Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần
Đánh giá: 0/10 từ 0 lượt
Bạn đang đọc truyện Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần của tác giả Mạch Thượng Nhân Sinh. Quy luật tất yếu của lịch sử, “thịnh cực tất suy”, mấy nghìn năm lịch sử của mảnh đất này, các triều đại nối tiếp nhau trị vì, thịnh vượng rồi
suy tàn, số phận của con người trong loạn thế mỏng manh như cánh hoa đào trước gió.
…
Có người từng hỏi hắn!
- Ngươi rất có thiên phú võ đạo, lại còn trẻ vậy, hà tất phải mạo hiểm tính mạng dùng cách cực đoan này tăng lên lực lượng? Ngươi rất có thể sẽ chết!
- Từ rất lâu về trước, trong đầu ta luôn xuất hiện một câu hỏi, ta sống trên đời này là vì cái gì? Hoặc nói theo một cách khác, thế giới này quá tăm tối, ta không biết mình vì sao cần phải sống trong một thế giới như vậy? Ta không trả lời được lý do ta cần phải sống trên đời là gì, lại cũng không đủ can đảm để tự kết liễu sinh mệnh này, cho nên ta vẫn luôn là một bóng ma vật vờ giữa đời. Cho đến một ngày ta nhớ lại một chuyện cũ năm xưa, ta phát hiện được ta còn nợ ân huệ của một người, đó là ánh hào quang hiếm hoi mà thế gian này chiếu trên người ta, vì vậy ta dùng phần đời còn lại của ta để báo đáp, bảo hộ một người, đó là lý do tồn tại của ta. Mà muốn bảo hộ được một người, ta phải mạnh mẽ hơn người, mạnh mẽ đến đủ để bảo vệ người đó trước mọi nguy hiểm, cho dù là phải chống lại cả thế gian này, cho nên ta nhất định phải bằng cách nhanh nhất tăng lên lực lượng của mình.
- Cho dù cách đó có thể khiến ngươi lập tức chết đi?
- Ta không đủ can đảm để tự mình chết đi, nhưng cũng không phải là ta sợ chết. Chết chính là hết, đối với ta có lẽ cũng là một loại giải thoát.
- Suy nghĩ này của ngươi rất nguy hiểm. Nhưng so với suy nghĩ đó, ta càng cảm thấy ngươi là một người đáng thương. Ngươi không nên sống, sống với ngươi là một loại giày vò.
- Có lẽ ngươi nói đúng, cho nên ta đối với nhưng người muốn giết ta, hoặc sau này sẽ giết ta đều sẽ không ghi hận gì. Có lẽ sau này ta lặng lẽ chết đi, hoặc bị ai đó giết chết, ta sẽ còn cảm kích người đó.
- Ngươi sau này nếu có thể thì nên hạn chế tiếp xúc với ta. Nói chuyện với ngươi, ta cảm giác thế giới quan của ta có thể sẽ bị vặn vẹo. Thế giới quan của ngươi quá cực đoan thậm chí ta có thể nói là biến thái.
- Ta coi đây là một lời khen của ngươi.
Nếu yêu thích truyện kiếm hiệp, bạn có thể đọc thêm Kiếm Đạo Độc Thần hoặc Thông Thiên Đại Thánh
…
Có người từng hỏi hắn!
- Ngươi rất có thiên phú võ đạo, lại còn trẻ vậy, hà tất phải mạo hiểm tính mạng dùng cách cực đoan này tăng lên lực lượng? Ngươi rất có thể sẽ chết!
- Từ rất lâu về trước, trong đầu ta luôn xuất hiện một câu hỏi, ta sống trên đời này là vì cái gì? Hoặc nói theo một cách khác, thế giới này quá tăm tối, ta không biết mình vì sao cần phải sống trong một thế giới như vậy? Ta không trả lời được lý do ta cần phải sống trên đời là gì, lại cũng không đủ can đảm để tự kết liễu sinh mệnh này, cho nên ta vẫn luôn là một bóng ma vật vờ giữa đời. Cho đến một ngày ta nhớ lại một chuyện cũ năm xưa, ta phát hiện được ta còn nợ ân huệ của một người, đó là ánh hào quang hiếm hoi mà thế gian này chiếu trên người ta, vì vậy ta dùng phần đời còn lại của ta để báo đáp, bảo hộ một người, đó là lý do tồn tại của ta. Mà muốn bảo hộ được một người, ta phải mạnh mẽ hơn người, mạnh mẽ đến đủ để bảo vệ người đó trước mọi nguy hiểm, cho dù là phải chống lại cả thế gian này, cho nên ta nhất định phải bằng cách nhanh nhất tăng lên lực lượng của mình.
