Quyển 4 - Chương 26: Tiên Trường Mạc Cập
Thuyết Bất Đắc Đại Sư
15/08/2014
Vô số mưa tên từ nơi long kỵ sĩ vừa mới đi qua bắn về phía bầu trời, giữa bụi đất lộ ra 5 phương trận do hơn 10 nhóm nhân mã cao lớn sắp xếp thành, khác với trường cung thủ tán xạ, nhân mã hiển nhiên là đem những kỵ sĩ rực rỡ ở giữa đội hình trọng kỵ sĩ làm đối tượng trọng điểm để tấn công, hơn 1.000 mưa tên lướt qua không trung rồi hạ thẳng xuống, mũi tên làm bằng thép phát ra tiếng kêu đinh tai rồi lướt qua áo giáp, ở giữa mấy chục kỵ sĩ mỗi người phải lĩnh tới trên trăm mũi tên. Điều khiến cho nhân mã cung tiễn thủ phải nghẹn họng nhìn trân trối chính là, ngoài trừ 1 trọng kỵ sĩ cả người lẫn ngựa bị mấy trăm mũi tên xuyên qua, các kỵ sĩ khác hầu như không bị tổn thương gì, kỵ sĩ ngã trên mặt đất cũng không bị thương nặng, cố gắng từ dưới đất đứng lên.
Đế quốc trường cung thủ lập tức dời mục tiêu tấn công, mưa tên lại từ trên không trung hạ xuống, giữa tiếng thét bi thảm hàng loạt nhân mã ầm ầm đổ xuống, máu tươi từ cổ, thân thể phun ra, thân thể màu trắng lập tức bị suối máu màu đỏ phủ kín, những chiếc lông vừa rồi vẫn còn phiêu dật trong gió bị máu cùng bùn dính bết lại một chỗ, 4 vó trên mặt đất giật giật, nhân mã cung tiễn thủ cũng không có áo giáp, ít nhất là 2 tiểu đội được lập thành từ 100 người biến mất ―― Cờ xí nhân mã tại Pháp Tây Tư bản trận rất nhanh chóng phát ra mệnh lệnh mới, đám nhân mã hò hét từ hàng ngang thu hẹp diện tích lại trở thành 1 cánh quân, lẩn vào phía sau đám bụi đất bay lên do bộ binh kéo đến.
Phạm tử tước bên cạnh liên tục giơ cao 3 mặt cờ xí, 2 bên khinh kỵ sĩ đại đột nhiên thoát ly khỏi bản trận lao về phía xa Cơ hồ tất cả mọi người đều giật mình quan sát đám binh lính lâm trận bỏ chạy nọ, tiếp theo, đám bộ binh với sắc thái sặc sỡ và số lượng lớn nhất trong đội ngũ có tới hơn phân nửa từ trung tâm đội ngũ tách ra hò hét xông ra ngoài (sau trận chiến ta mới biết, hóa ra toàn bộ đám này đều là vũ trang tư nhân của đế quốc quý tộc)
Từ phía sau, 2 trung đội lính trường thương xếp thành 4 phương trận chỉnh tề, lính trường thương phía trước giơ lên đại thuẫn cao lớn trong tay, binh lính phía sau đem trường thương từ trên vai binh lính phía trước đâm ra xa, 4 binh lính phía ngoài cùng sử dụng chung 1 cây chiến mâu cực dài, chỉ tính riêng cạnh ngoài cũng phải dài đến 3, 4 mét. Ở giữa mỗi phương trận đều có hơn 20 đội binh lính cổ nhạc. Trên cổ bọn họ đều treo những chiếc trống trận nhỏ, ở bên hông ló ra những chiếc kèn lớn, ở giữa là 1 cây sáo tay dài, tiếng sáo tay dễ nghe nổi lên, xen lẫn những đợt trống trận dồn dập, 4 phương trận lính trường thương dậm nhịp theo tiếng trống hình thành 2 cánh hình chữ V áp tới.
Tất cả chỉ phát sinh trong vỏn vẹn có 10 giây.
Trận chiến sắt và théo đã xảy ra… Ở phía chính diện địa hành long cùng trọng kỵ sĩ phát ra tiếng hò hét cuối cùng, long thương dài hơn 3 mét cùng trọng kỵ sĩ thương dài gần 3 mét cơ hồ là cùng đâm ra, hầu như là cùng 1 lúc, trọng kỵ sĩ và địa hành long kỵ sĩ đều giơ lên trọng thuẫn của mình ra sức hướng về phía trường thương đang đâm tới từ bên đối diện, dưới quán tính cực kỳ lớn, đại đa số trọng thuẫn bị hất bay, cự thuẫn màu đỏ, màu đen bị xé nát trên không trung… Những kỵ sĩ đi đầu gần như không ngừng sống mái, đa số long thương cùng với kỵ sĩ thương đồng thời xuyên qua người mà ra, có một số long kỵ sĩ thậm chí còn bị đâm thương từ trên tọa kỵ giật xuống. Máu ngừng trong nháy mắt rồi từ phía sau thân thể phun ra ào ào, địa hành long cùng với chiến mã khoác trọng giáp va chạm thật mạnh vào cùng một chỗ, thân thể mất đi linh hồn từ trên tọa kỵ ngã xuống, long thú mất đi chủ nhân rít gào vươn chi trước bén nhọn lên xẹt qua phía trên toàn bộ yên cương, phát ra tạp âm chói tai. Long kỵ sĩ đang lúc lưu lại khoảng cách rõ ràng là quá ngắn, nhóm long kỵ sĩ thứ 2 căn bản là không kịp thu lại quán tính cường đại của địa hành long, va thật mạnh vào long kỵ sĩ vẫn còn đứng thẳng bất động cùng với trọng kỵ sĩ, long kỵ sĩ vẽ nên 1 đường cong ngã vật xuống đất, tựa hồ có thể nghe thấy tiếng xương gãy vỡ phát ra.
