Quyển 4 - Chương 17: Năng Thủ Sơn Dụ
Thuyết Bất Đắc Đại Sư
15/08/2014
Sư Tâm thành là 1 tòa thành hình vuông có 4 mặt, mỗi mặt trải dài 5 dặm. Tường thành mỗi mặt lại bao gồm 2 cổng thành, phân biệt lấy “Hỏa sư, Phong long, Băng hùng, Thổ báo” để đặt tên cho 4 cổng chính lớn, trong số 5 đại nguyên tố khuyết thủy, là bởi vì Hỏa sư tử thuộc hỏa, thủy thiên sinh khắc hỏa, nên cố tình bị gạt ra khỏi 4 cửa. 4 cửa phụ được đặt tên theo các bộ phận trên thân thể hỏa sư tử, phân biệt là: hống, vĩ, trảo, dực. Theo truyền thuyết thì Hỏa sư tử vương có 2 cánh, bởi vậy mới có cửa dực.
Khác với những thành thị khác, xung quanh Sư Tâm thành không có núi cao trùng điệp, gần nhất có Thánh Tuyết sơn cũng phải cách xa đây đến cả ngàn dặm. Tại thời điểm xây dựng thành, không có sẵn đá để sử dụng, bởi vậy toàn bộ gạch xây thành đều được lấy từ 3.000 lò gạch khổng lồ được xây dựng nên, trực tiếp lấy đất lại địa phương để đóng thành. Đại bộ phận thổ nhưỡng ở bờ bắc Sư Tử hà đều có màu đỏ, nên tạo ra gạch đá cũng có màu đỏ.
Hơn 10 vạn viên gạch đỏ rực lập nên 1 Sư Tâm thành trông chẳng khác nào 1 ngọn lửa tọa lạc trên thảo nguyên vàng, xanh bao la, trên tường thành phấp phới cờ xí màu đỏ trông lại càng giống lửa thật hơn.
―― Sơn Hải kinh – Tạp đàm
Băng qua một con dốc nhỏ, cổng tây Băng hùng của Sư Tâm thành đã có thể trông thấy rõ ràng.
Khác với những lần trước Tiểu dong binh đoàn tới Sư Tâm thành làm nhiệm vụ, ở bên ngoài Sư Tâm thành lúc này có vô số quân doanh bao quanh thành thị. Nhìn cờ xí ở giữa quân doanh trông giống như ngọn lửa cho thấy đây là 1 trong 4 đại quân đoàn chủ lực của đế quốc – Quân đoàn Hỏa sư tử. Ở 2 bên quân doanh của Quân đoàn Hỏa sư tử phiêu đãng các loại cờ xí với màu sắc hỗn loạn cho thấy ở đây còn có cả binh lính của những quân đoàn khác đóng quân nữa. Thi thoảng lại có những binh lính đi tuần tra. Tất cả những điều này báo hiệu cho các thương lữ đang tiến đến Sư Tâm thành biết rằng ―― Chiến tranh sắp nổ ra tại nơi đây.
Lính gác trên thành phát hiện ra Tiểu dong binh đoàn đang từ xa tiến lại đầu tiên cùng với những xe trượt tuyết được kéo theo của Tiểu dong binh đoàn khiến cho bụi đất bay mù mịt, bèn vội vàng thổi tù và báo hiệu.
Cửa bên hông quân doanh được mở rộng, 1 đội ngũ khinh kỵ binh gồm khoảng 200 người sắp thành hình chữ nhất tiến lên trinh sát Tiểu dong binh đoàn, người đi đầu đội ngũ hiển hiên là 1 tiểu đội trưởng lên tiếng: “Những người đang tiếng tới mau dừng lại, các người là ai? Hô khẩu lệnh đi!”
Hoắc Ân Tư dẫn dắt đội ngũ tiên phong của Tiểu dong binh đoàn, nghe hỏi bèn rảo bước tiến về phía trước: “Chúng ta là đế quốc Tiểu dong binh đoàn đóng ở Tây Lâm đảo, hiện tại đã hoàn thành chức trách của dong binh gìn giữ đất đai 10 ngày, đặc biệt tới khu vực phòng thủ của Sư Tử hà để trao đổi chút việc.” Vừa nói, Hoắc Ân Tư vừa móc ra nhật ký dong binh của mình.
Hả? Toàn bộ binh lính đều có chút sửng sốt, Tiểu dong binh đoàn ư?
Tiểu dong binh đoàn lúc này đã nổi tiếng ở bên ngoài, tối thiểu là ở Sư Tâm thành và trong Quân đoàn Hỏa sư tử, chỉ trong vòng 10 ngày ngắn ngủi ―― trong quá trình Tiểu dong binh đoàn liên tục báo cáo tình hình địch cứ 1~3 ngày/lần về đế đô, ít nhất đã có không dưới dăm ba người có uy quyền tuyệt đối phái người đến phòng khu Sư Tử hà hỏi thăm tình hình của Tiểu dong binh đoàn, Đế quốc quân bộ, Đế quốc tứ đại nguyên soái, Đế quốc bá tước… Trong đó, riêng Hồng Thạch đại đế còn đích thân phái ra 2 nhóm sứ giả, nhóm đầu tiên còn có chút khách khí, đốc thúc phòng khu Sư Tử hà mau chóng tập kết phòng ngự, để giải cứu Tiểu dong binh đoàn đang bị bao vây; ba ngày trước lại 1 nhóm sứ giả khác tới nghiễm nhiên là khởi binh vấn tội, trực tiếp công bố chỉ dụ của Hồng Thạch đại đế ra khắp toàn bộ khu vực phòng thủ Sư Tử hà.
Hồng Thạch thủ dụ:
Thiên chức của quân nhân đế quốc chỉ có một: bảo vệ quốc gia.
Ngày hôm nay, tại đế quốc phòng khu Sư Tử hà có còn quân nhân đế quốc hay không?
