Quyển 2 - Chương 6: Khất Nguyện Tháp Đích Thần Bí Lai Khách
Thuyết Bất Đắc Đại Sư
14/08/2014
Hồng Nguyệt lịch
từ năm 193 cho đến năm 205 là khoảng thời kỳ ma đạo sư xuất hiện nhiều
chưa từng thấy, đặc biệt là Ma đạo sư sử dụng Băng hệ ma pháp. Theo Ma
Pháp công hội mật tịch ghi lại, trong 10 năm Khất Nguyện tháp xuất hiện
30 vị Ma đạo sư.... gấp 100 lần so với thời gian trước đó. Điều quan
trọng là nguyên nhân tạo ra tình huống này xuất phát từ một quân nhân
không hề biết ma pháp.
Nhân vật đại danh đỉnh đỉnh đó có tên là.....
Trăm năm danh nhân ma pháp kí tái - Lai Khắc Cáp Bá biên soạn
Ở thế giới này, chỉ cần nơi nào có Đại lục công lộ là nơi đó có quán rượu, cho dù là nơi quanh năm thấy tuyết như Băng Phong đại lục cũng không ngoại lệ.
Tại Long Nha sơn, Đại lục công lộ tạo ra một ngã ba. Phía Bắc đi tới kinh đô của Cáp Mễ Nhân vương quốc, đi về phía Đông là lãnh thổ của Cáp Mễ Nhân vương quốc, đi về phía Tây là Ngả Mễ đế quốc và Thần Thánh giáo đình. Ngay tại phía Bắc của ngã ba đó là một cây đại thụ thuộc chủng Ngân Diệp Châm, đường kính cũng phải 5 mét, ít nhất 10 người may ra mới ôm được cái cây đấy. Cách mặt đất 10 mét là quán rượu nổi tiếng "Thụ Ốc Tửu".
Ở cạnh gốc cây phía dưới quán rượu có một phiến đá xanh hình vuông, khách bộ hành muốn vào quán chỉ cần đứng trên đó sẽ được Ma pháp truyền tống trận đưa đến trước cửa quán.
Do đây đồng thời là chi nhánh của 3 thế lực lớn là Ma Pháp công hội, Dong Binh công hội, Đạo Tặc công hội nên quán không bao giờ vắng khách. Cũng như các quán rượu trên cây ở các đại lục khác, nơi này có những tiểu tinh linh với đôi cánh mỏng lam sắc trong suốt phục vụ.
"Khách đến, khách đến..." Một Hầu loại thú nhân ở cửa vừa lên tiếng vừa tiếp đón một trung niên nam tử trên thân vương đầy tuyết.
Thái độ khách khí của thanh niên nam tử khi nói chuyện với phục vụ viên Hầu loại thú nhân khiến mọi người nghĩ hắn là đế quốc quí tộc. Chỉ có quí tộc mới luôn giữ khí độ trong mọi tình huống, cũng chỉ có quí tộc chân chính mới tình nguyện nói chuyện với loại hạ đẳng như phục vụ viên thú nhân.
Khi vị trung niên quí tộc phủi tuyết trên vai áo, phía sau hắn xuất hiện một thếu niên tầm 16, 17 tuổi.
Lúc vị quí tộc nam tử và thiếu niên đi qua, càng lúc càng nhiều người trong quán rượu chú ý đến thanh kiếm phía sau lưng của thanh niên... Thanh song thủ kiếm dài chấm đất, trọng lượng cũng phải ngang ngửa với song thủ phủ hoặc kị sĩ thương. Điều khiến mọi người kinh ngạc chính là đầu thanh kiếm không nhọn.
Khí chất của thiếu niên đó tương tự như vị quí tộc, hoặc có thể nói là một thiếu niên học giả. Trên người hắn nguyên một màu trắng của chiếc áo làm từ lông gấu tuyết, nụ cười luôn hiện trên khuôn mặt, bước khéo léo xuyên qua các bàn.
Khách trong quán rượu đa phần là dong binh nên có lẽ bị thanh song thủ kiếm thu hút. Một sơn nhân Cuồng chiến sĩ đưa lén chân ra khi thiếu niên đi ngang qua, mọi người trong quán đều mong chờ coi trò cười khi thiếu niên bị thanh kiếm đó đè bẹp trên sàn.
