Chương 63: Kế Hoạch Bại Lộ (Anh Trai)
Vân Gian(云间)
02/09/2021
Cách tiếp cận kinh doanh ban đầu của Trình Húc không được coi là thận trọng, nhưng tuyệt đối cũng có mạo hiểm. Bọn họ kinh doanh năng lượng mới, tầm nhìn so với mọi người phải xa hơn một chút, mà lịch sử phát triển của Trình gia cũng là bởi vì cha của Trình Tranh mua một tinh cầu lỗi thời nào đó và tìm thấy những khoáng chất đặc biệt trên đó, điều này mới khiến Trình gia được xếp hạng là người giàu nhất thế giới.
Sự nghiệp rơi vào tay Trình Húc, mặc dù không nói là phát triển, nhưng tuyệt đối bảo vệ khá tốt sự nghiệp của gia đình, anh không phải là người dễ dàng chọn lựa đầu tư, hạng mục đầu tư thông thường đều sẽ kiểm tra và chuẩn bị kỹ càng, chưa kể các loại dự án đầu tư lớn.
Khi kế hoạch đầu tư được giao cho anh, Trình Húc bắt đầu quan tâm, anh đã dành rất nhiều thời gian để điều tra và xác định rằng tất cả các điều kiện đều giống như trong kế hoạch trước khi quyết định. Thực tế, lúc đó cha anh đã thuyết phục anh, dù lợi nhuận của khoản đầu tư này lớn nhưng rủi ro cũng cao, nếu chính phủ không thông qua giấy phép khai thác trong thời gian họ mong đợi, họ sẽ gặp rủi ro rất lớn.
“Chuyện này có thể khiến trình gia thảm bại.” Giọng điệu Trình Tranh lúc đó có chút thận trọng
Trình Húc lại không cho rằng như vậy, “Con tìm một người quen đánh tin xác nhận qua rồi, Đến lúc đó nhất định sẽ thông qua, ngay cả khi có gia hạn, chúng ta cũng có thể chống đỡ một thời gian.
Lợi nhuận quá hấp dẫn, Trình Tranh đã đồng ý.
Chỉ là không nghĩ đến, bọn họ lại xui xẻo như vậy, khu khai thác đã xảy ra một vụ tai nạn lớn, mặc dù không có thương vong, Nhưng nó gây ra sự tiêu vong hàng loạt các sinh vật ngoại trừ con người trên tinh cầu. Những loài có nguy cơ tuyệt chủng nay đã hoàn toàn tuyệt chủng 7 loài.
Sự việc không kịp che đậy liền bị phơi bày, cha con Trình gia bị chính quyền bắt và đưa vào tù, sau gần một tháng ngồi tù, cuối cùng cũng nhận được phán quyết cuối cùng.
Phạt một số tiền rất lớn!
Sau đó mới khiến bọn họ rơi vào bước đường ngày hôm nay.
Trình Húc luôn nghĩ bởi vì mình không may mắn, vì vậy mới dẫn đến kết quả ngày hôm nay, đến khi khi nhìn bản phương án hoạch định lấy ra từ trong két an toàn của Ngạn Thất, mới lờ mờ cảm thấy rằng có sẽ có một bàn tay lớn thúc đẩy phai sau. Nội dung bản kế hoạch trước mắt gần giống với bản kế hoạch anh nhận được, khiến Trình Húc càng xem càng cảm thấy chấn kinh, ngón tay khẽ run. Sau khi lật đến trang cuối cùng, anh dường như có chút đứng không vững, không thể không vịn vào mép bàn để chống đỡ cơ thể.
Tất cả những thứ này lẽ nào đều là do Ngạn Thất ở phía sau giờ trò quỷ sao? Mục đích là cái gì?
Trong đầu Trình Húc có chút rối rắm, anh rất nhanh đoán được mục đích của Ngạn Thất, anh ta nhận định là vì muốn có được mình.
Hơn nữa ba anh ta ban đầu vì cái mục đích này, không phải là đã hạ thuốc anh hay sao?
Hít một hơi thật sâu, khi Trình Húc đang suy nghĩ xem mình sẽ làm gì tiếp theo thì cửa phòng bị đẩy ra, Ngạn Thất bước vào với một chiếc bánh trên tay, miệng huýt sáo, dường như rất có tâm trạng, “Húc ca, xem xem tôi mang về cho anh cái gì…” Anh ta vẫn chưa kịp nói hết câu, cước bộ liền dừng lại, ánh mắt rơi vào bản kế hoạch trước mặt Trình Húc, liếc nhìn chiếc két sắt đã mở ra, sắc mặt đột nhiên thay đổi, anh ta giận dữ nói: “Ai cho phép anh mở két bảo mật của tôi?”
“Chính cậu” Trình Húc lạnh lùng nhìn anh ta.
Ngạn Thất lập tức nghĩ đến chuyện tối qua, thật sự là bản thân anh ta đã đồng ý. Tối hôm qua lúc làm tình, Trình Húc hỏi anh ta có thể để lấy trước một phần hạt pha lê xanh cho Trình Cẩn hay không. Nói lúc gọi video call thấy cậu ta gần đây dường như không vui vẻ. Ngạn Thất chỉ mong Trình Cẩn không vui vẻ, bị Trình Húc kẹp một cách thoải mái, sau vài tiếng gọi “ông xã”, mới giả vờ Miễn Cưỡng đồng ý, hơn nữa còn nói hãy cho anh mật khẩu két bảo mật.
Nghĩ đến điều này nhất thời cảm thấy ảo não, anh làm sao có thể quên những thứ này vẫn còn ở trong đó?
Ngạn Thất ném cái bánh lên bàn, lớn tiếng nói: "Thứ này cũng là do người khác đưa cho tôi, tôi lúc đó xem cảm thấy quá mạo hiểm, liền không làm, ai mà biết nó lại rơi vào tay anh?”
“Thật không?” Giọng điệu của Trình Húc vẫn rất lạnh lùng, đưa tay mở bản kế hoạch, trong đó có một trang giấy có vết tích chỉnh sửa thủ công, nét chữ của cây bút bi màu xanh rất rõ ràng, Trình Húc đưa nó đến trước mặt Ngạn Thất, “Đây là chữ viết tay của cậu, mà nội dung sửa đổi sau đó, hoàn toàn giống với kế hoạch mà tôi nhận được." Phần kế hoạch này quá quan trọng, lúc đó đó anh đã đọc từng câu từng chữ, xem không dưới 30 lần, có thể nói, bây giờ để Trình Húc đọc thuộc từng từ anh cũng có thể từng từ đọc lại không sai biệt. Trình Húc nhìn anh ta, ánh mắt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên, “Tôi ngược lại không biết, bản kế hoạch của công ty chúng tôi làm ra, tại sao lại ở chỗ anh, hơn nữa tại sao rất giống sau khi anh sửa đổi?”
Trong ba tháng qua, hai người rất hợp nhau, không chỉ trong cuộc sống, mà còn rất hòa hợp trong chuyện chăn gối, Ngạn Thất thậm chí còn cảm thấy Trình Húc đã rất thích mình rồi, khiến anh làm bạn đời của mình cũng là chuyện sớm muộn. Lúc này, nhìn thấy sự lạnh lẽo trong ánh mắt của anh, hắn đột nhiên hoảng sợ, rất nhanh chuỗi tay ra giật bản kế hoạch vứt đi, giọng điệu cũng dịu đi một chút, có chút lấy lòng: “Tôi thừa nhận, tôi lúc đó thật sự có gài người vào bên cạnh anh, vết tích trên bản kế hoạch là của tôi.”
Nghe đến cái đáp án này, trong lòng Trình Húc đông lạnh “Mục đích của cậu là gì?”
“Đương nhiên là để có được anh! Còn có thể là vì cái gì?” Ngạn Thất có chút cáu kỉnh, không chịu nổi Trình Húc nhìn mình như vậy, nhịn không được muốn đến gần anh.