500 năm qua, quân nhân đế quốc đương đại đi đánh đông dẹp bắc, toàn lực khai thác lãnh thổ, đánh đâu thắng đó, dùng vô số máu tươi để bảo vệ danh dự của đệ nhất cường quốc; cứ mỗi lần khi chúng ta tiến hành kiểm duyệt quân đội đế quốc, chúng ta đều vì có được lực lượng quân đội cường đại như vậy mà cảm thấy tự hào; mỗi lần, khi có binh lính, tướng quân của quân đội bên ngoài gọi quân đội đế quốc là lực lượng quân sự hùng mạnh nhất trên toàn đại lục, chúng ta cũng đều vì thế mà cảm thấy kiêu ngạo.
Nhưng hôm nay, đế quốc kiến quốc suốt 500 năm qua đã phải chịu nỗi nhục nhã chưa từng thấy ―― thậm chí còn có quốc gia khác dám xâm lược chúng ta.
Một đám lực lượng dã thú hung tàn đến từ thời đại hoang dã đã xâm nhập vào quốc gia của chúng ta, đã dẫm chân lên quốc thổ của chúng ta. Chỉ trong vòng có 5 ngày, lực lượng quân sự ở phía tây phòng khu hầu như toàn quân bị diệt, một khối lớn lãnh thổ cùng vô số công dân đế quốc bị địch bắt làm tù binh.
Quân nhân đế quốc ở đâu?
“Quân đoàn Hỏa sư tử” từng xếp vị trí thứ 2 trong kiến trúc quân sự của đế quốc ở đâu? Quân đội đế quốc mà chúng ta từng tự hào đâu mất rồi? Các người thậm chí không bằng 1 đội ngũ tiểu dong binh chưa đến 500 người mới thành lập được có 2 năm. Khi mà quân đội chúng ta bị địch nhân đánh tan, bị buộc phải lui về phía sau một quãng lớn, “Tiểu dong binh đoàn” dưới áp lực của trăm vạn quân địch, vẫn khốn thủ trên 1 hòn đảo đơn độc ngoài khơi, hơn nữa còn nhiều lần đánh bại các đợt tấn công của địch.
Nếu Quân đoàn Hỏa sư tử trong thời gian ngắn không thể thay đổi được cục diện này, đề nghị quân bộ chú ý loại quân đoàn Hỏa sư tử ra khỏi danh sách 4 quân đoàn chủ lực, thậm chí có thể giải tán luôn Quân đoàn Hỏa sư tử đi.
Hồng Thạch (đã đóng dấu)
Đồng thời, các sứ giả còn mang đến mệnh lệnh Hồng Thạch đại đế hạ đạt cho toàn bộ quân đội, lãnh chủa cùng quý tộc ở khắp nơi trong đế quốc như sau:
Trẫm từ ngày lên ngôi cho tới nay, vẫn hy vọng quốc gia, dân chúng có thể được bình an, so với thời kỳ lịch đại Tiên hoàng tự mình chấp chính thì ít xảy ra chiến sự hơn. Trong vòng 20 năm qua, quân đội đế quốc thậm chí có người lập được ít quân công mà vẫn nhận được tước vị tướng sĩ.
Hiện tại 1 đám người man rợ đến từ Pháp Tây Tư đại lục đã xâm nhập vào khu vực phòng thủ Sư Tử hà của đế quốc.
Trẫm ra lệnh: toàn bộ những kỵ sĩ cao quý được đế quốc ban cho đất đai, toàn bộ quân đội đế quốc, toàn bộ các dong binh đoàn mà đế quốc sở hữu, bây giờ chính là lúc để các ngươi kiến công lập nghiệp, toàn bộ quân công lập được trong cuộc đối đầu thảo phạt dị tộc sẽ được ưu tiên đánh giá thành tích!
Khác máu thì tanh lòng. Lần chinh phạt này, sẽ lấy thủ cấp của địch để luận anh hùng.
Ngả Mễ đế quốc Hồng Thạch đại đế (đã đóng dấu)
Trông thấy 2 tập lệnh của cấp trên cùng với hiệu quả đem lại, người đứng đầu về mặt quân sự tại Sư Tử hà, trưởng quan Phạm Tử tước thật sự là có phần cười khổ không xong, hay nói một cách chính xác hơn là khóc không ra nước mắt.
Một tháng trước, khi đế quốc quân bộ truyền đến tin dị đại lục xâm lược Dong Binh đế quốc, Tu Tư đế quốc là lúc, là người phụ trách tối cao của quân đội địa phương, Phạm tử tước mẫn tuệ đoán ra được, nếu quân đội dị đại lục có đủ lực lượng mà nói, thì nhất định sẽ theo đường vòng tấn công các nơi khác tại Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục, mở ra chiến trường thứ 2, thậm chí là thứ 3. Chỉ là không biết địch nhân sẽ tấn công từ hướng nào, gần phòng khu Sư Tử hà còn có 3 ~ 4 khu vực yếu địa chiến lược nữa, nếu muốn phòng thủ toàn bộ là điều không thể. Phạm tử tước lập tức hạ lệnh, khu vực phòng thủ tiến vào trạng thải chuẩn bị chiến đấu cấp 1, tất cả quân chính quy toàn bộ đều tập kết tại Sư Tâm thành cùng một vài thành thị khác, đối với các dong binh cùng lãnh chúa quân đội vùng ven biển, Phạm tử tước hạ lệnh: “Có thể thủ được thì thủ, không thể thủ được thì rút lui.”
Sau khi nhận được tin cấp báo từ cuồng thứu kỵ sĩ của Tiểu dong binh đoàn, cơ bản đã xác định được phương hướng tấn công chính của Pháp Tây Tư, Phạm tử tước bèn dùng tốc độ tối đa đem toàn bộ quân đội tập kết ở thành thị có khoảng cách gần Tây Lâm đảo nhất chính là Sư Tâm thành ở khu vực phụ cận ―― hy vọng có thể thông qua lực lượng bộ đội chủ lực để hạ gục triệt để địch nhân, đây đương nhiên là lựa chọn tốt nhất của Phạm tử tước.
