Chương 110: Thật Sự Tốt Với Em
Vân Gian(云间)
16/02/2022
CHƯƠNG 98:Thật sự tốt với em
Muốn hỏi thăm chuyện giữa anh trai và Ngạn Thất, nhưng đối với Trình Cẩn mà nói ít nhiều cũng có chút khó mở lời, cậu biết anh của mình cũng như vậy, nếu không hà tất phải dấu cậu. Cậu đột nhiên cảm thấy may mắn vì tín hiệu của tinh cầu Địa nhiệt không quá tốt, chỉ có thể nghe được giọng của anh trai, không thể nhìn được mặt.
Sau khi kết nối tín hiệu, anh trai không gấp gáp hỏi tình hình của cậu, ngược lại nói: “Em về cũng tốt, ở đây quá lạnh, dù sao cũng không hợp với em, hơn nữa trong bụng của em còn có bảo bảo, cùng Lục Đào chở về là lựa chọn tốt nhất.”
Trình Cẩn cẩn thận liếc nhìn Lục Đào, mới nói: “Thế anh thì sao? Anh, anh không dự định về sao?”
“Tạm thời không có dự định, anh muốn ở đây phát triển, cha ở bên này em cũng đừng quá lo lắng, anh sẽ chăm sóc tốt cho ông ấy, em cứ yên tâm về dưỡng thai.” Giọng nói và khẩu khí của anh trai vẫn là khiến người khác vô cùng an tâm, Trình Cẩn không có cách nào có thể hiểu được, anh ấy làm sao có thể ở cùng với Ngạn Thất.
Anh trai căn bản không có thể sinh con ah!
Sau nhiều lần do dự, Trình Cẩn mới nói: “Nếu như Ngạn Thất tìm đến thì sao? Anh ta, anh ta rất điên cuồng, đã đăng thông báo tìm người trên trang báo lớn nhất toàn thế giới! Anh, anh đọc được chưa?”
“Đọc được rồi.”
“Vậy, vậy không bị người khác hoài nghi chứ?”
Trình Húc nói: “Chính quyền trung tâm thành phố chỉ nhận được một bản, người nhân viên phòng thư là đối tác hiện tại của anh, anh ta sẽ không bán đứng anh.” Ngừng một lúc, mới nói: “Ngược lại là em đó, sau khi chở về, anh hy vọng em không nói với những người bên cạnh về nơi ở của anh.”
Trình Cẩn nói: “Anh ta có thể theo dõi…nhưng em nhất định sẽ không nói cho người khác! Ai cũng không nói!”
“Anh ta không phải là người của quân đội, không có quyền theo dõi tung tích hành trình của thượng tướng. Lục Đào, có thể giúp tôi che giấu một chút được không?”
Trình Cẩn lập tức dùng ánh mắt cầu cứu nhìn chồng, Lục Đào nói: “Được.” Trình Cẩn nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Bên đây có Lục Đào, bên kia có Ferry, Trình Cẩn cũng không tiện hỏi thăm chuyện anh trai và Ngạn Thất rốt cuộc làm như thế nào mà bắt đầu, nhưng không cần hỏi, cậu cũng biết là do sự cưỡng ép từ phía Ngạn Thất, dù sao anh trai là một người vô cùng hiền lành, những người yêu trước đây đều là nữ, làm sao có thể chủ động cùng Ngạn Thất ở chung một chỗ?
Sau khi nói thêm vài câu, Trình Cẩn nhờ Ferry lúc về mang giúp cho một ít đồ, sau đó mới cắt liên lạc.
Đem máy liên lạc đưa cho Lục Đào, nét mặt đầy lo lắng, cậu nói: “Sau khi chúng ta trở về, Ngạn Thất thật sự không có cách nào điều tra được hành trình của chúng ta chứ? Anh ta không phải là người trong quân đội, nhưng anh trai của anh ta thì phải, nếu thật sự muốn điều tra thì có phải là quá dễ dàng, phải không?”
Lục Đào chầm chậm đeo máy liên lạc lên tay, nói: “Chúng ta có thể làm rối loạn đường đi.”
“Hả?”