Nhưng khi hai chân chuẩn bị đụng nhau, thiếu niên nhanh chóng bước tới một bước, nhẹ nhàng tránh khỏi cái bẫy. Mọi người trong quán đang khi nhìn thấy thân pháp linh hoạt của thiếu niên đều không nói nên lời, những cánh tay chuẩn bị nâng ly đều cứng đơ.
"Mời tiên sinh lại đây." Một nữ nhân mặc chiếc áo hở cổ màu hồng nhu mì mời Trì Hàn Phong.
Thấy trước mặt nữ nhân đó có ghế trống, Trì Hàn Phong liếc nhìn Ngả Mễ một cái rồi nhanh chóng đi lại.
"Tiểu quỉ a, thật là đáng ghét. Nhìn đi đâu vậy?" Nữ nhân có vẻ đắc ý khi thấy Ngả Mễ chăm chú vào bộ ngực trắng như tuyết của mình.
Ngả Mễ bé nhỏ tội nghiệp đang hoa mắt vì hai khối tuyết trắng làm cho ngây ngốc, Trì Hàn Phong phải lên tiếng giải cứu: "Tiểu tỷ không nên hiểu nhầm, thằng cháu của ta mới 14 tuổi. Đây là lần đầu ra ngoài, ở thôn chúng ta không có ai xinh đẹp như tiểu tỷ, lại mặc bộ đồ quyến rũ hiếm thấy như vậy. Có lẽ đây là lần đầu nó thấy ngực của mỹ nhân nên không biết đó là gì?"
"Hoá ra là một con chim non." Nữ nhân vừa nói vừa véo yêu má Ngả Mễ: "Nhưng mà cái gì cần dài cũng đã dài rồi, chỉ là chưa trải qua nhiều như tiên sinh thôi. Tiên sinh có muốn xem tương lai thế nào không? Chỉ có 5 kim tệ thôi."
"Thế giới thay đổi nhanh thật, ta 5 năm không ra ngoài, giá cả tăng thật chóng mặt! Ta nhớ không nhầm giá khi xưa chỉ có 2 kim tệ thôi mà." Trì Hàn Phong ngồi đối diện với nữ nhân, tay vừa ra dấu cho phục vụ viên, mắt nhìn chắm chú vào phần trắng trắng lộ ra khỏi cổ áo của nữ nhân vừa nói.
"A, tiên sinh ngài sao lại nói vậy? Nơi băng thiên tuyết địa này đâu dễ kiếm tiền, hay là để thiếp xem cho ngài miễn phí một lần nhé. Nếu ngài không để thiếp xem giúp tương lai, đại hoạ lâm đầu tới ngay lập tức đó."
"Thật không đó? Nàng xem linh nghiệm vậy à?" Trì Hàn Phong đưa tay lấy ly rượu mà tay phục vụ đưa tới, vuốt mũi thản nhiên hỏi lại.
"Ê nhóc con, nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám động tới hả?" Gã sơn nhân Cuồng chiến sĩ xem ra là cùng một bọn với nữ nhân áo đỏ đó, hung hăng chỉ tay vào trán Ngả Mễ nói: "Trả phí tổn thất cho đại gia, ngươi nhìn nữ nhân của ta bao nhiêu lần, cứ một lần 1 kim tệ móc ra, không nôn ra thì đừng mong đi khỏi đây." Cả quán rượu im lặng.
"Phế vật chỉ có thể là phế vật không hơn." Trì Hàn Phong liếc nhìn Cuồng chiến sĩ, tay lập lức vươn ra nắn 2 cục mỡ đông trên ngực nữ nhân áo đỏ nói: "Không những ta nhìn trăm lần nghìn lần mà còn sờ nữa, rồi sao nào?"
"Ngả Mễ, trên thế giới này chỉ có kẻ mạnh mới tồn tại, ném bọn chúng ra ngoài, không thì đêm nay đừng ăn nữa." Trì Hàn Phong tựa hồ không nhận thấy mình đã gây ra hoạ lớn như thế nào, cởi áo khoác ra rồi ngồi xuống một vị trí thuận tiện, gác hai chân dính đầy tuyết lên chiếc ghế rồi tận hưởng bữa ăn mới được mang ra.