Hiện tại thì hay ho rồi, 2 bản thượng dụ của Hồng Thạch đại đế khiến cho binh lính quân đội, các quan quân dưới quyền đều coi chiến lược di dời trở thành nỗi sỉ nhục của nhà binh, hùng hổ yêu cầu toàn lực công kích, thậm chí còn đòi tổ kiến hạm đội truy kích quân địch, huyết tẩy kế hoạch khổng lồ của Pháp Tây Tư đại lục.
Phạm tử tước cũng chỉ biết cười khổ, có điều như vậy cũng tốt, sĩ khí quân đội khẳng định là tăng lên rất nhiều, dục vọng cầu chiến tăng vọt tới mức chưa từng thấy.
Ngoài quân đội ra, các quý tộc lãnh chúa mấy ngày nay cũng không ngừng khiến cho Phạm tử tước phải nhức đầu ―― Xung quanh phòng khu có 41 quý tốc được thừa kế đất phong, hơn 500 đế quốc kỵ sĩ, phàm là quý tộc có đất phong về mặt tước vị đều chỉ có lớn chứ không thấp hơn Phạm tử tước. Điều mà đám người quen hưởng sung sướng an nhà này quan tâm nhất đại khái là làm thế nào để có thể thăng quan tiến chức. Thời đại hòa bình, đám già trẻ rời xa đế đô ấy căn bản ít có cơ hội tiếp xúc với trung tâm quyền lợi, tối đa cũng chỉ có thể gửi con mình vào Kỵ sĩ học trường với hy vọng có thể trở thành huyễn thú kỵ sĩ. Cứ mỗi 5 năm mới có được khoảng 30 huyễn thú kỵ sĩ, nên không phải cứ hễ con em quý tộc là có được cơ hội.
Thấy thượng dụ của Hồng Thạch đại đế, các quý tộc lập tức cảm thấy vô vàn cơ hội đang gia tăng bên mình, đều tổ chức vệ đội trong vùng đất phong hoặc thuê các dong binh đoàn tới tham gia thảo phạt chiến, chỉ trong vòng 2 ngày ngắn ngủi đã tập kết tới hơn 8.000 người ―― doanh trại lớn được hợp thành từ đủ loại sắc cờ mà đám Ngả Mễ trông thấy bên ngoài Sư Tâm thành chính là đội quân này.
Sức chiến đấu của đám quân này chẳng cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra được, Phạm tử tước đã tận tình khuyên bảo bọn họ ―― lực lượng của Pháp Tây Tư vô cùng cường đại, có thể đồng thời tấn công 3 đại đế quốc, hơn nữa còn chiếm giữ mấy trọng trấn lớn của Dong Binh đế quốc, Tu Tư đế quốc, nghe nói quân đội của bọn chúng tấn công mạnh mẽ như vậy, như vậy…
Nói ra thật xấu hổ, tô tiên của đám quý tộc này lại đều là những người có công lớn trong quá trình khai quốc của Ngả Mễ đế quốc, trong lịch sử đều từng là những nhân vật oai phong một cõi, mở miệng ra thì: “Tổ phụ ta từng theo Ngả Mễ đại đế sát sư diệt hổ ra sao, xá gì cái đám thú nhân cỏn con ấy”, ngậm miệng lại thì “Tổ tiên nhà ta từng một mình đánh bại 20.000 đại quân của abc xyz công quốc, trước sau đồ sát trên 3 con cự long…”
Đối diện với đống công lao được khuếch đại lên vô hạn đó, khiến Phạm tử tước dù có thêm 2 lá gan cũng chẳng dám nhất nhất chửi bới công tích vĩ đại của các danh nhân lịch sử nọ, lại cũng không thể đào xương cốt của các quý tộc cổ từ trong mộ phần lên để đối chất được. Cuối cùng đành tìm cách xem làm thế nào để ổn định được đám quý tộc nọ.
“Này… Bá tước đại nhân, ngài không biết Tây Lâm đảo phải đi như thế nào ư? Chi bằng để ta phái 1 binh sĩ dẫn đội giúp ngài, để ngài và vệ đội của ngài có thể ra chiến trường trước, có được không?” Phạm tử tước nhìn người với ánh mắt không giống như ở trên chiến trường mà là trên pháp trường.
“Gì cơ? Tướng quân đại nhân chẳng lẽ không đi sao…” Phạm tử tước chăm chú nhìn bá tước đại nhân toàn thân đã đổ mồ hôi hột.
“À, đúng rồi, hạ quan tổ tiên cũng không phải là quý tộc này nọ nổi tiếng trong lịch sử đế quốc. Nhờ may mắn lắm mới được ngồi lên vị trí này, thực là xấu hổ. Cho nên không dám chiếm đoạt công danh, cản trở cơ hội kiến công lập nghiệp của ngài. Hay là, ta đem quân đội triệt thoái về phía sau 100 dặm, để lại đủ thời gian và không gian cho ngài có được không?”
“Tử tước đại nhân, chúng ta chỉ có bấy nhiêu quân đội, làm sao có thể ngăn cản hổ lang chi sư của quân địch được?” Một vị hầu tước đứng bên cạnh thấy nuốt không trôi, bèn đứng ra dùng tước vị áp bức.
“Hầu tước đại nhân, quý tổ tiên chẳng phải là 1 mình từng giết chết 3 con cự long hay sao? Còn 1 mình diệt sạch hơn 20.000 binh lính của công quốc nào đó còn gì nữa? Theo ta được biết, địch nhân còn chưa đến 1 vạn nhân đội, hầu tước đại nhân đang lúc tráng niên, rất có oai phong giống tổ tiên, nói không chừng 1 mình có thể đem địch nhân toàn bộ giết sạch ấy chứ.” Phạm tử tước đưa tay vỗ vai hầu tước, ánh mắt hàm tình nhìn đối phương: “Ta cảm thấy ngài chẳng cần phải mang theo vệ đội tới đâu, như vậy sẽ khiến cho tổ tiên ngài cảm thấy mất thể diện lắm.”
“Phạm tử tước, ngươi thật to gan, ta sẽ tới đế đô tố cáo ngươi, nhát gan khiếp chiến, không có chí tiến thủ, thông đồng với ngoại quốc…” Hầu tước đại nhân thực cũng chẳng nể nang ai chút nào.
“Việc này, hầu tước đại nhân xin cứ tự nhiên, có điều vệ binh của đại nhân thì không thể mang đi được. Căn cứ theo quyền lợi của quý tộc đế quốc, vệ binh của ngài phải ở lại hiệp trợ phòng thủ. Nếu không sẽ quy vào tội đào ngũ, lập tức xử quyết.” Tát nước theo mưa, dù sao cũng đã đắc tội với đế quốc đệ nhất danh môn rồi, có đắc tội thêm với một tay hầu tước tại gia hay gì gì đó, Phạm tử tước cũng chẳng quan tâm. Hiện tại là thời kỳ chiến tranh, Hồng Thạch đại đế cùng với quân bộ hẳn phải biết ai là người quan trọng hơn.
Mặc dù Phạm tử tước xét tổng thể về mọi mặt thì vẫn còn những khuyết điểm không thể bỏ qua, song nếu chỉ nói về khía cạnh dụng binh, thì là một danh tướng hiếm có của đế quốc.
Phạm tử tước 15 tuổi nhập ngũ với thân phận bình dân, trước sau đã tham gia vào trận xung đột quy mô nhỏ với Dong Binh đế quốc vào Hồng Nguyệt lịch năm 175, trận chinh phạt Sa Mạc đế quốc vào Hồng Nguyệt lịch năm 179, trận đánh với thổ phỉ ở Giới Lâm vào Hồng Nguyệt lịch năm 184, trận hiệp trợ Thần Thánh giáo đình để bình định quốc gia vào Hồng Nguyệt lịch năm 189. Trải qua nhiều trận chình phạt, lần nào cũng giành được công huân trọng đại, năm 30 tuổi được đế quốc sắc phong thành đế quốc kỵ sĩ, trở thành quý tộc cấp thấp nhất. 33 tuổi được sắc phong thành nam tước. 35 tuổi trở thành tử tước.
Đối với 1 quân nhân mà nói, ông ta gần như đã tham gia vào toàn bộ các chiến dịch lớn của đế quốc trong suốt 30 năm qua, thân phận cũng từ 1 tiểu binh trả qua ngũ trưởng, khúc trưởng, du kích, tiểu đội trưởng, trung đội trưởng, đại đội trưởng, tham tướng, từng bậc một cho đến khi trở thành trưởng quan tham gia vào khu vực quân sự cấp tối cao của quân đội đế quốc.
Từ một bình dân tòng quân, từ 1 quân nhân bình thường không phải là huyễn thú kỵ sĩ trở thành trưởng khu vực phòng ngự quân sự, đó cũng là mô hình cho vô số binh lính đế quốc bình dân noi theo.
Đương nhiên, có lẽ là do từ nhỏ đã chịu đủ cánh khốn quẫn, có lẽ là nhờ trực tiếp gia nhập vào bộ đội chính quy của đế quốc, ngay từ khi Phạm tử tước được bổ nhiệm nhiệm vụ làm tướng quân của phòng khu Sư Tử hà, ông ta đã có những biểu hiện nổi trội xuất sắc chẳng khác nào long kỵ sĩ, ừm, nói một cách chính xác thì là nổi trội ưu việt giống tọa kỵ của long kỵ sĩ ―― không ngừng tích cóp từng ly từng tí một các đồ vật phát quang, trong đó khó tránh khỏi việc tiến hành cắt xén binh chủng kiếm sĩ doanh tại khu vực phòng thủ. Phạm tử tước chưa bao giờ cho rằng kiếm sĩ doanh có sức chiến đấu đáng kể.
“Hả ―― Tiểu dong binh đoàn thoát được rồi ư?” Đang ở trong biệt thự tranh luận cùng với các quý tộc to nhỏ, Phạm tử tước vừa hay tin, lập tức vô cùng cao hứng.
Mặc dù Tiểu dong binh đoàn khiến ông ta phải chịu vô vàn đau khổ, song rốt cuộc cũng không thể làm ra vẻ khoan dung ở trong nhà để mọi người đều có thể chứng kiến. Đối với Tiểu dong binh đoàn, Phạm tử tước vẫn luôn có hảo cảm. Nói thế nào đi nữa, từ xuất thân bình dân mà 2 tên tiểu tử kia có thể trở thành dũng sĩ đồ long, điều đó không hề đơn giản. Sau đó lại khiến cho Hồng Thạch đại đế phải động thủ với những bậc có quyền thế, thì lại càng không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.
Lần này Tiểu dong binh đoàn bị bao vây, Phạm tử tước không lập tức xuất binh giải vây đương nhiên không phải là vì có thành kiến gì đó với Tiểu dong binh đoàn… Tối thiểu là từ miệng cũng không thể buột ra là có thành kiến gì đó. Nguyên nhân được đưa ra một cách thuyết phục đối với tất cả những người hỏi han là: tuyến quân thứ 2 chưa tập kết đủ, một khi toàn bộ quân đoàn Hỏa Sư tử đi chiến đấu, quân đội dị đại lục sẽ thừa thế xông lên lợi dụng tốc độ đi xe để biến tốc sáp nhập vào trung tâm đế quốc thì mọi chuyện còn khó xử lý hơn nữa.
Nghe tin này, Phạm tử tước vô cùng cao hứng là còn bỏi 1 nguyên nhân khác rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi đám ruồi bọ đáng ghét trong đại sảnh. Ông ta đưa mắt ý bảo mấy quân nhân chủ chốt dưới quyền cùng mình đi xem xét tình hình.
Nằm ngoài dự kiến của Phạm tử tước. đám ruồi bọ trong phòng nghe thấy tin Tiểu dong binh doàn đã đến, lập tức đem tốc độ còn nhanh hơn cả tướng quân chạy tót ra khỏi sảnh, nhanh chóng biến mất trước tầm mắt của Phạm tử tước.
Đến khi hơn 10 đoàn ngựa kéo xe từ cổng chính của Hỏa sư tử đại doanh xông ra, mới phát hiện rằng bọn họ cũng không phải là những người đi ra nghênh đón sớm nhất.
Từ sáng sớm đã có những người đến từ phương xa lục tục kéo đến chỗ Tiểu dong binh đoàn…
Khác với những thành thị khác, xung quanh Sư Tâm thành không có núi cao trùng điệp, gần nhất có Thánh Tuyết sơn cũng phải cách xa đây đến cả ngàn dặm. Tại thời điểm xây dựng thành, không có sẵn đá để sử dụng, bởi vậy toàn bộ gạch xây thành đều được lấy từ 3.000 lò gạch khổng lồ được xây dựng nên, trực tiếp lấy đất lại địa phương để đóng thành. Đại bộ phận thổ nhưỡng ở bờ bắc Sư Tử hà đều có màu đỏ, nên tạo ra gạch đá cũng có màu đỏ.
Hơn 10 vạn viên gạch đỏ rực lập nên 1 Sư Tâm thành trông chẳng khác nào 1 ngọn lửa tọa lạc trên thảo nguyên vàng, xanh bao la, trên tường thành phấp phới cờ xí màu đỏ trông lại càng giống lửa thật hơn.
―― Sơn Hải kinh – Tạp đàm
Băng qua một con dốc nhỏ, cổng tây Băng hùng của Sư Tâm thành đã có thể trông thấy rõ ràng.
Khác với những lần trước Tiểu dong binh đoàn tới Sư Tâm thành làm nhiệm vụ, ở bên ngoài Sư Tâm thành lúc này có vô số quân doanh bao quanh thành thị. Nhìn cờ xí ở giữa quân doanh trông giống như ngọn lửa cho thấy đây là 1 trong 4 đại quân đoàn chủ lực của đế quốc – Quân đoàn Hỏa sư tử. Ở 2 bên quân doanh của Quân đoàn Hỏa sư tử phiêu đãng các loại cờ xí với màu sắc hỗn loạn cho thấy ở đây còn có cả binh lính của những quân đoàn khác đóng quân nữa. Thi thoảng lại có những binh lính đi tuần tra. Tất cả những điều này báo hiệu cho các thương lữ đang tiến đến Sư Tâm thành biết rằng ―― Chiến tranh sắp nổ ra tại nơi đây.
Lính gác trên thành phát hiện ra Tiểu dong binh đoàn đang từ xa tiến lại đầu tiên cùng với những xe trượt tuyết được kéo theo của Tiểu dong binh đoàn khiến cho bụi đất bay mù mịt, bèn vội vàng thổi tù và báo hiệu.
Cửa bên hông quân doanh được mở rộng, 1 đội ngũ khinh kỵ binh gồm khoảng 200 người sắp thành hình chữ nhất tiến lên trinh sát Tiểu dong binh đoàn, người đi đầu đội ngũ hiển hiên là 1 tiểu đội trưởng lên tiếng: “Những người đang tiếng tới mau dừng lại, các người là ai? Hô khẩu lệnh đi!”
Hoắc Ân Tư dẫn dắt đội ngũ tiên phong của Tiểu dong binh đoàn, nghe hỏi bèn rảo bước tiến về phía trước: “Chúng ta là đế quốc Tiểu dong binh đoàn đóng ở Tây Lâm đảo, hiện tại đã hoàn thành chức trách của dong binh gìn giữ đất đai 10 ngày, đặc biệt tới khu vực phòng thủ của Sư Tử hà để trao đổi chút việc.” Vừa nói, Hoắc Ân Tư vừa móc ra nhật ký dong binh của mình.
Hả? Toàn bộ binh lính đều có chút sửng sốt, Tiểu dong binh đoàn ư?
Tiểu dong binh đoàn lúc này đã nổi tiếng ở bên ngoài, tối thiểu là ở Sư Tâm thành và trong Quân đoàn Hỏa sư tử, chỉ trong vòng 10 ngày ngắn ngủi ―― trong quá trình Tiểu dong binh đoàn liên tục báo cáo tình hình địch cứ 1~3 ngày/lần về đế đô, ít nhất đã có không dưới dăm ba người có uy quyền tuyệt đối phái người đến phòng khu Sư Tử hà hỏi thăm tình hình của Tiểu dong binh đoàn, Đế quốc quân bộ, Đế quốc tứ đại nguyên soái, Đế quốc bá tước… Trong đó, riêng Hồng Thạch đại đế còn đích thân phái ra 2 nhóm sứ giả, nhóm đầu tiên còn có chút khách khí, đốc thúc phòng khu Sư Tử hà mau chóng tập kết phòng ngự, để giải cứu Tiểu dong binh đoàn đang bị bao vây; ba ngày trước lại 1 nhóm sứ giả khác tới nghiễm nhiên là khởi binh vấn tội, trực tiếp công bố chỉ dụ của Hồng Thạch đại đế ra khắp toàn bộ khu vực phòng thủ Sư Tử hà.
Hồng Thạch thủ dụ:
Thiên chức của quân nhân đế quốc chỉ có một: bảo vệ quốc gia.
Ngày hôm nay, tại đế quốc phòng khu Sư Tử hà có còn quân nhân đế quốc hay không?
500 năm qua, quân nhân đế quốc đương đại đi đánh đông dẹp bắc, toàn lực khai thác lãnh thổ, đánh đâu thắng đó, dùng vô số máu tươi để bảo vệ danh dự của đệ nhất cường quốc; cứ mỗi lần khi chúng ta tiến hành kiểm duyệt quân đội đế quốc, chúng ta đều vì có được lực lượng quân đội cường đại như vậy mà cảm thấy tự hào; mỗi lần, khi có binh lính, tướng quân của quân đội bên ngoài gọi quân đội đế quốc là lực lượng quân sự hùng mạnh nhất trên toàn đại lục, chúng ta cũng đều vì thế mà cảm thấy kiêu ngạo.