Trình Húc lùi lại một bước, tránh đi bàn tay đang duỗi ra phía trước, giọng điệu vẫn lạnh lùng, “Để có được tôi? Vì vậy có thể thiết kế ra một cái bẫy như vậy? Khiến sự nghiệp và gia đình của tôi toàn bộ đều bị phá huỷ?”
“Tôi con mẹ nó không có nghĩ như vậy!” Trên mặt Ngạn Thất đều là sự cáu kỉnh, “Tôi thừa nhận rằng đây là một cái bẫy, nhưng nó thực sự có thể kiếm tiền, hơn nữa chính phủ sẽ thực sự mở giấy phép khai thác! Chỉ là thời gian so với các anh dự tính muộn hơn nửa năm. Tôi biết tình hình kinh tế của các anh, Trình gia bị chi phối bởi nền kinh tế thực, dòng tiền lưu động không có nhiều, đầu tư lớn như vậy, các anh có thể dễ dàng kéo dài 2 3 tháng so với dự định ban đầu, muốn chống đỡ nửa năm chắc chắn không được, không rót vốn thì chắc chắn sẽ phá sản. Và kế hoạch của tôi là sẽ lấy tiền để thương lượng với cha con anh khi sắp không trụ không nổi.” Anh ta nhìn chằm chằm vào Trình Húc, trong mắt hiện lên một cỗ ngông cuồng không đáy, “Tôi cho các anh tiền, yêu cầu của tôi là cùng anh kết hôn. Tôi cũng tin, kết quả của bản kế hoạch tiến hành thuận lợi, tôi nhất định sẽ đặt được ý đồ”
“Cậu” Trình Húc nghiến răng, sự giáo dưỡng tử tế khiến anh không thể nói ra những ngôn từ khó nghe, nhưng biểu cảm phẫn nộ căn bản không thể che đậy.
Ngạn Thất tiến về phía anh, nói: “Kế hoạch của tôi rất tốt phải không? Nhưng tôi không nghĩ trong quá trình khai thác sẽ xảy ra chuyện! Hơn nữa che dấu cũng không thể che dấu được! Đợi khi tôi biết được, hai người đã bị đưa vào nhà giam rồi, tôi đã tìm mọi cách để đưa hai người ra, nhưng sau đó tôi lại nghĩ, kết quả như thế này thật ra so với kế hoạch ban đầu của tôi càng tốt hơn một chút.”
Ánh mắt anh ta mang đầy sự điên cuồng, Trình Húc bị doạ đến sững sờ, lưng đã bị ép dựa vào tường, lùi cũng không lùi được. Ngạn Thất tiến đến, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị: “Anh chỉ khi bị đoạt đi tất cả mọi thứ mới có thể thuộc sở hữu của tôi, anh không có tiền, sẽ không ai đến cướp anh khỏi tôi! Anh cho dù có bị trục xuất hay giữ lại, đối với tôi đều là chuyện có lợi, anh nói có đúng không?”
“Cậu thật sự…điên rồi!” Tim Trình Húc đập dữ dội, vừa phẫn nộ, vừa chấn kinh.
Ngạn Thất thấp giọng cười, anh ta hướng đến môi của Trình Húc nhẹ nhàng hôn xuống, nhẹ nhàng nói: “Đúng vậy, tôi sớm đã vì cầu không được anh mà thành điên rồi, tôi muốn tiếp cận anh, anh mượn thân phận người lớn để cách xa tôi, tôi có năng lực đối với anh hạ thủ, cha anh lại đến cảnh cáo tôi. Tôi ghét tất cả trở ngại giữa chúng ta, anh một năm nay phá sản, ngược lại chính là một năm kiên nhẫn nhất của tôi. Tôi luôn quan sát anh, theo dõi anh, anh bị người ta từ chối một lần, sỉ nhục một lần, tôi liền biết hy vọng của tôi lại tăng thêm một phần, tôi muốn đợi đến khi anh hoàn toàn tuyệt vọng, mới lại một lần nữa xuất hiện trước mặt anh, đến lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không từ chối anh. Anh biết không? Nếu như anh không vừa lúc rơi vào tay tôi, tôi sẽ lại làm ra chuyện gì nữa?”
