Đồng Đội Heo Mỗi Ngày Đều Bị Lật Xe

Chương 2: Trường nội trú (2)

A Hắc Hắc Hắc

15/02/2023

Nếu là như thường lệ thì Bạch Vấn Hạ nhất định sẽ cười xã giao để chào hỏi mọi người, trao dồi tình cảm... Nhưng để phù hợp với thiết lập đồng đội heo thì sao có thể làm như vậy được!

Đừng nói đến những người xung quanh, ngay cả khán giả xem livestream cũng không khỏi cảm thấy tiếc nuối.

【 Dáng vẻ đẹp mắt như vậy mà lại là bình hoa sao? 】

【 Trước khi tiến vào phó bản thì đã có hướng dẫn cho người mới rồi, vậy mà còn có người không biết chuyện gì đang xảy ra sao, nhưng nhìn bộ dạng này hoàn toàn không giống giả vờ... Chẳng lẽ IQ của hắn thật sự là âm vô cực? 】

【 Nói vậy cũng quá lãng phí giá trị nhan sắc rồi! Tui thấy người này tuyệt đối không sống nổi trong phó bản đầu tiên đâu! 】

...

Trịnh Hoàn nhanh chóng phản ứng lại, mặc dù gã chưa từng thấy qua đồng đội heo nào nhưng trong thế giới trò chơi tồn tại những người như vậy thì cũng không có gì lạ, huống chi người mới đôi khi càng dễ lừa gạt. Đương nhiên, nếu không phải vì giá trị nhan sắc của Bạch Vấn Hạ quá cao thì gã chắn chắn cũng không thèm để ý đến, trực tiếp để người mới này tự sinh tự diệt.

"Đừng căng thẳng, chúng tôi không có ác ý gì đâu." Trong lòng Trịnh Hoàn vô cùng khinh thường nhưng ngoài mặt lại đi trấn an, giải thích bản thân tuyệt đối không có ý làm hại hắn, Bạch Vấn Hạ lúc này mới bình tĩnh lại, tỏ vẻ tin tưởng lời nói của bọn họ.

Trịnh Hoàn tốt bụng đề nghị Bạch Vấn Hạ đi cùng, nếu có chuyện gì xảy ra thì có thể hỏi gã ngay lập tức.

Đối với những người khác thì Bạch Vấn Hạ trong mắt họ đã chết rồi. Dù sao thì dung mạo vẫn có thể dựa vào tích phân khổng lồ để điều chỉnh trong cửa hàng hệ thống, chỉ cần là đại lão thì cơ bản họ đều có nhan sắc không tồi. Nhưng nếu muốn điều chỉnh chỉ số IQ... Mặc dù rất khó nói, nhưng cũng không phải không được, cơ mà trước khi lấy được nhiều tích phân như vậy phỏng chừng đã chết trong phó bản rồi.

Trịnh Hoàn lấy điện thoại di động ra hiệu cho mọi người: "Bây giờ ở đây vẫn còn tín hiệu, tôi đã điều tra rồi, trường học này có rất nhiều chuyện kỳ ​​lạ xảy ra, hơn nữa trước đây nó được xây dựng trên nghĩa trang, mà trước khi trở thành một bãi tha ma thì nơi đây đã là một nơi bị ma ám nổi tiếng... Rất khó để phân tích những tin đồn có liên quan cụ thể đến phó bản, chỉ có thể căn cứ vào manh mối có được để xem tin đồn nào là chính xác nhất thôi."

"Vậy nếu tất cả tin đồn đều đúng sự thật thì sao?" Bạch Vấn Hạ hỏi, hắn thật sự rất tò mò, bối cảnh nơi này quả thực giống như có lắm BUFF (*) chồng lên vậy! Nếu thật sự chỉ có một boss ngược lại cảm thấy hơi thiếu thiếu.

Trong nụ cười của Trịnh Hoàn hiển nhiên mang theo vài phần xuất chúng: "Không thể nào đâu, hiện tại chúng ta chỉ vào phó bản dành cho tân thủ, bình thường chỉ có một BOSS thôi, hơn nữa cách phá giải và sống sót cũng rất đơn giản, bằng không nếu độ khó quá cao thì hoàn toàn không ai có thể thông quan."

Mọi người liên tục gật đầu, thầm nghĩ vị tiền bối này thật sự rất đáng tin cậy. Họ cũng đã nghe thấy cuộc trò chuyện kia nên giờ đây nhìn vào đâu cũng cảm thấy như có quỷ! Nếu những tin đồn kỳ lạ của ngôi trường này là đúng sự thật, vậy thì sẽ có rất nhiều ma quỷ trong nhà vệ sinh và cả trong ký túc xá nữa, nếu thế thì người mới còn có thể sống nổi một ngày sao?