Cuồng chiến sĩ có vẻ rất vui mừng khi không phải chọi với Trì Hàn Phong, nhanh chóng nhấc vũ khí đặc trưng của sơn nhân Cuồng chiến sĩ... trường chiến phủ. Mấy kẻ đi theo nhanh chóng dọn dẹp hết bàn ghế phía sau hắn tạo thành khoảng trống.
Ngả Mễ rút song thủ kiếm phía sau ra, lùi lại một bước.
"Nhóc con, đi chết đi..." Cuồng chiến sĩ hét lên một tiếng, thân hình như to ra gấp đôi lao nhanh tới, 2 tay giơ chiến phủ chém từ trên cao xuống. Ngả Mễ nâng song thủ kiếm lên đỡ.
Chiến phủ bật ra, Cuồng chiến sĩ không một chút do dự xoay vũ khí nửa vòng chém xuống vai Ngả Mễ. Trường kiếm khẽ chuyển đỡ lấy. Chiến phủ trượt theo thân kiếm chặt xuống sàn, bất ngờ chém ngược lên mục tiêu nhắm vào bụng. Ngả Mễ không kịp thu kiếm đành vận lực dùng chuôi kiếm đỡ lấy.
"Tiểu tử, ngươi có nghề đó, đỡ được liên hoàn tứ kích của đại gia. Nhưng mà tối này chắc chắn ngươi không còn dịp ăn cơm rồi. Tàn tượng công kích..." Cuồng chiến sĩ kinh ngạc nhìn Ngả Mễ, nộ ý từ thân mình xông ra tứ phía, hắn lập tức động thân, mỗi lần di động lưu lại nơi đó một chiếc bóng mờ ảo, một cái, hai cái, ba cái, bốn cái....
"Cẩn thận, hắn là cao cấp Cuồng chiến sĩ, ảnh tượng có thể gây sát thương đó. Tàn tượng nếu bị đánh trúng sẽ biến mất." Trong tình huống gặp phải cao cấp Cuồng chiến sĩ hiếm thấy này, Trì Hàn Phong đã dừng bữa ăn, hắn bắt đầu thấy lo lắng. Chiến đấu trên bình địa, 1 Cuồng chiến sĩ có thể bóp chết 5 song thủ kiếm sĩ, còn như loại quái vật cao cấp Cuồng chiến sĩ có thể thi triển tứ trọng tàn tương này thì có lẽ phải cần 20 song thủ kiếm sĩ. Cuồng chiến sĩ là ác mộng trong các cuộc chiến qui mô nhỏ.
Ngả Mễ nhanh chóng nâng trường kiếm lên múa hai lần, trước mặt Ngả Mễ hiện ra 2 chiếc bóng mờ ảo của thanh kiếm.
"Tàn tượng kiếm?" Không khí im lặng của quán rượu bỗng được hâm nóng lên. Chỉ có trong truyền thuyết mới có Cuồng chiến sĩ tàn tượng có khả năng tấn công và song thủ kiếm sĩ tàn tượng kiếm đồng thời xuất hiện, hơn nữa song thủ kiếm sĩ mới chỉ có 14 tuổi. Chuyện như thế này thì thi nhân viết nghìn chương chưa hết.
Cuồng chiến sĩ còn đang kinh ngạc, Ngả Mễ đã nhanh chóng bước một bước lớn xuyên qua tàn tượng kiếm, hướng tới cuồng chiến sĩ đang đứng cách đó 3 mét. Song thủ kiếm từ 3 phía trái, phải giữa cùng một lúc bổ xuống, lưu lại phía sau là hắc sắc tàn ảnh. Cuồng chiến sĩ nhận thấy sức lực của Ngả Mễ không kém gì hắn, dùng toàn lực đưa chiến phủ đỡ lấy kiếm ảnh. Tàn tượng xung quanh cũng nhanh chóng lao lới, tàn tượng chiến phủ từ bốn góc độ khác nhau chém tới Ngả Mễ.
"Tàn tượng" âm thanh này đã đả động người của Ma pháp sư công hội, Dong Binh công hội, Đạo Tặc công hội từ ba góc quán rượu tới xem trận đấu hiếm thấy này.
Từ phía Ma pháp sư công hội xuất hiện một lão già râu tóc bạc trắng, trên thân khoác một chiếc lam sắc ma pháp bào rách nát, trên ngực có gắn ký hiệu của ma pháp sư thể hiện là một Đại ma pháp sư. Khi ông ta nhìn thấy 2 người đang đấu nhau, mi mắt co lại, khẽ nói: "Không lẽ là cậu ta..."