Trình Húc cả người phát run, thất thanh nói: “Cậu còn muốn làm gì?”
Ngạn Thất vươn tay chạm lên mặt Trình Húc, bị anh tránh đi, vẫn cố chấp sờ lên, “Tất nhiên là hạ thủ với người mà anh quan tâm nhất ah, còn có thể làm gì?” Ngạn Thất cười lên đầy vui vẻ, “Đây không phải là cách tốt nhất sao? Hai người một người bọn họ một người yếu ớt một người ngu ngốc, muốn khiến anh thoả hiệp, tôi có cả ngàn cách.”
Trình Húc cảm thấy lạnh sống lưng, nhìn nam nhân trước mặt, anh mới nhân thấy người trên thế giới đánh giá về người nhà Ngạn gia.
Không từ một thủ đoạn.
“Bây giờ anh hận tôi đến chết phải không?” Ngạn Thất lại hôn lên môi anh, rất ấm áp rất đa tình, “Anh đừng quên, chính anh là người đưa ra quyết định cuối cùng cho bản kế hoạch đó, tôi cho dù tác động nhiều đi chăng nữa, anh nếu không phải bởi vì lo lắng Trình gia sẽ xuống dốc mà chọn con đường mạo hiểm này, căn bản sẽ không đi vào bước đường như ngày hôm nay.”
Trình Húc lạnh lùng nhìn anh ta, mặc cho anh ta sờ mặt mình, lạnh giọng nói: “Chuyện này đã kết thúc, tôi sẽ không vướng bận quá khứ. Chỉ hơn 8 tháng nữa là kết thúc hợp đồng, một khi hợp đồng kết thúc, tôi sẽ rời khỏi cậu thật xa!”
“Phải không?” Ngạn Thất hơi nheo mắt lại, ngay sau đó lại bật cười, khi Trình Húc cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, Ngạn Thất ghé sát vào tai anh, nhẹ giọng nói: “Húc ca, anh có phải quên trên tay tôi vẫn đang cầm cái gì của anh phải không?”
Sắc mặt Trình Húc liền thay đổi, dù anh là người tính tình tốt như thế nào đi trang cũng không kìm được tức giận: “Cậu đáp ứng tôi rồi! Cái video đó không được tung ra ngoài!”
“Cái video đó không tung ra ngoài, nhưng đưa cho người khác thì sao?” Ngạn Thất cười càng vui vẻ, “Ba tháng qua, chúng ta dường như ngày nào cũng làm tình, trong phòng ngủ, trong phòng bếp, trên xe, thậm chí còn trên bàn làm việc của công ty tôi, Húc ca, anh nghĩ tôi đã thu thập được bao nhiêu tư liệu sống đây?”
Trình Húc cả người run lên: “Ngạn Thất! Cậu không giữ lời!”
Ngạn Thất trầm thấp cười nói: “Là Húc ca quá ngây thơ rồi. Anh ngày trước luôn được người khác đánh giá là có cảm giác an toàn, làm việc chắc chắn, nhưng anh có một khuyết điểm, anh luôn luôn mềm lòng khi không nên mềm lòng.” Ngạn Thất bóp cằm Trình Húc, “Ví dụ như, tôi đã hai lần muốn từ bỏ anh, lần thứ nhất, là tỏ tình thất bại.” Ngạn Thất nhớ đêm hôm đó, tầm tính thiếu gia luôn kiêu ngạo, lòng tự tôn rất cao, lại bị người ta từ chối như thế, anh ta chỉ muốn mạnh mẽ khóc một lần cuối rồi vứt bỏ cái tình yêu này, “Anh tại sao lại đến đưa ô chô tôi?”
“Lần thứ hai là lúc tôi cưỡng hiếp anh thất bại.” Ngạn Thất vì uống quá nhiều mới quyết tâm hạ thủ với Trình Húc, lúc bị bắt gặp đã vô cùng chán nản, lúc đó anh ta căn bản không vì say mà ngất đi, chỉ là kiếm cớ để che đậy. “Nhưng anh không chỉ không vạch trần tôi, mà còn nhẹ nhàng đỡ tôi lên giường, giúp tôi đắp chăn.”