【 Thời gian không còn sớm nữa, xin tất cả streamers vui lòng vào trường càng sớm càng tốt. 】

Có lẽ họ đã trì hoãn quá lâu ở cổng, âm thanh của hệ thống đột nhiên vang lên khiến mọi người vội vàng vào trường.

Trong phòng bảo vệ chỉ có một ông lão đang cúi đầu xem báo, sau khi xác minh thân phận người chơi, ông ta cho tất cả bọn họ vào trường, nhưng khi mọi người rời đi lại loáng thoáng nghe thấy giọng nói tiếc nuối của ông lão từ phía sau: "... Sao lại như thế này..."

Lúc này sắc trời còn rất tối, sương mù vẫn dày đặc trên núi, sau khi vào cổng thì tầm nhìn cũng rất kém, hầu như không thể nhìn rõ được gì.

Ngôi trường này có lịch sử lâu đời, chiếm diện tích không nhỏ, ở giữa là tòa nhà giảng dạy có bốn tầng và một ký túc xá năm tầng trông như vừa mới được xây dựng nằm bên cạnh, tòa nhà giảng dạy vẫn còn sáng đèn, dường như vẫn còn học sinh trong lớp học, vì thế nên cũng không kinh khủng lắm.

Bên kia sân trường dường như có một bóng đen không rõ là vật gì mờ ảo ẩn trong màn sương mịt mù, khiến người ta không khỏi bất an.

Bạch Vấn Hạ cũng hết sức nghiêm túc quan sát tình hình xung quanh, mặc dù hắn không cần lo lắng chuyện sống sót nhưng nếu muốn chết cũng phải biết nên chết thế nào chứ! Lúc này hắn đột nhiên cảm giác được toàn thân lạnh lẽo, lại chợt nghe thấy người bên cạnh phát ra tiếng hô hoảng sợ, "Mấy người mau nhìn lên trên!"

Mọi người vừa ngẩng đầu lập tức trợn tròn mắt, một học sinh có bộ dạng như bị ai đó truy đuổi rồi lâm vào đường cùng, cuối cùng cắn răng từ trên cao nhảy xuống ——

Kèm theo một tiếng vang thật lớn, thân thể đối phương vặn vẹo ngã xuống đất, đây là tư thế không thể có ở người sống bình thường, nhưng xung quanh lại không có một chút máu nào.



Cậu học sinh này đưa một cánh tay vốn dĩ đã bị đứt lìa về phía mọi người, sắc mặt đã tái nhợt đến xanh mét, trong đôi mắt đen láy dường như hiện lên vẻ oán hận, "Cứu... cứu tôi với..."

Sắc mặt mọi người trắng bệch lui về đằng sau một bước, bọn họ làm sao có thể đi cứu người được, nhìn thế nào thì đối phương cũng đã không giống như người sống!

Trịnh Hoàn lại vội vàng nói: "Mấy người ngàn vạn lần đừng đi qua, nếu tùy tiện tiếp xúc với lệ quỷ như vậy tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện!"

Nhưng gã còn chưa nói hết câu, Bạch Vấn Hạ đã lao ra ngoài, dùng tốc độ cực nhanh đi đến bên cạnh người nọ, nắm lấy tay đối phương, quan tâm hỏi: "Bạn học, cậu không sao chứ?"

Bạch Vấn Hạ vốn nghĩ rằng nếu thực sự xảy ra chuyện gì thì hắn có thể gọi xe cấp cứu hay gì đó, nhưng nếu đối phương là quỷ... vậy thì không phải càng tốt sao?!

Bàn tay mà hắn đang nắm thoạt nhìn không giống tay người chút nào, chẳng những vô cùng cứng rắn mà lại còn có một chút lạnh lẽo.

Điều này làm cho Bạch Vấn Hạ càng kích động! Hắn đã làm tù trưởng hơn hai mươi năm rồi, không lẽ cái số xui xẻo của hắn đã thay đổi vào ngày hôm nay sao? Với hành động đậm chất đồng đội heo như vậy thì gặp phải lệ quỷ không chết cũng phí, tuyệt đối có thể lấy được toàn bộ phần thưởng và tích phân của hệ thống.

Chính con quỷ kia có lẽ cũng không nghĩ tới sẽ đột nhiên xuất hiện một màn này, sao nhân loại này không làm theo kịch bản vậy hả. Nó ngẩn 'người' khi cảm giác được hơi ấm đến từ bàn tay của Bạch Vấn Hạ, sau đó lại nhớ tới thân phận và nhiệm vụ của mình, khuôn mặt trắng xanh của nó lộ ra vẻ dữ tợn, thân hình vặn vẹo giương nanh múa vuốt, tựa như đã chuẩn bị giết Bạch Vấn Hạ ngay lập tức.