“Đi đến nhiều tinh cầu.” Dường như anh đã lên kế hoạch cho phương án này từ lâu, bật màn hình sáng lên, trước mặt hiển thị bản đồ phân bố của toàn bộ thiên hà. Môn địa lý của Trình Cẩn trước kia vô cùng bết bát, điểm thấp nhất mà cậu đạt là 13 điểm, đương nhiên đối địa lý không có bất cứ khái niệm nào. Cậu nghiêng người, cúi xuống cẩn thận nhìn quang hình, đang lúc muốn nhìn rõ hơn, một cánh tay vòng qua eo của cậu, cẩn thận kéo cậu lại gần ấn xuống, Trình Cẩn ngồi vào một vị trí mềm mại.
Trình Cẩn sững sờ quay đầu, kình ngạc nhìn chằm chằm vào chồng.
Lục Đào như thế lại để cho cậu ngồi lên chân của mình!
Đây đây đây đây thật sự cũng quá mơ hồ đi?
Cùng với “Lục Đào số 2” dùng tư thế này không ít lần, nhưng đối với người chồng hiện tại liền cảm thấy kỳ lạ và kinh hãi, Trình Cẩn thậm chí còn nghi ngờ có phải là bản thân mình không có mặt mũi mà chủ động, cậu đang định đướng lên, giọng nói của Lục Đào vang lên bên tai, “Muốn đi đâu?”
Ngón tay của anh đặt trên quanh hình, phóng to lên, trên màn hình hiện tại chỉ xuất hiện bản đồ phân bố của 6, 7 tinh cầu, do vậy biểu tượng của các địa danh cũng được đánh dấu trên đó, giống như tinh cầu Băng Tinh, biểu tượng to nhất chính là Nhà pha lê.
Bên cạnh còn một số các tinh cầu khác, vì là hệ tinh phía Bắc, nên có thể thấy khí hậu đều lạnh. Trình Cẩn vì anh trai, thật sự muốn tìm thêm mấy tinh cầu khác, nhưng cậu có chút do dự: “Anh có nhiều thời gian không? Không cần làm việc sao?”
Lục Đào nói: “Có kỳ nghỉ.”
“Lại có kỳ nghỉ?”
Trình Cẩn có chút nghi ngờ,nhưng không dám quay đầu nhìn, “Kỳ nghỉ của anh lần trước hình như dùng hết rồi mà?”
“Có kỳ nghỉ mới.” Lục Đào nói: “Vì vậy không cần lo về thời gian.” Giọng nói của anh trở lên trầm thấp, “Muốn đi đâu anh đều bồi em.”
Câu nói đầy ngôn tình này khiến toàn thần Trình Cẩn run rẩy, tim đập “thình thịch” “thình thịch”, cậu đột nhiên nhận ra, bản thân dường như một chút cùng không hiểu Lục Đào.
Cậu cho rằng Lục Đào là một người lãnh đạm, thái độ với bất cứ ai cũng lạnh lùng, mặt không biểu cảm, thiết diện vô tư, không có gì gọi là tình thú, càng không biết cái gì gọi là ấm áp, hơn nữa giọng điệu lạnh nhạt, không cần nói chuyện thì sẽ không nói chuyện, nhưng khi tiếp xúc, cậu mới cảm thấy có thể là hiểu nhầm rồi.
Người nam nhân này…thật ra vô cùng thành thật ah!
Chuyện cần nói căn bản sẽ nói, hơn nữa còn giải thích rõ ràng với cậu, “không muốn ly hôn”, “thật tâm”, “thích” những từ này, thật sự đã nói ra rồi, cảm thấy chỗ nào cậu không tốt sẽ trực tiếp chỉ ra, chỗ nào tốt sẽ khen ngợi, căn bản không giống như loại tính cách mà cậu đã nghĩ.
Trình Cẩn bởi vì đã hiểu ra điểm này mà cả người phát nóng, nhưng vẫn có một chút do dự, cậu ngập ngừng hỏi: “Anh thân mật với em như vậy, là bởi vì em mang thai sao?”
Người đằng sau không có trả lời, Trình Cẩn lấy hết dũng khí quay đầu, đợi khi hai ánh nhìn chạm nhau, lại vô thức từ từ rụt cổ lại. Lục Đào nói: “Không phải.”
“Em của hiện tại. Đáng được anh đối xử tốt.”
Khuôn mặt của Trình Cẩn nhất thời đỏ rực, cậu ngượng ngùng nhìn đối phương, đột nhiên nói: “Tắt đèn”
Đèn kích hoạt bằng giọng nói lập tức tắt, trong căn phòng tối đến mức chỉ có thể nhìn rõ hình bóng của người bên kia. Trình Cẩn đưa tay ôm này cổ nam nhân, vòng tay qua gáy của anh, sau khi không hề nhận thấy sự từ chới của đối phương, mới to gan dán môi của mình lên.