“Anh tốt như vậy, bảo tôi làm sao có thể từ bỏ anh?” Ngạn Thất nhìn chằm chằm vào anh ta, “Vì vậy thời hạn một năm đối với tôi mà nói, không có hiệu quả. Anh cả đời này đều thuộc về tôi.”
Sự nghiệp rơi vào tay Trình Húc, mặc dù không nói là phát triển, nhưng tuyệt đối bảo vệ khá tốt sự nghiệp của gia đình, anh không phải là người dễ dàng chọn lựa đầu tư, hạng mục đầu tư thông thường đều sẽ kiểm tra và chuẩn bị kỹ càng, chưa kể các loại dự án đầu tư lớn.
Khi kế hoạch đầu tư được giao cho anh, Trình Húc bắt đầu quan tâm, anh đã dành rất nhiều thời gian để điều tra và xác định rằng tất cả các điều kiện đều giống như trong kế hoạch trước khi quyết định. Thực tế, lúc đó cha anh đã thuyết phục anh, dù lợi nhuận của khoản đầu tư này lớn nhưng rủi ro cũng cao, nếu chính phủ không thông qua giấy phép khai thác trong thời gian họ mong đợi, họ sẽ gặp rủi ro rất lớn.
“Chuyện này có thể khiến trình gia thảm bại.” Giọng điệu Trình Tranh lúc đó có chút thận trọng
Trình Húc lại không cho rằng như vậy, “Con tìm một người quen đánh tin xác nhận qua rồi, Đến lúc đó nhất định sẽ thông qua, ngay cả khi có gia hạn, chúng ta cũng có thể chống đỡ một thời gian.
Lợi nhuận quá hấp dẫn, Trình Tranh đã đồng ý.
Chỉ là không nghĩ đến, bọn họ lại xui xẻo như vậy, khu khai thác đã xảy ra một vụ tai nạn lớn, mặc dù không có thương vong, Nhưng nó gây ra sự tiêu vong hàng loạt các sinh vật ngoại trừ con người trên tinh cầu. Những loài có nguy cơ tuyệt chủng nay đã hoàn toàn tuyệt chủng 7 loài.
Sự việc không kịp che đậy liền bị phơi bày, cha con Trình gia bị chính quyền bắt và đưa vào tù, sau gần một tháng ngồi tù, cuối cùng cũng nhận được phán quyết cuối cùng.
Phạt một số tiền rất lớn!
Sau đó mới khiến bọn họ rơi vào bước đường ngày hôm nay.
Trình Húc luôn nghĩ bởi vì mình không may mắn, vì vậy mới dẫn đến kết quả ngày hôm nay, đến khi khi nhìn bản phương án hoạch định lấy ra từ trong két an toàn của Ngạn Thất, mới lờ mờ cảm thấy rằng có sẽ có một bàn tay lớn thúc đẩy phai sau. Nội dung bản kế hoạch trước mắt gần giống với bản kế hoạch anh nhận được, khiến Trình Húc càng xem càng cảm thấy chấn kinh, ngón tay khẽ run. Sau khi lật đến trang cuối cùng, anh dường như có chút đứng không vững, không thể không vịn vào mép bàn để chống đỡ cơ thể.
Tất cả những thứ này lẽ nào đều là do Ngạn Thất ở phía sau giờ trò quỷ sao? Mục đích là cái gì?
Trong đầu Trình Húc có chút rối rắm, anh rất nhanh đoán được mục đích của Ngạn Thất, anh ta nhận định là vì muốn có được mình.
Hơn nữa ba anh ta ban đầu vì cái mục đích này, không phải là đã hạ thuốc anh hay sao?
Hít một hơi thật sâu, khi Trình Húc đang suy nghĩ xem mình sẽ làm gì tiếp theo thì cửa phòng bị đẩy ra, Ngạn Thất bước vào với một chiếc bánh trên tay, miệng huýt sáo, dường như rất có tâm trạng, “Húc ca, xem xem tôi mang về cho anh cái gì…” Anh ta vẫn chưa kịp nói hết câu, cước bộ liền dừng lại, ánh mắt rơi vào bản kế hoạch trước mặt Trình Húc, liếc nhìn chiếc két sắt đã mở ra, sắc mặt đột nhiên thay đổi, anh ta giận dữ nói: “Ai cho phép anh mở két bảo mật của tôi?”
