, Lục Viện bị hôn mạnh đến mức gần như không thở được, dùng bàn tay nhỏ bé vỗ vào vai Chu Phù Thế, muốn đẩy anh ra nhưng nắm đấm lại nhẹ nhàng rơi xuống bờ vai anh. Cô chỉ có thể mơ hồ gọi: "Đội trưởng Chu... anh..."
Nhưng Chu Phù Thế không cho cô cơ hội nói hết lời. Anh dùng môi cắn chặt môi cô, nuốt từng chữ vào miệng, rồi mới chịu buông ra trước khi cô gần như nghẹt thở.
Thấy cô hé miệng thở hổn hển, anh cúi đầu cắn dây váy của cô kéo xuống, bầu ngực không được nội y bao bọc lộ ra, nhũ hoa hồng hào hơi run lên trong không khí.
Nhìn Lục Viện khá gầy, nhưng hai bầu vú lại như trái đào chín mọng. Ánh mắt Chu Phù Thế thay đổi, dục hỏa bức người, như muốn xuyên qua thân thể cô. Anh cúi người nhẹ nhàng liếm cái cổ thon dài, xương quai xanh tinh tế, rồi cuối cùng há miệng ngậm lấy ngực cô.
Cô bất giác nâng nửa thân trên lên, đưa ngực vào miệng anh, "Ưm..."
Bàn tay thô ráp của anh đẩy ngực cô lên cao hơn, miệng ngậm nhũ hoa, đầu lưỡi mềm mại liếm láp quanh quầng vú. Nhũ hoa của cô dần se cứng giữa môi lưỡi anh, bị cắn nhẹ rồi lại bị lôi kéo. Cơ thể cô mềm nhũn, mật dịch tưới ướt đẫm ngón tay anh. Sau đó anh hơi gập ngón tay lại, moi móc phần thịt mềm mại bên trong hoa huy*t.
Cô bị anh trêu chọc đến mức ý thức trôi xa, nhưng bàn tay nhỏ bé vẫn không quên lần mò từ eo anh xuống đến cạp quần, rồi nhanh chóng dùng cả hai tay cởi dây lưng của anh ra.
Anh đè tay cô lại: "Sao vội thế?"
Lòng bàn tay to lớn của anh nhào nặn hai bầu vú mềm mại của cô, đầu lưỡi đẩy núm vú hết sang trái lại sang phải, liếm đến mức nơi đó dính đầy nước miếng rồi lại ngậm vào miệng, cọ xát qua lại giữa môi và răng.
"Ừm..." Lục Viện ngẩng đầu lên theo bản năng, hai chân vô thức cong lại dựa vào Chu Phù Thế, nhưng lại bị đùi anh ấn trở lại ghế sofa. Anh đưa thêm một ngón tay vào trong mật huyệt của cô, khuấy đảo phần thịt mềm bên trong.
Anh chậm rãi đưa đẩy, mật dịch nhanh chóng làm ướt cả hai ngón tay.
Cô nóng nảy cong vòng eo thon gọn, vô thức mở rộng hai chân để ngón tay anh tiến vào sâu hơn, đôi tay cũng bất giác vòng qua cổ anh. Tiếng rên rỉ trầm thấp trong cổ họng ngọt như mật, nhỏ từng giọt vào trái tim anh.
Lối vào của cô chặt đến mức anh không biết cô đã từng quan hệ tình dục hay chưa. Các ngón tay gập lại, ra vào liên tục, rồi lại nong rộng, thỉnh thoảng chạm vào điểm nhạy cảm khiến cơ thể cô run rẩy.
Anh ngước mắt lên nhìn, ngực, cổ và vai cô đều toát mồ hôi, "Không sao chứ?"
Cô không nói gì, để hai chân quấn quanh eo anh coi như câu trả lời.
Anh hơi nhếch khóe miệng, cúi đầu cắn nhẹ môi cô, ngón tay cũng liên tục ra vào mật huyệt.
Cô lại đưa tay cởi cúc quần anh, lần này anh không ngăn cản nữa mà hơi nâng eo lên để tay cô luồn vào trong.
Bàn tay nhỏ nhắn mảnh dẻ của Lục Viện chạm vào gậy th*t của anh qua lớp quần lót, hơi nóng thiêu đốt khiến người ta phải co rúm lại. Nhưng cô không chút ngần ngại đẩy quần lót của anh sang một bên, rồi đưa tay nắm lấy nơi đó. Cô có thể cầm nó bằng một tay, cảm nhận từng mạch máu đập nhẹ trong lòng bàn tay mình.
Anh hơi duỗi thẳng eo, để gậy th*t cọ qua lại trong lòng bàn tay cô. Lục Viện nhận ra cây gậy trong lòng bàn tay mình dần lớn hơn, không thể cầm bằng một tay được nữa, và còn dài hơn cả bàn tay cô. Cô đột nhiên có chút sợ hãi, tại sao nó lại to vậy chứ, lát nữa đi vào cô có chịu nổi không?
Cô cúi đầu nhìn vào cây gậy thô to màu đỏ tím giữa hai chân anh, dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve quy đầu thì nghe thấy tiếng thở gấp gáp của anh.