Bọn kỵ sĩ mất đi trường thương lập tức rút ra trọng kiếm ở thắt lưng, ra sức bổ về phía đầu địa hành long có độ cao tương đương với mình ―― Ở nhóm xung phong đợt đầu tiên, đế quốc trọng kỵ sĩ thắng thảm về mặt chiến lực hẳn là cao hơn so với địa hành long kỵ sĩ, nhất là trọng kỵ sĩ giáp đỏ ở 2 cánh, trong trận đối đầu giữa các kỵ sĩ, trọng kỵ sĩ còn sống sót càng nhiều thì trọng kỵ sĩ càng thắng lợi. Điều này nằm trong dự đoán của chúng ta, có điều tại sao càng ở 2 cánh thì tỷ lệ thắng lợi càng cao, trong khi trọng kỵ sĩ ở trung tâm căn bản là toàn quân mất sạch, đây là điều mà chúng ta thực sự không ngờ tới.
Các địa hành long kỵ sĩ phía sau cũng phát hiện ra điều đó bèn rất nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, đem trọng điểm đột kích điều chỉnh về phía trọng kỵ sĩ nhiều màu sắc ở trung gian, về phần đám quái vật sắt thép ở bên ngoài thì giao lại cho đám trọng bộ binh phía sau.
Hai cánh khinh kỵ binh với tốc độ xung phong cực cao đến sau cũng phải chịu lỗ lớn, bọn họ không ngờ rằng sau cuộc đối đầu giữa long kỵ sĩ cùng trọng kỵ sĩ với số lượng tương đương nhau lại vẫn còn một 1 lượng lớn trọng kỵ sĩ còn sống sót ―― Đối mặt với số lượng trọng kỵ sĩ bộ đội gần như là đồng dạng, 2 bách nhân đội khinh kỵ binh xếp theo bậc thang tiếp xúc đầu tiên trong nháy mắt đã biến mất giữa cơn lũ sắt thép. Trọng kỵ sĩ mất đi trọng kỵ sĩ thương cũng không phải hạng khinh kỵ binh sĩ có thể đối diện chống lại được, trọng kiếm màu đó huy động chặt đứt kỵ binh thương làm bằng gỗ, phối kiếm dài nhỏ của khinh kỵ binh căn bản không thể lưu lại vết chém nào trên cương giáp của trọng kỵ sĩ. Trọng kiếm ra sức chém, cổ khinh kỵ binh không có trọng giáp bảo hộ hiển nhiên không thể chống lại nổi trọng kiếm, đầu rơi mang theo nỗi sợ hãi cuối cùng trở thành “khúc côn cầu” trên chiến trường, máu tươi từ chiếc cổ đứt phun trào ra, tựa như màn khói lửa phun trào trên sân khấu chiến tranh… Chiến mã mang theo kỵ sĩ không đầu chạy tán loạn trên chiến trường, từng khối lớn máu thịt nhuốm đỏ áo giáp của trọng kỵ sĩ Hỏa Diễm kỵ sĩ đoàn.
Bách nhân trưởng phụ trách chỉ huy nhanh chóng phát ra mệnh lệnh mới, khinh kỵ sĩ 1 kích không trúng lập tức rút lui, mấy bách nhân đội kéo ra ngoài thoát ly khỏi phạm vi chiến đấu, lại quay trở về bản trận.
Điều duy nhất đáng để quan chỉ huy long kỵ sĩ cảm thấy vui mừng chính là, rốt cuộc sau khi 3 hàng địa hành long kỵ sĩ liên tục đánh thọc sâu vào không ngừng, kỵ sĩ của Pháp Tây Tư đại lục rốt cuộc đã xé toang được trung tâm trận doanh của đế quốc, phía sau địa hành long kỵ sĩ cùng với khinh kỵ sĩ xung phong ở ngay khu vực trung tâm vừa đục được là trọng binh đoàn của hùng nhân và bán thú nhân như 1 cái chêm đóng mạnh vào mũi đinh nhô ta từ trận doanh của đế quốc, chỉ ngắn ngủi 3 giây sau, phương trận của bộ binh đế quốc cũng đã vọt lên.
Đế quốc quân lần đầu tiên lãnh hội được sự đáng sợ của bộ binh Pháp Tây Tư ―― Điều này so với kỵ sĩ bộ đội của chúng quả thực là cách biệt một trời một vực. Đi hàng đầu là hùng nhân cao lớn thân vận tỏa tử giáp làm từ thép tinh khiết, 1 tay nâng thuẫn thép cao 1.7 mét, tay còn lại chẳng hề tốn sức nắm lang nha bổng khổng lồ dài 1.5 mét, đế quốc trọng kỵ sĩ vừa mới được nếm hương vị thắng lợi cơ hồ lại rơi vào nguy cơ bị hủy diệt ―― Địch nhân với diện mạo đáng ghê tởm gánh trọng lượng áo giáp cùng vũ khí tối thiểu cũng phải 200 cân, song điều này chẳng làm ảnh hưởng gì đến sự vận động của bọn chúng, hùng nhân trong lúc tiến lên ngửi thấy mùi máu tanh tức thì bạo phát bản năng của dã thú, đại đa số hùng nhân xông lên đầu tiên đều ném trọng thuẫn đi, gào rú nhảy vọt lên, lang nha bổng khổng lồ rít lên xẹt qua không trung, nện mạnh xuống thiết thuẫn cùng đại kiếm của trọng kỵ sĩ ―― hầu như tất cả không có ngoại lệ đều bị liêu xiêu, lang nha bổng lại múa tít bổ rầm rầm vào người trọng kỵ sĩ hoặc người tọa kỵ. Khôi giáp được làm từ sắt thép phát ra tiếng rền rĩ bất cam tâm rồi lập tức bị biến dạng, kỵ sĩ ầm ầm đổ xuống phía trước mũ giáp bịt kín phun đầy máu tươi màu đỏ sậm.
Ta vốn biết rằng, Sơn địa Ải nhân cũng có 1 số người sau khi gia nhập quân lữ sẽ trở thành thứ lợi khí chuyên dùng để đối phó với trọng kỵ sĩ ―― Đại chùy cỡ lớn cầm tay của Ải nhân đủ để đánh dập thân thể được bao bọc phía sau giáp kim loại, xem ra, về mặt này thì lực phá hoại của hùng nhân còn lớn hơn nhiều.
Trọng kỵ sĩ bị kẹp giữa hơn vạn bộ binh lập tức như sa phải vũng lầy, kỵ sĩ bị mất đi tính linh hoạt bị trọng bộ binh dễ dàng làm gỏi, bên Phạm tử tước chiến kỳ trọng kỵ sĩ rất nhanh chóng phát ra mệnh lệnh mới, ở giây cuối cùng, ước chừng có hơn phân nửa trọng kỵ sĩ từ tiền tuyến rút lui về phía sau, những trọng kỵ sĩ còn lại thì chẳng khác nào nhành hoa bị vùi dập hoàn toàn giữa cơn lũ 2 màu đen và đỏ.