“Chính cậu” Trình Húc lạnh lùng nhìn anh ta.
Ngạn Thất lập tức nghĩ đến chuyện tối qua, thật sự là bản thân anh ta đã đồng ý. Tối hôm qua lúc làm tình, Trình Húc hỏi anh ta có thể để lấy trước một phần hạt pha lê xanh cho Trình Cẩn hay không. Nói lúc gọi video call thấy cậu ta gần đây dường như không vui vẻ. Ngạn Thất chỉ mong Trình Cẩn không vui vẻ, bị Trình Húc kẹp một cách thoải mái, sau vài tiếng gọi “ông xã”, mới giả vờ Miễn Cưỡng đồng ý, hơn nữa còn nói hãy cho anh mật khẩu két bảo mật.
Nghĩ đến điều này nhất thời cảm thấy ảo não, anh làm sao có thể quên những thứ này vẫn còn ở trong đó?
Ngạn Thất ném cái bánh lên bàn, lớn tiếng nói: "Thứ này cũng là do người khác đưa cho tôi, tôi lúc đó xem cảm thấy quá mạo hiểm, liền không làm, ai mà biết nó lại rơi vào tay anh?”
“Thật không?” Giọng điệu của Trình Húc vẫn rất lạnh lùng, đưa tay mở bản kế hoạch, trong đó có một trang giấy có vết tích chỉnh sửa thủ công, nét chữ của cây bút bi màu xanh rất rõ ràng, Trình Húc đưa nó đến trước mặt Ngạn Thất, “Đây là chữ viết tay của cậu, mà nội dung sửa đổi sau đó, hoàn toàn giống với kế hoạch mà tôi nhận được." Phần kế hoạch này quá quan trọng, lúc đó đó anh đã đọc từng câu từng chữ, xem không dưới 30 lần, có thể nói, bây giờ để Trình Húc đọc thuộc từng từ anh cũng có thể từng từ đọc lại không sai biệt. Trình Húc nhìn anh ta, ánh mắt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên, “Tôi ngược lại không biết, bản kế hoạch của công ty chúng tôi làm ra, tại sao lại ở chỗ anh, hơn nữa tại sao rất giống sau khi anh sửa đổi?”
Trong ba tháng qua, hai người rất hợp nhau, không chỉ trong cuộc sống, mà còn rất hòa hợp trong chuyện chăn gối, Ngạn Thất thậm chí còn cảm thấy Trình Húc đã rất thích mình rồi, khiến anh làm bạn đời của mình cũng là chuyện sớm muộn. Lúc này, nhìn thấy sự lạnh lẽo trong ánh mắt của anh, hắn đột nhiên hoảng sợ, rất nhanh chuỗi tay ra giật bản kế hoạch vứt đi, giọng điệu cũng dịu đi một chút, có chút lấy lòng: “Tôi thừa nhận, tôi lúc đó thật sự có gài người vào bên cạnh anh, vết tích trên bản kế hoạch là của tôi.”
Nghe đến cái đáp án này, trong lòng Trình Húc đông lạnh “Mục đích của cậu là gì?”
“Đương nhiên là để có được anh! Còn có thể là vì cái gì?” Ngạn Thất có chút cáu kỉnh, không chịu nổi Trình Húc nhìn mình như vậy, nhịn không được muốn đến gần anh.
Trình Húc lùi lại một bước, tránh đi bàn tay đang duỗi ra phía trước, giọng điệu vẫn lạnh lùng, “Để có được tôi? Vì vậy có thể thiết kế ra một cái bẫy như vậy? Khiến sự nghiệp và gia đình của tôi toàn bộ đều bị phá huỷ?”