Chú thích:
- Tàn tượng: là tàn ảnh, gần giống như là phân thân
- Tàn tượng kiếm: nguyên gốc là "Kiếm chi tàn tượng"- tàn ảnh của kiếm- dịch nguyên gốc thấy khó đọc nên viết tắt là tàn tượng kiếm.
Nhân vật đại danh đỉnh đỉnh đó có tên là.....
Trăm năm danh nhân ma pháp kí tái - Lai Khắc Cáp Bá biên soạn
Ở thế giới này, chỉ cần nơi nào có Đại lục công lộ là nơi đó có quán rượu, cho dù là nơi quanh năm thấy tuyết như Băng Phong đại lục cũng không ngoại lệ.
Tại Long Nha sơn, Đại lục công lộ tạo ra một ngã ba. Phía Bắc đi tới kinh đô của Cáp Mễ Nhân vương quốc, đi về phía Đông là lãnh thổ của Cáp Mễ Nhân vương quốc, đi về phía Tây là Ngả Mễ đế quốc và Thần Thánh giáo đình. Ngay tại phía Bắc của ngã ba đó là một cây đại thụ thuộc chủng Ngân Diệp Châm, đường kính cũng phải 5 mét, ít nhất 10 người may ra mới ôm được cái cây đấy. Cách mặt đất 10 mét là quán rượu nổi tiếng "Thụ Ốc Tửu".
Ở cạnh gốc cây phía dưới quán rượu có một phiến đá xanh hình vuông, khách bộ hành muốn vào quán chỉ cần đứng trên đó sẽ được Ma pháp truyền tống trận đưa đến trước cửa quán.
Do đây đồng thời là chi nhánh của 3 thế lực lớn là Ma Pháp công hội, Dong Binh công hội, Đạo Tặc công hội nên quán không bao giờ vắng khách. Cũng như các quán rượu trên cây ở các đại lục khác, nơi này có những tiểu tinh linh với đôi cánh mỏng lam sắc trong suốt phục vụ.
"Khách đến, khách đến..." Một Hầu loại thú nhân ở cửa vừa lên tiếng vừa tiếp đón một trung niên nam tử trên thân vương đầy tuyết.
Thái độ khách khí của thanh niên nam tử khi nói chuyện với phục vụ viên Hầu loại thú nhân khiến mọi người nghĩ hắn là đế quốc quí tộc. Chỉ có quí tộc mới luôn giữ khí độ trong mọi tình huống, cũng chỉ có quí tộc chân chính mới tình nguyện nói chuyện với loại hạ đẳng như phục vụ viên thú nhân.
Khi vị trung niên quí tộc phủi tuyết trên vai áo, phía sau hắn xuất hiện một thếu niên tầm 16, 17 tuổi.
Lúc vị quí tộc nam tử và thiếu niên đi qua, càng lúc càng nhiều người trong quán rượu chú ý đến thanh kiếm phía sau lưng của thanh niên... Thanh song thủ kiếm dài chấm đất, trọng lượng cũng phải ngang ngửa với song thủ phủ hoặc kị sĩ thương. Điều khiến mọi người kinh ngạc chính là đầu thanh kiếm không nhọn.
Khí chất của thiếu niên đó tương tự như vị quí tộc, hoặc có thể nói là một thiếu niên học giả. Trên người hắn nguyên một màu trắng của chiếc áo làm từ lông gấu tuyết, nụ cười luôn hiện trên khuôn mặt, bước khéo léo xuyên qua các bàn.
Khách trong quán rượu đa phần là dong binh nên có lẽ bị thanh song thủ kiếm thu hút. Một sơn nhân Cuồng chiến sĩ đưa lén chân ra khi thiếu niên đi ngang qua, mọi người trong quán đều mong chờ coi trò cười khi thiếu niên bị thanh kiếm đó đè bẹp trên sàn.
Nhưng khi hai chân chuẩn bị đụng nhau, thiếu niên nhanh chóng bước tới một bước, nhẹ nhàng tránh khỏi cái bẫy. Mọi người trong quán đang khi nhìn thấy thân pháp linh hoạt của thiếu niên đều không nói nên lời, những cánh tay chuẩn bị nâng ly đều cứng đơ.