Bạch Vấn Hạ lại kiên trì không buông tay, ánh mắt nhìn đối phương còn càng thêm mãnh liệt. Hắn cảm thấy rằng bây giờ là thời điểm tốt nhất ngỏm liền, thậm chí còn nở một nụ cười nhạt.

Quỷ hồn:? Sao nó lại thấy được sự kích lệ nồng cháy trong mắt tên này vậy nhỉ! Đừng nói là tên này đang cỗ vũ nó động thủ nhanh lên một chút nha?

Ngay cả những khán giả đang xem livestream từ góc nhìn của Bạch Vấn Hạ cũng sững sờ! Tất nhiên, nếu họ chuyển sang góc nhìn của quỷ hồn kia và nhìn thấy biểu cảm của hắn thì có lẽ sẽ thấy kinh ngạc hơn nữa.

【 Đây là lần đầu tiên tôi nhìn được cận cảnh Lệ Quỷ từ streamer còn sống ở cự ly gần như vậy, tự nhiên thấy lời to! 】

【 Nhưng mà cũng coi như là rơi vào đường chết rồi đi! Đây chính là lệ quỷ đó! Cho dù là đại lão dưới tình huống không có thủ đoạn phòng thân cũng không dám tiếp xúc gần với bọn quỷ đâu. 】

【 Nếu sau vụ này mà streamer không chết thì tui sẽ follow liền luôn. 】

Nhưng ngay lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên, quỷ hồn trước mắt Bạch Vấn Hạ sau khi nghe thấy lại cứ như vậy trực tiếp biến mất trước mặt hắn.

Những người khác đứng phía sau ngây ngốc xem xong toàn bộ quá trình hành động lưu loát của Bạch Vấn Hạ đồng loạt đổ mồ hôi lạnh!! Nhưng đồng thời cũng cảm thấy.... Con quỷ kia dường như cũng không đáng sợ như vậy.

Trịnh Hoàn cũng sợ ngây người, hắn không nghĩ tới Bạch Vấn Hạ lại có thể đi tìm chỗ chết đến mức này! Nếu không nhờ vào vận may, NPC đến kịp lúc thì chắc chắn người mới này đã chết rồi.

Nhưng khi nhìn thấy Bạch Vấn Hạ vẫn còn đang ngây người run rẩy tại chỗ, tựa hồ sợ tới mức suýt khóc. Mọi người đều cảm thấy hắn thật đáng thương, bị lệ quỷ dọa thành ra như vậy, có lẽ hắn không hề cố ý làm đồng đội heo đâu mà...

Tay Bạch Vấn Hạ còn run rẩy, hắn cũng không thể tin được quỷ hồn mình vừa mới nắm tay lại cứ như vậy biến mất, lệ quỷ to con lắm kia mà? Tại sao không làm gì hắn mà đã biến mất rồi?

Cái số của hắn thật sự là đen tới như vậy sao?

"Đừng lo lắng, giờ thì không sao nữa rồi. Hành vi của cậu có hơi.... Mà thôi kệ đi, tóm lại cậu đã tiếp xúc với lệ quỷ ở cự ly gần rồi, điều này vô tình mang đến cho chúng ta thêm tình báo có giá trị." Trịnh Hoàn đi qua an ủi một chút, trong lòng lại mơ hồ nhận ra người mới này căn bản không chịu sự khống chế của gã, có lẽ suy nghĩ trước đó của gã đã sai.

Lúc này một giáo viên nữ vội vàng đi tới, khi nhìn thấy mọi người liền không khỏi nhíu mày, "Các em chính là học sinh mới chuyển trường đây mà, sao lại đến trễ như vậy!"

Trịnh Hoàn mỉm cười giải thích, "Xin lỗi cô, trên đường chúng em có việc đột xuất nên đến trễ."

Lúc này cô giáo mới gật đầu, "Tóm lại các em đi theo tôi trước đi. Ký túc xá đã sắp xếp xong rồi, sau giờ tự học buổi tối kết thúc thì các em có thể vào phòng của mình."



Mọi người vội vàng đuổi theo cô giáo. Bạch Vấn Hạ cũng phấn chấn trở lại, dù sao thì mới thất bại có một lần, sau này cơ hội chết của hắn còn nhiều mà. Vốn dĩ lần này chỉ còn một bước nữa là thành công rồi!

"Dạ cô ơi, em muốn hỏi là gần đây có chuyện gì xảy ra không cô?" Có người cẩn thận tiến lên, cố gắng hỏi thăm tin tức từ cô giáo.

Sắc mặt cô giáo đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi, giống như nhớ tới chuyện gì đó không tốt lắm, giọng điệu không kiên nhẫn mở miệng: "Không cần quan tâm tới những tin đồn đó. Các em ở trường chỉ cần học tập thật tốt thì sẽ không có việc gì xảy ra đâu, đừng suy diễn lung tung nữa."