Ở trên chiến trường kiểu này, lực lượng cá nhân chẳng là gì cả, cho dù trọng kỵ sĩ có thể chiến thắng được 1 bộ binh hùng nhân, nhưng nếu bên cạnh lại đồng thời có 2 tên khác ập tới, thì liệu còn có thể tránh được kiếp nạn sao? Kỵ sĩ có thể chạy được, còn chiến mã thì sao? Địch nhân như thủy triều ập tới sẽ cho ngươi một cơ hội để thở chắc?
Trong mắt Đại Thanh Sơn và Trì Ngạo Thiên, chúng ta đều thấy được sự lo lắng giống nhau ―― Trên chiến trường chính diện giao phong, tỷ lệ sống sót của Tiểu dong binh đoàn e rằng là vô cùng nhỏ.
Cục diện chiến trường ngay lập tức có sự biến đổi lớn, đế quốc quân vừa chiếm được ưu thế trong quá trình kỵ sĩ giao phong gặp phải quân đoàn dựa vào trọng bộ binh mà thành danh đến từ dị đại lục, còn chưa kịp đột kích thì trọng kỵ sĩ đã mau chóng thảm bại. Cán cân chiến tranh vừa mới lay động nghiêng một chút về phía đế quốc bắt đầu tăng tốc nghiêng trở lại phía Pháp Tây Tư quân đoàn.
Lúc ta cùng Đại Thanh Sơn báo cáo với Phạm tử tước, chúng ta từng miêu tả chính xác chiến lực của quân đội Pháp Tây Tư đại lục, hơn nữa cuối cùng còn nhấn mạnh vào binh lính hùng nhân suýt chút nữa khiến chúng ta sắp thành lại bại, có điều, thật không ngờ rằng Phạm tử tước căn bản là không nghe lọt tai.
Mới vừa hành quân được 600 mét, hùng nhân và bán thú nhân đã mai tang gọn 1 nhánh Hỏa Diễm trọng kỵ sĩ đoàn, đối diện với đám bộ binh nhiều màu sắc đang ùa tới, bọn chúng tiếp tục phóng ra lực xuyên thấu đáng sợ của mình ―― Trong lúc lang nha sóc, lang nha bổng múa may thì không có bất kỳ loại vũ khí nào có thể ngăn cản được, từ xa không ngừng chứng kiến các loại vũ khí của nhân loại bay vọt lên không trung, trong đó có đủ các loại vũ khí quen thuộc mà các dong binh của chúng ta vẫn thường dùng ―― Những thứ bị đánh bay không chỉ có vũ khí mà còn có cả thân thể nhân loại bị biến dạng, mất đầu…
Vũ khí khổng lồ cứ mỗi lần hạ xuống là như nắm đấm nện mạnh xuống mặt hồ tĩnh lặng, huyết hoa, huyết vụ tầng tầng bay lên, tiếng hò hét, tiếng rên rỉ, tiếng chửi mắng, tiếng rít gòi, tiếng kêu gọi hỗn loạn hòa lẫn với tiếng binh khí va vào nhau, ta có thể mơ hồ cảm giác thấy máu đang nhuốm sâu vào từng lỗ chân lông ―― Ngay đến 1 kẻ máu lạnh như Trì Ngạo Thiên mà cũng có thể thấy rõ trên mu bàn tay trắng trẻo của hắn đang nổi đầy gân xanh.
Phạm tử tước chẳng biết có phải là bị thảm cảnh trước mắt khiến cho kinh ngạc đến ngây người hay không mà rất lâu sau vẫn chưa thấy phát ra mệnh lệnh mới.
Quân đoàn được tạo thành từ hùng nhân và bán thú nhân tiếp tục màn trình diễn máu me của chúng, trong binh lính đế quốc đã có những dấu hiệu của sự tan tác, bộ phận binh lính xếp sau đã không còn biết là nên tiếp tục xung phong lên trước chịu chết hay là rút lui chạy trối chết về phía sau 40 phương trận hình con nhím do trọng bộ binh xếp thành ―― Đương nhiên, kết cục thu về phỏng chừng cũng chỉ có một.
Điều duy nhất khiến chúng ta vui mừng chính là, đối lập hẳn với các kỵ sĩ ở giữa, 4 phương trận bộ binh trường chiến thương khổng lồ ở 2 bên vẫn tiếp tục sử dụng chiến thương khổng lồ để ép chặt vào binh lính hùng nhân, bất cứ tên hùng nhân nào nhảy vọt lên định lướt qua rừng thương để sáp nhập vào phương trận thì đều bị trường thương từ hậu trận đâm ra xuyên thấu cho nát bấy giữa không trung, tiếp đó trường thương lại luân phiên thay đổi trong lúc thi thể rơi xuống trước phương trận. Cũng chính nhờ 4 phương trận trường thương binh này cố gắng duy trì khiến cho cán cân chiến tranh không nghiêng hẳn về phía bàn cân của quân đoàn dị đại lục.
Ngay khi chúng ta còn đang trao đổi xem liệu trong trận giao phong đầu tiên này, đế quốc trận doanh còn có thể duy trì được bao lâu, thì cục diện chiến trường lại một lần nữa xảy ra biến hóa lớn.
Quân đoàn hùng nhân và bán thú nhân sau khi hành quân được chừng hơn 800 dặm xô xát với ít nhất 4.000 binh lính đế quốc, rốt cuộc đã xung phong đến trước bức tường sắt thép vốn chờ đợi bọn chúng đã lâu, 40 phương trận khổng lồ, mỗi phương trận được tạo thành từ hơn 50 chiếc trường thương, phía sau là 30 người hợp thành 1 tổ trường cung thủ.
Kèn xương sư tử biển rúc lên, tiếng kèn bén nhọn truyền mệnh lệnh mới ra 40 phương trận, đồng thời khi bên dưới Phạm tử tước tiếng trống cũng vang vọng. 2 chiến sĩ cao lớn uy mãnh thái dương gồ lên mồ hôi tuôn đầy trên khuôn mặt, mỗi người nâng cao 1 chiếc dùi đồng dài tới 1.2 mét, dùng hết sức nện xuống lớp da trên bề mặt trống ―― Nghe nói nếu được làm bằng da rồng thực sự thì tiếng trống phát ra sẽ không thua kém gì tiếng rồng ngâm. 40 phương trận trọng bộ binh đồng thời động đậy, cứ mỗi lần tiếng trống vang lên, các nhóm trọng bộ binh lại đồng thời tiến 1 bước về phía trước. Trận đồ hình trăng khuyết sau 5 tiếng trống đã biến thành trận đồ hình vòm cung, những lối đi tạo ra trong lúc xuất binh đã hoàn toàn biến mất ―― Hơn 1.000 cây trường thương xếp chỉnh tề lập thành 1 dãy hành lang tử vong kéo dài.
Chẳng có gì phải nghi ngờ, năng lực tác chiến của hùng nhân cùng với bán thú nhân vượt xa so với khả năng của con người, có điều, trong quá trình hành quân kéo dài tới hơn 1.000 mét, những kẻ yếu thì đã bỏ mạng dưới rường thương mưa máu, kẻ mạnh sau khi liên tục chém giết cũng đã đạt đến cực hạn thể lực của bản thân, trận hình xung phong thì vốn đợi lệnh xung trận đã lâu, điều này đã vượt tầm thảo luận về năng lực tác chiến của từng binh sĩ.
Tiếng trống trận đột nhiên dồn dập, phương trận trường thương 2 bên cũng hé ra nụ cười tử vong, trên bầu trời là mưa tên ồ ạt giáng xuống, ở phía trước là cạm bẫy tử thần rình rập, mặc dù mặt sau long kỵ sĩ cờ xí của bộ binh liên tục thay đổi, song, bất kể là kết thành trận hay lui lại, binh lính đế quốc hiển nhiên cũng sẽ không để cho chúng có thời gian ―― Dùng không gian cùng với hơn 4.000 binh lính đổi lấy ưu thế, bất kể là kẻ nào cũng đều trân trọng.
Đột kích sâu 400~500 mét, rộng 250 mets~300 mét, 1 chữ tử vong khổng lồ đã được Phạm tử tước vạch xuống trước trận trên vùng đại thảo nguyên ở bờ bắc Sư Tử hà. Binh lính đế quốc thành thục dựa theo hàng ngũ sắp xếp của mình, rất nhanh chóng đem trường thương đồng thời đâm ra, sau đó lập tức rút về, tiếp theo lại đợi đến lượt của mình rồi lại đâm ra…
Nếu nói vừa rồi hùng nhân chiến sĩ cùng với bán thú nhân chiến sĩ là bạo ngược đồ sát… Thì hiện tại biểu hiện của trường thương binh chính là trắng trợn hành hạ cho đến chết, bính lính được huấn luyện nghiêm chỉnh chỉ đơn giản nghe theo nhịp trống mà tiến hành các động tác: tiến lên, ám sát, bạt thương. Binh lính cường hãn của dị đại lục dùng tấm chắn uổng công ngăn cản những mũi thương đâm ra như rừng, không ngừng xuyên qua những khe hở giữa những tấm chắn, xuyên vào thân thể cường tráng của binh lính dị đại lục, giữa tiếng dã thú gầm rú, bọn lính biến thành những bao cát đổ rầm rầm xuống. Cứ mỗi lần chiến thương rút ra, trong cơ thể hết sức tráng kiện lại lập tức phun ra huyết tương nồng đậm. Mũi chiến thương rất nhanh chóng bị máu thịt ma sát làm lộ ra bản sắc sắt thép, huyết tương dọc theo trường thương uốn lượn đổ xuống, trên khôi giáp của các trọng bộ binh xếp hàng đầu tiên, lớp bụi đất đầu tiên nhanh chóng bị huyết tương rửa sạch, sau đó lại bám chặt bụi vào, hỏa sư tử phía trước tấm chắn tức thì bị máu tươi nhuốm đẫm trông vô cùng bạo ngược.
Ở giữa phương trận 2 bên tựa hồ còn có lính trường kích phụ trách chuyên môn, sử dụng lưỡi kích để đâm chết địch nhân bị ngã ra đất vẫn còn động đậy.
Trong ngôn ngữ của nhân loại vốn có thành ngữ “Ngoài tầm tay với”, ta lần này mới thực sự hiểu hết được ý nghĩa của những chữ này. Dưới trướng Hoàng kim long kỵ sĩ ít nhất vẫn còn hơn 10.000 bộ đội, có điều, khoảng cách tới chỗ nhánh bộ đội gần nhất vẫn còn tới hơn 500 mét, cho dù hắn có xua toàn bộ binh lực lên trợ giúp thì cũng chẳng làm ảnh hưởng gì nhiều đến kết cục, trận giết choc có lẽ cũng kịp đặt dấu chấm hết trước khi viện binh kịp tới nơi. Hơn nữa, bộ binh hành quân đường dài rất dễ lại rơi vào cạm bẫy giống như vừa rồi.
Ở 2 bên chiến trường chính, 2 trung đội khinh kỵ binh vừa mới thoát ly bản trận đế quốc lúc này cũng có định nghĩa mới, lúc này họ ở thế vô cùng thuận lợi, tiến lên ―― có thể chặn đường hành quân của bộ binh cứu viện của đối phương ―― nếu đem bộ binh ra đối đầu với kỵ sĩ, kết cục thắng bại là không cần phải nghĩ; lui lại ―― sau khi bộ binh thoát ly khỏi bản trận, những khinh kỵ binh này có thể chia tách hoàn toàn đường rút lui của long kỵ sĩ dưới sự bảo hộ của bộ binh, cung tiễn thủ và các tăng lữ.
Đế quốc trọng kỵ binh vừa mới rút khỏi chiến tranh lại tập kết ở phía sau bản trận của quân đế quốc.
Điều khiến chúng ta nhìn không ra là, vừa rồi, long kỵ sĩ vì muốn nhất kích tất sát, nên ngay đợt tấn công đầu tiên hầu hết là phái ra toàn bộ trọng bộ binh của chúng, trong số 10.000 binh lính còn lại hầu hết tới hơn 70% là lang nhân khinh bộ binh.