Nhưng hôm nay, đế quốc kiến quốc suốt 500 năm qua đã phải chịu nỗi nhục nhã chưa từng thấy ―― thậm chí còn có quốc gia khác dám xâm lược chúng ta.
Một đám lực lượng dã thú hung tàn đến từ thời đại hoang dã đã xâm nhập vào quốc gia của chúng ta, đã dẫm chân lên quốc thổ của chúng ta. Chỉ trong vòng có 5 ngày, lực lượng quân sự ở phía tây phòng khu hầu như toàn quân bị diệt, một khối lớn lãnh thổ cùng vô số công dân đế quốc bị địch bắt làm tù binh.
Quân nhân đế quốc ở đâu?
“Quân đoàn Hỏa sư tử” từng xếp vị trí thứ 2 trong kiến trúc quân sự của đế quốc ở đâu? Quân đội đế quốc mà chúng ta từng tự hào đâu mất rồi? Các người thậm chí không bằng 1 đội ngũ tiểu dong binh chưa đến 500 người mới thành lập được có 2 năm. Khi mà quân đội chúng ta bị địch nhân đánh tan, bị buộc phải lui về phía sau một quãng lớn, “Tiểu dong binh đoàn” dưới áp lực của trăm vạn quân địch, vẫn khốn thủ trên 1 hòn đảo đơn độc ngoài khơi, hơn nữa còn nhiều lần đánh bại các đợt tấn công của địch.
Nếu Quân đoàn Hỏa sư tử trong thời gian ngắn không thể thay đổi được cục diện này, đề nghị quân bộ chú ý loại quân đoàn Hỏa sư tử ra khỏi danh sách 4 quân đoàn chủ lực, thậm chí có thể giải tán luôn Quân đoàn Hỏa sư tử đi.
Hồng Thạch (đã đóng dấu)
Đồng thời, các sứ giả còn mang đến mệnh lệnh Hồng Thạch đại đế hạ đạt cho toàn bộ quân đội, lãnh chủa cùng quý tộc ở khắp nơi trong đế quốc như sau:
Trẫm từ ngày lên ngôi cho tới nay, vẫn hy vọng quốc gia, dân chúng có thể được bình an, so với thời kỳ lịch đại Tiên hoàng tự mình chấp chính thì ít xảy ra chiến sự hơn. Trong vòng 20 năm qua, quân đội đế quốc thậm chí có người lập được ít quân công mà vẫn nhận được tước vị tướng sĩ.
Hiện tại 1 đám người man rợ đến từ Pháp Tây Tư đại lục đã xâm nhập vào khu vực phòng thủ Sư Tử hà của đế quốc.
Trẫm ra lệnh: toàn bộ những kỵ sĩ cao quý được đế quốc ban cho đất đai, toàn bộ quân đội đế quốc, toàn bộ các dong binh đoàn mà đế quốc sở hữu, bây giờ chính là lúc để các ngươi kiến công lập nghiệp, toàn bộ quân công lập được trong cuộc đối đầu thảo phạt dị tộc sẽ được ưu tiên đánh giá thành tích!
Khác máu thì tanh lòng. Lần chinh phạt này, sẽ lấy thủ cấp của địch để luận anh hùng.
Ngả Mễ đế quốc Hồng Thạch đại đế (đã đóng dấu)
Trông thấy 2 tập lệnh của cấp trên cùng với hiệu quả đem lại, người đứng đầu về mặt quân sự tại Sư Tử hà, trưởng quan Phạm Tử tước thật sự là có phần cười khổ không xong, hay nói một cách chính xác hơn là khóc không ra nước mắt.
Một tháng trước, khi đế quốc quân bộ truyền đến tin dị đại lục xâm lược Dong Binh đế quốc, Tu Tư đế quốc là lúc, là người phụ trách tối cao của quân đội địa phương, Phạm tử tước mẫn tuệ đoán ra được, nếu quân đội dị đại lục có đủ lực lượng mà nói, thì nhất định sẽ theo đường vòng tấn công các nơi khác tại Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục, mở ra chiến trường thứ 2, thậm chí là thứ 3. Chỉ là không biết địch nhân sẽ tấn công từ hướng nào, gần phòng khu Sư Tử hà còn có 3 ~ 4 khu vực yếu địa chiến lược nữa, nếu muốn phòng thủ toàn bộ là điều không thể. Phạm tử tước lập tức hạ lệnh, khu vực phòng thủ tiến vào trạng thải chuẩn bị chiến đấu cấp 1, tất cả quân chính quy toàn bộ đều tập kết tại Sư Tâm thành cùng một vài thành thị khác, đối với các dong binh cùng lãnh chúa quân đội vùng ven biển, Phạm tử tước hạ lệnh: “Có thể thủ được thì thủ, không thể thủ được thì rút lui.”
Sau khi nhận được tin cấp báo từ cuồng thứu kỵ sĩ của Tiểu dong binh đoàn, cơ bản đã xác định được phương hướng tấn công chính của Pháp Tây Tư, Phạm tử tước bèn dùng tốc độ tối đa đem toàn bộ quân đội tập kết ở thành thị có khoảng cách gần Tây Lâm đảo nhất chính là Sư Tâm thành ở khu vực phụ cận ―― hy vọng có thể thông qua lực lượng bộ đội chủ lực để hạ gục triệt để địch nhân, đây đương nhiên là lựa chọn tốt nhất của Phạm tử tước.
Hiện tại thì hay ho rồi, 2 bản thượng dụ của Hồng Thạch đại đế khiến cho binh lính quân đội, các quan quân dưới quyền đều coi chiến lược di dời trở thành nỗi sỉ nhục của nhà binh, hùng hổ yêu cầu toàn lực công kích, thậm chí còn đòi tổ kiến hạm đội truy kích quân địch, huyết tẩy kế hoạch khổng lồ của Pháp Tây Tư đại lục.