"Mời tiên sinh lại đây." Một nữ nhân mặc chiếc áo hở cổ màu hồng nhu mì mời Trì Hàn Phong.
Thấy trước mặt nữ nhân đó có ghế trống, Trì Hàn Phong liếc nhìn Ngả Mễ một cái rồi nhanh chóng đi lại.
"Tiểu quỉ a, thật là đáng ghét. Nhìn đi đâu vậy?" Nữ nhân có vẻ đắc ý khi thấy Ngả Mễ chăm chú vào bộ ngực trắng như tuyết của mình.
Ngả Mễ bé nhỏ tội nghiệp đang hoa mắt vì hai khối tuyết trắng làm cho ngây ngốc, Trì Hàn Phong phải lên tiếng giải cứu: "Tiểu tỷ không nên hiểu nhầm, thằng cháu của ta mới 14 tuổi. Đây là lần đầu ra ngoài, ở thôn chúng ta không có ai xinh đẹp như tiểu tỷ, lại mặc bộ đồ quyến rũ hiếm thấy như vậy. Có lẽ đây là lần đầu nó thấy ngực của mỹ nhân nên không biết đó là gì?"
"Hoá ra là một con chim non." Nữ nhân vừa nói vừa véo yêu má Ngả Mễ: "Nhưng mà cái gì cần dài cũng đã dài rồi, chỉ là chưa trải qua nhiều như tiên sinh thôi. Tiên sinh có muốn xem tương lai thế nào không? Chỉ có 5 kim tệ thôi."
"Thế giới thay đổi nhanh thật, ta 5 năm không ra ngoài, giá cả tăng thật chóng mặt! Ta nhớ không nhầm giá khi xưa chỉ có 2 kim tệ thôi mà." Trì Hàn Phong ngồi đối diện với nữ nhân, tay vừa ra dấu cho phục vụ viên, mắt nhìn chắm chú vào phần trắng trắng lộ ra khỏi cổ áo của nữ nhân vừa nói.
"A, tiên sinh ngài sao lại nói vậy? Nơi băng thiên tuyết địa này đâu dễ kiếm tiền, hay là để thiếp xem cho ngài miễn phí một lần nhé. Nếu ngài không để thiếp xem giúp tương lai, đại hoạ lâm đầu tới ngay lập tức đó."
"Thật không đó? Nàng xem linh nghiệm vậy à?" Trì Hàn Phong đưa tay lấy ly rượu mà tay phục vụ đưa tới, vuốt mũi thản nhiên hỏi lại.
"Ê nhóc con, nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám động tới hả?" Gã sơn nhân Cuồng chiến sĩ xem ra là cùng một bọn với nữ nhân áo đỏ đó, hung hăng chỉ tay vào trán Ngả Mễ nói: "Trả phí tổn thất cho đại gia, ngươi nhìn nữ nhân của ta bao nhiêu lần, cứ một lần 1 kim tệ móc ra, không nôn ra thì đừng mong đi khỏi đây." Cả quán rượu im lặng.
"Phế vật chỉ có thể là phế vật không hơn." Trì Hàn Phong liếc nhìn Cuồng chiến sĩ, tay lập lức vươn ra nắn 2 cục mỡ đông trên ngực nữ nhân áo đỏ nói: "Không những ta nhìn trăm lần nghìn lần mà còn sờ nữa, rồi sao nào?"
"Ngả Mễ, trên thế giới này chỉ có kẻ mạnh mới tồn tại, ném bọn chúng ra ngoài, không thì đêm nay đừng ăn nữa." Trì Hàn Phong tựa hồ không nhận thấy mình đã gây ra hoạ lớn như thế nào, cởi áo khoác ra rồi ngồi xuống một vị trí thuận tiện, gác hai chân dính đầy tuyết lên chiếc ghế rồi tận hưởng bữa ăn mới được mang ra.
Cuồng chiến sĩ có vẻ rất vui mừng khi không phải chọi với Trì Hàn Phong, nhanh chóng nhấc vũ khí đặc trưng của sơn nhân Cuồng chiến sĩ... trường chiến phủ. Mấy kẻ đi theo nhanh chóng dọn dẹp hết bàn ghế phía sau hắn tạo thành khoảng trống.
Ngả Mễ rút song thủ kiếm phía sau ra, lùi lại một bước.