- Cho dù cách đó có thể khiến ngươi lập tức chết đi?
- Ta không đủ can đảm để tự mình chết đi, nhưng cũng không phải là ta sợ chết. Chết chính là hết, đối với ta có lẽ cũng là một loại giải thoát.
- Suy nghĩ này của ngươi rất nguy hiểm. Nhưng so với suy nghĩ đó, ta càng cảm thấy ngươi là một người đáng thương. Ngươi không nên sống, sống với ngươi là một loại giày vò.
- Có lẽ ngươi nói đúng, cho nên ta đối với nhưng người muốn giết ta, hoặc sau này sẽ giết ta đều sẽ không ghi hận gì. Có lẽ sau này ta lặng lẽ chết đi, hoặc bị ai đó giết chết, ta sẽ còn cảm kích người đó.
- Ngươi sau này nếu có thể thì nên hạn chế tiếp xúc với ta. Nói chuyện với ngươi, ta cảm giác thế giới quan của ta có thể sẽ bị vặn vẹo. Thế giới quan của ngươi quá cực đoan thậm chí ta có thể nói là biến thái.
- Ta coi đây là một lời khen của ngươi.
Nếu yêu thích truyện kiếm hiệp, bạn có thể đọc thêm Kiếm Đạo Độc Thần hoặc Thông Thiên Đại Thánh
5 chương mới nhất truyện Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần
Danh sách chương truyện Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần
- Chương 1 - Nhân sinh trong loạn thế, như hoa đào trước gió
- Chương 2 - Yên Tử có Giác Hoàng, một ngày hóa linh sơn
- Chương 3 - Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền
- Chương 4 - Thiên hạ dẫu lớn cũng không vượt quá lòng bàn tay (1)
- Chương 5 - Thiên hạ dẫu lớn cũng không vượt quá lòng bàn tay (2)
- Chương 6 - Vị Nghiệp có Thanh Phong, mùa xuân hoa đào nở (1)
- Chương 7 - Vị Nghiệp có Thanh Phong, mùa xuân hoa đào nở (2)
- Chương 8 - Mưa đêm nơi ngõ nhỏ, bao nhiêu người không ngủ (1)
- Chương 9 - Mưa đêm nơi ngõ nhỏ, bao nhiêu người không ngủ (2)
- Chương 10 - Mưa đêm nơi ngõ nhỏ, bao nhiêu người không ngủ (3)
- Chương 11 - Mưa đêm nơi ngõ nhỏ, bao nhiêu người không ngủ (4)
- Chương 12 - “Võ đạo năm cảnh” giống như đi ngược dòng nước
- Chương 13 - Tháng tư hoa đào rụng, là ai nhớ cố nhân (1)
- Chương 14 - Tháng tư hoa đào rụng, là ai nhớ cố nhân (2)
- Chương 15 - Tháng tư hoa đào rụng, là ai nhớ cố nhân (3)
- Chương 16 - Chuyện xưa như giấc mộng, chớp mắt nửa đời người
- Chương 17 - Thế gian ngàn vạn dặm, đáng sợ nhất là lòng người
- Chương 18 - Thế gian ngàn vạn dặm, đáng sợ nhất là lòng người (2)
- Chương 19 - Thiếu niên trong phòng nhỏ, thưởng trà luận võ lâm
- Chương 20 - Ta và ngươi sau này nhất định là người một nhà!
- Chương 21 - Bên hồ Hoàng Đình, có người đọc “cổ thi” (1)
- Chương 22 - Bên hồ Hoàng Đình, có người đọc “cổ thi” (2)
- Chương 23 - Đầy trời “nhược thủy”, thiếu niên giận dữ xuất đao
- Chương 24 - Phía sau màn, là ai đang thở dài
- Chương 25 - Trận mưa cuối cùng của mùa hè
- Chương 26 - Lão nhân và thiếu niên nơi miếu hoang
- Chương 27 - Lò luyện "đạo tâm" tốt nhất thế gian là "hồng trần"
- Chương 28 - Ngàn vạn con đường trên thế gian
- Chương 29 - Trước khi “Đông Săn” bắt đầu
- Chương 30 - Âm mưu và tranh đấu cùng lúc bắt đầu