Sau đó người kia cực kỳ uể oải mở miệng nói với mọi người: "Vừa rồi độ hảo cảm của cô đối với tôi giảm 5 rồi."

Những người khác vẫn còn sợ hãi, họ thấy may vì đã không nói bất cứ điều gì, nếu không thì người bị giảm độ hảo cảm bây giờ là họ.

"Trong phó bản tốt nhất không nên cùng NPC sinh ra xung đột gì, cũng không nên tùy tiện trao đổi những gì mà bản thân không chắc." Trịnh Hoàn nhỏ giọng cảnh cáo mọi người, "Dù sao cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nói chung, thiện cảm của NPC càng cao thì sẽ cho chúng ta biết càng nhiều thông tin. Nhưng muốn tăng độ hảo cảm của NPC cũng là chuyện rất khó, mấy người còn là người mới nữa, muốn thử sức e là không dễ đâu."

"Nếu như độ hảo cảm của NPC quá thấp thì đôi khi sẽ nguy hiểm đến tính mạng!"

Đương nhiên, Trịnh Hoàn nói như vậy là để khuyên can người khác, dù sao nếu là người được hảo cảm của NPC nhiều nhất thì gã sẽ có nhiều cơ hội thể hiện bản thân hơn.

Bạch Vấn Hạ nghe những lời của Trịnh Hoàn, trong lòng không khỏi nảy ra một ý tưởng táo bạo.

"Mình không thể tự sát được, nhưng nếu học theo người khác thì..."

【 Anh chàng kia thật là xui xẻo quá đi mà, một số NPC rất xảo quyệt, nếu tùy tiện nhắc tới chuyện liên quan đến cốt truyện chính thì nhất định sẽ bị mất đi độ hảo cảm. 】

【 Trịnh Hoàn làm tốt thiệt nha! Thái độ này phỏng chừng độ hảo cảm của NPC sẽ tăng rất nhanh. 】

【 Tuy rằng giá trị nhan sắc của Bạch Vấn Hạ rất cao, nhưng người ta thật sự là bình hoa đó! Chả biết có đóng góp được gì cho phó bản này không nữa. 】

Mọi người lại đột nhiên nhìn thấy Bạch Vấn Hạ bước nhanh tới, đi tới bên cạnh nữ giáo viên kia, thậm chí ngay cả lời nói cũng không có thay đổi nhiều so với câu hỏi của người chơi kia —— dường như hắn sợ thay đổi quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả, "Cô, cô ơi, gần đây đã có chuyện gì xảy ra sao?"

Tất cả mọi người đều muốn sặc, cái đam mê làm đồng đội heo của người mới này có chút hơi quá rồi đó, muốn chết lắm hả, vừa rồi đã tiếp xúc gần gũi với Lệ Quỷ còn chưa đủ sao? Trịnh Hoàn lại càng cảm giác được một trận quỷ dị, sao gã lại cảm giác Bạch Vấn Hạ hình như căn bản đang làm theo những gì mà gã đã nói là không nên vậy!

Cô giáo vốn đang nén giận thì như sắp kiềm hết nổi rồi, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt gần trong gang tấc của Bạch Vấn Hạ liền sửng sốt, sau đó lại chú ý tới bộ dáng đáng thương của hắn, vừa nhìn đã biết là cực kỳ sợ hãi. Trong lòng cô lại sinh ra xúc động muốn bảo vệ đối phương, giọng điệu vừa rồi còn đầy ưu phiền, nhưng giờ nghe qua có vẻ lại mềm mại và vô cùng ôn hòa: "Chuyện xảy ra gần đây à, thật ra thì cũng có một chút..."

【 Hảo cảm của giáo viên đối với bạn +15. 】

Bạch Vấn Hạ: "???"

Những người khác: "?"

Khán giả: 【??? 】

____

(*) BUFF: Buff là một thuật ngữ được sử dụng trong game, ở các truyện thể loại võng du (esport) có dùng từ này khá nhiều, từ này có nghĩa là sự gia tăng sức mạnh của một boss, vật phẩm, phụ kiện trong game. Ở đây thì ý của tù trưởng nhỏ là là bối cảnh trong phó bản này quá mức rùng rợn, bạn nhỏ nghĩ là phó bản này đã được nâng cấp lên một level mới vượt xa phó bản giành cho tân thủ, trong tương lai sẽ xuất hiện thêm nhiều boss nữa.

Thật ra thì bạn nhỏ rất là xì tin dâu nên xem phó bản tựa như một map game online nào đó thôi, mà nghĩ vậy cũng có phần đúng chứ bộ =))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đồng Đội Heo Mỗi Ngày Đều Bị Lật Xe

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook