Đóng Giả Gia Đình Trong Tiết Mục Cuộc Sống Ba Con
Chương 2:
Hàm Ngư Lão Nhân
19/09/2023
Một chuyến đi đến đây, không lấy được tiền, khiến Trương Tiểu Cường rất khó chịu.
Liếc nhìn Lâm Mạt Mạt, Trương Tiểu Cường nghĩ đến gì đó, đôi mắt anh ta chuyển động, đột nhiên có một kế hoạch.
Nhìn thấy ánh mắt Trương Tiểu Cường khác thường đi về phía Lâm Mạt Mạt, Lưu Thúy Phương căng thẳng, một linh cảm xấu ập đến trong lòng bà.
"Trương Tiểu Cường, mày muốn làm gì?"
"Không làm gì cả, chỉ đột nhiên nghĩ tới một chuyện tốt." Trương Tiểu Cường cười xấu xa.
"Nhìn kỹ lại thì con khốn này càng lớn càng xinh đẹp." Trương Tiểu Cường đi đến trước mặt Lâm Mạt Mạt, cố tình cúi xuống, cười dâm tà.
Trương Tiểu Cường vừa nói vừa giơ tay tát vào mặt Lâm Mạt Mạt.
"Thế nào, đi theo anh Cường ra ngoài lăn lộn, tao dẫn mày ăn sung mặc sướng."
"Sao mày dám!" Lưu Thúy Phương cố gắng bò tới, túm lấy chân Trương Tiểu Cường: "Trương Tiểu Cường, đồ khốn, nếu mày dám làm gì con bé, tao thành ma cũng sẽ không bỏ qua cho mày đâu!"
"Bà già, bà nuôi con khốn này bên người tốn hết bao nhiêu tiền của tôi, tôi còn chưa nói, hiện tại đã đến lúc nó báo đáp nhà chúng ta, tốt nhất bà đừng cản tôi.”
Nói xong, một chân Trương Tiểu Cường đá văng Lưu Thúy Phương, làm bộ muốn kéo Lâm Mạt Mạt đi.
Đúng lúc này, tiếng nói chuyện từ lối đi bên ngoài phòng truyền đến.
"Dì."
"Cậu gọi ai là dì!"
"Chị."
"Ai là chị của cậu!"
"Chị ơi, xin hỏi Lưu Thúy Phương có ở đây không?"
"Cậu tìm dì Lưu?"
"Đúng vậy."
"À, đi lên căn phòng thứ ba ở giữa, căn phòng đang ầm ĩ đấy."
"Cảm ơn."
......
Nghe có người đang tìm Lưu Thúy Phương, Trương Tiểu Cường dừng lại, mặt lộ vẻ cảnh giác: Lưu Thúy Phương không quen biết nhiều người, những người duy nhất có thể tìm bà chỉ có ủy ban khu phố hoặc đồn cảnh sát.
Nếu là cảnh sát, anh ta sẽ gặp rắc rối.
Nghe thấy tiếng bước chân đến gần, Trương Tiểu Cường không còn cách nào khác thả Lâm Mạt Mạt ra.
"Hai ngày nữa tao sẽ trở lại, nếu như mày không lấy được tiền thì đừng trách tao không nể tình!" Trương Tiểu Cường buông một lời tàn nhẫn, giật lấy bánh bao trong tay Lâm Mạt Mạt, xoay người rời đi.
Trong hành lang, khi lướt qua người tới, Trương Tiểu Cường vô thức cúi đầu, tăng tốc.
—
Bên này, Trần Vũ vừa bước lên lầu, đã thấy cửa phòng mở rộng.
Đi lại gần nhìn thử, cả căn phòng chỉ có một gian phòng, rất nhỏ, ánh đèn trong phòng lờ mờ, phát ra mùi ẩm mốc cũ kỹ, lúc này căn phòng giống như bị lục tung, đổ nát tồi tàn.
Trong phòng một già một trẻ. Bà cụ vừa được dìu ngồi xuống tấm gỗ miễn cưỡng có thể xem như tấm ván giường, còn đứa bé thì thoăn thoắt thu dọn đồ đạc, bát đĩa còn sót lại dưới sàn nhà.
Trần Vũ cẩn thận nhìn cô bé.
Tuy mái tóc cô bé rối nùi che đi nửa khuôn mặt, nửa bên mặt còn lại bị đánh sưng đỏ nhưng vẫn mơ hồ có thể nhìn ra dung mạo của cô bé rất giống anh Trình.
Trần Vũ bừng tỉnh, gõ cửa: “Xin hỏi, đây có phải là nhà của Lưu Thúy Phương không?