Lần cuối cùng cậu chủ động hôn người chồng chân chính này đã cách đây mấy năm. Sau khi nhà Trình Cẩn phá sản, liền không còn thời gian để nghĩ đến việc gắn kết mối quan hệ với chồng, hoặc có lẽ lúc đó cậu cảm thấy bản thấy trong tay không có bất cứ thứ gì, càng khó có thể khiến chồng mềm lòng, lại lo lắng đối phương sẽ tuỳ tiện đề cập đến vấn đề ly hôn, vì vậy lúc ở chung ngày càng trở lên khiêm tốn và rụt rè, một chút cúng không dám làm trái ý đối phương, ngày cả lúc nào tình cũng không dám đổi tư thế, càng không dám chủ động hôn đối phương.
Nhưng lần này, cậu cuối cùng cũng có dũng khí.
Đôi môi run rẩy tiển lại gần, cảm nhận đối phương không có khước từ, mới dám tiến thêm một bước. Trình Cẩn chủ động vươn đầu lưỡi liếm lấy vành môi của đối phương, qua lại mấy lần, Lục Đào liền chủ động mở miệng ngậm lấy lưỡi của cậu.
Môi lưỡi hoà quyện mang theo chút vụng về khiến toàn thân Trình Cẩn run rẩy không ngừng, tròng mắt cũng trở lên ngập nước, những giọt nước mắt dần lăn xuống, trượt vào trong khoang miệng đang dán vào nhau của hai người, khiến mùi vị có chút đắng.
Lục Đào phát giác liền nắm lấy gáy cậu, nụ hôn càng trở lên sâu.
Nhiệt độ thiêu đốt của hai người dung hoà vào nhau, Trình Cẩn ôm chắt lấy đối phương, liều mạng muốn gẩng đầu lên, dường như tất cả mọi tình cảm đều chôn trong cái hôn này, mãi đến khi không còn không khí để thở mới rời khỏi. Không ai muốn mở đèn cứ thể yên yên bình bình ôm nhau, cảm xúc của , Trình Cẩn chuyển từ kích động đến uỷ khuất, phải mất đến 7,8 phút mới bình tĩnh lại, cậu dựa vào lồng ngực anh, nghe nhịp tim đập bình ổn của anh, nhịn không được nói: “Em thật ra từ lâu đã thay đổi rồi, nhưng anh đến bây giờ mới tiếp nhận em.”
“Một năm trước.” Lục Đào nói: “Một năm trước liền tiếp nhận rồi.”
Trình Cẩn hồi tưởng lại một năm trước rốt cuộc phát sinh những chuyện gì, nhất thời càng uỷ khuất, “Nào có? Lúc đó ngay cả về nhà anh cũng không…”
“Quá bận, đấy là thời điểm phòng thủ quan trọng của quân đội, anh không thể rời khỏi.” Lục Đào giải thích đơn giản.
Trình Cẩn rốt cục vẫn không thể quen với việc làm nũng , trách cứ anh, đối với cậu mà nói, thân mật đến mức độ này đã là quá tốt rồi. Hơn nữa hai người vừa mới còn hôn, còn là hôn lưỡi!
Hồi tường lại cảm giác vừa nãy, Trình Cẩn đột nhiên nảy ra một suy nghĩ xấu xa, “Kỹ thuật hôn của anh…không tốt bằng anh ấy.” Lời vừa nói ra liền hối hận rồi, Lục Đào sẽ tức giận chứ? Nhất định sẽ tức giận đi? Anh ấy dường như rất để ý đến điều này!
Nhưng Trình Cẩn thật ra rất muốn hưởng thủ cái sự để ý này của anh, dường như chỉ như thế câu nói “yêu” của Lục Đào đối với cậu mới có một chút gì đó chân thật.
Lục Đào trầm mặc một lúc, mới dùng giọng điệu lạnh lùng nói: “Phải không?” Anh giữ chặt lấy cằm của Trình Cẩn, thấp giọng: “Vậy giúp anh luyện tập một chút.“
Đôi môi lại một lần nữa dính lên, Trình Cẩn khẽ mở miệng, rất nhanh liền đón lấy đầu lưỡi đang xâm nhập của đối phương. Rõ ràng là cùng một thân thể, nhưng cách thức hôn lại không hề giống nhau, một người thì kịch liệt, một người thì trong cái vụng về lại có sự bài bản, đem lại cho Trình Cẩn cảm giác không hề giống nhau.
Cùng người chồng chân chính hôn môi càng khiến cho Trình Cẩn trở lên rung động.
Dù sao theo suy nghĩ cậu, nhân cách thứ hai là “một nửa của chồng”, nhưng người đối diện trước mắt mới là người chồng chân chính. Những gì cậu theo đuổi cũng chính là những gì mà người chồng chân chính đối với cậu.
Mà hiện tại cậu lại có thể nắm bắt được chút tình cảm chân thật này sao có thể không khiến tim loạn nhịp cơ chứ?
Dục vọng rất nhanh liền bị đốt cháy, Trình Cẩn vặn vẹo chiếc mông ma sát lên người của chồng, lại muốn dùng tay sờ phần thân dưỡi, vẫn còn chưa mở khoá quần liền bị Lục Đào giữ lại. Lục Đào đè thấp giọng nói: “Phát tiết nhiều lần không tốt cho cơ thể.”
Trình Cẩn tránh lé nụ hôn của anh, uỷ khuất nói: “Em rõ ràng đã rất lâu không phát tiết rồi.” Cậu lại sờ lên phần thân dưới của nam nhân, khi sờ đến một phần bộ cứng rắn, lại vui vẻ nói: “Anh cũng cứng rồi ah.” Cậu sáp lại gần hơn một chút, “Có muôn làm không? Chậm một chút, cẩn thận một chút, có lẽ sẽ không sao.”
Trình Cẩn cảm nhận được hơi thở loạn nhịp của anh, chủ động tự mình giải toả cho anh, bàn tay ma sát qua lại, đang muốn cởi khoá của đối phương tay lại lần nữa bị giữ lại.
Lục Đào mang theo giọng điệu cảnh cáo: “Bây giờ vẫn chưa được.”
Trình Cẩn sững sờ, dục vọng toàn thân như bị dội một gáo nước, hơn phân nửa lập tức nguội lạnh.
_______
Tên truyện tiếng trung: 离婚申请-云间 .
Muốn hỏi thăm chuyện giữa anh trai và Ngạn Thất, nhưng đối với Trình Cẩn mà nói ít nhiều cũng có chút khó mở lời, cậu biết anh của mình cũng như vậy, nếu không hà tất phải dấu cậu. Cậu đột nhiên cảm thấy may mắn vì tín hiệu của tinh cầu Địa nhiệt không quá tốt, chỉ có thể nghe được giọng của anh trai, không thể nhìn được mặt.
Sau khi kết nối tín hiệu, anh trai không gấp gáp hỏi tình hình của cậu, ngược lại nói: “Em về cũng tốt, ở đây quá lạnh, dù sao cũng không hợp với em, hơn nữa trong bụng của em còn có bảo bảo, cùng Lục Đào chở về là lựa chọn tốt nhất.”
Trình Cẩn cẩn thận liếc nhìn Lục Đào, mới nói: “Thế anh thì sao? Anh, anh không dự định về sao?”
“Tạm thời không có dự định, anh muốn ở đây phát triển, cha ở bên này em cũng đừng quá lo lắng, anh sẽ chăm sóc tốt cho ông ấy, em cứ yên tâm về dưỡng thai.” Giọng nói và khẩu khí của anh trai vẫn là khiến người khác vô cùng an tâm, Trình Cẩn không có cách nào có thể hiểu được, anh ấy làm sao có thể ở cùng với Ngạn Thất.
Anh trai căn bản không có thể sinh con ah!
Sau nhiều lần do dự, Trình Cẩn mới nói: “Nếu như Ngạn Thất tìm đến thì sao? Anh ta, anh ta rất điên cuồng, đã đăng thông báo tìm người trên trang báo lớn nhất toàn thế giới! Anh, anh đọc được chưa?”
“Đọc được rồi.”
“Vậy, vậy không bị người khác hoài nghi chứ?”
Trình Húc nói: “Chính quyền trung tâm thành phố chỉ nhận được một bản, người nhân viên phòng thư là đối tác hiện tại của anh, anh ta sẽ không bán đứng anh.” Ngừng một lúc, mới nói: “Ngược lại là em đó, sau khi chở về, anh hy vọng em không nói với những người bên cạnh về nơi ở của anh.”
Trình Cẩn nói: “Anh ta có thể theo dõi…nhưng em nhất định sẽ không nói cho người khác! Ai cũng không nói!”
“Anh ta không phải là người của quân đội, không có quyền theo dõi tung tích hành trình của thượng tướng. Lục Đào, có thể giúp tôi che giấu một chút được không?”
Trình Cẩn lập tức dùng ánh mắt cầu cứu nhìn chồng, Lục Đào nói: “Được.” Trình Cẩn nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Bên đây có Lục Đào, bên kia có Ferry, Trình Cẩn cũng không tiện hỏi thăm chuyện anh trai và Ngạn Thất rốt cuộc làm như thế nào mà bắt đầu, nhưng không cần hỏi, cậu cũng biết là do sự cưỡng ép từ phía Ngạn Thất, dù sao anh trai là một người vô cùng hiền lành, những người yêu trước đây đều là nữ, làm sao có thể chủ động cùng Ngạn Thất ở chung một chỗ?
Sau khi nói thêm vài câu, Trình Cẩn nhờ Ferry lúc về mang giúp cho một ít đồ, sau đó mới cắt liên lạc.
Đem máy liên lạc đưa cho Lục Đào, nét mặt đầy lo lắng, cậu nói: “Sau khi chúng ta trở về, Ngạn Thất thật sự không có cách nào điều tra được hành trình của chúng ta chứ? Anh ta không phải là người trong quân đội, nhưng anh trai của anh ta thì phải, nếu thật sự muốn điều tra thì có phải là quá dễ dàng, phải không?”
Lục Đào chầm chậm đeo máy liên lạc lên tay, nói: “Chúng ta có thể làm rối loạn đường đi.”
“Hả?”
“Đi đến nhiều tinh cầu.” Dường như anh đã lên kế hoạch cho phương án này từ lâu, bật màn hình sáng lên, trước mặt hiển thị bản đồ phân bố của toàn bộ thiên hà. Môn địa lý của Trình Cẩn trước kia vô cùng bết bát, điểm thấp nhất mà cậu đạt là 13 điểm, đương nhiên đối địa lý không có bất cứ khái niệm nào. Cậu nghiêng người, cúi xuống cẩn thận nhìn quang hình, đang lúc muốn nhìn rõ hơn, một cánh tay vòng qua eo của cậu, cẩn thận kéo cậu lại gần ấn xuống, Trình Cẩn ngồi vào một vị trí mềm mại.
Trình Cẩn sững sờ quay đầu, kình ngạc nhìn chằm chằm vào chồng.
Lục Đào như thế lại để cho cậu ngồi lên chân của mình!
Đây đây đây đây thật sự cũng quá mơ hồ đi?
Cùng với “Lục Đào số 2” dùng tư thế này không ít lần, nhưng đối với người chồng hiện tại liền cảm thấy kỳ lạ và kinh hãi, Trình Cẩn thậm chí còn nghi ngờ có phải là bản thân mình không có mặt mũi mà chủ động, cậu đang định đướng lên, giọng nói của Lục Đào vang lên bên tai, “Muốn đi đâu?”
Ngón tay của anh đặt trên quanh hình, phóng to lên, trên màn hình hiện tại chỉ xuất hiện bản đồ phân bố của 6, 7 tinh cầu, do vậy biểu tượng của các địa danh cũng được đánh dấu trên đó, giống như tinh cầu Băng Tinh, biểu tượng to nhất chính là Nhà pha lê.
Bên cạnh còn một số các tinh cầu khác, vì là hệ tinh phía Bắc, nên có thể thấy khí hậu đều lạnh. Trình Cẩn vì anh trai, thật sự muốn tìm thêm mấy tinh cầu khác, nhưng cậu có chút do dự: “Anh có nhiều thời gian không? Không cần làm việc sao?”
Lục Đào nói: “Có kỳ nghỉ.”
“Lại có kỳ nghỉ?”
Trình Cẩn có chút nghi ngờ,nhưng không dám quay đầu nhìn, “Kỳ nghỉ của anh lần trước hình như dùng hết rồi mà?”
“Có kỳ nghỉ mới.” Lục Đào nói: “Vì vậy không cần lo về thời gian.” Giọng nói của anh trở lên trầm thấp, “Muốn đi đâu anh đều bồi em.”
