Động Lòng 101 Lần: Sủng Vợ Bảo Bối Đáng Yêu

Chương 22: Ai nói với con là tên cặn bã kia trêu chọc mẹ?

Thập Nguyệt Vị Hàn

01/09/2019

Chính cậu cũng cảm thấy bi kịch của cả đời này đều rơi xuống trên đầu cậu.

Diệp Thiên Lạc không để ý tới ánh mắt ai oán của cậu, cướp lấy Ipad trong tay cậu, xoay người đi ra cửa, vừa đi vừa nói, “Tự ăn mặc cho gọn gàng sáng sủng một chút, mười phút sau mẹ đưa con đi hẹn hò.”

Khụ khụ…

Diệp Bình An suýt chết vì bị sặc nước miếng của chính mình.

Sao lúc nào người mẹ chết tiệt này của cậu cũng đều ăn nói quá “dũng mãnh” vậy?

“Mẹ à, đừng mà. Con còn đang chờ người cha đã chết của con quay về thu phục mẹ mà!”

Diệp Thiên Lạc dừng bước, nhíu mày, nói, “Diệp Bình An, con lặp lại lần nữa?”

Diệp Bình An vội vàng sửa miệng, “Cha trở về thu phục con!”

Diệp Thiên Lạc hừ nhẹ một tiếng, tiếp tục đi tới cửa, “Hừ, không tiết tháo, không điểm cuối, nghị lực đâu? Bị chó gặm sao?”

Diệp Bình An nhếch miệng cười, lấy ra một chiếc áo khoác trong tủ quần áo, khoác lên người, “Tất nhiên rồi, mẹ dạy giỏi mà. Học thức uyên bác của mẹ đã chống đỡ cả tuổi thơ của con, giống như Euclid đã dùng đòn bẩy để nhấc bổng cả trái đất vậy, tràn ngập sắc thái thần kỳ, con…”

Diệp Thiên Lạc nghiến răng, “Câm miệng, nếu Euclid dùng đòn bẩy nhấc bổng trái đất thì Archimedes đâu? Dùng chiếc đũa đẩy mặt trời sao? Không đúng, chuyện quỷ gì chứ. Diệp Bình An, sau này con không được học mấy vấn đề vượt cấp như vậy, nghe không?”

Diệp Bình An nhún vai, “Giống nhau mà, tên đọc la lá nhau. Xin lỗi vì con mới chỉ là một đứa trẻ năm tuổi nên chưa phân rõ được. Ha ha, hơn nữa, nữ sĩ Diệp Thiên Lạc à, ngại quá, chủ nhiệm lớp con bảo cô ấy không dạy con được nữa. Sang năm sau cô ấy sẽ cho con học lớp 4 luôn. Mẹ có thấy tự hào không? Chậc chậc chậc, con còn giỏi hơn cả cha ruột nữa!”



“Ngày mai mẹ sẽ đến trường học nói chuyện rõ ràng với cô giáo con, chờ đã, cái gì gọi là “giỏi hơn cả cha ruột” hả?”

Diệp Thiên Lạc dừng chân tại cạnh cửa, hứng thú nhìn cậu nhóc, mắt sáng như đuốc, khiến cậu nhóc cứng người, hai tay đang mặc áo cũng khựng lại.

“À, chuyện này là… Thế này mẹ nhé, cha con chắc chắn từng học tán phụ nữ nên mới có con của bây giờ, việc này gọi là không làm việc đàng hoàng. Còn con ạ? Con luôn luôn nỗ lực học tập, mặc dù có học vượt lớp nhưng chắc chắn sẽ không có chuyện yêu đương trước tuổi. Mẹ có thể yên tâm về chuyện này, cho nên con mới nói con chăm học và học giỏi hơn cha.”

Trời ơi, thiếu chút nữa lòi đuôi, sao cái miệng này của cậu lại bất cẩn như vậy?

Diệp Thiên Lạc tựa ở cạnh cửa, cười như không cười nhìn Diệp Bình An, chất vấn, “Ai nói với con là tên cặn bã kia trêu chọc mẹ? Rõ ràng là mẹ bị mấy mẹ nuôi của con chơi khăm, sau đó mới bá vương ngạnh thượng cung* người nào đó.”

*: cưỡng gian.

Năm đó cô chịu thiệt một chút nhưng cũng không thể mất mặt được.

Khóe miệng Diệp Bình An giật giật, cậu thực sự thua người mẹ có tư duy khác người, hành động “dũng mãnh”, nói năng gây sốc này rồi.

“Được rồi, xin mẹ di dời tôn giá, con còn phải thay quần áo nữa.”

Diệp Thiên Lạc nhìn cậu từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói, “Y như con cá khô, trước không lồi sau không vểnh, con giấu cái gì mà giấu.”

Diệp Bình An rơi lệ đầy mặt, “Diệp Thiên Lạc, mẹ sinh con trai, con trai đấy nhé, cho dù có mất thêm một trăm năm nữa con cũng không đạt được tiêu chuẩn “trước lồi sau vểnh” của mẹ đâu.”

Nói xong, thân hình bé nhỏ lao tới cửa, tới gần cô, đẩy cô ra ngoài rồi “sầm” một tiếng, đóng cửa phòng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Động Lòng 101 Lần: Sủng Vợ Bảo Bối Đáng Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook