Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch
Chương 101
Ngân Tiểu Bảo
21/12/2016
Mỗi ngày cô ở bên cạnh Lệ Tước Phong thật cẩn thận sinh hoạt, Lệ Tước Phong hỉ nộ vô
thường, cô không biết cô mở miệng yêu cầu hắn bỏ qua cho Sở Thị, Lệ Tước Phong sẽ hành hạ cô thay vì đồng ý. . . . . .
"Nếu cô có hứng thú, tôi có thể dạy cô như thế nào để đem một công ty tầm quốc tế chơi đùa trong lòng bàn tay."
Lệ Tước Phong nói với khẩu khí không ai bì nổi, xoay người rời đi.
". . . . . ."
Cố Tiểu Ngải đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng hắn, nói không nên lời chán nản.
Có lẽ, Lệ Tước Phong còn muốn cô chán ghét Sở thị, thống hận Sở thị . . . . . .
Nếu biết đêm đó sau khi gọi điện thoại cầu cứu Lệ Tước Phong sẽ phát sinh nhiều chuyện liên tiếp như vậy, cô tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại như vậy.
Cô tình nguyện mình bị giam ở ngục thất, giam cả đời cũng được.Chỉ cần đừng liên lụy đến Sở Thế Tu, đừng liên lụy đến người đàn ông………….cô yêu.
*************************
Xe Ferrari màu đen chậm rãi chạy ra khỏi biệt thự Lê gia, Cố Tiểu Ngải ngồi ở phía sau, nhìn về phía người đàn ông đang ôm mình. . . . . .
Lệ Tước Phong thay quần nam dài cùng áo gió, hai cái cúc áo màu vàng nhạt nho nhã.
Vàng nhạt là loại màu sắc ấm áp, làm cả người hắn toát lên không ít vẻ ngang ngược.
Hiển nhiên, cùng màu với áo khoác trên người cô, đồ tình nhân sao?
Nam nhân này cố ý sao?
Cô như thế nào không biết hắn còn có hứng thú cùng mình mặc trang phục tình nhân?
Tay hắn ôm hông của cô, Cố Tiểu Ngải không nói gì quay đầu nhìn cảnh đêm thành thị bên ngoài, phồn hoa mà náo nhiệt, các đôi tình nhân tay trong tay bên đường dựa sát vào nhau, thỉnh thoảng cúi đầu thì thầm, thỉnh thoảng cùng nhau cười ra tiếng. . . . . .
Như vậy mới là tình nhân chân chính.
Mà không phải giống như bọn họ thế bày, hai người tuy ở gần nhưng tâm tư khác nhau.
Bọn họ tuyệt đối không tính là tình nhân, bởi vì này trong lúc đó đại biểu cho tiền tài khúc mắc, không có tâm, không có cảm tình, chỉ có mối quan hệ giao dịch lạnh như băng.
Không có một đôi tình nhân nào quan hệ vặn vẹo như vậy.
"Tại sao lại không mang vòng cổ?" Lệ Tước Phong ôm cô ngồi ở chỗ ngồi phía sau, đưa tay sờ sờ cổ cô, có chút không hờn giận hỏi.
Hắn cố ý mua cho cô vòng cổ, cô một lần cũng không mang trước mặt hắn.
"Tôi đeo nhẫn." Cố Tiểu Ngải nâng lên tay của mình, làm cho nhẫn hình giọt lệ trên ngón áp út tiến vào tầm mắt Lệ Tước Phong.
"Yêu em lợi chi lệ" là vòng cổ Sở Thế Tu đưa cho Lương Noãn Noãn.
Cô mang vòng cổ của Sở Thế Tu trao cho một nữ nhân khác, đối với một nữ nhân khác hứa hẹn.
Như vậy quá nặng . . . . . .
Nặng đến cô. . . . . . mang không nổi.
Ferrari dừng lại ở ngã tư phồn hoa nhất, tài xế xuống mở cửa xe, cung kính xoay người cúi đầu, "Lệ tiên sinh, đã đến rồi."
Ban đêm ở C thị náo nhiệt hơn so với ban ngày, đám đông chen lấn ở trước cửa khu mua sắm, tiếng vang tương đối ồn ào.
Cố Tiểu Ngải vừa bước xuống xe đã bị Lệ Tước Phong nắm tay kéo thẳng đến một cửa hàng bán di dộng.
Dung mạo Lệ Tước Phong vừa xuất hiện đã nổi tiếng ở đầu đường, lập tức lại khiến cho một trận sôi động.
Tình huống như vậy không phải là lần đầu tiên.
Còn chưa tiến vào cửa hàng bán di dộng, Cố Tiểu Ngải cũng đã cảm giác được từng đợt ánh mắt khác nhìn mình.
"Wow, thấy không thấy không, thanh niên kia rất đẹp trai a. . . . . ."
"Không phải rất đẹp trai, mà còn giàu có nữa! Cô xem quần áo bọn họ mặc trên người kìa , tất cả đều là hàng hiệu ở e. s, tôi bán cả nhà cũng không mang nổi một chiếc vớ a!"
"Hàng hiệu của e. s sao? ! Thật đáng ghét, ghét nhất là loại khoe khoang."
"Ít nhất người ta xinh đẹp hơn so với cô. . . . . . Nhìn xem khí chất người ta đi, cô làm sao so bì được?"
"Gì chứ, cho tôi mặc đồ hàng hiệu thử xem, tôi cũng xinh đẹp hơn rồi!"