"Tôi là Lưu Thúy Phương, đồng chí này, cậu là người trong khu phố hay đồn cảnh sát?"
"Không phải đâu," Trần Vũ bước vào, đưa danh thiếp của mình, nghĩ Lưu Thúy Phương có thể không đọc được, nên giải thích: "Tôi là người đại diện của công ty giải trí Tinh Thạch, họ Trần, đây là giấy chứng minh thư của tôi. "
"Cậu muốn gì?" Lưu Thúy Phương bối rối nhìn Trần Vũ.
"Chuyện là như thế này, Đài Cam và Đài IWO Video đã hợp tác tạo ra một chương trình thực tế, công ty chúng tôi đang tìm kiếm một đứa trẻ để tham gia cùng với đối tác nghệ sĩ của chúng tôi, hôm nay tôi đến đây để thay mặt công ty gửi lời mời đến cháu gái của bà...."
Sau khi nói ra ý định của mình, Trần Vũ lấy ra một bản thỏa thuận khác từ trong tập hồ sơ: "Đây là bản thảo thỏa thuận, nếu không đọc được thì tôi có thể trực tiếp trao đổi với hai người."
Lâm Mạt Mạt lắc đầu, nhận lấy thỏa thuận từ tay đối phương, đọc nội dung bên trong cho Lưu Thúy Phương.
– Đây là một chương trình thực tế có tên ⟪Ba con sống chung⟫, chủ yếu thể hiện cuộc sống hàng ngày của những ông bố nổi tiếng với con của họ. Chương trình mỗi tuần một tập, tổng cộng có tám tập, cứ mỗi tuần căn cứ vào hoàn cảnh bốc thăm khác nhau, tổ chương trình sẽ đưa cặp bố con đến nơi ở thích hợp, cho người bố làm nghề nghiệp tương ứng, thông qua công việc bán thời gian kiếm tiền nuôi con.
......
Tất cả những gì Lâm Mạt Mạt phải làm là thành một "đội ba con" với ngôi sao nổi tiếng tên ‘Lâm Trình" tham gia ghi hình chương trình này, trong quá trình cô bé phải giữ kín nội dung chương trình và thỏa thuận này.
Nếu mọi việc suôn sẻ, cô bé sẽ được trả 2 vạn nhân dân tệ sau khi quay xong.
......
"Hai vạn tệ?!" Lưu Thúy Phương choáng váng trước khoản tiền khổng lồ này.
"Giấy trắng mực đen."
Liếc nhìn Lâm Mạt Mạt, Trương Tiểu Cường nghĩ đến gì đó, đôi mắt anh ta chuyển động, đột nhiên có một kế hoạch.
Nhìn thấy ánh mắt Trương Tiểu Cường khác thường đi về phía Lâm Mạt Mạt, Lưu Thúy Phương căng thẳng, một linh cảm xấu ập đến trong lòng bà.
"Trương Tiểu Cường, mày muốn làm gì?"
"Không làm gì cả, chỉ đột nhiên nghĩ tới một chuyện tốt." Trương Tiểu Cường cười xấu xa.
"Nhìn kỹ lại thì con khốn này càng lớn càng xinh đẹp." Trương Tiểu Cường đi đến trước mặt Lâm Mạt Mạt, cố tình cúi xuống, cười dâm tà.
Trương Tiểu Cường vừa nói vừa giơ tay tát vào mặt Lâm Mạt Mạt.
"Thế nào, đi theo anh Cường ra ngoài lăn lộn, tao dẫn mày ăn sung mặc sướng."
"Sao mày dám!" Lưu Thúy Phương cố gắng bò tới, túm lấy chân Trương Tiểu Cường: "Trương Tiểu Cường, đồ khốn, nếu mày dám làm gì con bé, tao thành ma cũng sẽ không bỏ qua cho mày đâu!"
"Bà già, bà nuôi con khốn này bên người tốn hết bao nhiêu tiền của tôi, tôi còn chưa nói, hiện tại đã đến lúc nó báo đáp nhà chúng ta, tốt nhất bà đừng cản tôi.”
Nói xong, một chân Trương Tiểu Cường đá văng Lưu Thúy Phương, làm bộ muốn kéo Lâm Mạt Mạt đi.
Đúng lúc này, tiếng nói chuyện từ lối đi bên ngoài phòng truyền đến.
"Dì."
"Cậu gọi ai là dì!"
"Chị."
"Ai là chị của cậu!"
"Chị ơi, xin hỏi Lưu Thúy Phương có ở đây không?"
"Cậu tìm dì Lưu?"
"Đúng vậy."
"À, đi lên căn phòng thứ ba ở giữa, căn phòng đang ầm ĩ đấy."
"Cảm ơn."
......
Nghe có người đang tìm Lưu Thúy Phương, Trương Tiểu Cường dừng lại, mặt lộ vẻ cảnh giác: Lưu Thúy Phương không quen biết nhiều người, những người duy nhất có thể tìm bà chỉ có ủy ban khu phố hoặc đồn cảnh sát.
Nếu là cảnh sát, anh ta sẽ gặp rắc rối.
Nghe thấy tiếng bước chân đến gần, Trương Tiểu Cường không còn cách nào khác thả Lâm Mạt Mạt ra.
"Hai ngày nữa tao sẽ trở lại, nếu như mày không lấy được tiền thì đừng trách tao không nể tình!" Trương Tiểu Cường buông một lời tàn nhẫn, giật lấy bánh bao trong tay Lâm Mạt Mạt, xoay người rời đi.
Trong hành lang, khi lướt qua người tới, Trương Tiểu Cường vô thức cúi đầu, tăng tốc.
—
Bên này, Trần Vũ vừa bước lên lầu, đã thấy cửa phòng mở rộng.
Đi lại gần nhìn thử, cả căn phòng chỉ có một gian phòng, rất nhỏ, ánh đèn trong phòng lờ mờ, phát ra mùi ẩm mốc cũ kỹ, lúc này căn phòng giống như bị lục tung, đổ nát tồi tàn.
Trong phòng một già một trẻ. Bà cụ vừa được dìu ngồi xuống tấm gỗ miễn cưỡng có thể xem như tấm ván giường, còn đứa bé thì thoăn thoắt thu dọn đồ đạc, bát đĩa còn sót lại dưới sàn nhà.
Trần Vũ cẩn thận nhìn cô bé.
Tuy mái tóc cô bé rối nùi che đi nửa khuôn mặt, nửa bên mặt còn lại bị đánh sưng đỏ nhưng vẫn mơ hồ có thể nhìn ra dung mạo của cô bé rất giống anh Trình.
Trần Vũ bừng tỉnh, gõ cửa: “Xin hỏi, đây có phải là nhà của Lưu Thúy Phương không?
"Tôi là Lưu Thúy Phương, đồng chí này, cậu là người trong khu phố hay đồn cảnh sát?"
"Không phải đâu," Trần Vũ bước vào, đưa danh thiếp của mình, nghĩ Lưu Thúy Phương có thể không đọc được, nên giải thích: "Tôi là người đại diện của công ty giải trí Tinh Thạch, họ Trần, đây là giấy chứng minh thư của tôi. "
"Cậu muốn gì?" Lưu Thúy Phương bối rối nhìn Trần Vũ.
"Chuyện là như thế này, Đài Cam và Đài IWO Video đã hợp tác tạo ra một chương trình thực tế, công ty chúng tôi đang tìm kiếm một đứa trẻ để tham gia cùng với đối tác nghệ sĩ của chúng tôi, hôm nay tôi đến đây để thay mặt công ty gửi lời mời đến cháu gái của bà...."
Sau khi nói ra ý định của mình, Trần Vũ lấy ra một bản thỏa thuận khác từ trong tập hồ sơ: "Đây là bản thảo thỏa thuận, nếu không đọc được thì tôi có thể trực tiếp trao đổi với hai người."
Lâm Mạt Mạt lắc đầu, nhận lấy thỏa thuận từ tay đối phương, đọc nội dung bên trong cho Lưu Thúy Phương.
– Đây là một chương trình thực tế có tên ⟪Ba con sống chung⟫, chủ yếu thể hiện cuộc sống hàng ngày của những ông bố nổi tiếng với con của họ. Chương trình mỗi tuần một tập, tổng cộng có tám tập, cứ mỗi tuần căn cứ vào hoàn cảnh bốc thăm khác nhau, tổ chương trình sẽ đưa cặp bố con đến nơi ở thích hợp, cho người bố làm nghề nghiệp tương ứng, thông qua công việc bán thời gian kiếm tiền nuôi con.
......
Tất cả những gì Lâm Mạt Mạt phải làm là thành một "đội ba con" với ngôi sao nổi tiếng tên ‘Lâm Trình" tham gia ghi hình chương trình này, trong quá trình cô bé phải giữ kín nội dung chương trình và thỏa thuận này.
Nếu mọi việc suôn sẻ, cô bé sẽ được trả 2 vạn nhân dân tệ sau khi quay xong.
......
"Hai vạn tệ?!" Lưu Thúy Phương choáng váng trước khoản tiền khổng lồ này.
"Giấy trắng mực đen."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.