Khóe miệng cô hơi nhếch lên, đầu ngón tay ấn vào quy đầu, di chuyển qua lại, như muốn xoa dịu con quái vật nhỏ. Nhưng con quái vật nhỏ lại liên tục phun ra chất lỏng trong suốt, cô dùng đầu ngón tay lau đi thì nó lại xuất hiện. Đôi bàn tay nhỏ dính đầy dịch nhầy cầm lấy côn th*t rồi chậm rãi vuốt ve.
Anh nào chịu được kiểu khiêu khích như thế, dùng eo đẩy mạnh, gậy th*t xuyên qua lòng bàn tay, áp thẳng vào bụng dưới của cô. Thậm chí cô còn có thể cảm nhận được bụng dưới của mình hơi lún vào, "Ưm..."
Anh đột nhiên dừng lại: "Có bao không?"
Cô mơ màng mở mắt ra: "Trong vali chắc là có."
Anh vòng tay qua eo, trực tiếp bế cô lên. Hai chân cô quấn quanh eo anh theo bản năng, thân thể bị nâng lên cao, bầu vú đầy đặn vừa vặn dâng đến miệng anh. Anh cũng thuận thế ngậm vào miệng, nhay cắn nhẹ nhàng. côn th*t cứng rắn cũng chọc vào đùi trong của cô theo mỗi bước đi.
Anh đưa chân đá mở chiếc vali chưa khóa, nhìn thấy cây gậy tự sướng còn chẳng to bằng hai ngón tay mình, cười khinh thường.
Cô thoáng nhìn qua, rồi nhanh chóng bịt mắt anh lại: "Không được nhìn."
Anh đột nhiên khom lưng, khiến cả người cô cũng chúi xuống đất. Sợ mình bị ngã, cô buông bàn tay đang che mắt anh ra, dùng cả hai tay ôm chặt lấy anh, chân vung vẩy loạn xạ: "Đặt tôi lên giường trước. "
Một tay anh ôm eo bảo vệ cô, tay kia lần mò trong chiếc túi bên hông vali, tìm được mấy cái bao cao su, rồi tùy tiện lấy một cái.
Cô cúi đầu nhìn dáng vẻ đeo bao vụng về của anh, hơi nhếch môi, trêu chọc: "Đội trưởng Chu, đây không phải là lần đầu tiên của anh chứ?"
Môi lưỡi triền miên, Chu Phù Thế nhanh chóng nắm giữ quyền chủ động, dễ dàng cạy cái miệng nhỏ của Lục Viện ra, tiến quân thần tốc cuốn lấy cái lưỡi mềm của cô. Lưỡi anh chèn ép lưỡi cô, đùa nghịch, mút mát liên tục.
Nước bọt chưa kịp nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng, Lục Viện bị hôn mạnh đến mức gần như không thở được, dùng bàn tay nhỏ bé vỗ vào vai Chu Phù Thế, muốn đẩy anh ra nhưng nắm đấm lại nhẹ nhàng rơi xuống bờ vai anh. Cô chỉ có thể mơ hồ gọi: "Đội trưởng Chu... anh..."
Nhưng Chu Phù Thế không cho cô cơ hội nói hết lời. Anh dùng môi cắn chặt môi cô, nuốt từng chữ vào miệng, rồi mới chịu buông ra trước khi cô gần như nghẹt thở.
Thấy cô hé miệng thở hổn hển, anh cúi đầu cắn dây váy của cô kéo xuống, bầu ngực không được nội y bao bọc lộ ra, nhũ hoa hồng hào hơi run lên trong không khí.
Nhìn Lục Viện khá gầy, nhưng hai bầu vú lại như trái đào chín mọng. Ánh mắt Chu Phù Thế thay đổi, dục hỏa bức người, như muốn xuyên qua thân thể cô. Anh cúi người nhẹ nhàng liếm cái cổ thon dài, xương quai xanh tinh tế, rồi cuối cùng há miệng ngậm lấy ngực cô.
Cô bất giác nâng nửa thân trên lên, đưa ngực vào miệng anh, "Ưm..."
Bàn tay thô ráp của anh đẩy ngực cô lên cao hơn, miệng ngậm nhũ hoa, đầu lưỡi mềm mại liếm láp quanh quầng vú. Nhũ hoa của cô dần se cứng giữa môi lưỡi anh, bị cắn nhẹ rồi lại bị lôi kéo. Cơ thể cô mềm nhũn, mật dịch tưới ướt đẫm ngón tay anh. Sau đó anh hơi gập ngón tay lại, moi móc phần thịt mềm mại bên trong hoa huy*t.
Cô bị anh trêu chọc đến mức ý thức trôi xa, nhưng bàn tay nhỏ bé vẫn không quên lần mò từ eo anh xuống đến cạp quần, rồi nhanh chóng dùng cả hai tay cởi dây lưng của anh ra.
Anh đè tay cô lại: "Sao vội thế?"
Lòng bàn tay to lớn của anh nhào nặn hai bầu vú mềm mại của cô, đầu lưỡi đẩy núm vú hết sang trái lại sang phải, liếm đến mức nơi đó dính đầy nước miếng rồi lại ngậm vào miệng, cọ xát qua lại giữa môi và răng.