. . . . . .
Âm thanh hỗn độn không ngừng truyền tới, Cố Tiểu Ngải không khỏi cười khổ, hóa ra trên người cô còn có khí chất sao?
"Nếu cô có hứng thú, tôi có thể dạy cô như thế nào để đem một công ty tầm quốc tế chơi đùa trong lòng bàn tay."
Lệ Tước Phong nói với khẩu khí không ai bì nổi, xoay người rời đi.
". . . . . ."
Cố Tiểu Ngải đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng hắn, nói không nên lời chán nản.
Có lẽ, Lệ Tước Phong còn muốn cô chán ghét Sở thị, thống hận Sở thị . . . . . .
Nếu biết đêm đó sau khi gọi điện thoại cầu cứu Lệ Tước Phong sẽ phát sinh nhiều chuyện liên tiếp như vậy, cô tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại như vậy.
Cô tình nguyện mình bị giam ở ngục thất, giam cả đời cũng được.Chỉ cần đừng liên lụy đến Sở Thế Tu, đừng liên lụy đến người đàn ông………….cô yêu.
*************************
Xe Ferrari màu đen chậm rãi chạy ra khỏi biệt thự Lê gia, Cố Tiểu Ngải ngồi ở phía sau, nhìn về phía người đàn ông đang ôm mình. . . . . .
Lệ Tước Phong thay quần nam dài cùng áo gió, hai cái cúc áo màu vàng nhạt nho nhã.
Vàng nhạt là loại màu sắc ấm áp, làm cả người hắn toát lên không ít vẻ ngang ngược.
Hiển nhiên, cùng màu với áo khoác trên người cô, đồ tình nhân sao?
Nam nhân này cố ý sao?
Cô như thế nào không biết hắn còn có hứng thú cùng mình mặc trang phục tình nhân?
Tay hắn ôm hông của cô, Cố Tiểu Ngải không nói gì quay đầu nhìn cảnh đêm thành thị bên ngoài, phồn hoa mà náo nhiệt, các đôi tình nhân tay trong tay bên đường dựa sát vào nhau, thỉnh thoảng cúi đầu thì thầm, thỉnh thoảng cùng nhau cười ra tiếng. . . . . .
Như vậy mới là tình nhân chân chính.
Mà không phải giống như bọn họ thế bày, hai người tuy ở gần nhưng tâm tư khác nhau.
Bọn họ tuyệt đối không tính là tình nhân, bởi vì này trong lúc đó đại biểu cho tiền tài khúc mắc, không có tâm, không có cảm tình, chỉ có mối quan hệ giao dịch lạnh như băng.
Không có một đôi tình nhân nào quan hệ vặn vẹo như vậy.
"Tại sao lại không mang vòng cổ?" Lệ Tước Phong ôm cô ngồi ở chỗ ngồi phía sau, đưa tay sờ sờ cổ cô, có chút không hờn giận hỏi.
Hắn cố ý mua cho cô vòng cổ, cô một lần cũng không mang trước mặt hắn.
"Tôi đeo nhẫn." Cố Tiểu Ngải nâng lên tay của mình, làm cho nhẫn hình giọt lệ trên ngón áp út tiến vào tầm mắt Lệ Tước Phong.
"Yêu em lợi chi lệ" là vòng cổ Sở Thế Tu đưa cho Lương Noãn Noãn.
Cô mang vòng cổ của Sở Thế Tu trao cho một nữ nhân khác, đối với một nữ nhân khác hứa hẹn.
Như vậy quá nặng . . . . . .
Nặng đến cô. . . . . . mang không nổi.
Ferrari dừng lại ở ngã tư phồn hoa nhất, tài xế xuống mở cửa xe, cung kính xoay người cúi đầu, "Lệ tiên sinh, đã đến rồi."
Ban đêm ở C thị náo nhiệt hơn so với ban ngày, đám đông chen lấn ở trước cửa khu mua sắm, tiếng vang tương đối ồn ào.
Cố Tiểu Ngải vừa bước xuống xe đã bị Lệ Tước Phong nắm tay kéo thẳng đến một cửa hàng bán di dộng.
Dung mạo Lệ Tước Phong vừa xuất hiện đã nổi tiếng ở đầu đường, lập tức lại khiến cho một trận sôi động.
Tình huống như vậy không phải là lần đầu tiên.
Còn chưa tiến vào cửa hàng bán di dộng, Cố Tiểu Ngải cũng đã cảm giác được từng đợt ánh mắt khác nhìn mình.
"Wow, thấy không thấy không, thanh niên kia rất đẹp trai a. . . . . ."
"Không phải rất đẹp trai, mà còn giàu có nữa! Cô xem quần áo bọn họ mặc trên người kìa , tất cả đều là hàng hiệu ở e. s, tôi bán cả nhà cũng không mang nổi một chiếc vớ a!"
"Hàng hiệu của e. s sao? ! Thật đáng ghét, ghét nhất là loại khoe khoang."
"Ít nhất người ta xinh đẹp hơn so với cô. . . . . . Nhìn xem khí chất người ta đi, cô làm sao so bì được?"
"Gì chứ, cho tôi mặc đồ hàng hiệu thử xem, tôi cũng xinh đẹp hơn rồi!"
. . . . . .
Âm thanh hỗn độn không ngừng truyền tới, Cố Tiểu Ngải không khỏi cười khổ, hóa ra trên người cô còn có khí chất sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.