"Nhóc con, đi chết đi..." Cuồng chiến sĩ hét lên một tiếng, thân hình như to ra gấp đôi lao nhanh tới, 2 tay giơ chiến phủ chém từ trên cao xuống. Ngả Mễ nâng song thủ kiếm lên đỡ.
Chiến phủ bật ra, Cuồng chiến sĩ không một chút do dự xoay vũ khí nửa vòng chém xuống vai Ngả Mễ. Trường kiếm khẽ chuyển đỡ lấy. Chiến phủ trượt theo thân kiếm chặt xuống sàn, bất ngờ chém ngược lên mục tiêu nhắm vào bụng. Ngả Mễ không kịp thu kiếm đành vận lực dùng chuôi kiếm đỡ lấy.
"Tiểu tử, ngươi có nghề đó, đỡ được liên hoàn tứ kích của đại gia. Nhưng mà tối này chắc chắn ngươi không còn dịp ăn cơm rồi. Tàn tượng công kích..." Cuồng chiến sĩ kinh ngạc nhìn Ngả Mễ, nộ ý từ thân mình xông ra tứ phía, hắn lập tức động thân, mỗi lần di động lưu lại nơi đó một chiếc bóng mờ ảo, một cái, hai cái, ba cái, bốn cái....
"Cẩn thận, hắn là cao cấp Cuồng chiến sĩ, ảnh tượng có thể gây sát thương đó. Tàn tượng nếu bị đánh trúng sẽ biến mất." Trong tình huống gặp phải cao cấp Cuồng chiến sĩ hiếm thấy này, Trì Hàn Phong đã dừng bữa ăn, hắn bắt đầu thấy lo lắng. Chiến đấu trên bình địa, 1 Cuồng chiến sĩ có thể bóp chết 5 song thủ kiếm sĩ, còn như loại quái vật cao cấp Cuồng chiến sĩ có thể thi triển tứ trọng tàn tương này thì có lẽ phải cần 20 song thủ kiếm sĩ. Cuồng chiến sĩ là ác mộng trong các cuộc chiến qui mô nhỏ.
Ngả Mễ nhanh chóng nâng trường kiếm lên múa hai lần, trước mặt Ngả Mễ hiện ra 2 chiếc bóng mờ ảo của thanh kiếm.
"Tàn tượng kiếm?" Không khí im lặng của quán rượu bỗng được hâm nóng lên. Chỉ có trong truyền thuyết mới có Cuồng chiến sĩ tàn tượng có khả năng tấn công và song thủ kiếm sĩ tàn tượng kiếm đồng thời xuất hiện, hơn nữa song thủ kiếm sĩ mới chỉ có 14 tuổi. Chuyện như thế này thì thi nhân viết nghìn chương chưa hết.
Cuồng chiến sĩ còn đang kinh ngạc, Ngả Mễ đã nhanh chóng bước một bước lớn xuyên qua tàn tượng kiếm, hướng tới cuồng chiến sĩ đang đứng cách đó 3 mét. Song thủ kiếm từ 3 phía trái, phải giữa cùng một lúc bổ xuống, lưu lại phía sau là hắc sắc tàn ảnh. Cuồng chiến sĩ nhận thấy sức lực của Ngả Mễ không kém gì hắn, dùng toàn lực đưa chiến phủ đỡ lấy kiếm ảnh. Tàn tượng xung quanh cũng nhanh chóng lao lới, tàn tượng chiến phủ từ bốn góc độ khác nhau chém tới Ngả Mễ.
"Tàn tượng" âm thanh này đã đả động người của Ma pháp sư công hội, Dong Binh công hội, Đạo Tặc công hội từ ba góc quán rượu tới xem trận đấu hiếm thấy này.
Từ phía Ma pháp sư công hội xuất hiện một lão già râu tóc bạc trắng, trên thân khoác một chiếc lam sắc ma pháp bào rách nát, trên ngực có gắn ký hiệu của ma pháp sư thể hiện là một Đại ma pháp sư. Khi ông ta nhìn thấy 2 người đang đấu nhau, mi mắt co lại, khẽ nói: "Không lẽ là cậu ta..."
Chú thích:
- Tàn tượng: là tàn ảnh, gần giống như là phân thân
- Tàn tượng kiếm: nguyên gốc là "Kiếm chi tàn tượng"- tàn ảnh của kiếm- dịch nguyên gốc thấy khó đọc nên viết tắt là tàn tượng kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.