"Ừm..." Lục Viện ngẩng đầu lên theo bản năng, hai chân vô thức cong lại dựa vào Chu Phù Thế, nhưng lại bị đùi anh ấn trở lại ghế sofa. Anh đưa thêm một ngón tay vào trong mật huyệt của cô, khuấy đảo phần thịt mềm bên trong.
Anh chậm rãi đưa đẩy, mật dịch nhanh chóng làm ướt cả hai ngón tay.
Cô nóng nảy cong vòng eo thon gọn, vô thức mở rộng hai chân để ngón tay anh tiến vào sâu hơn, đôi tay cũng bất giác vòng qua cổ anh. Tiếng rên rỉ trầm thấp trong cổ họng ngọt như mật, nhỏ từng giọt vào trái tim anh.
Lối vào của cô chặt đến mức anh không biết cô đã từng quan hệ tình dục hay chưa. Các ngón tay gập lại, ra vào liên tục, rồi lại nong rộng, thỉnh thoảng chạm vào điểm nhạy cảm khiến cơ thể cô run rẩy.
Anh ngước mắt lên nhìn, ngực, cổ và vai cô đều toát mồ hôi, "Không sao chứ?"
Cô không nói gì, để hai chân quấn quanh eo anh coi như câu trả lời.
Anh hơi nhếch khóe miệng, cúi đầu cắn nhẹ môi cô, ngón tay cũng liên tục ra vào mật huyệt.
Cô lại đưa tay cởi cúc quần anh, lần này anh không ngăn cản nữa mà hơi nâng eo lên để tay cô luồn vào trong.
Bàn tay nhỏ nhắn mảnh dẻ của Lục Viện chạm vào gậy th*t của anh qua lớp quần lót, hơi nóng thiêu đốt khiến người ta phải co rúm lại. Nhưng cô không chút ngần ngại đẩy quần lót của anh sang một bên, rồi đưa tay nắm lấy nơi đó. Cô có thể cầm nó bằng một tay, cảm nhận từng mạch máu đập nhẹ trong lòng bàn tay mình.
Anh hơi duỗi thẳng eo, để gậy th*t cọ qua lại trong lòng bàn tay cô. Lục Viện nhận ra cây gậy trong lòng bàn tay mình dần lớn hơn, không thể cầm bằng một tay được nữa, và còn dài hơn cả bàn tay cô. Cô đột nhiên có chút sợ hãi, tại sao nó lại to vậy chứ, lát nữa đi vào cô có chịu nổi không?
Cô cúi đầu nhìn vào cây gậy thô to màu đỏ tím giữa hai chân anh, dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve quy đầu thì nghe thấy tiếng thở gấp gáp của anh.
Khóe miệng cô hơi nhếch lên, đầu ngón tay ấn vào quy đầu, di chuyển qua lại, như muốn xoa dịu con quái vật nhỏ. Nhưng con quái vật nhỏ lại liên tục phun ra chất lỏng trong suốt, cô dùng đầu ngón tay lau đi thì nó lại xuất hiện. Đôi bàn tay nhỏ dính đầy dịch nhầy cầm lấy côn th*t rồi chậm rãi vuốt ve.
Anh nào chịu được kiểu khiêu khích như thế, dùng eo đẩy mạnh, gậy th*t xuyên qua lòng bàn tay, áp thẳng vào bụng dưới của cô. Thậm chí cô còn có thể cảm nhận được bụng dưới của mình hơi lún vào, "Ưm..."
Anh đột nhiên dừng lại: "Có bao không?"
Cô mơ màng mở mắt ra: "Trong vali chắc là có."
Anh vòng tay qua eo, trực tiếp bế cô lên. Hai chân cô quấn quanh eo anh theo bản năng, thân thể bị nâng lên cao, bầu vú đầy đặn vừa vặn dâng đến miệng anh. Anh cũng thuận thế ngậm vào miệng, nhay cắn nhẹ nhàng. côn th*t cứng rắn cũng chọc vào đùi trong của cô theo mỗi bước đi.
Anh đưa chân đá mở chiếc vali chưa khóa, nhìn thấy cây gậy tự sướng còn chẳng to bằng hai ngón tay mình, cười khinh thường.
Cô thoáng nhìn qua, rồi nhanh chóng bịt mắt anh lại: "Không được nhìn."
Anh đột nhiên khom lưng, khiến cả người cô cũng chúi xuống đất. Sợ mình bị ngã, cô buông bàn tay đang che mắt anh ra, dùng cả hai tay ôm chặt lấy anh, chân vung vẩy loạn xạ: "Đặt tôi lên giường trước. "
Một tay anh ôm eo bảo vệ cô, tay kia lần mò trong chiếc túi bên hông vali, tìm được mấy cái bao cao su, rồi tùy tiện lấy một cái.
Cô cúi đầu nhìn dáng vẻ đeo bao vụng về của anh, hơi nhếch môi, trêu chọc: "Đội trưởng Chu, đây không phải là lần đầu tiên của anh chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.