“Tôi con mẹ nó không có nghĩ như vậy!” Trên mặt Ngạn Thất đều là sự cáu kỉnh, “Tôi thừa nhận rằng đây là một cái bẫy, nhưng nó thực sự có thể kiếm tiền, hơn nữa chính phủ sẽ thực sự mở giấy phép khai thác! Chỉ là thời gian so với các anh dự tính muộn hơn nửa năm. Tôi biết tình hình kinh tế của các anh, Trình gia bị chi phối bởi nền kinh tế thực, dòng tiền lưu động không có nhiều, đầu tư lớn như vậy, các anh có thể dễ dàng kéo dài 2 3 tháng so với dự định ban đầu, muốn chống đỡ nửa năm chắc chắn không được, không rót vốn thì chắc chắn sẽ phá sản. Và kế hoạch của tôi là sẽ lấy tiền để thương lượng với cha con anh khi sắp không trụ không nổi.” Anh ta nhìn chằm chằm vào Trình Húc, trong mắt hiện lên một cỗ ngông cuồng không đáy, “Tôi cho các anh tiền, yêu cầu của tôi là cùng anh kết hôn. Tôi cũng tin, kết quả của bản kế hoạch tiến hành thuận lợi, tôi nhất định sẽ đặt được ý đồ”
“Cậu” Trình Húc nghiến răng, sự giáo dưỡng tử tế khiến anh không thể nói ra những ngôn từ khó nghe, nhưng biểu cảm phẫn nộ căn bản không thể che đậy.
Ngạn Thất tiến về phía anh, nói: “Kế hoạch của tôi rất tốt phải không? Nhưng tôi không nghĩ trong quá trình khai thác sẽ xảy ra chuyện! Hơn nữa che dấu cũng không thể che dấu được! Đợi khi tôi biết được, hai người đã bị đưa vào nhà giam rồi, tôi đã tìm mọi cách để đưa hai người ra, nhưng sau đó tôi lại nghĩ, kết quả như thế này thật ra so với kế hoạch ban đầu của tôi càng tốt hơn một chút.”
Ánh mắt anh ta mang đầy sự điên cuồng, Trình Húc bị doạ đến sững sờ, lưng đã bị ép dựa vào tường, lùi cũng không lùi được. Ngạn Thất tiến đến, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị: “Anh chỉ khi bị đoạt đi tất cả mọi thứ mới có thể thuộc sở hữu của tôi, anh không có tiền, sẽ không ai đến cướp anh khỏi tôi! Anh cho dù có bị trục xuất hay giữ lại, đối với tôi đều là chuyện có lợi, anh nói có đúng không?”
“Cậu thật sự…điên rồi!” Tim Trình Húc đập dữ dội, vừa phẫn nộ, vừa chấn kinh.
Ngạn Thất thấp giọng cười, anh ta hướng đến môi của Trình Húc nhẹ nhàng hôn xuống, nhẹ nhàng nói: “Đúng vậy, tôi sớm đã vì cầu không được anh mà thành điên rồi, tôi muốn tiếp cận anh, anh mượn thân phận người lớn để cách xa tôi, tôi có năng lực đối với anh hạ thủ, cha anh lại đến cảnh cáo tôi. Tôi ghét tất cả trở ngại giữa chúng ta, anh một năm nay phá sản, ngược lại chính là một năm kiên nhẫn nhất của tôi. Tôi luôn quan sát anh, theo dõi anh, anh bị người ta từ chối một lần, sỉ nhục một lần, tôi liền biết hy vọng của tôi lại tăng thêm một phần, tôi muốn đợi đến khi anh hoàn toàn tuyệt vọng, mới lại một lần nữa xuất hiện trước mặt anh, đến lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không từ chối anh. Anh biết không? Nếu như anh không vừa lúc rơi vào tay tôi, tôi sẽ lại làm ra chuyện gì nữa?”
Trình Húc cả người phát run, thất thanh nói: “Cậu còn muốn làm gì?”
Ngạn Thất vươn tay chạm lên mặt Trình Húc, bị anh tránh đi, vẫn cố chấp sờ lên, “Tất nhiên là hạ thủ với người mà anh quan tâm nhất ah, còn có thể làm gì?” Ngạn Thất cười lên đầy vui vẻ, “Đây không phải là cách tốt nhất sao? Hai người một người bọn họ một người yếu ớt một người ngu ngốc, muốn khiến anh thoả hiệp, tôi có cả ngàn cách.”