Mưu sâu tựa rắn rết, đó là ý chung trong mắt mấy người chúng ta. Lúc trọng bộ binh Pháp Tây Tư khởi xướng xung phong, lại có đủ phương trận chỉnh tề, phương trận thú nhân tương tự đối với phương trận của binh lính nhân loại rõ ràng là có ưu thế rất lớn. Hy sinh 4.000 binh lính chiến lực yếu kém làm mồi nhữ, dùng máu dẫn dụ chiến sĩ thú nhân đổ xô vào chém giết cuối cùng phá hỏng hoàn toàn trận hình của đối phương… Phạm tử tước quả thực là giảo hoạt số một. Có điều, mồi nhử để hy sinh là quá lớn.
Cán cân chiến tranh đang nghiêng bỗng dừng lại, lại chuyển hướng về phía đế quốc, chiến tranh tựa hồ sắp kết thúc rồi.
Đế quốc trường cung thủ lập tức dời mục tiêu tấn công, mưa tên lại từ trên không trung hạ xuống, giữa tiếng thét bi thảm hàng loạt nhân mã ầm ầm đổ xuống, máu tươi từ cổ, thân thể phun ra, thân thể màu trắng lập tức bị suối máu màu đỏ phủ kín, những chiếc lông vừa rồi vẫn còn phiêu dật trong gió bị máu cùng bùn dính bết lại một chỗ, 4 vó trên mặt đất giật giật, nhân mã cung tiễn thủ cũng không có áo giáp, ít nhất là 2 tiểu đội được lập thành từ 100 người biến mất ―― Cờ xí nhân mã tại Pháp Tây Tư bản trận rất nhanh chóng phát ra mệnh lệnh mới, đám nhân mã hò hét từ hàng ngang thu hẹp diện tích lại trở thành 1 cánh quân, lẩn vào phía sau đám bụi đất bay lên do bộ binh kéo đến.
Phạm tử tước bên cạnh liên tục giơ cao 3 mặt cờ xí, 2 bên khinh kỵ sĩ đại đột nhiên thoát ly khỏi bản trận lao về phía xa Cơ hồ tất cả mọi người đều giật mình quan sát đám binh lính lâm trận bỏ chạy nọ, tiếp theo, đám bộ binh với sắc thái sặc sỡ và số lượng lớn nhất trong đội ngũ có tới hơn phân nửa từ trung tâm đội ngũ tách ra hò hét xông ra ngoài (sau trận chiến ta mới biết, hóa ra toàn bộ đám này đều là vũ trang tư nhân của đế quốc quý tộc)
Từ phía sau, 2 trung đội lính trường thương xếp thành 4 phương trận chỉnh tề, lính trường thương phía trước giơ lên đại thuẫn cao lớn trong tay, binh lính phía sau đem trường thương từ trên vai binh lính phía trước đâm ra xa, 4 binh lính phía ngoài cùng sử dụng chung 1 cây chiến mâu cực dài, chỉ tính riêng cạnh ngoài cũng phải dài đến 3, 4 mét. Ở giữa mỗi phương trận đều có hơn 20 đội binh lính cổ nhạc. Trên cổ bọn họ đều treo những chiếc trống trận nhỏ, ở bên hông ló ra những chiếc kèn lớn, ở giữa là 1 cây sáo tay dài, tiếng sáo tay dễ nghe nổi lên, xen lẫn những đợt trống trận dồn dập, 4 phương trận lính trường thương dậm nhịp theo tiếng trống hình thành 2 cánh hình chữ V áp tới.
Tất cả chỉ phát sinh trong vỏn vẹn có 10 giây.
Trận chiến sắt và théo đã xảy ra… Ở phía chính diện địa hành long cùng trọng kỵ sĩ phát ra tiếng hò hét cuối cùng, long thương dài hơn 3 mét cùng trọng kỵ sĩ thương dài gần 3 mét cơ hồ là cùng đâm ra, hầu như là cùng 1 lúc, trọng kỵ sĩ và địa hành long kỵ sĩ đều giơ lên trọng thuẫn của mình ra sức hướng về phía trường thương đang đâm tới từ bên đối diện, dưới quán tính cực kỳ lớn, đại đa số trọng thuẫn bị hất bay, cự thuẫn màu đỏ, màu đen bị xé nát trên không trung… Những kỵ sĩ đi đầu gần như không ngừng sống mái, đa số long thương cùng với kỵ sĩ thương đồng thời xuyên qua người mà ra, có một số long kỵ sĩ thậm chí còn bị đâm thương từ trên tọa kỵ giật xuống. Máu ngừng trong nháy mắt rồi từ phía sau thân thể phun ra ào ào, địa hành long cùng với chiến mã khoác trọng giáp va chạm thật mạnh vào cùng một chỗ, thân thể mất đi linh hồn từ trên tọa kỵ ngã xuống, long thú mất đi chủ nhân rít gào vươn chi trước bén nhọn lên xẹt qua phía trên toàn bộ yên cương, phát ra tạp âm chói tai. Long kỵ sĩ đang lúc lưu lại khoảng cách rõ ràng là quá ngắn, nhóm long kỵ sĩ thứ 2 căn bản là không kịp thu lại quán tính cường đại của địa hành long, va thật mạnh vào long kỵ sĩ vẫn còn đứng thẳng bất động cùng với trọng kỵ sĩ, long kỵ sĩ vẽ nên 1 đường cong ngã vật xuống đất, tựa hồ có thể nghe thấy tiếng xương gãy vỡ phát ra.
Bọn kỵ sĩ mất đi trường thương lập tức rút ra trọng kiếm ở thắt lưng, ra sức bổ về phía đầu địa hành long có độ cao tương đương với mình ―― Ở nhóm xung phong đợt đầu tiên, đế quốc trọng kỵ sĩ thắng thảm về mặt chiến lực hẳn là cao hơn so với địa hành long kỵ sĩ, nhất là trọng kỵ sĩ giáp đỏ ở 2 cánh, trong trận đối đầu giữa các kỵ sĩ, trọng kỵ sĩ còn sống sót càng nhiều thì trọng kỵ sĩ càng thắng lợi. Điều này nằm trong dự đoán của chúng ta, có điều tại sao càng ở 2 cánh thì tỷ lệ thắng lợi càng cao, trong khi trọng kỵ sĩ ở trung tâm căn bản là toàn quân mất sạch, đây là điều mà chúng ta thực sự không ngờ tới.