Câu nói đầy ngôn tình này khiến toàn thần Trình Cẩn run rẩy, tim đập “thình thịch” “thình thịch”, cậu đột nhiên nhận ra, bản thân dường như một chút cùng không hiểu Lục Đào.
Cậu cho rằng Lục Đào là một người lãnh đạm, thái độ với bất cứ ai cũng lạnh lùng, mặt không biểu cảm, thiết diện vô tư, không có gì gọi là tình thú, càng không biết cái gì gọi là ấm áp, hơn nữa giọng điệu lạnh nhạt, không cần nói chuyện thì sẽ không nói chuyện, nhưng khi tiếp xúc, cậu mới cảm thấy có thể là hiểu nhầm rồi.
Người nam nhân này…thật ra vô cùng thành thật ah!
Chuyện cần nói căn bản sẽ nói, hơn nữa còn giải thích rõ ràng với cậu, “không muốn ly hôn”, “thật tâm”, “thích” những từ này, thật sự đã nói ra rồi, cảm thấy chỗ nào cậu không tốt sẽ trực tiếp chỉ ra, chỗ nào tốt sẽ khen ngợi, căn bản không giống như loại tính cách mà cậu đã nghĩ.
Trình Cẩn bởi vì đã hiểu ra điểm này mà cả người phát nóng, nhưng vẫn có một chút do dự, cậu ngập ngừng hỏi: “Anh thân mật với em như vậy, là bởi vì em mang thai sao?”
Người đằng sau không có trả lời, Trình Cẩn lấy hết dũng khí quay đầu, đợi khi hai ánh nhìn chạm nhau, lại vô thức từ từ rụt cổ lại. Lục Đào nói: “Không phải.”
“Em của hiện tại. Đáng được anh đối xử tốt.”
Khuôn mặt của Trình Cẩn nhất thời đỏ rực, cậu ngượng ngùng nhìn đối phương, đột nhiên nói: “Tắt đèn”
Đèn kích hoạt bằng giọng nói lập tức tắt, trong căn phòng tối đến mức chỉ có thể nhìn rõ hình bóng của người bên kia. Trình Cẩn đưa tay ôm này cổ nam nhân, vòng tay qua gáy của anh, sau khi không hề nhận thấy sự từ chới của đối phương, mới to gan dán môi của mình lên.
Lần cuối cùng cậu chủ động hôn người chồng chân chính này đã cách đây mấy năm. Sau khi nhà Trình Cẩn phá sản, liền không còn thời gian để nghĩ đến việc gắn kết mối quan hệ với chồng, hoặc có lẽ lúc đó cậu cảm thấy bản thấy trong tay không có bất cứ thứ gì, càng khó có thể khiến chồng mềm lòng, lại lo lắng đối phương sẽ tuỳ tiện đề cập đến vấn đề ly hôn, vì vậy lúc ở chung ngày càng trở lên khiêm tốn và rụt rè, một chút cúng không dám làm trái ý đối phương, ngày cả lúc nào tình cũng không dám đổi tư thế, càng không dám chủ động hôn đối phương.
Nhưng lần này, cậu cuối cùng cũng có dũng khí.
Đôi môi run rẩy tiển lại gần, cảm nhận đối phương không có khước từ, mới dám tiến thêm một bước. Trình Cẩn chủ động vươn đầu lưỡi liếm lấy vành môi của đối phương, qua lại mấy lần, Lục Đào liền chủ động mở miệng ngậm lấy lưỡi của cậu.
Môi lưỡi hoà quyện mang theo chút vụng về khiến toàn thân Trình Cẩn run rẩy không ngừng, tròng mắt cũng trở lên ngập nước, những giọt nước mắt dần lăn xuống, trượt vào trong khoang miệng đang dán vào nhau của hai người, khiến mùi vị có chút đắng.
Lục Đào phát giác liền nắm lấy gáy cậu, nụ hôn càng trở lên sâu.
Nhiệt độ thiêu đốt của hai người dung hoà vào nhau, Trình Cẩn ôm chắt lấy đối phương, liều mạng muốn gẩng đầu lên, dường như tất cả mọi tình cảm đều chôn trong cái hôn này, mãi đến khi không còn không khí để thở mới rời khỏi. Không ai muốn mở đèn cứ thể yên yên bình bình ôm nhau, cảm xúc của , Trình Cẩn chuyển từ kích động đến uỷ khuất, phải mất đến 7,8 phút mới bình tĩnh lại, cậu dựa vào lồng ngực anh, nghe nhịp tim đập bình ổn của anh, nhịn không được nói: “Em thật ra từ lâu đã thay đổi rồi, nhưng anh đến bây giờ mới tiếp nhận em.”