Phạm tử tước cũng chỉ biết cười khổ, có điều như vậy cũng tốt, sĩ khí quân đội khẳng định là tăng lên rất nhiều, dục vọng cầu chiến tăng vọt tới mức chưa từng thấy.
Ngoài quân đội ra, các quý tộc lãnh chúa mấy ngày nay cũng không ngừng khiến cho Phạm tử tước phải nhức đầu ―― Xung quanh phòng khu có 41 quý tốc được thừa kế đất phong, hơn 500 đế quốc kỵ sĩ, phàm là quý tộc có đất phong về mặt tước vị đều chỉ có lớn chứ không thấp hơn Phạm tử tước. Điều mà đám người quen hưởng sung sướng an nhà này quan tâm nhất đại khái là làm thế nào để có thể thăng quan tiến chức. Thời đại hòa bình, đám già trẻ rời xa đế đô ấy căn bản ít có cơ hội tiếp xúc với trung tâm quyền lợi, tối đa cũng chỉ có thể gửi con mình vào Kỵ sĩ học trường với hy vọng có thể trở thành huyễn thú kỵ sĩ. Cứ mỗi 5 năm mới có được khoảng 30 huyễn thú kỵ sĩ, nên không phải cứ hễ con em quý tộc là có được cơ hội.
Thấy thượng dụ của Hồng Thạch đại đế, các quý tộc lập tức cảm thấy vô vàn cơ hội đang gia tăng bên mình, đều tổ chức vệ đội trong vùng đất phong hoặc thuê các dong binh đoàn tới tham gia thảo phạt chiến, chỉ trong vòng 2 ngày ngắn ngủi đã tập kết tới hơn 8.000 người ―― doanh trại lớn được hợp thành từ đủ loại sắc cờ mà đám Ngả Mễ trông thấy bên ngoài Sư Tâm thành chính là đội quân này.
Sức chiến đấu của đám quân này chẳng cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra được, Phạm tử tước đã tận tình khuyên bảo bọn họ ―― lực lượng của Pháp Tây Tư vô cùng cường đại, có thể đồng thời tấn công 3 đại đế quốc, hơn nữa còn chiếm giữ mấy trọng trấn lớn của Dong Binh đế quốc, Tu Tư đế quốc, nghe nói quân đội của bọn chúng tấn công mạnh mẽ như vậy, như vậy…
Nói ra thật xấu hổ, tô tiên của đám quý tộc này lại đều là những người có công lớn trong quá trình khai quốc của Ngả Mễ đế quốc, trong lịch sử đều từng là những nhân vật oai phong một cõi, mở miệng ra thì: “Tổ phụ ta từng theo Ngả Mễ đại đế sát sư diệt hổ ra sao, xá gì cái đám thú nhân cỏn con ấy”, ngậm miệng lại thì “Tổ tiên nhà ta từng một mình đánh bại 20.000 đại quân của abc xyz công quốc, trước sau đồ sát trên 3 con cự long…”
Đối diện với đống công lao được khuếch đại lên vô hạn đó, khiến Phạm tử tước dù có thêm 2 lá gan cũng chẳng dám nhất nhất chửi bới công tích vĩ đại của các danh nhân lịch sử nọ, lại cũng không thể đào xương cốt của các quý tộc cổ từ trong mộ phần lên để đối chất được. Cuối cùng đành tìm cách xem làm thế nào để ổn định được đám quý tộc nọ.
“Này… Bá tước đại nhân, ngài không biết Tây Lâm đảo phải đi như thế nào ư? Chi bằng để ta phái 1 binh sĩ dẫn đội giúp ngài, để ngài và vệ đội của ngài có thể ra chiến trường trước, có được không?” Phạm tử tước nhìn người với ánh mắt không giống như ở trên chiến trường mà là trên pháp trường.
“Gì cơ? Tướng quân đại nhân chẳng lẽ không đi sao…” Phạm tử tước chăm chú nhìn bá tước đại nhân toàn thân đã đổ mồ hôi hột.
“À, đúng rồi, hạ quan tổ tiên cũng không phải là quý tộc này nọ nổi tiếng trong lịch sử đế quốc. Nhờ may mắn lắm mới được ngồi lên vị trí này, thực là xấu hổ. Cho nên không dám chiếm đoạt công danh, cản trở cơ hội kiến công lập nghiệp của ngài. Hay là, ta đem quân đội triệt thoái về phía sau 100 dặm, để lại đủ thời gian và không gian cho ngài có được không?”
“Tử tước đại nhân, chúng ta chỉ có bấy nhiêu quân đội, làm sao có thể ngăn cản hổ lang chi sư của quân địch được?” Một vị hầu tước đứng bên cạnh thấy nuốt không trôi, bèn đứng ra dùng tước vị áp bức.
“Hầu tước đại nhân, quý tổ tiên chẳng phải là 1 mình từng giết chết 3 con cự long hay sao? Còn 1 mình diệt sạch hơn 20.000 binh lính của công quốc nào đó còn gì nữa? Theo ta được biết, địch nhân còn chưa đến 1 vạn nhân đội, hầu tước đại nhân đang lúc tráng niên, rất có oai phong giống tổ tiên, nói không chừng 1 mình có thể đem địch nhân toàn bộ giết sạch ấy chứ.” Phạm tử tước đưa tay vỗ vai hầu tước, ánh mắt hàm tình nhìn đối phương: “Ta cảm thấy ngài chẳng cần phải mang theo vệ đội tới đâu, như vậy sẽ khiến cho tổ tiên ngài cảm thấy mất thể diện lắm.”
“Phạm tử tước, ngươi thật to gan, ta sẽ tới đế đô tố cáo ngươi, nhát gan khiếp chiến, không có chí tiến thủ, thông đồng với ngoại quốc…” Hầu tước đại nhân thực cũng chẳng nể nang ai chút nào.