Các địa hành long kỵ sĩ phía sau cũng phát hiện ra điều đó bèn rất nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, đem trọng điểm đột kích điều chỉnh về phía trọng kỵ sĩ nhiều màu sắc ở trung gian, về phần đám quái vật sắt thép ở bên ngoài thì giao lại cho đám trọng bộ binh phía sau.
Hai cánh khinh kỵ binh với tốc độ xung phong cực cao đến sau cũng phải chịu lỗ lớn, bọn họ không ngờ rằng sau cuộc đối đầu giữa long kỵ sĩ cùng trọng kỵ sĩ với số lượng tương đương nhau lại vẫn còn một 1 lượng lớn trọng kỵ sĩ còn sống sót ―― Đối mặt với số lượng trọng kỵ sĩ bộ đội gần như là đồng dạng, 2 bách nhân đội khinh kỵ binh xếp theo bậc thang tiếp xúc đầu tiên trong nháy mắt đã biến mất giữa cơn lũ sắt thép. Trọng kỵ sĩ mất đi trọng kỵ sĩ thương cũng không phải hạng khinh kỵ binh sĩ có thể đối diện chống lại được, trọng kiếm màu đó huy động chặt đứt kỵ binh thương làm bằng gỗ, phối kiếm dài nhỏ của khinh kỵ binh căn bản không thể lưu lại vết chém nào trên cương giáp của trọng kỵ sĩ. Trọng kiếm ra sức chém, cổ khinh kỵ binh không có trọng giáp bảo hộ hiển nhiên không thể chống lại nổi trọng kiếm, đầu rơi mang theo nỗi sợ hãi cuối cùng trở thành “khúc côn cầu” trên chiến trường, máu tươi từ chiếc cổ đứt phun trào ra, tựa như màn khói lửa phun trào trên sân khấu chiến tranh… Chiến mã mang theo kỵ sĩ không đầu chạy tán loạn trên chiến trường, từng khối lớn máu thịt nhuốm đỏ áo giáp của trọng kỵ sĩ Hỏa Diễm kỵ sĩ đoàn.
Bách nhân trưởng phụ trách chỉ huy nhanh chóng phát ra mệnh lệnh mới, khinh kỵ sĩ 1 kích không trúng lập tức rút lui, mấy bách nhân đội kéo ra ngoài thoát ly khỏi phạm vi chiến đấu, lại quay trở về bản trận.
Điều duy nhất đáng để quan chỉ huy long kỵ sĩ cảm thấy vui mừng chính là, rốt cuộc sau khi 3 hàng địa hành long kỵ sĩ liên tục đánh thọc sâu vào không ngừng, kỵ sĩ của Pháp Tây Tư đại lục rốt cuộc đã xé toang được trung tâm trận doanh của đế quốc, phía sau địa hành long kỵ sĩ cùng với khinh kỵ sĩ xung phong ở ngay khu vực trung tâm vừa đục được là trọng binh đoàn của hùng nhân và bán thú nhân như 1 cái chêm đóng mạnh vào mũi đinh nhô ta từ trận doanh của đế quốc, chỉ ngắn ngủi 3 giây sau, phương trận của bộ binh đế quốc cũng đã vọt lên.
Đế quốc quân lần đầu tiên lãnh hội được sự đáng sợ của bộ binh Pháp Tây Tư ―― Điều này so với kỵ sĩ bộ đội của chúng quả thực là cách biệt một trời một vực. Đi hàng đầu là hùng nhân cao lớn thân vận tỏa tử giáp làm từ thép tinh khiết, 1 tay nâng thuẫn thép cao 1.7 mét, tay còn lại chẳng hề tốn sức nắm lang nha bổng khổng lồ dài 1.5 mét, đế quốc trọng kỵ sĩ vừa mới được nếm hương vị thắng lợi cơ hồ lại rơi vào nguy cơ bị hủy diệt ―― Địch nhân với diện mạo đáng ghê tởm gánh trọng lượng áo giáp cùng vũ khí tối thiểu cũng phải 200 cân, song điều này chẳng làm ảnh hưởng gì đến sự vận động của bọn chúng, hùng nhân trong lúc tiến lên ngửi thấy mùi máu tanh tức thì bạo phát bản năng của dã thú, đại đa số hùng nhân xông lên đầu tiên đều ném trọng thuẫn đi, gào rú nhảy vọt lên, lang nha bổng khổng lồ rít lên xẹt qua không trung, nện mạnh xuống thiết thuẫn cùng đại kiếm của trọng kỵ sĩ ―― hầu như tất cả không có ngoại lệ đều bị liêu xiêu, lang nha bổng lại múa tít bổ rầm rầm vào người trọng kỵ sĩ hoặc người tọa kỵ. Khôi giáp được làm từ sắt thép phát ra tiếng rền rĩ bất cam tâm rồi lập tức bị biến dạng, kỵ sĩ ầm ầm đổ xuống phía trước mũ giáp bịt kín phun đầy máu tươi màu đỏ sậm.
Ta vốn biết rằng, Sơn địa Ải nhân cũng có 1 số người sau khi gia nhập quân lữ sẽ trở thành thứ lợi khí chuyên dùng để đối phó với trọng kỵ sĩ ―― Đại chùy cỡ lớn cầm tay của Ải nhân đủ để đánh dập thân thể được bao bọc phía sau giáp kim loại, xem ra, về mặt này thì lực phá hoại của hùng nhân còn lớn hơn nhiều.
Trọng kỵ sĩ bị kẹp giữa hơn vạn bộ binh lập tức như sa phải vũng lầy, kỵ sĩ bị mất đi tính linh hoạt bị trọng bộ binh dễ dàng làm gỏi, bên Phạm tử tước chiến kỳ trọng kỵ sĩ rất nhanh chóng phát ra mệnh lệnh mới, ở giây cuối cùng, ước chừng có hơn phân nửa trọng kỵ sĩ từ tiền tuyến rút lui về phía sau, những trọng kỵ sĩ còn lại thì chẳng khác nào nhành hoa bị vùi dập hoàn toàn giữa cơn lũ 2 màu đen và đỏ.
Ở trên chiến trường kiểu này, lực lượng cá nhân chẳng là gì cả, cho dù trọng kỵ sĩ có thể chiến thắng được 1 bộ binh hùng nhân, nhưng nếu bên cạnh lại đồng thời có 2 tên khác ập tới, thì liệu còn có thể tránh được kiếp nạn sao? Kỵ sĩ có thể chạy được, còn chiến mã thì sao? Địch nhân như thủy triều ập tới sẽ cho ngươi một cơ hội để thở chắc?
Trong mắt Đại Thanh Sơn và Trì Ngạo Thiên, chúng ta đều thấy được sự lo lắng giống nhau ―― Trên chiến trường chính diện giao phong, tỷ lệ sống sót của Tiểu dong binh đoàn e rằng là vô cùng nhỏ.
Cục diện chiến trường ngay lập tức có sự biến đổi lớn, đế quốc quân vừa chiếm được ưu thế trong quá trình kỵ sĩ giao phong gặp phải quân đoàn dựa vào trọng bộ binh mà thành danh đến từ dị đại lục, còn chưa kịp đột kích thì trọng kỵ sĩ đã mau chóng thảm bại. Cán cân chiến tranh vừa mới lay động nghiêng một chút về phía đế quốc bắt đầu tăng tốc nghiêng trở lại phía Pháp Tây Tư quân đoàn.
Lúc ta cùng Đại Thanh Sơn báo cáo với Phạm tử tước, chúng ta từng miêu tả chính xác chiến lực của quân đội Pháp Tây Tư đại lục, hơn nữa cuối cùng còn nhấn mạnh vào binh lính hùng nhân suýt chút nữa khiến chúng ta sắp thành lại bại, có điều, thật không ngờ rằng Phạm tử tước căn bản là không nghe lọt tai.
Mới vừa hành quân được 600 mét, hùng nhân và bán thú nhân đã mai tang gọn 1 nhánh Hỏa Diễm trọng kỵ sĩ đoàn, đối diện với đám bộ binh nhiều màu sắc đang ùa tới, bọn chúng tiếp tục phóng ra lực xuyên thấu đáng sợ của mình ―― Trong lúc lang nha sóc, lang nha bổng múa may thì không có bất kỳ loại vũ khí nào có thể ngăn cản được, từ xa không ngừng chứng kiến các loại vũ khí của nhân loại bay vọt lên không trung, trong đó có đủ các loại vũ khí quen thuộc mà các dong binh của chúng ta vẫn thường dùng ―― Những thứ bị đánh bay không chỉ có vũ khí mà còn có cả thân thể nhân loại bị biến dạng, mất đầu…
Vũ khí khổng lồ cứ mỗi lần hạ xuống là như nắm đấm nện mạnh xuống mặt hồ tĩnh lặng, huyết hoa, huyết vụ tầng tầng bay lên, tiếng hò hét, tiếng rên rỉ, tiếng chửi mắng, tiếng rít gòi, tiếng kêu gọi hỗn loạn hòa lẫn với tiếng binh khí va vào nhau, ta có thể mơ hồ cảm giác thấy máu đang nhuốm sâu vào từng lỗ chân lông ―― Ngay đến 1 kẻ máu lạnh như Trì Ngạo Thiên mà cũng có thể thấy rõ trên mu bàn tay trắng trẻo của hắn đang nổi đầy gân xanh.
Phạm tử tước chẳng biết có phải là bị thảm cảnh trước mắt khiến cho kinh ngạc đến ngây người hay không mà rất lâu sau vẫn chưa thấy phát ra mệnh lệnh mới.
Quân đoàn được tạo thành từ hùng nhân và bán thú nhân tiếp tục màn trình diễn máu me của chúng, trong binh lính đế quốc đã có những dấu hiệu của sự tan tác, bộ phận binh lính xếp sau đã không còn biết là nên tiếp tục xung phong lên trước chịu chết hay là rút lui chạy trối chết về phía sau 40 phương trận hình con nhím do trọng bộ binh xếp thành ―― Đương nhiên, kết cục thu về phỏng chừng cũng chỉ có một.
Điều duy nhất khiến chúng ta vui mừng chính là, đối lập hẳn với các kỵ sĩ ở giữa, 4 phương trận bộ binh trường chiến thương khổng lồ ở 2 bên vẫn tiếp tục sử dụng chiến thương khổng lồ để ép chặt vào binh lính hùng nhân, bất cứ tên hùng nhân nào nhảy vọt lên định lướt qua rừng thương để sáp nhập vào phương trận thì đều bị trường thương từ hậu trận đâm ra xuyên thấu cho nát bấy giữa không trung, tiếp đó trường thương lại luân phiên thay đổi trong lúc thi thể rơi xuống trước phương trận. Cũng chính nhờ 4 phương trận trường thương binh này cố gắng duy trì khiến cho cán cân chiến tranh không nghiêng hẳn về phía bàn cân của quân đoàn dị đại lục.
Ngay khi chúng ta còn đang trao đổi xem liệu trong trận giao phong đầu tiên này, đế quốc trận doanh còn có thể duy trì được bao lâu, thì cục diện chiến trường lại một lần nữa xảy ra biến hóa lớn.
Quân đoàn hùng nhân và bán thú nhân sau khi hành quân được chừng hơn 800 dặm xô xát với ít nhất 4.000 binh lính đế quốc, rốt cuộc đã xung phong đến trước bức tường sắt thép vốn chờ đợi bọn chúng đã lâu, 40 phương trận khổng lồ, mỗi phương trận được tạo thành từ hơn 50 chiếc trường thương, phía sau là 30 người hợp thành 1 tổ trường cung thủ.
Kèn xương sư tử biển rúc lên, tiếng kèn bén nhọn truyền mệnh lệnh mới ra 40 phương trận, đồng thời khi bên dưới Phạm tử tước tiếng trống cũng vang vọng. 2 chiến sĩ cao lớn uy mãnh thái dương gồ lên mồ hôi tuôn đầy trên khuôn mặt, mỗi người nâng cao 1 chiếc dùi đồng dài tới 1.2 mét, dùng hết sức nện xuống lớp da trên bề mặt trống ―― Nghe nói nếu được làm bằng da rồng thực sự thì tiếng trống phát ra sẽ không thua kém gì tiếng rồng ngâm. 40 phương trận trọng bộ binh đồng thời động đậy, cứ mỗi lần tiếng trống vang lên, các nhóm trọng bộ binh lại đồng thời tiến 1 bước về phía trước. Trận đồ hình trăng khuyết sau 5 tiếng trống đã biến thành trận đồ hình vòm cung, những lối đi tạo ra trong lúc xuất binh đã hoàn toàn biến mất ―― Hơn 1.000 cây trường thương xếp chỉnh tề lập thành 1 dãy hành lang tử vong kéo dài.
Chẳng có gì phải nghi ngờ, năng lực tác chiến của hùng nhân cùng với bán thú nhân vượt xa so với khả năng của con người, có điều, trong quá trình hành quân kéo dài tới hơn 1.000 mét, những kẻ yếu thì đã bỏ mạng dưới rường thương mưa máu, kẻ mạnh sau khi liên tục chém giết cũng đã đạt đến cực hạn thể lực của bản thân, trận hình xung phong thì vốn đợi lệnh xung trận đã lâu, điều này đã vượt tầm thảo luận về năng lực tác chiến của từng binh sĩ.
Tiếng trống trận đột nhiên dồn dập, phương trận trường thương 2 bên cũng hé ra nụ cười tử vong, trên bầu trời là mưa tên ồ ạt giáng xuống, ở phía trước là cạm bẫy tử thần rình rập, mặc dù mặt sau long kỵ sĩ cờ xí của bộ binh liên tục thay đổi, song, bất kể là kết thành trận hay lui lại, binh lính đế quốc hiển nhiên cũng sẽ không để cho chúng có thời gian ―― Dùng không gian cùng với hơn 4.000 binh lính đổi lấy ưu thế, bất kể là kẻ nào cũng đều trân trọng.
Đột kích sâu 400~500 mét, rộng 250 mets~300 mét, 1 chữ tử vong khổng lồ đã được Phạm tử tước vạch xuống trước trận trên vùng đại thảo nguyên ở bờ bắc Sư Tử hà. Binh lính đế quốc thành thục dựa theo hàng ngũ sắp xếp của mình, rất nhanh chóng đem trường thương đồng thời đâm ra, sau đó lập tức rút về, tiếp theo lại đợi đến lượt của mình rồi lại đâm ra…
Nếu nói vừa rồi hùng nhân chiến sĩ cùng với bán thú nhân chiến sĩ là bạo ngược đồ sát… Thì hiện tại biểu hiện của trường thương binh chính là trắng trợn hành hạ cho đến chết, bính lính được huấn luyện nghiêm chỉnh chỉ đơn giản nghe theo nhịp trống mà tiến hành các động tác: tiến lên, ám sát, bạt thương. Binh lính cường hãn của dị đại lục dùng tấm chắn uổng công ngăn cản những mũi thương đâm ra như rừng, không ngừng xuyên qua những khe hở giữa những tấm chắn, xuyên vào thân thể cường tráng của binh lính dị đại lục, giữa tiếng dã thú gầm rú, bọn lính biến thành những bao cát đổ rầm rầm xuống. Cứ mỗi lần chiến thương rút ra, trong cơ thể hết sức tráng kiện lại lập tức phun ra huyết tương nồng đậm. Mũi chiến thương rất nhanh chóng bị máu thịt ma sát làm lộ ra bản sắc sắt thép, huyết tương dọc theo trường thương uốn lượn đổ xuống, trên khôi giáp của các trọng bộ binh xếp hàng đầu tiên, lớp bụi đất đầu tiên nhanh chóng bị huyết tương rửa sạch, sau đó lại bám chặt bụi vào, hỏa sư tử phía trước tấm chắn tức thì bị máu tươi nhuốm đẫm trông vô cùng bạo ngược.
Ở giữa phương trận 2 bên tựa hồ còn có lính trường kích phụ trách chuyên môn, sử dụng lưỡi kích để đâm chết địch nhân bị ngã ra đất vẫn còn động đậy.
Trong ngôn ngữ của nhân loại vốn có thành ngữ “Ngoài tầm tay với”, ta lần này mới thực sự hiểu hết được ý nghĩa của những chữ này. Dưới trướng Hoàng kim long kỵ sĩ ít nhất vẫn còn hơn 10.000 bộ đội, có điều, khoảng cách tới chỗ nhánh bộ đội gần nhất vẫn còn tới hơn 500 mét, cho dù hắn có xua toàn bộ binh lực lên trợ giúp thì cũng chẳng làm ảnh hưởng gì nhiều đến kết cục, trận giết choc có lẽ cũng kịp đặt dấu chấm hết trước khi viện binh kịp tới nơi. Hơn nữa, bộ binh hành quân đường dài rất dễ lại rơi vào cạm bẫy giống như vừa rồi.
Ở 2 bên chiến trường chính, 2 trung đội khinh kỵ binh vừa mới thoát ly bản trận đế quốc lúc này cũng có định nghĩa mới, lúc này họ ở thế vô cùng thuận lợi, tiến lên ―― có thể chặn đường hành quân của bộ binh cứu viện của đối phương ―― nếu đem bộ binh ra đối đầu với kỵ sĩ, kết cục thắng bại là không cần phải nghĩ; lui lại ―― sau khi bộ binh thoát ly khỏi bản trận, những khinh kỵ binh này có thể chia tách hoàn toàn đường rút lui của long kỵ sĩ dưới sự bảo hộ của bộ binh, cung tiễn thủ và các tăng lữ.
Đế quốc trọng kỵ binh vừa mới rút khỏi chiến tranh lại tập kết ở phía sau bản trận của quân đế quốc.
Điều khiến chúng ta nhìn không ra là, vừa rồi, long kỵ sĩ vì muốn nhất kích tất sát, nên ngay đợt tấn công đầu tiên hầu hết là phái ra toàn bộ trọng bộ binh của chúng, trong số 10.000 binh lính còn lại hầu hết tới hơn 70% là lang nhân khinh bộ binh.
Mưu sâu tựa rắn rết, đó là ý chung trong mắt mấy người chúng ta. Lúc trọng bộ binh Pháp Tây Tư khởi xướng xung phong, lại có đủ phương trận chỉnh tề, phương trận thú nhân tương tự đối với phương trận của binh lính nhân loại rõ ràng là có ưu thế rất lớn. Hy sinh 4.000 binh lính chiến lực yếu kém làm mồi nhữ, dùng máu dẫn dụ chiến sĩ thú nhân đổ xô vào chém giết cuối cùng phá hỏng hoàn toàn trận hình của đối phương… Phạm tử tước quả thực là giảo hoạt số một. Có điều, mồi nhử để hy sinh là quá lớn.
Cán cân chiến tranh đang nghiêng bỗng dừng lại, lại chuyển hướng về phía đế quốc, chiến tranh tựa hồ sắp kết thúc rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.