“Một năm trước.” Lục Đào nói: “Một năm trước liền tiếp nhận rồi.”
Trình Cẩn hồi tưởng lại một năm trước rốt cuộc phát sinh những chuyện gì, nhất thời càng uỷ khuất, “Nào có? Lúc đó ngay cả về nhà anh cũng không…”
“Quá bận, đấy là thời điểm phòng thủ quan trọng của quân đội, anh không thể rời khỏi.” Lục Đào giải thích đơn giản.
Trình Cẩn rốt cục vẫn không thể quen với việc làm nũng , trách cứ anh, đối với cậu mà nói, thân mật đến mức độ này đã là quá tốt rồi. Hơn nữa hai người vừa mới còn hôn, còn là hôn lưỡi!
Hồi tường lại cảm giác vừa nãy, Trình Cẩn đột nhiên nảy ra một suy nghĩ xấu xa, “Kỹ thuật hôn của anh…không tốt bằng anh ấy.” Lời vừa nói ra liền hối hận rồi, Lục Đào sẽ tức giận chứ? Nhất định sẽ tức giận đi? Anh ấy dường như rất để ý đến điều này!
Nhưng Trình Cẩn thật ra rất muốn hưởng thủ cái sự để ý này của anh, dường như chỉ như thế câu nói “yêu” của Lục Đào đối với cậu mới có một chút gì đó chân thật.
Lục Đào trầm mặc một lúc, mới dùng giọng điệu lạnh lùng nói: “Phải không?” Anh giữ chặt lấy cằm của Trình Cẩn, thấp giọng: “Vậy giúp anh luyện tập một chút.“
Đôi môi lại một lần nữa dính lên, Trình Cẩn khẽ mở miệng, rất nhanh liền đón lấy đầu lưỡi đang xâm nhập của đối phương. Rõ ràng là cùng một thân thể, nhưng cách thức hôn lại không hề giống nhau, một người thì kịch liệt, một người thì trong cái vụng về lại có sự bài bản, đem lại cho Trình Cẩn cảm giác không hề giống nhau.
Cùng người chồng chân chính hôn môi càng khiến cho Trình Cẩn trở lên rung động.
Dù sao theo suy nghĩ cậu, nhân cách thứ hai là “một nửa của chồng”, nhưng người đối diện trước mắt mới là người chồng chân chính. Những gì cậu theo đuổi cũng chính là những gì mà người chồng chân chính đối với cậu.
Mà hiện tại cậu lại có thể nắm bắt được chút tình cảm chân thật này sao có thể không khiến tim loạn nhịp cơ chứ?
Dục vọng rất nhanh liền bị đốt cháy, Trình Cẩn vặn vẹo chiếc mông ma sát lên người của chồng, lại muốn dùng tay sờ phần thân dưỡi, vẫn còn chưa mở khoá quần liền bị Lục Đào giữ lại. Lục Đào đè thấp giọng nói: “Phát tiết nhiều lần không tốt cho cơ thể.”
Trình Cẩn tránh lé nụ hôn của anh, uỷ khuất nói: “Em rõ ràng đã rất lâu không phát tiết rồi.” Cậu lại sờ lên phần thân dưới của nam nhân, khi sờ đến một phần bộ cứng rắn, lại vui vẻ nói: “Anh cũng cứng rồi ah.” Cậu sáp lại gần hơn một chút, “Có muôn làm không? Chậm một chút, cẩn thận một chút, có lẽ sẽ không sao.”
Trình Cẩn cảm nhận được hơi thở loạn nhịp của anh, chủ động tự mình giải toả cho anh, bàn tay ma sát qua lại, đang muốn cởi khoá của đối phương tay lại lần nữa bị giữ lại.
Lục Đào mang theo giọng điệu cảnh cáo: “Bây giờ vẫn chưa được.”
Trình Cẩn sững sờ, dục vọng toàn thân như bị dội một gáo nước, hơn phân nửa lập tức nguội lạnh.
_______
Tên truyện tiếng trung: 离婚申请-云间 .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.