“Việc này, hầu tước đại nhân xin cứ tự nhiên, có điều vệ binh của đại nhân thì không thể mang đi được. Căn cứ theo quyền lợi của quý tộc đế quốc, vệ binh của ngài phải ở lại hiệp trợ phòng thủ. Nếu không sẽ quy vào tội đào ngũ, lập tức xử quyết.” Tát nước theo mưa, dù sao cũng đã đắc tội với đế quốc đệ nhất danh môn rồi, có đắc tội thêm với một tay hầu tước tại gia hay gì gì đó, Phạm tử tước cũng chẳng quan tâm. Hiện tại là thời kỳ chiến tranh, Hồng Thạch đại đế cùng với quân bộ hẳn phải biết ai là người quan trọng hơn.
Mặc dù Phạm tử tước xét tổng thể về mọi mặt thì vẫn còn những khuyết điểm không thể bỏ qua, song nếu chỉ nói về khía cạnh dụng binh, thì là một danh tướng hiếm có của đế quốc.
Phạm tử tước 15 tuổi nhập ngũ với thân phận bình dân, trước sau đã tham gia vào trận xung đột quy mô nhỏ với Dong Binh đế quốc vào Hồng Nguyệt lịch năm 175, trận chinh phạt Sa Mạc đế quốc vào Hồng Nguyệt lịch năm 179, trận đánh với thổ phỉ ở Giới Lâm vào Hồng Nguyệt lịch năm 184, trận hiệp trợ Thần Thánh giáo đình để bình định quốc gia vào Hồng Nguyệt lịch năm 189. Trải qua nhiều trận chình phạt, lần nào cũng giành được công huân trọng đại, năm 30 tuổi được đế quốc sắc phong thành đế quốc kỵ sĩ, trở thành quý tộc cấp thấp nhất. 33 tuổi được sắc phong thành nam tước. 35 tuổi trở thành tử tước.
Đối với 1 quân nhân mà nói, ông ta gần như đã tham gia vào toàn bộ các chiến dịch lớn của đế quốc trong suốt 30 năm qua, thân phận cũng từ 1 tiểu binh trả qua ngũ trưởng, khúc trưởng, du kích, tiểu đội trưởng, trung đội trưởng, đại đội trưởng, tham tướng, từng bậc một cho đến khi trở thành trưởng quan tham gia vào khu vực quân sự cấp tối cao của quân đội đế quốc.
Từ một bình dân tòng quân, từ 1 quân nhân bình thường không phải là huyễn thú kỵ sĩ trở thành trưởng khu vực phòng ngự quân sự, đó cũng là mô hình cho vô số binh lính đế quốc bình dân noi theo.
Đương nhiên, có lẽ là do từ nhỏ đã chịu đủ cánh khốn quẫn, có lẽ là nhờ trực tiếp gia nhập vào bộ đội chính quy của đế quốc, ngay từ khi Phạm tử tước được bổ nhiệm nhiệm vụ làm tướng quân của phòng khu Sư Tử hà, ông ta đã có những biểu hiện nổi trội xuất sắc chẳng khác nào long kỵ sĩ, ừm, nói một cách chính xác thì là nổi trội ưu việt giống tọa kỵ của long kỵ sĩ ―― không ngừng tích cóp từng ly từng tí một các đồ vật phát quang, trong đó khó tránh khỏi việc tiến hành cắt xén binh chủng kiếm sĩ doanh tại khu vực phòng thủ. Phạm tử tước chưa bao giờ cho rằng kiếm sĩ doanh có sức chiến đấu đáng kể.
“Hả ―― Tiểu dong binh đoàn thoát được rồi ư?” Đang ở trong biệt thự tranh luận cùng với các quý tộc to nhỏ, Phạm tử tước vừa hay tin, lập tức vô cùng cao hứng.
Mặc dù Tiểu dong binh đoàn khiến ông ta phải chịu vô vàn đau khổ, song rốt cuộc cũng không thể làm ra vẻ khoan dung ở trong nhà để mọi người đều có thể chứng kiến. Đối với Tiểu dong binh đoàn, Phạm tử tước vẫn luôn có hảo cảm. Nói thế nào đi nữa, từ xuất thân bình dân mà 2 tên tiểu tử kia có thể trở thành dũng sĩ đồ long, điều đó không hề đơn giản. Sau đó lại khiến cho Hồng Thạch đại đế phải động thủ với những bậc có quyền thế, thì lại càng không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.
Lần này Tiểu dong binh đoàn bị bao vây, Phạm tử tước không lập tức xuất binh giải vây đương nhiên không phải là vì có thành kiến gì đó với Tiểu dong binh đoàn… Tối thiểu là từ miệng cũng không thể buột ra là có thành kiến gì đó. Nguyên nhân được đưa ra một cách thuyết phục đối với tất cả những người hỏi han là: tuyến quân thứ 2 chưa tập kết đủ, một khi toàn bộ quân đoàn Hỏa Sư tử đi chiến đấu, quân đội dị đại lục sẽ thừa thế xông lên lợi dụng tốc độ đi xe để biến tốc sáp nhập vào trung tâm đế quốc thì mọi chuyện còn khó xử lý hơn nữa.
Nghe tin này, Phạm tử tước vô cùng cao hứng là còn bỏi 1 nguyên nhân khác rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi đám ruồi bọ đáng ghét trong đại sảnh. Ông ta đưa mắt ý bảo mấy quân nhân chủ chốt dưới quyền cùng mình đi xem xét tình hình.
Nằm ngoài dự kiến của Phạm tử tước. đám ruồi bọ trong phòng nghe thấy tin Tiểu dong binh doàn đã đến, lập tức đem tốc độ còn nhanh hơn cả tướng quân chạy tót ra khỏi sảnh, nhanh chóng biến mất trước tầm mắt của Phạm tử tước.
Đến khi hơn 10 đoàn ngựa kéo xe từ cổng chính của Hỏa sư tử đại doanh xông ra, mới phát hiện rằng bọn họ cũng không phải là những người đi ra nghênh đón sớm nhất.
Từ sáng sớm đã có những người đến từ phương xa lục tục kéo đến chỗ Tiểu dong binh đoàn…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.