Trình Húc cảm thấy lạnh sống lưng, nhìn nam nhân trước mặt, anh mới nhân thấy người trên thế giới đánh giá về người nhà Ngạn gia.
Không từ một thủ đoạn.
“Bây giờ anh hận tôi đến chết phải không?” Ngạn Thất lại hôn lên môi anh, rất ấm áp rất đa tình, “Anh đừng quên, chính anh là người đưa ra quyết định cuối cùng cho bản kế hoạch đó, tôi cho dù tác động nhiều đi chăng nữa, anh nếu không phải bởi vì lo lắng Trình gia sẽ xuống dốc mà chọn con đường mạo hiểm này, căn bản sẽ không đi vào bước đường như ngày hôm nay.”
Trình Húc lạnh lùng nhìn anh ta, mặc cho anh ta sờ mặt mình, lạnh giọng nói: “Chuyện này đã kết thúc, tôi sẽ không vướng bận quá khứ. Chỉ hơn 8 tháng nữa là kết thúc hợp đồng, một khi hợp đồng kết thúc, tôi sẽ rời khỏi cậu thật xa!”
“Phải không?” Ngạn Thất hơi nheo mắt lại, ngay sau đó lại bật cười, khi Trình Húc cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, Ngạn Thất ghé sát vào tai anh, nhẹ giọng nói: “Húc ca, anh có phải quên trên tay tôi vẫn đang cầm cái gì của anh phải không?”
Sắc mặt Trình Húc liền thay đổi, dù anh là người tính tình tốt như thế nào đi trang cũng không kìm được tức giận: “Cậu đáp ứng tôi rồi! Cái video đó không được tung ra ngoài!”
“Cái video đó không tung ra ngoài, nhưng đưa cho người khác thì sao?” Ngạn Thất cười càng vui vẻ, “Ba tháng qua, chúng ta dường như ngày nào cũng làm tình, trong phòng ngủ, trong phòng bếp, trên xe, thậm chí còn trên bàn làm việc của công ty tôi, Húc ca, anh nghĩ tôi đã thu thập được bao nhiêu tư liệu sống đây?”
Trình Húc cả người run lên: “Ngạn Thất! Cậu không giữ lời!”
Ngạn Thất trầm thấp cười nói: “Là Húc ca quá ngây thơ rồi. Anh ngày trước luôn được người khác đánh giá là có cảm giác an toàn, làm việc chắc chắn, nhưng anh có một khuyết điểm, anh luôn luôn mềm lòng khi không nên mềm lòng.” Ngạn Thất bóp cằm Trình Húc, “Ví dụ như, tôi đã hai lần muốn từ bỏ anh, lần thứ nhất, là tỏ tình thất bại.” Ngạn Thất nhớ đêm hôm đó, tầm tính thiếu gia luôn kiêu ngạo, lòng tự tôn rất cao, lại bị người ta từ chối như thế, anh ta chỉ muốn mạnh mẽ khóc một lần cuối rồi vứt bỏ cái tình yêu này, “Anh tại sao lại đến đưa ô chô tôi?”
“Lần thứ hai là lúc tôi cưỡng hiếp anh thất bại.” Ngạn Thất vì uống quá nhiều mới quyết tâm hạ thủ với Trình Húc, lúc bị bắt gặp đã vô cùng chán nản, lúc đó anh ta căn bản không vì say mà ngất đi, chỉ là kiếm cớ để che đậy. “Nhưng anh không chỉ không vạch trần tôi, mà còn nhẹ nhàng đỡ tôi lên giường, giúp tôi đắp chăn.”
“Anh tốt như vậy, bảo tôi làm sao có thể từ bỏ anh?” Ngạn Thất nhìn chằm chằm vào anh ta, “Vì vậy thời hạn một năm đối với tôi mà nói, không có hiệu quả. Anh cả đời này đều thuộc về tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.